Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 40: Tấn cấp Chiến Sĩ cảnh (phiếu đánh giá )

Chương 40: Tấn cấp Chiến Sĩ cảnh (phiếu đánh giá)
Nửa giờ sau.
Cách trụ sở 3 km.
Một con Huyễn Ảnh thỏ cấp 3 sao thức tỉnh, toàn thân đầy thương tích nằm bất động trên mặt đất.
"Còn chưa vào Địa Quật thử tay một chút." Lăng Vi thản nhiên nói.
"Ta tới!" Cơ Tuyết lập tức tiến lên.
Nàng triệu hồi ra Cực Hàn Chi Băng.
"Cơ Tuyết, thử xem nén lại tối đa." Dị năng khống chế của Cơ Tuyết vẫn còn sơ kỳ, nên trước đây khi giao hữu với Lâm Phong tối đa chỉ ngưng tụ đến phẩm chất cánh tay.
Cơ Tuyết gật đầu.
Lăng Vi bắt đầu giảng giải vài điều cần chú ý.
Một lát sau.
"Cũng được, cần luyện tập thêm." Lăng Vi nói: "Tiếp theo ai nào?"
Cứ vậy vừa đi vừa thử.
Trong lúc bất giác đã 2 tiếng trôi qua.
Mọi người đã rời căn cứ 10 cây số.
Đến phạm vi này, dị thú càng mạnh hơn.
"Các bạn học, tin là mọi người đã nắm được nhập môn dị năng pháp." Bạch Phàm nói: "Tiếp theo mọi người có thể hoạt động trong phạm vi 5km, lấy rèn luyện khả năng khống chế dị năng làm chính, giết dị thú làm phụ."
"Nếu có thu hoạch, có thể trao đổi kinh nghiệm với chúng ta bất cứ lúc nào."
"Ta và Lăng lão sư sẽ âm thầm bảo vệ các ngươi."
Không ít người đều xoa tay.
Vì tiến vào Địa Quật tự do chiến đấu với dị thú phải đến học kỳ sau mới bắt đầu.
Mà bọn họ là đợt chiêu sinh đặc biệt, đang được đặc huấn, coi như là phá lệ.
Khi mọi người tản ra.
"Thiên tài đều cần phải trưởng thành." Bạch Phàm cảm thán một câu.
"Đúng vậy, hy vọng đợt này có vài người sống sót." Lăng Vi lẩm bẩm nói.
Bạch Phàm nghe vậy do dự một chút.
Rồi nhỏ giọng nói: "Ngươi cảm thấy kế hoạch Thông Thiên có được không?"
Sắc mặt Lăng Vi hơi biến đổi.
Nhìn xung quanh rồi mới nói: "Mặc kệ có được hay không, đều do cấp trên quyết định, chúng ta chỉ có thể chấp hành!"
"Ai, thời gian quá gấp, hy vọng thuận lợi." Bạch Phàm không nói thêm gì.
… Trong rừng rậm u tối.
"Lâm Phong, chúng ta cùng nhau nhé!" Sở Tiên Lam như cái đuôi nhỏ của Lâm Phong, đi đâu theo đó.
Việc dạy học nghiêm túc lúc trước khiến Sở Tiên Lam thấy rất nhàm chán.
"Ngươi tâm trạng tốt thật, không biết còn tưởng ngươi đang đi dạo." Cơ Tuyết hâm mộ nói.
Trong số 15 người, ngoài hai chị em Sở Tiên Lam thì chỉ có Cơ Tuyết là nữ.
Nên ba người tự nhiên ở chung với nhau.
Đối với nam giới, Cơ Tuyết giống như nữ thần băng giá, nhưng trước hai người có dung mạo không hề kém mình, Cơ Tuyết vẫn rất hoạt bát.
"Lam Lam, dị thú trong phạm vi thầy giáo quy định quá yếu, không có giá trị gì với ta." Lâm Phong nói: "Ta muốn đi xa hơn, nên 3 người các ngươi đi cùng nhau nhé."
"A!" Sở Tiên Lam nói: "Nhưng bên ngoài nguy hiểm lắm, mình ngươi đi sao?"
Nói rồi Sở Tiên Lam chạy chậm tới trước mặt Lâm Phong.
"Lâm Phong, hay là ngươi dẫn 3 chúng ta đi cùng đi?"
"Ta có thể hỗ trợ cho ngươi nha, ta hỗ trợ giỏi lắm đó." Sở Tiên Lam tự khen mình.
Lâm Phong nhíu mày.
Dẫn theo Sở Tiên Lam không phải là không thể, nhưng vấn đề là hắn còn phải phân tâm bảo vệ nha đầu kia.
Hơn nữa, hắn có mục đích riêng, mang theo người sẽ bất tiện.
"Lần sau đi." Lâm Phong cười nói.
"Vậy được, nhưng ngươi cũng đừng đi sâu quá, nếu không thầy giáo không bảo vệ được ngươi đâu." Sở Tiên Lam dặn dò.
"Được, yên tâm."
Nói rồi Lâm Phong hướng rừng sâu đi tới.
Lâm Phong vừa đi, Cơ Tuyết không nhịn được nói: "Tình cảm của ngươi và bạn trai tốt thật."
Cơ Tuyết nói xong, mặt Sở Tiên Lam đỏ lên.
Nàng ngượng ngùng nói: "Còn, còn chưa đến bước đó mà."
Nếu Lâm Phong ở đây chắc chắn sẽ hộc máu.
Nha đầu này, trong đầu toàn nghĩ mấy chuyện đùa giỡn.
Sở Tiên Nhi liếc mắt.
Thầm nghĩ, coi như không phải thì cũng chẳng sai lệch nhiều.
Em gái mình, càng ngày càng không biết rụt rè là gì rồi.
Nghĩ vậy, Sở Tiên Nhi vẫn nói: "Lam Lam, bây giờ nhiệm vụ của em là tu luyện, yêu đương sẽ phân tâm."
"Hơn nữa, chúng ta không phải đã nói trước rồi sao, bốn năm đại học sẽ chuyên tâm tu luyện."
Sở Tiên Lam lè lưỡi: "Biết rồi biết rồi."
Nói rồi, đôi mắt đẹp của nàng nhìn về hướng Lâm Phong rời đi, trong lòng như Tiểu Lộc Loạn Chàng.
1 canh giờ sau.
"Oanh!"
Lâm Phong đột nhiên tung một quyền, trong mắt tinh quang bùng nổ.
Trải qua một giờ giết chóc, thực lực của hắn đã tăng lên tới cấp Chiến Sĩ 1 sao.
Khi đạt tới cảnh giới Chiến Sĩ, sự thay đổi rõ nhất là uy lực của dị năng tăng lên đáng kể.
"Không ngờ Hủy Diệt Thần Lôi tăng lên nhiều như vậy!" Lâm Phong siết chặt nắm tay.
Vừa rồi hắn chỉ tùy ý thử một chút, kết quả Hủy Diệt Thần Lôi trong nắm đấm đã trực tiếp miểu sát một con dị thú cấp 3 sao Chiến Sĩ.
Đây là khi hắn chưa dùng toàn lực.
"Với thực lực hiện tại của ta, có thể chiến đấu với dị thú cấp 4 sao Chiến Sĩ!" Lâm Phong lẩm bẩm nói.
Việc hắn hành động một mình, một mặt là vì nhanh chóng tấn cấp.
Mặt khác là để giết nhiều dị thú cảnh giới Chiến Sĩ, thu được Chân Vũ Tinh Thạch!
Dù Lâm Phong không biết xác suất bao nhiêu, nhưng cứ thử nhiều sẽ không sai.
Nếu dị năng tiếp tục tiến hóa, sức chiến đấu của Lâm Phong sẽ tăng lên đáng kể.
Chỉ là dị thú cảnh giới Chiến Sĩ mạnh hơn rất nhiều so với dị thú cảnh giới thức tỉnh.
Mỗi dị thú cấp Chiến Sĩ đều có thể phóng thích dị năng, giống như Lôi Minh Thú trước đây.
"Đã ra khỏi vòng bảo hộ rồi sao?" Lâm Phong xác định phương hướng.
Từ phía sau nhìn đã không thấy được kiến trúc cao nhất của căn cứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận