Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 363: Ngưu Đầu Nhân vô địch

Chương 363: Ngưu Đầu Nhân vô địch.
Nếu muốn người khác truyền thừa, nhất định phải tôn trọng người ta một chút. Lâm Phong bị câu nói này làm nghẹn họng, hồi lâu không nói được gì. Bởi vì hắn không biết Lộc Thiên bọn họ lại có thể làm ra chuyện như vậy, cho nên hắn không biết nên làm thế nào mới tốt. Thế nhưng Lâm Phong không hổ là Lâm Phong, rất nhanh hắn liền lấy lại tinh thần, biết hiện tại hắn đại diện cho Lộc Thiên bọn họ, đối với hai người kia cúi người nói lời xin lỗi. "Hai vị tiền bối, ta cũng không nhìn rõ hình dạng của các người, nhưng ta biết các người ở đây. Các người đại nhân có đại lượng, đừng chấp nhặt với bọn họ, bọn họ ăn đồ của các người, sau này có cơ hội ta sẽ thay bọn họ bù đắp!"
Thái độ của Lâm Phong vô cùng tốt, hai bóng người nguyên thần như ẩn như hiện ngồi trên ghế kia khi thấy Lâm Phong có thái độ như vậy thì vô cùng hài lòng. Nếu như trước đó Lộc Thiên bọn họ cũng nói như vậy, họ đã không để bọn họ ở đây mà hoàn toàn không thu được gì rồi mới đi về phía sau đại điện. Lâm Phong biết hai người đang ngồi trên ghế chính là chủ nhân của đại điện này, hai người kia có thể là ở đây chờ người hữu duyên xuất hiện. Nếu là người ta ở đây thành tâm chờ người hữu duyên xuất hiện, Lộc Thiên bọn họ lúc đến lại không chú ý, cư nhiên bỏ lỡ cuộc gặp gỡ với hai người hữu duyên này.
Xem ra đây chính là thiên ý, hai người kia liền ngồi trong đại điện này, căn bản không đi đâu cả, vẫn ở nơi đây. Lâm Phong cho rằng hai người kia có thể sẽ không rời khỏi đây mà vẫn chờ ở chỗ này. Cũng tại Lộc Thiên bọn họ xui xẻo, lại có thể bỏ qua cơ hội gặp gỡ với hai người kia, hai người kia chắc là chủ nhân của cung điện thần bí này. Xem ra bất luận khi nào ở đâu, đều phải đảm bảo khiêm tốn và điệu thấp một chút. Bất kỳ ai cũng vậy, cho dù là đối với những hồn phách đã chết kia cũng phải như thế.
Thực tế mà nói, Lâm Phong cho rằng đối với những hồn phách đã chết này thì càng phải tôn trọng bọn họ. Bởi vì bọn họ có thể lưu lại nguyên thần ở thế giới này đã nói lên rằng họ còn có việc chưa làm xong. Hiện tại vì họ chưa làm xong việc, lại lưu lại một luồng hồn phách ở đây gắng gượng. Không phải hồn phách nào cũng có thể làm được, giống như người ở thế giới này vậy. Để kiên trì lý tưởng trong lòng thực sự cần phải trả giá rất lớn. Cho nên bây giờ Lâm Phong biết đối với hai người kia hắn nhất định phải cung kính hơn.
"Chúng ta vốn cũng không so đo với bọn họ, không phải đã để bọn họ ở đây đi qua rồi còn gì, để bọn họ rời khỏi đây chứ, chúng ta cũng không làm khó dễ họ!" Bóng người trên ghế kia nói cho Lâm Phong, bọn họ cũng không làm khó những người đã đi qua trước đó. Bởi vì những người trước đó không tôn trọng bọn họ nên họ cũng không để ý tới họ, chỉ là không cho bọn họ chỉ đường thôi. Lâm Phong nghĩ chính vì bọn họ không tôn kính các ngươi, cho nên các ngươi mới không cho bọn họ chỉ chỗ truyền thừa. Những người này đến đây cũng chỉ vì tìm kiếm chỗ truyền thừa thôi.
Nếu hai người như ẩn như hiện này không cho những người đó chỉ chỗ truyền thừa, có nghĩa là bây giờ Lâm Phong tới đây là nhặt được tiện nghi lớn rồi. Lâm Phong không nghĩ tới mình đến đây còn có thể nhặt được tiện nghi, hắn vốn định tiến vào cứu Lộc Thiên và những người kia thôi. Nhưng không ngờ ở đây lại gặp được chủ nhân đại điện này, chủ nhân đại điện này xem ra đã chết rất lâu rồi, nhưng nguyên thần của họ vẫn không tắt. Giống như những người trước đó bọn họ gặp phải, bọn họ có thể đảm bảo hồn phách của mình ở trên thế giới này, còn có thể cùng những người tiến vào đại điện giao tiếp.
Khi Lâm Phong đến đại điện này, hắn nghĩ trong đại điện chẳng có gì, không ngờ vẫn còn gặp được hai người như ẩn như hiện này. Hai người như ẩn như hiện này, chắc chắn là chủ nhân của tòa thành này. Bây giờ họ nói cho Lâm Phong, bởi vì những người trước kia không đủ lễ phép, cho nên họ cũng không cho những người trước kia chỉ rõ chỗ truyền thừa. Mà những người trước đó không có được chỗ truyền thừa đã đi về phía sau đại điện tìm kiếm.
"Hai vị tiền bối, không biết bọn họ đi về phía sau đại điện có gặp nguy hiểm gì không, nghe nói trước đó còn có một đám Ngưu Đầu Nhân tiến vào, bọn họ cũng đi về phía sau đại điện à?" Lâm Phong tiến đến là muốn cứu người, còn truyền thừa chỉ là chuyện tiện tay. Nếu có thể đạt được đó là vận mệnh của hắn, không có được thì hắn cũng không cưỡng cầu. Hiện tại hắn phải biết Lộc Thiên dẫn những người đó vào phía sau đại điện, có thể có gặp đám Ngưu Đầu Nhân đã vào trước đó không.
Bởi vì nếu như Lộc Thiên gặp phải đám Ngưu Đầu Nhân thì sẽ gặp nguy hiểm, cho nên bây giờ hắn phải xác định những Ngưu Đầu Nhân kia có phải cũng đang ở phía sau đại điện hay không. Bởi vì Lâm Phong biết đám Ngưu Đầu Nhân kia chắc chắn sẽ không tôn trọng hai người này, vì những Ngưu Đầu Nhân đó không hề có chút lễ phép và không tôn trọng ai cả. Cho nên Lâm Phong biết những Ngưu Đầu Nhân đó ở trong đại điện này sẽ không nhận được chỉ dẫn của hai người kia. Ngưu Đầu Nhân không nhận được chỉ dẫn của hai người kia, chắc chắn cũng đi về phía sau đại điện. Ngưu Đầu Nhân là những người vào trước, Lộc Thiên bọn họ là những người mới vào, nếu hai nhóm người này đều đi về phía sau đại điện, vậy nhất định sẽ gặp nhau ở phía sau.
Gặp nhau sau đó hai nhóm người nhất định sẽ đánh nhau, mặc dù Lộc Thiên bọn họ có nhiều người hơn, nhưng không biết đám Ngưu Đầu Nhân đã vào bao nhiêu người. Nếu số lượng Ngưu Đầu Nhân cũng không ít, thì Lộc Thiên bọn họ thật ra vẫn rất nguy hiểm. "Ngươi nói là đám lỗ mũi trâu kia sao? Bọn họ có tới đó, đám người đó quá mất dạy, nhìn xem kìa, những thứ đổ vỡ trong đại điện này đều là bọn họ gây ra đấy!"
Người bên phải ghế rõ ràng là vô cùng bất mãn với đám Ngưu Đầu Nhân kia. Hiện tại Lâm Phong hỏi đến đám Ngưu Đầu Nhân kia, người bên phải liền cho Lâm Phong một đáp án rõ ràng. Nói cho Lâm Phong đám Ngưu Đầu Nhân đó đúng là đã tới đây, và cũng đi về phía sau đại điện, Lâm Phong nghe xong cũng biết chuyện chẳng lành rồi.
"Hỏng rồi, hai vị tiền bối, những Ngưu Đầu Nhân đó có đông không? Nếu như số lượng đông, thì những đồng môn của ta vào đó nhất định sẽ bị đám Ngưu Đầu Nhân đó thanh toán, bản lĩnh của họ có thể không bằng đám Ngưu Đầu Nhân đâu!" Lâm Phong vừa nói vừa đứng dậy, hiện tại hắn không thể nán lại ở đây được. Cho dù ở đây có truyền thừa linh lực, hắn cũng không thể ở lại đây chờ tiếp được. Bởi vì hắn biết nếu Lộc Thiên và đồng bọn gặp phải đám Ngưu Đầu Nhân đó, thì đa phần là dữ nhiều lành ít. Huống chi hiện tại hắn không xác định được số lượng Ngưu Đầu Nhân đó là bao nhiêu.
Khi Lâm Phong nghe nói đám Ngưu Đầu Nhân đi về phía sau đại điện, Lộc Thiên bọn họ cũng đi về phía sau đại điện thì liền lập tức không thể ở lại đây nữa. Hiện tại cho dù hắn có hứng thú với truyền thừa ở đây, thì cũng không thể nấn ná được. Vì hắn biết truyền thừa tuy rất quan trọng, nhưng quan trọng nhất vẫn là tính mạng của đồng đội. Hiện tại các đồng đội đều đang gặp nguy hiểm, hắn còn ở đây chờ, thì muốn những thứ truyền thừa đó cũng vô ích. Bây giờ coi như hắn chiếm được linh lực, có được truyền thừa, năng lực tăng lên nhiều hơn nữa cũng không bằng tính mạng của đồng đội quan trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận