Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 11: Dị năng bốn cái cảnh giới (phiếu đánh giá )

"Lăng lão sư." Lâm Phong nói.
Đầu dây bên kia, Lăng Vi nói: "Lâm Phong, tài liệu ta gửi cho ngươi xem chưa, không có tiết lộ ra ngoài chứ?"
"Tài liệu?" Lâm Phong ngẩn người một lát.
"Ừm, là về khống chế dị năng, ngươi cứ xem trước đi, không hiểu thì hỏi ta bất cứ lúc nào." Lăng Vi hỏi "Ngươi chưa nhận được à?"
Mấy ngày nay Lâm Phong một mực huấn luyện, làm gì có thời gian xem điện thoại.
Nghe vậy, cậu mở hộp thư ra, lập tức thấy ngay.
"Ngươi đó, huấn luyện cũng phải kết hợp lao động và nghỉ ngơi." Lăng Vi dặn dò: "Tuyệt đối đừng đốt cháy giai đoạn."
"Được rồi, cảm ơn Lăng lão sư." Lâm Phong thầm nghĩ, Lăng Vi này cũng không tệ, người phụ trách rất cẩn thận.
"Lăng lão sư, ta định mấy ngày nữa sẽ đến Ma Đô." Lâm Phong vừa nói xong, Lăng Vi lập tức vui vẻ: "Đây là chuyện tốt, dù sao Lâm Sơn Thành quá lạc hậu, ngươi ở đó cũng không thể phát triển tốt được."
"Đến Ma Đô rồi, ngươi trực tiếp đến chỗ ở báo danh, sau khi ta về Ma Đô sẽ liên lạc với ngươi."
Sau khi hàn huyên vài câu, cuộc trò chuyện kết thúc.
Lâm Phong tải « Nhập môn dị năng pháp » mà Lăng Vi gửi xuống, đọc ngấu nghiến như đói khát.
Loại sách này trên mạng không thể tìm được.
Hơn nữa lại là thứ Lâm Phong cần thiết.
« Nhập môn dị năng pháp » chủ yếu giới thiệu bốn cảnh giới công dụng dị năng.
Lần lượt là: Nhập môn, tiểu thành, đại thành và tùy tâm.
Dựa theo nguyên tố loại mà nói, cái gọi là nhập môn, là chỉ người thức tỉnh có thể khống chế phương hướng tương đối chính xác, không đến mức đánh ra lung tung.
Đồng thời còn phải hoàn thành việc nén dị năng.
Lúc đầu Lâm Phong còn không hiểu mục đích của việc nén.
Sau khi đọc xong mới hiểu ra.
"Thì ra việc phóng thích trên phạm vi rộng mà không có mục đích rất hao tổn linh năng." Lâm Phong lẩm bẩm nói: "Còn sau khi nén, phạm vi khống chế không chỉ tăng uy lực mà còn có thể mở khóa Linh có thể."
Nói xong hai mắt Lâm Phong sáng lên.
Điểm kiến thức này, rất quan trọng!
Trước đây, cậu ở bên ngoài hoang dã phóng thích dị năng có thể nói là không có phương pháp gì.
Hoàn toàn dựa vào Hủy Diệt Thần Lôi cấp S bá đạo, trực tiếp đánh đâu thắng đó.
Làm như vậy thì nhìn có vẻ cực kỳ thoải mái.
Nhưng nếu như đánh liên tục thì sao?
Nếu như bị dị thú vây công thì sao?
Phải biết rằng, ở trong hang, nguy cơ luôn luôn rình rập.
Còn việc vận dụng dị năng hợp lý, khống chế tiêu hao hợp lý trở nên vô cùng quan trọng.
Còn tầng thứ hai tiểu thành, lại có thể nén dị năng đến một điểm.
Đạt đến cấp bậc này, uy lực dị năng có thể nói phát huy đến cực hạn.
Ngoài ra, cảnh giới tiểu thành còn có thể thay đổi màu sắc dị năng.
Ví dụ như biến Hủy Diệt Thần Lôi thành hàng loạt.
Hoặc có thể ở bất kỳ hình thái nào.
Theo như « Nhập môn dị năng pháp » nói, ngưng tụ nguyên tố thành chiến đao rồi phụ thêm vào vũ khí sẽ có hiệu quả tốt hơn.
Có điều, muốn đạt đến cảnh giới này, ít nhất cũng phải mất 3 tháng.
Mà còn phải có điều kiện tiên quyết là thực chiến và thao tác liên tục.
Cảnh giới đại thành thì lại càng không bình thường.
Có thể nén dị năng nhỏ hơn nữa, còn có thể tạo thành một bình chướng bảo vệ toàn thân.
Đạt đến trình độ này, đã tính là cực kỳ lợi hại.
Có điều, những thứ này còn quá xa vời so với Lâm Phong.
Mục tiêu trước mắt vẫn là sớm đạt tới tiểu thành.
"Giảm bớt..."
Sau khi đọc xong, Lâm Phong chìm vào trầm tư.
Phương pháp tu luyện nhắm vào dị năng loại nguyên tố cũng không khó.
Chỉ cần phân giải nguyên tố hết mức có thể, rồi thu nhỏ lại là được.
Lập tức Lâm Phong bắt đầu thử.
"Ầm ầm!"
Khi Hủy Diệt Thần Lôi xuất hiện, ánh sáng màu vàng chiếu sáng cả căn phòng.
Trong mơ hồ còn có tiếng sấm rền.
Với độ khống chế của Lâm Phong hiện tại, có thể ngưng tụ Hủy Diệt Thần Lôi thành nhỏ bằng quả bóng rổ.
Nhưng, khi Lâm Phong tiếp tục thử thì lại không được.
"Phải ngưng tụ thành bằng quả bóng bàn, mới tính là nhập môn."
Nghĩ vậy, Lâm Phong quả quyết buông tay.
Đây là bước thứ hai tu luyện dị năng.
Bước đầu tiên là nhắm vào.
Trong quá trình nâng cao độ chính xác, từng bước tăng cường độ phù hợp với dị năng.
Chỉ có như vậy, mới có thể nén tới độ lớn bằng quả bóng bàn.
"Xem ra, vẫn phải đến Ma Đô thôi."
Tam trung tuy có sân tập luyện, nhưng chủ yếu là để học sinh sử dụng.
Lâm Phong cũng không thể mỗi ngày chiếm chỗ.
Còn nếu dùng chung với những học sinh khác, với lực khống chế của Lâm Phong bây giờ, rất khó đảm bảo không làm thương tổn đến người khác.
Ngày thứ hai.
Lâm Phong vừa tan học ở tam trung thì phát hiện trong lớp chẳng có ai cả.
"Kỳ lạ, người đi đâu hết rồi?"
Theo lý thì giờ này sắp vào lớp rồi, người đáng lẽ phải rất đông.
Kết quả ngay cả Liễu Nghị cũng không thấy đâu.
Đang định gọi điện thoại thì một bạn học vội vã chạy tới.
"Phong ca?"
Bạn học này vừa thấy Lâm Phong thì lập tức vui mừng: "Phong ca sao cậu cũng tới đây?"
"Triệu Vũ có chuyện gì thế?" Lâm Phong hỏi.
"Phong ca cậu quên rồi à, hôm nay là tam trung với Nhất trung thi đấu giao hữu đấy." Triệu Vũ đột nhiên nghiến răng nghiến lợi nói: "Nhất trung bắt nạt người quá đáng, Nghị ca sắp chống đỡ không nổi rồi. Phong ca cậu nhanh đi xem đi, dạy cho bọn chúng bớt kiêu ngạo đi."
Nhất trung là trường THPT tốt nhất của Lâm Sơn Thành.
Hàng năm, dị năng thức tỉnh ra cao cấp dị năng cũng là nhiều nhất.
Có điều năm nay thế nào thì Lâm Phong cũng không rõ lắm.
Mà cuộc thi đấu giao hữu trước khi thi đại học, là hoạt động thường niên giữa các trường THPT.
"Đi, đi xem sao."
Tuy mình sắp rời đi nhưng Lâm Phong cũng không cho phép bạn bè bị bắt nạt.
Cùng lúc đó, tại thao trường tam trung.
"Vô liêm sỉ!"
Liễu Nghị bị đối thủ xoay như chong chóng, không nhịn được có chút nóng nảy.
Đối phương là thiên kiêu của Nhất trung, tuy giống như Liễu Nghị cũng là dị năng cấp B.
Nhưng kinh nghiệm thực chiến rất phong phú.
Liễu Nghị căn bản không phải là đối thủ.
Lúc đầu thua thì cũng không có gì, nhưng có lẽ vì chuyện của Lâm Phong nên năm nay Nhất trung có chút ghen ăn tức ở.
Trong lời nói, không ít câu trào phúng những người như Liễu Nghị.
"Ha ha, ngoại trừ Lâm Phong kia, tam trung quả nhiên vẫn thế." Tiễn Văn Dã của Nhất trung cười khẩy nói: "Liễu Nghị, không phải người được gọi là hạng hai tam trung sao, sao kém thế?"
Nói xong, đôi cánh tay màu đồng cổ đột nhiên vỗ lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận