Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 337: Pháo đài (cầu hoa tươi cầu đánh thưởng )

Chương 337: Pháo đài (cầu hoa tươi, cầu đánh giá) Một loại sức mạnh kỳ lạ phong tỏa toàn bộ lãnh địa, dù dùng pháp tắc không gian cũng khó ổn định.
"Vậy có nghĩa là chúng ta không vào được?" Lộc Thiên hỏi.
"Không hẳn là không có cơ hội, hơn nữa đám Ngưu Đầu Nhân ở đây có lẽ đã chờ không ít thời gian rồi, nhưng vẫn chưa thể vào, chắc chắn có biện pháp nào đó, chỉ là chưa tới lúc mà thôi." Lâm Phong giải thích.
Dùng pháp tắc không gian thì hắn có thể vào được, nhưng không chắc chắn có thành công hay không, hơn nữa bên trong như thế nào cũng không biết, lỡ vào rồi không ra được thì thiệt lớn.
"Trước cứ chờ đã, có lẽ sẽ tìm được cơ hội vào." Lâm Phong quyết định vẫn phải thử xem, nhưng phải chuẩn bị kỹ càng.
Mọi người cũng đều tản ra, nghiên cứu kết giới kỳ lạ này.
"Hiệu trưởng, ta phát hiện vấn đề rồi." Có người bỗng nhiên kích động gọi lớn Lộc Thiên cùng mọi người.
"Ngươi phát hiện ra gì?" Lộc Thiên lập tức đến gần người kia.
"Tuy nói đây là một loại sức mạnh kỳ lạ, nhưng dù gì cũng là sức mạnh, ta có thể cảm nhận được rất nhiều năng lượng, kết giới này khắp nơi đều là tường đồng vách sắt, nhưng duy chỉ chỗ này, lực lượng có phần yếu hơn." Người đó giải thích.
"Yếu hơn ư?" Lâm Phong cũng thử cảm nhận, dùng thử pháp tắc không gian, mở ra không gian môn từ chỗ đó. Rất nhanh, không gian môn xuất hiện bên trong, nhưng hơi bất ổn, thỉnh thoảng chập chờn, Lâm Phong phải dùng toàn lực duy trì, để tránh đứt liên lạc.
"Quả nhiên là được, chỗ này ta vào được, xung quanh cũng rất bí ẩn, thảo nào đám Ngưu Đầu Nhân này lại ở đây tìm cái gì." Lâm Phong bừng tỉnh hiểu ra.
"Nếu thế, vậy dứt khoát công phá nó." Lộc Thiên lúc này lên tiếng, dự định cùng nhau ra tay, phá tan kết giới này.
"Hiệu trưởng, cứ từ từ, chúng ta tùy tiện động thủ, có lẽ sẽ gây biến, số người bọn họ không ít hơn chúng ta, nhưng vẫn chưa dùng vũ lực, chắc chắn có gì đó." Lâm Phong ngăn Lộc Thiên lại.
"Ngươi nói cũng có lý, nhưng bên trong e là rất nguy hiểm, Lâm Phong ngươi đi vào, nếu như không ra được thì phiền." Lộc Thiên cau mày, hắn rất lo lắng cho việc Lâm Phong đi vào.
"Trước cứ chờ một lát." Lâm Phong tìm từ đằng xa một dị thú thực lực không mạnh, rồi ném thẳng vào trong cánh cửa không gian.
Sóng!
Lâm Phong chỉ thấy liên lạc đột nhiên bị chặt đứt, mà dị thú kia đã thành công tiến vào bên trong kết giới.
"Không vấn đề, nhưng có vẻ chỉ cho một người vào." Lâm Phong cau mày, nhìn dị thú mặt mày ngơ ngác bên trong kết giới, cũng cảm thấy kỳ lạ.
"Có biến hóa, dị thú sau khi vào, có năng lượng thay đổi, chắc là một trận pháp nào đó." Người nọ lên tiếng.
"Nếu là trận pháp thật, vậy là có cơ hội vào được, chỗ vừa rồi chắc chắn là chỗ yếu của trận pháp, có thể đi vào." Lộc Thiên mắt sáng lên.
"Các ngươi cứ tiếp tục tìm đi, tìm được thì báo ta và hiệu trưởng, chúng ta quan sát dị thú này đã." Lâm Phong lên tiếng.
Hai người nhìn con dị thú vẫn đứng yên bên trong kết giới.
Dị thú cũng chưa từng đến chỗ này, rất lo lắng, vừa rồi nó đang đi dạo trong rừng thì bị một người lạ mặt bắt rồi ném vào đây.
"Hiệu trưởng, nó có phải bị choáng không? Sao nó không đi?" Lâm Phong có chút nghi hoặc, dị thú tuy thực lực không mạnh, nhưng dù sao cũng là Thú Vương, cũng phải có chút trí lực.
"Đến lãnh địa mới, dị thú đương nhiên phải cẩn thận một chút." Hiệu trưởng nói.
Con dị thú bên trong kết giới động rồi, chậm rãi tiến vào bên trong.
"Xem ra không có vấn đề gì." Lâm Phong thở phào.
"Không đúng, nếu cách vào đơn giản như vậy, đám Ngưu Đầu Nhân lúc nãy sao lại không vào, sao lại ít người hơn chúng ta?" Lộc Thiên bỗng nhiên lên tiếng.
Lâm Phong cũng phản ứng kịp, ý của Lộc Thiên rất rõ, chắc chắn có một số Ngưu Đầu Nhân đã vào trong.
"Nhưng vì sao không thấy bóng dáng đám Ngưu Đầu Nhân, lẽ nào đều chết ở trong?" Lâm Phong thầm suy tính.
Chỉ thấy con dị thú không ngừng tới gần phủ đệ, mà cổng phủ lại từ từ mở ra, dường như đang cho dị thú vào.
Dị thú cũng sợ hãi, nhưng thấy không có nguy hiểm gì nên rụt rè bước vào.
Sau đó cổng đóng lại, hai người cũng không biết dị thú đã gặp chuyện gì.
Hai người liếc nhau, cảm thấy cái phủ đệ rất kỳ dị, nhưng đã kỳ dị vậy sao Ngưu Đầu Nhân vẫn chưa rời đi, vẫn đang tìm chỗ để vào.
"Hiệu trưởng, ta tìm được một chỗ." Có người hô.
Hai người ngay lập tức đi tới vị trí của người kia.
"Lâm Phong, ngươi để ta vào trước, đến lúc đó ta dùng linh năng viết trên không trung." Lộc Thiên nói.
"Được, cẩn thận một chút." Lâm Phong gật đầu, mở không gian môn ra, còn Lộc Thiên thì trực tiếp bước vào.
Liên hệ bị đứt, Lộc Thiên đã vào bên trong kết giới.
Lộc Thiên gật đầu, xoay người nhìn về kết giới, hắn thấy không thấy bên ngoài, chỉ là một mảng kết giới màu vàng nhạt, không ngừng có quang hoa lưu chuyển.
Hội tụ linh năng trên đầu ngón tay, Lộc Thiên viết những gì mình phát hiện ra.
"Không thấy bên ngoài, chẳng lẽ đây là một không gian khác?" Lâm Phong ngẩn người, nhưng thấy Lộc Thiên không sao nên cũng không nghĩ nhiều.
"Các ngươi tiếp tục tìm đi, tìm được thì gọi ta." Lâm Phong lên tiếng.
"Hiện tại không có vấn đề, nhưng ta cảm giác được tòa lâu đài như có thứ gì đó đang gọi ta vào, ta nghi là bẫy." Lộc Thiên tiếp tục viết.
Lâm Phong không cách nào giao tiếp với Lộc Thiên, chỉ có thể chờ đợi tiếp.
"Các ngươi cứ tìm ở những chỗ khác, đợi vào thêm vài người nữa rồi chúng ta đi vào thăm dò trước." Lộc Thiên viết xong, rồi ngồi xếp bằng chờ đợi.
Lâm Phong cũng bắt đầu tìm, một lát sau lại nghe thấy có người gọi mình.
"Ngươi vào trước, rồi tìm hiệu trưởng." Lâm Phong lên tiếng, đưa một người khác vào bên trong kết giới.
"Ta vào được rồi, có một cảm giác kỳ lạ, nhưng không có nguy hiểm gì, hình như không thấy các ngươi, ta đi tìm hiệu trưởng trước." Người đó viết, vừa đi quanh kết giới vừa tìm hướng hiệu trưởng.
Nhưng rất nhanh, sắc mặt đám người Lâm Phong trở nên cổ quái.
Lộ tuyến của người kia bước từng bước quanh co khúc khuỷu, hướng về phía lâu đài, sau khi đi một đoạn thì tiếp tục rẽ hướng Lộc Thiên.
"Dường như là một kiểu triệu hoán kỳ lạ, tòa lâu đài đang muốn ta đi qua, là một lực hút rất lớn, hơn nữa càng ngày càng mạnh hơn." Người nọ viết.
Lâm Phong muốn người đó dừng lại nhưng không thể giao tiếp, chỉ có thể tiếp tục xem người kia không ngừng hướng Lộc Thiên mà đi tới.
Bất đắc dĩ, Lâm Phong chỉ có thể quay về sai người tiếp tục tìm kiếm.
Còn đồng đội bị kết giới che chắn như trước, hơn nữa càng ngày càng tới gần lâu đài, lộ tuyến dần chuyển thành hình chữ S, càng gần Lộc Thiên thì lại càng bất thường.
"Ta cảm thấy có chút không đúng, có lúc dường như ta bị khống chế, không nhịn được muốn đi về phía lâu đài, nhưng ta chắc chắn mình vẫn đang đi thẳng." Người nọ viết, có vẻ hơi do dự, nhưng lại nghĩ quyết định cứ tiếp tục đi tiếp.
Lâm Phong bên ngoài đều thấy hết hồn, lại thấy một lần nữa cổng lâu đài lại mở ra, may mà người nọ tự đi vào lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận