Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 280: Chúng Thần Sơn (cầu hoa tươi cầu buff kẹo )

"Chương 280: Chúng Thần Sơn (cầu hoa tươi, cầu buff kẹo)
"Thái Sơ Thần Tướng chủ đạo chiến tranh giữa Địa Quật và nhân loại?"
"Hắn từ đầu đến cuối đều chú ý đến trận đại chiến này?"
"Vậy tại sao không ngăn cản Thiên Viêm Thú Hoàng chết?"
Lâm Phong cảm thấy mình dường như chạm tới cơ mật cấp cao nhất của nhân loại.
Diệp Tôn gật đầu: "Ra ngoài rồi nói."
Đột nhiên vung tay lên.
Trong chốc lát, Lâm Phong cùng Đông Phương Khải ba người đồng thời trở về Ma Đô.
Lúc này Ma Đô, đã rơi vào biển cuồng hoan.
Bất quá Lâm Phong không để ý đến những điều này, trong lòng hắn có quá nhiều nghi hoặc.
Sau khi đến phòng trọng lực.
Diệp Tôn tiện tay bố trí một cái lồng bảo hộ.
Một màn này nhìn thấy đồng tử Lâm Phong hơi co lại.
Ngay cả khi đã đến địa cầu cũng không bảo đảm sao?
"Đừng nghĩ nhiều, chủ yếu là vì những lời ta sắp nói tương đối cơ mật." Diệp Tôn nói.
Lâm Phong liếc mắt, Mã Đức giả cho ai xem chứ?
"Chuyện này nên nói như thế nào đây?" Diệp Tôn trầm ngâm một chút: "Nói thẳng ra một chút đi! Thần Triều cần đến dòng dõi nhân loại này."
"Dường như chỉ khi dòng dõi của chúng ta trưởng thành đến một mức độ nhất định, Thần Triều mới có thể tiến thêm một bước, đại thể là ý này, ngươi hiểu chưa?"
Nghe xong lời Diệp Tôn nói, trong nháy mắt Lâm Phong suy nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện.
Trước kia hắn vẫn hiếu kỳ, rõ ràng thực lực các đại Hoàng Triều đều rất mạnh.
Số lượng Chúa tể vượt xa nhân loại, rõ ràng có thể một bước tới vị trí.
Sau đó theo thực lực Lâm Phong dần dần tăng cường thì lại có ý tưởng mới.
Tưởng vì Diệp Tôn bọn họ chiến lực cực cao, cộng thêm Địa Quật không đoàn kết.
Nhưng hiện tại xem ra, Thần Triều đang chăn nuôi nhân loại!
Việc này giống như chăn heo, chờ ngươi mập thì sẽ đem ngươi làm thịt rồi!
"Thì ra là thế." Lâm Phong như có điều suy nghĩ nói: "Khó trách nhân loại có thể vẫn phát triển đến bây giờ."
"Nhưng tại sao không trực tiếp tăng thực lực của loài người lên?"
Điểm này Lâm Phong có chút nghĩ không thông.
Nếu muốn nuôi dưỡng, vậy thì có thể mở ra các Cổ Hoàng bí cảnh các loại.
Đem cho nhân loại sử dụng, như vậy thực lực của loài người sẽ tăng nhanh hơn a?
"Điểm này, thực ra cũng liên quan đến đấu đá nội bộ Thần Triều."
Diệp Tôn giải thích: "Nói như thế nào nhỉ, trong Thần Triều có người không muốn cho nhân loại lớn mạnh."
"Hai bên cân nhắc, cuối cùng mới tạo ra cục diện bây giờ."
"Cho nên Địa Quật có thể tiến công, hơn nữa phải tiến công chúng ta, nhưng lại không thể trực tiếp tiêu diệt chúng ta?"
Lâm Phong trợn to mắt: "Vậy sau đó thì sao?"
"Sau đó sao?" Diệp Tôn cười cười: "Cái này ta cũng không rõ, đây cũng là lo lắng của ta."
"Có thể... Thần Triều hy vọng số lượng cường giả Nhân tộc đạt đến một mức độ nhất định chứ?"
"Bất quá ngươi cũng không cần lo lắng, ta phỏng chừng tối thiểu 10 năm nữa mọi chuyện sẽ an toàn."
Nhất thời Lâm Phong không biết nên nói gì.
Tin tức này... Xét trên tổng thể nên tính là tin tức tốt chứ?
Ít nhất không cần lo lắng bị diệt.
"Ngươi chắc chắn 10 năm sao?" Lâm Phong hỏi.
10 năm, Lâm Phong có tự tin siêu việt Hoàng giả.
Đến lúc đó, mặc kệ ngươi có kế hoạch gì, trực tiếp giết chết.
Diệp Tôn gật đầu: "Coi như không phải 10 năm, bảy tám năm cũng không có vấn đề."
"Thì ra là thế." Lâm Phong gật đầu: "Thảo nào các Hoàng Giả còn lại không ra tay với nhân loại."
"Có phải là Thái Sơ Thần Tướng có thể điều động chỉ có mấy Hoàng Triều này không?"
"Cũng không phải tất cả, Thái Sơ Thần Tướng có thể chỉ huy 10 Hoàng Triều." Diệp Tôn nói: "Ta phỏng chừng sau khi Thiên Viêm Hoàng Triều bị diệt sẽ có Hoàng Triều mới gia nhập."
"Chính là bởi vì nguyên nhân này, nên ta mới không thành hoàng." Đông Phương Khải nói: "Vương Quyền bọn họ cũng có ý nghĩ này."
Lâm Phong gật đầu.
Một Hoàng giả vừa đủ cho Nhân Tộc bớt tổn thất một chút, cũng coi như có chiến lực đỉnh cao có thể đối phó với các Hoàng Giả còn lại.
Mà nếu như Hoàng Giả nhiều, lỡ đạt đến yêu cầu của Thần Triều thì chẳng phải là hết con đường sống sao?
"Chuyện này, Thần chủ Thần Triều cũng tham dự chứ?" Lâm Phong hỏi.
"Vị kia chúng ta không rõ ý đồ lắm." Diệp Tôn nói: "Thực lực của Thần chủ... có thể vượt qua Hoàng Giả."
"Vượt qua Hoàng Giả?" Đồng tử Lâm Phong hơi co lại: "Trên Hoàng Giả là cái gì?"
"Bất hủ!" Diệp Tôn mở miệng nói.
"Chưa chắc đã vượt qua, có thể chỉ là nửa bước bất hủ thôi!" Đông Phương Khải nói: "Đẳng cấp này, chúng ta vẫn không cách nào phán đoán, bất quá ta phỏng chừng vị Thần chủ này chắc là muốn thông qua nhân loại để tiến vào bất hủ hoàn toàn."
"Có thể, hắn cần các đại chủng tộc đều phải đạt đến một mức độ nhất định." Lâm Phong bừng tỉnh.
Đông Phương Khải nói, điều này rất có khả năng.
"Được rồi, hôm nay nói với ngươi những điều này là vì ngươi cũng coi như là người ở tầng lớp cao của nhân loại." Diệp Tôn cười nói: "Nói chung mặc kệ phát sinh cái gì, Nhân Tộc có chúng ta chống lưng."
"Không sai, bọn họ có ý đồ của bọn họ, chúng ta cũng có sự chuẩn bị riêng." Đông Phương Khải cười nói: "Những chuyện này còn không cần đến tiểu bối các ngươi phải phiền lòng."
Dừng một chút, Đông Phương Khải lấy Thời Gian Sa Lậu ra.
"Cái này ngươi có cần không?"
"Đương nhiên." Lâm Phong liếc mắt nói: "Bất quá tạm thời các ngươi có thể giữ lại, chờ khi nào ta cần thì cho ta."
Lời vừa nói ra Đông Phương Khải và Diệp Tôn nhìn nhau.
Đột nhiên Diệp Tôn hỏi: "Ta hiểu đại khái rồi."
"Bất quá vật này quả thật rất có ích đối với chúng ta, chúng ta cứ dùng trước."
Chí bảo loại thời gian vô cùng hiếm có, hơn nữa Thời Gian Sa Lậu còn có tác dụng trực tiếp trong chiến đấu.
Vật này, quá quan trọng.
"Đúng rồi Lâm Phong, ngươi có muốn đi Chúng Thần Sơn không?" Lúc này Diệp Tôn hỏi.
"Chúng Thần Sơn?" Lâm Phong nói: "Ta cũng từng nghe người Địa Quật nói qua, nơi này có gì đặc biệt sao?"
"Ha hả, Chúng Thần Sơn nằm ở Trấn Hải Hoàng Triều, nhưng do Thần hướng trực tiếp quản lý." Đông Phương Khải nói: "Đây là nơi chỉ có Tông Sư và Đại Tông Sư có thể tham dự."
"Bên trong cũng không có chí bảo, chỉ có chém giết."
"Chém giết đối thủ có thể nhận được các loại phần thưởng, bao gồm Chân Vũ Tinh Thạch có thể giúp dị năng tiến hóa!" Đông Phương Khải vừa nói vừa nhìn Lâm Phong.
Ý tứ quá rõ ràng.
Lâm Phong chau mày, thứ này dĩ nhiên trong hiện thực cũng có? Hắn còn tưởng rằng chỉ là hệ thống tạo ra thôi chứ.
Bất quá chỉ là Chân Vũ Tinh Thạch thôi, đối với hắn mà nói thì đã không còn tác dụng gì.
Chân Vũ Tinh Thạch có thể giúp dị năng cấp A trực tiếp tiến hóa, có thể giúp cấp S tiến hóa được 1/4.
Nhưng dị năng bây giờ của Lâm Phong đều là siêu X, duy nhất ký ức đánh cắp vẫn không có cách nào tiến hóa.
Hai người thấy Lâm Phong dường như không có nhiều phản ứng, không khỏi có chút chấn động.
Trong mắt bọn họ, Chân Vũ Tinh Thạch là đồ vật cao cấp nhất.
Có thể giúp dị năng tiến hóa, vật tốt như vậy so với chí bảo loại thời gian còn quý giá hơn.
"Ngoại trừ Chân Vũ Tinh Thạch thì còn gì nữa không?" Lâm Phong hỏi.
Ngoại trừ? Ngoại trừ? Diệp Tôn và Đông Phương Khải có chút ngượng ngùng.
Thứ này cần hai chữ ngoại trừ sao?
Cái này... thật sự là không so không biết a.
"Khái khái, ngoại trừ... Chân Vũ Tinh Thạch ra, còn có một món đồ tốt." Diệp Tôn cười cười nói: "Ngươi chắc chắn sẽ hứng thú."
"Ồ, nói nghe xem." Lâm Phong nhất thời hứng thú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận