Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 86: Bất Hủ Chi Dũ kỹ năng mới (cầu hoa tươi cầu buff kẹo )

"Ầm!" Khi tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc vang lên sát na, Kế Vô Tương trên người đột nhiên xuất hiện một cái hư ảnh Thanh Long. Hư ảnh này trông cực kỳ hư ảo, nhưng vẫn tản ra uy nghiêm vương giả vô tận. "Thanh Long Chân Thân!" Kế Vô Tương khẽ quát một tiếng. Hư ảnh Thanh Long cường đại trực tiếp xuyên qua bụng Ngưu Võ. Trong nháy mắt võ thuật, hai đại Bát Tinh Chiến Tướng đồng thời trọng thương. "Ùm bò ò!" Ngưu Võ không còn cách nào duy trì hình người, hóa thành một con Hắc Ngưu dài hơn 20 mét nằm trên mặt đất kêu thảm thiết. Mà ở bên kia, Hồi Linh đao của Lâm Phong đã cắm vào ngực Khuê Mặc. Khuê Mặc kêu thảm một tiếng rồi tắt thở. Lúc này hắn cách Tây Hà không quá nửa mét. Chỉ cần cho hắn thêm một chút thời gian, có thể chạy thoát. Chỉ là Khuê Mặc đánh giá thấp tốc độ của Lâm Phong. "Keng, thành công kích sát Hải Long Thú, thưởng cho cuồng Hóa đan một viên." Lúc Khuê Mặc tử vong, gợi ý của hệ thống vang lên. Lâm Phong hai mắt sáng lên, phần thưởng đặc biệt! Cuồng Hóa đan là một loại đan dược cực kỳ hiếm thấy, sau khi dùng có thể nâng cao 2 tinh chiến lực. Nói cách khác, chiến lực cực hạn của Lâm Phong bây giờ là Nhị Tinh cấp chiến tướng. Sử dụng cuồng Hóa đan thì có thể nâng lên tới Tứ Tinh Chiến Tướng. "Đồ tốt!" Cuồng Hóa đan này ở thời khắc mấu chốt là có kỳ hiệu. Bên kia, Ngưu Võ cũng kêu thảm một tiếng rồi bị Hoàng Phủ Ngự trảm sát. Mọi người vừa thả lỏng một hơi thì. "Ông!" Một đạo bạch quang từ thi thể Ngưu Võ hiện lên. Sau một khắc liền thấy một cái đầu trâu mặt mày dữ tợn dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn đám người. "Là ai giết con ta!" Cái đầu trâu kia giọng khàn khàn, nghe rất là âm u. "Không tốt, là bản mệnh khóa!" Kế Vô Tương sắc mặt hơi biến, nói rồi vung tay ra. "Ầm!" Cái đầu trâu kia gào thét một tiếng rồi biến mất trước mắt mọi người. "Không ngờ trên người tên này lại có bản mệnh khóa, thật phiền toái." Hoàng Phủ Ngự trầm giọng nói: "Vị trí của chúng ta đã bị lộ rồi." "Kệ nó, tới đâu hay tới đó." Liên Chân Phật nói: "Cái đầu trâu kia chắc là cường giả của nhất tộc Titan Ma Ngưu, hắn muốn qua Thú Tổ Sơn cũng không dễ dàng như vậy đâu." "Cũng phải, nghỉ ngơi trước rồi tính." Kế Vô Tương thở hổn hển rồi than ngồi xuống đất. Còn Lý Phụng Tiên thì vẫn đang hôn mê. "Nghỉ ngơi một chút đi." Hoàng Phủ Ngự cũng không chịu nổi nữa. "Các ngươi khôi phục lại, ta trông chừng." Lâm Phong nói. "Tốt." Mấy người không nói nhiều. Trận chiến này ai cũng bị thương, nhất là Liên Chân Phật, lúc trước bị trường thương xuyên qua bắp đùi thương không nhẹ. Nhân lúc mấy người đang khôi phục, Lâm Phong nhìn vào Hồng Mông Chân Thạch. Từ khi tiến vào Chiến Linh cảnh, Lâm Phong vẫn do dự không biết nên dùng cho dị năng nào. Bây giờ rốt cuộc quyết định dùng cho Bất Hủ Chi Dũ. Sở dĩ làm vậy, là vì Hủy Diệt Kiếp Lôi đã đủ mạnh rồi. Lực công kích vô song bên ngoài hoàn toàn có thể thỏa mãn nhu cầu chiến đấu của Lâm Phong. Mà một mặt khác, lúc trước Lâm Phong hy vọng nhất là loại tốc độ. Bởi vì tốc độ cho dù là chạy trốn hay truy kích đều rất có trợ giúp. Nhưng khi biết hệ thống ngay cả dị năng thân pháp Chiến Kỹ cũng có thể thưởng cho thì Lâm Phong liền từ bỏ. Đã vậy, thì cứ cho Bất Hủ Chi Dũ. Lúc Lâm Phong bóp nát Hồng Mông Chân Thạch. Mảnh nhỏ rơi lên người Lâm Phong, lập tức Lâm Phong quẹt vào chỗ da rách trên người. Ngay tức thì, mảnh nhỏ nhanh chóng chui vào da của hắn. "Sẽ là thuộc tính gì đây?" Lâm Phong trong lòng không khỏi tò mò. Hắn sở dĩ chọn Bất Hủ Chi Dũ, còn có một nguyên nhân. Đó là Bất Hủ Chi Dũ là dị năng thuần túy khôi phục loại. Nếu có thêm thuộc tính, thì khôi phục loại khả năng càng lớn. Theo Lâm Phong, nếu như đến một người có khả năng khôi phục Linh Năng thì quả thật là vô địch. Trong lúc Lâm Phong cảm ứng, mảnh nhỏ Hồng Mông Chân Thạch tan ra thành từng đạo năng lượng kỳ lạ. Những năng lượng này du tẩu trong cơ thể, dần dần hội tụ lại tại một cứ điểm. "Vậy là xong?" Một lát sau Lâm Phong ngây ra một lúc. Như vậy là kết thúc rồi sao? Lâm Phong trước kia chưa từng hỏi Phong Mãn Cung quá trình cụ thể. Trên thực tế, Phong Mãn Cung cũng không có nhiều. Hắn chỉ có 2 khối, đều là liều mạng từ dị thú cướp lại được. "Quên đi, thử xem đã." Lâm Phong thấy mấy người đều đang toàn tâm chữa thương, lần nữa cào xước da. Vẫn giống như trước, vết thương trong nháy mắt khép lại. "Không có gì thay đổi sao?" Lâm Phong nhíu mày, đang lúc này đột nhiên phản ứng lại. Kí chủ: Lâm Phong Cảnh giới: Tam tinh Chiến Linh cảnh Dị năng: Hủy Diệt Kiếp Lôi (X) Bất Hủ Chi Dũ Linh Hải (X) Chiến Kỹ: Liệt Không Ngũ Trảm (đại thành) dị năng nhập môn pháp (đại thành) Cửu U Phong Lôi Trảm (đại thành) điện ngự Lôi Bộ (tiểu thành) Khi Lâm Phong xem bản thuộc tính, phát hiện phía sau Bất Hủ Chi Dũ nhiều thêm hai chữ. "Linh Hải!" Lâm Phong hai mắt sáng lên. Lập tức triệu hồi Hủy Diệt Kiếp Lôi, thuận tay một cái Cửu U Phong Lôi Trảm đánh ra. Sau một khắc, hình ảnh làm Lâm Phong kinh ngạc xuất hiện. "Ngọa tào..." Lâm Phong chưa nói hết câu, Linh Năng đã khôi phục đến trạng thái đỉnh. Lâm Phong há hốc mồm. Hoàn mỹ! Quá hoàn mỹ! "Vậy chẳng phải nói là..." Trong lúc bất chợt Lâm Phong nghĩ đến một hình ảnh. Hủy Diệt Kiếp Lôi có Siêu Cường công Kích, nhưng bởi vì tiêu hao Linh Năng cực kỳ nhiều, cho nên Lâm Phong đều dùng dị năng Chiến Kỹ cùng Chiến Kỹ phổ thông kết hợp. Nhưng về sau thì khác. Dị năng Chiến Kỹ có thể tùy tiện dùng! "Ta muốn trở thành Nhân Hình Hạt Nhân!" Lâm Phong lẩm bẩm nói. Kể từ đó, dù đối mặt đối thủ mạnh hơn chính mình rất nhiều. Chỉ cần Cửu U Phong Lôi Trảm có thể gây ra thương tổn, vậy hắn có thể liên tục phóng thích. Cho dù lực công kích không cao, nhưng chồng chung một chỗ thì cũng tuyệt đối đáng sợ a! "Xong rồi?" Lúc này Lý Phụng Tiên tỉnh lại. Thấy thi thể của Ngưu Võ và Khuê Mặc thì nhất thời thở phào nhẹ nhõm. "Mẹ nó, đau quá đi." Lý Phụng Tiên vươn vai nói: "Hôm nay số lần dùng hết rồi." "Cái gì cơ hội?" Lâm Phong hỏi. "Dị năng thứ hai của hắn, một ngày chỉ có thể phóng thích một lần." Hoàng Phủ Ngự nói. "Song dị năng?" Lâm Phong nhíu mày, hóa ra tên này cũng là song dị năng? "Ha ha, dị năng thứ hai của tên điên là S cấp loại pháo điện từ cụ hiện đặc thù." Kế Vô Tương giải thích: "Là S cấp không hoàn chỉnh, cho nên một ngày chỉ có thể cụ hiện một lần." "Hơn nữa trừ khi dùng hết, bằng không không cách nào tiếp tục cụ hiện." "Thảo nào." Lâm Phong gật đầu có chút suy tư. Dị năng này thực sự rất mạnh, thời khắc mấu chốt có thể giữ được tính mạng. Nhưng vì không hoàn chỉnh, nên mỗi lần phóng thích xong thì Linh Năng cũng đều cạn kiệt. Không thể dùng để chiến đấu hằng ngày. "Mọi người khôi phục hết chưa?" Liên Chân Phật kết thúc trạng thái khôi phục, nói. Trải qua hơn nửa canh giờ tĩnh dưỡng, vết thương của mấy người đều đã khống chế được. Nhưng muốn triệt để khôi phục thì vẫn phải mất một khoảng thời gian. "Đi vào trong sông xem." Lý Phụng Tiên vẻ mặt nóng lòng nói. "Hoa lạp lạp." Khi năm người tiến vào Tây Hà thì lập tức thấy đáy sông sáng lấp lánh ánh tím. "Tây Hà Mặc Linh Thảo, ngọa tào, thật sự để chúng ta đụng phải!" Lý Phụng Tiên mắt sáng, nhất thời kích động kêu lên. "Cẩn thận một chút, đáy sông chắc có dị thú." Hoàng Phủ Ngự nhắc nhở một câu. Khi mọi người bơi xuống đáy sông thì quả nhiên, một đám cá sấu xương từ bốn phương tám hướng bơi tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận