Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 10: Cường Thể Linh Dịch hiệu quả (phiếu đánh giá )

"Keng, thành công tiêu diệt Lợn Rừng Đá, nhận được một chai Linh Dịch Cường Thể."
"Lần này lại là phần thưởng đặc biệt."
Linh Dịch Cường Thể so với nước thuốc thể năng hiệu quả cao hơn không ít, đẳng cấp vượt trội hơn hẳn.
Đây là lần duy nhất từ trước đến giờ Lâm Phong nhận được phần thưởng không phải về tu vi.
Mà giá trị của Linh Dịch Cường Thể so với hai mươi thiên tu vi của ngươi cũng không kém chút nào.
"Keng, xét thấy kí chủ nhận được phần thưởng đặc biệt, đặc biệt mở khóa không gian hệ thống, Linh Dịch Cường Thể đã được lưu trữ."
Lâm Phong âm thầm gật đầu.
Hệ thống cũng khá là đáng tin đấy chứ.
"Sỏa Nghị, ngươi đến đây làm gì?"
Lâm Phong hỏi: "Chỉ với dị năng cấp B của ngươi, còn muốn liều mạng ở dã ngoại sao?"
Liễu Nghị vung vẩy khẩu súng lục phát ra ánh sáng xanh nhạt trên tay, nói: "Hắc hắc, không phải là mua khẩu súng năng lượng à, muốn thử xem."
Súng năng lượng được chế tạo từ hợp kim.
Nó có thể bắn Linh Năng trong cơ thể ra dưới dạng đạn, uy lực không nhỏ.
Chỉ là cực kỳ tốn tiền.
Chỉ có đám con nhà giàu như Liễu Nghị mới sử dụng loại này.
Ban đầu theo suy nghĩ của Liễu Nghị, hắn có khả năng bay lượn, thêm súng năng lượng đủ để đối phó với phần lớn Tẩu Thú nhất tinh.
Ai ngờ vừa lên đã gặp phải thứ khó nhằn.
Cũng quá xui xẻo.
"Sỏa Nghị, còn đi nữa không?"
Lâm Phong nhìn về phía khu rừng rậm mờ tối.
"Không đi, không đi."
Liễu Nghị lắc đầu nguầy nguậy.
Hắn đã bị ám ảnh tâm lý rồi.
Nếu không có Lâm Phong thì mình đã chết rồi, làm sao dám ham chơi nữa.
Trên đường trở về.
Liễu Nghị thấy Lâm Phong cả người đẫm máu thì không khỏi chấn động nói: "Lâm Phong, ngươi ở dã ngoại cả ngày à?"
"Còn nữa, thực lực bây giờ của ngươi là gì, sao ta không nhìn thấu?"
"Không nhìn thấu thì thôi."
Lâm Phong cho một câu trả lời nước đôi.
Chẳng mấy chốc, cả hai đã đến khu quân đội đóng quân.
Muốn từ dã ngoại vào thành thì phải đón xe từ đây.
Viên sĩ quan trẻ tuổi kiểm tra giấy tờ nhập ngũ của Lâm Phong trước đó khi thấy Lâm Phong liền ngẩn người ra.
Hắn còn tưởng rằng Lâm Phong chỉ đơn giản đi ra ngoại vi cho vui.
Ai ngờ nhìn Lâm Phong cả người máu me, nhất thời cảm thấy không đơn giản chút nào.
Phải biết rằng, ở cái tuổi của Lâm Phong rất ít người thực sự có kinh nghiệm chiến đấu với dị thú.
Một tiếng sau, Lâm Phong và Liễu Nghị một lần nữa trở về khu vực thành thị.
Mặc dù chỉ một ngày, nhưng vẫn khiến Lâm Phong có cảm giác như đã mấy đời trôi qua.
Dã ngoại nguy hiểm trùng trùng, trong thành an cư lạc nghiệp, nhà nhà đều sáng đèn.
Tất cả điều này đều mang lại một cảm giác không chân thực.
Ngày thứ hai.
Sau khi ngủ một giấc thật thoải mái, Lâm Phong cảm thấy uể oải đều tan biến.
Mấy ngày nay, Lâm Phong vẫn không định đến trường.
Kỳ thi đại học đã sắp đến, hắn đến trường cũng không có ý nghĩa gì nhiều.
Chi bằng tranh thủ thời gian để cường hóa những điểm yếu của bản thân, sau đó sớm đi đến Ma Đô báo danh.
Ăn vội chút đồ ăn ngoài, Lâm Phong liền lấy nước thuốc thể năng mà Trương Sơn đưa lúc trước ra.
Cảnh giới tăng lên quá nhanh, tố chất thân thể cũng phải đuổi kịp.
Nếu không rất dễ tạo thành sự chênh lệch giữa dị năng và cơ thể.
Đến lúc đó muốn tăng lên sẽ khó khăn.
Nước thuốc thể năng chủ yếu dùng để ngâm mình.
Một chai vừa đủ dùng cho một lần.
Trước đây Lâm Phong không dám dùng như vậy, đều chia làm nhiều lần.
Hơn nữa, nhiều nhất cũng chỉ dùng một hai lần trong một năm.
Bây giờ thì khác, loại nước thuốc này sau này sẽ có liên tục không ngừng.
Dưới sự ngâm mình trong nước thuốc thể năng, toàn thân Lâm Phong có cảm giác đau nhức nhẹ.
Đây thực ra là dược hiệu đang giúp Lâm Phong rèn luyện thân thể.
Tố chất cơ thể càng cao thì Linh Năng trong cơ thể cũng sẽ tăng thêm tương ứng.
Cứ như vậy, ba ngày thấm thoắt trôi qua.
Trong ba ngày này, mỗi ngày Lâm Phong ngoài ngâm mình trong nước thuốc thì đều tu luyện Liệt Không Ngũ Trảm.
Còn về dị năng thì không quan tâm tới.
Dù sao độ khó của việc tu luyện dị năng khá cao, nếu không có phương pháp và chỉ dẫn nhất định thì tự ý tu luyện cực kỳ dễ xảy ra vấn đề.
Đến lúc đó không những hình thành thói quen xấu mà thậm chí còn có thể ảnh hưởng đến tiềm lực của mình trong tương lai.
Mặt khác, uy lực của Hủy Diệt Thần Lôi quá mạnh.
Sơ sẩy một chút là có thể phá hủy cả căn nhà.
Lâm Phong rất quý căn phòng này.
Không muốn phá hủy bất kỳ thứ gì cả.
Ba ngày ngâm mình cộng thêm việc rèn luyện thể năng, cảnh giới có chút phù phiếm ban đầu liền trở nên ổn định.
Nhưng cũng vì vậy, mười bình nước thuốc trong người bị Lâm Phong dùng hết gần sạch.
"Xem hiệu quả của Linh Dịch Cường Thể."
Linh Dịch Cường Thể so với nước thuốc thể năng mạnh hơn gấp mười lần, một chai đã ba mươi vạn.
Ngoài ra, Linh Dịch Cường Thể còn có tác dụng nhất định đối với việc luyện tập kỹ thuật chiến đấu.
Khác với nước thuốc thể năng, Linh Dịch Cường Thể không cần ngâm, chỉ cần trực tiếp thoa lên người.
Đừng thấy chỉ một chai nhỏ, nhưng thoa cơ bản cũng bao phủ hết toàn thân Lâm Phong.
"Hô!"
Dưới sự kích thích của Linh Dịch Cường Thể, Lâm Phong cảm thấy tinh thần sảng khoái chưa từng có.
Ở trạng thái này, việc tu luyện chiến kỹ rất có ích.
"Đáng giá!"
Lâm Phong cảm thán một tiếng rồi rút đao ra bắt đầu luyện tập.
Thời gian thoắt cái trôi qua, chớp mắt đã ba canh giờ.
Đến khi Linh Dịch Cường Thể bị hấp thụ gần hết, Lâm Phong vẫn còn chút chưa đã.
Ba canh giờ này về độ lĩnh ngộ Liệt Không Ngũ Trảm tuyệt đối còn hơn 2, 3 ngày ở trạng thái bình thường.
"Hả?"
Lâm Phong hơi giật mình khi đang thu đao.
Vết chai ở lòng bàn tay hắn đã biến mất hơn phân nửa.
Không chỉ vậy, da dẻ của mình hình như cũng trở nên bóng loáng hơn một chút.
"Không hổ là Linh Dịch Cường Thể."
Lâm Phong không ngờ Linh Dịch Cường Thể lại còn có tác dụng này.
Ngoài ra Lâm Phong còn phát hiện, Linh Dịch Cường Thể dường như cũng có tác dụng nhất định đối với việc hấp thụ Linh Năng.
Sau khi xem xét nội thể thì thấy Linh Năng bên trong cũng dư thừa hơn nhiều.
Điều này khiến Lâm Phong không khỏi cảm thán, quả nhiên có tài nguyên dồi dào là khác.
"Tít tít tít."
Đúng lúc này, điện thoại reo lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận