Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 495: Chỉ có thể đi tới

"Ngưu Tiểu Thất nói rất đúng, thật ra có một số động vật sợ ánh sáng, nhưng bây giờ chúng ta cũng không cần làm xáo trộn môi trường ở đây, đợi đến khi gặp phải động vật sợ ánh sáng, chúng ta sẽ lấy Dạ Minh Châu ra!" Lâm Phong kỳ thực cũng đã cân nhắc mấy vấn đề này, nhưng hiện tại bọn họ cứ thuận theo tự nhiên thì tốt hơn. Nếu như nói bọn họ muốn đảm bảo an toàn tuyệt đối, thì vẫn nên dựa theo quy chuẩn trong cái huyệt động này mà làm thì tốt hơn. Bởi vì hiện tại bọn họ vẫn chưa thấy bất kỳ động vật nào trong huyệt động này. Lâm Phong cũng không biết hơi thở của các sinh vật ở đây bao gồm những loại động vật nào, cho nên hiện tại Lâm Phong không dám kết luận vội vàng.
"Vậy được rồi, chúng ta cứ theo như các ngươi nói mà làm, vậy bây giờ không cần lấy Dạ Minh Châu ra, vậy chúng ta phải làm sao để đi tiếp đây?" Ngưu Tiểu Thất cảm thấy không có ánh sáng thì hắn không có cách nào tiến về phía trước. Bây giờ không có ánh sáng đối với hắn mà nói đúng là nửa bước cũng khó đi, nên Ngưu Tiểu Thất muốn hỏi Lâm Phong bây giờ hắn nên làm gì. Câu hỏi của Ngưu Tiểu Thất, thực ra ngưu lão đại và Ngưu Lão Bát cũng thấy đúng. Nhưng bọn họ không dám nhắc đến vấn đề này, họ không biết Lâm Phong có suy nghĩ đến vấn đề này không, nên bây giờ Ngưu Tiểu Thất và ngưu lão đại đều đang chờ Lâm Phong trả lời.
"Hiện tại chúng ta nhất định phải tìm cách xâu chuỗi lại với nhau, vậy chúng ta hãy xem ai mặc nhiều quần áo nhất, xé áo của nàng ra, sau đó chúng ta sẽ nắm mảnh vải này mà đi, ta theo sau Tiểu Thất, khoảng cách với vô lại ngưu phải xa một chút!" Lâm Phong đề nghị, thật ra có thể xé một cái áo của người nào mặc nhiều áo nhất là được rồi. Bọn họ một người nắm một mảnh vải như vậy để đi về phía trước, thật ra không cần quá nhiều vải. Chỉ là giữa Lâm Phong và vô lại ngưu hoặc Ngưu Tiểu Thất cần phải có một mảnh vải. Ngưu Tiểu Thất và vô lại ngưu không thể ở gần Lâm Phong quá, như vậy sẽ cản trở hành động của Lâm Phong. Giữa Ngưu Lão Bát, vô lại ngưu và Ngưu Tiểu Thất cũng cần phải cách nhau một khoảng, vì như vậy mới có thể đảm bảo bọn họ có đủ không gian, có thể thi triển năng lực của mình.
"Vô lại ngưu và Ngưu Tiểu Thất, còn có cả Ngưu Lão Bát, ngưu lão đại giữa bọn họ cũng cần giữ một chút khoảng cách, để Ngưu Lão Bát và ngưu lão đại có không gian thi triển!" Lâm Phong đưa ra ý kiến là vô lại ngưu và ngưu lão đại, Ngưu Lão Bát giữa bọn họ phải chừa đủ khoảng cách, để Ngưu Lão Bát và ngưu lão đại có không gian ứng phó khi gặp nguy hiểm. Bọn họ bây giờ mới vừa vào bên trong huyệt động, còn chưa biết tình hình bên trong như thế nào. Nên bây giờ Lâm Phong nhắc nhở mọi người phải chú ý an toàn. Lâm Phong vừa mới đả tọa xong, bây giờ năng lượng trong cơ thể vô cùng dồi dào, nên bây giờ Lâm Phong cảm thấy hắn đi phía trước là hoàn toàn ổn. Hơn nữa hắn biết năng lực của mình có thể bảo vệ đám Ngưu Đầu Nhân này, mục đích của hắn bây giờ chính là phải bảo vệ những Ngưu Đầu Nhân này.
Cho nên bây giờ Lâm Phong nhắc nhở mọi người, khi bọn họ tiến vào huyệt động này, nếu như cảm thấy tối, thì có thể dùng vải xâu lại. Khi gặp nguy hiểm thì vô lại Ngưu, Ngưu Tiểu Thất và một Ngưu Đầu Nhân khác ở giữa, để bảo vệ mình. Ngưu lão đại và Ngưu Lão Bát sẽ giúp Lâm Phong coi chừng phía sau, nếu phía sau không có nguy hiểm gì thì ngưu lão đại và Ngưu Lão Bát sẽ không cần phải làm gì. Nguy hiểm nhất thật ra ở phía trước Lâm Phong, Lâm Phong không biết hắn sẽ gặp phải vấn đề gì phía trước. Nhưng Lâm Phong biết khi vào trong huyệt động này nhất định sẽ gặp nhiều nguy hiểm.
"Còn nữa, khi gặp nguy hiểm, vô lại Ngưu, Ngưu Tiểu Thất, ba người các ngươi hãy tạo thành một vòng tròn ở giữa, đảm bảo an toàn cho bản thân là được, các ngươi có thể đứng lưng tựa lưng!" Lâm Phong thật sự quá lo lắng, ở chung với những Ngưu Đầu Nhân này, hắn rất quan tâm. Nếu như ở cùng bằng hữu của mình, có Lộc Thiện và Lâm Thanh Mi, hắn không cần phải lo nhiều như vậy. Nhưng bây giờ không còn cách nào khác, hắn phải sắp xếp ổn thỏa cho đám Ngưu Đầu Nhân này. Vốn dĩ hắn định dẫn những Ngưu Đầu Nhân này ra ngoài, nếu những Ngưu Đầu Nhân này gặp phải nguy hiểm gì thì coi như hắn k·i·ế·m củi ba năm t·h·iêu một giờ. Nên hiện tại Lâm Phong dặn dò những Ngưu Đầu Nhân này phải làm theo lời của hắn.
"Được, Lâm Phong, ngươi cứ yên tâm, ba người bọn ta sẽ bảo toàn an toàn cho bản thân, ngươi ở phía trước cũng phải cẩn thận! Bây giờ chúng ta có thể xuất phát, đi một lúc sau là có thể thích ứng với bóng tối nơi này!" Ngưu Tiểu Thất nói cho Lâm Phong rằng sau khi họ tiến vào một lúc, hắn cảm thấy họ có thể thích ứng với bóng tối ở đây. Nếu có thể thích ứng được với bóng tối ở đây, họ có thể tiếp tục tiến về phía trước. Còn như việc có cần vải để xâu lại với nhau hay không, thật ra thì cũng không sao cả. Ngưu Tiểu Thất có thể thích ứng được với nơi này, những Ngưu Đầu Nhân khác cũng có thể thích ứng.
Những Ngưu Đầu Nhân còn lại không có ai phản đối ý kiến của Ngưu Tiểu Thất. Vì họ cũng cảm thấy sau khi tiến vào một lúc thì họ cũng có thể thấy rõ tình hình bên trong. Bây giờ họ đã mơ hồ thấy được Lâm Phong ở phía trước, những Ngưu Đầu Nhân ở giữa cũng cảm nhận được sự tồn tại của Lâm Phong. Nên hiện tại họ có thể không cần vải hỗ trợ.
"Nếu đã có thể thích ứng được bóng tối, vậy bây giờ chúng ta sẽ tiến lên phía trước, các ngươi phải theo sát ta, đừng để bị ta bỏ lại, ta cũng sẽ không đi quá nhanh!" Ngưu Tiểu Thất biết bây giờ bọn họ phải hành động nhanh một chút, nên Ngưu Tiểu Thất bám sát phía sau Lâm Phong. Sau khi Lâm Phong nói ra câu này, Ngưu Tiểu Thất hắn kéo vô lại ngưu, hai người họ càng gia tăng tốc độ hơn. Vì hắn biết nếu bị Lâm Phong bỏ lại thì việc họ đuổi kịp Lâm Phong là không dễ dàng. May mà Lâm Phong biết quan tâm đến tốc độ của bọn họ, nếu Lâm Phong không quan tâm đến tốc độ của bọn họ thì họ càng không biết phải đối mặt với tình hình trước mắt như thế nào. May mà Lâm Phong có thể chiếu cố bọn họ, bây giờ họ biết có Lâm Phong chiếu cố, họ nghĩ nhanh chóng đi qua cái huyệt động này thì có thể có một chút hy vọng. Ngưu Tiểu Thất bọn họ biết rằng năng lực của mình là yếu nhất, vì bọn họ ba người ở trong số các Ngưu Đầu Nhân ở đây là yếu nhất, huống hồ là ở trước mặt Lâm Phong.
"Yên tâm đi, chúng ta sẽ bám sát ngươi, nhưng Lâm Phong ngươi đừng đi nhanh quá, nếu không chúng ta theo không kịp!" Bây giờ Ngưu Tiểu Thất thật sự đã quen với Lâm Phong, hắn bây giờ yêu cầu Lâm Phong đi chậm lại một chút. Vì dù cho Lâm Phong đã đi khá chậm, họ đuổi theo cũng khá vất vả, Lâm Phong chậm thêm chút nữa thì vừa đủ để bọn họ có thể đuổi kịp. Nên Ngưu Tiểu Thất không do dự gì liền đề nghị Lâm Phong đi chậm lại một chút. Vì Ngưu Tiểu Thất biết nếu bị Lâm Phong bỏ lại, bọn họ sẽ khó đuổi kịp Lâm Phong. Hơn nữa, nếu bị tách khỏi Lâm Phong, họ sẽ gặp nguy hiểm. Cũng không biết cái huyệt động này rốt cuộc có bao nhiêu nguy hiểm, nhưng Lâm Phong cho rằng nơi này vô cùng nguy hiểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận