Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 441: Từ đâu ngã nhào (cầu hoa tươi cầu đánh thưởng )

Chương 441: Từ đâu ngã nhào (cầu hoa tươi cầu đ·á·n·h thưởng)
Ngưu Lão Bát mặc dù nói với ngưu lão đại rằng, leo lên bước đầu tiên sau đó về sau liền vô cùng buông lỏng. Bởi vì chỉ cần leo lên cái núi năng lượng này, sẽ liên tục không ngừng từ trong núi năng lượng truyền năng lượng tới tay và chân bọn họ. Khiến cho thân thể bọn họ tràn đầy năng lượng, có thể tiếp tục hướng phía trước, mặc dù nói leo có chút gian nan, thế nhưng bọn họ không hề mệt mỏi.
"Ta thử xem có được không?" Ngưu lão đại sau khi nghe ở phía dưới còn có chút do dự, thế nhưng hắn cũng biết, nếu như hắn không lên thì những Ngưu Đầu Nhân phía sau có thể lại không dám lên nữa.
"Ta thử xem đã, nếu ta không thử một chút, th·e·o người đi xa, chúng ta muốn đ·u·ổ·i th·e·o kịp hắn có khả năng sẽ khó khăn." Lâm Phong hiện tại đã gần tới đỉnh núi, nếu bọn họ không đ·u·ổ·i kịp thì Lâm Phong có thể đã l·ên đ·ỉnh núi còn bọn họ thì chưa. Đến lúc đó vì không đợi được bọn họ mà Lâm Phong bỏ đi, vậy bọn họ sẽ bị mất liên lạc với Lâm Phong. Đến lúc đó bọn họ muốn tìm Lâm Phong kh·á·c·h sẽ khó khăn. Bởi vì mặc dù nói phía trên có thể là cùng một không gian, nhưng cùng là một không gian phạm vi lớn như vậy, bọn họ muốn tìm được Lâm Phong cũng không dễ dàng.
"Hay là lão đại ta thử trước một chút?" Ngưu Tiểu Thất ở phía dưới nhao nhao muốn thử, hắn biết bọn họ bây giờ phải thử một chút đã. Nếu như nói cuối cùng bị bỏ lại, ân nhân có lẽ không thể ở phía trên tiếp tục đợi bọn họ. Bọn họ phải động tác nhanh một chút, Ngưu Tiểu Thất cho là hắn thử trước cũng được, để ngưu lão đại ở cuối cùng, ngưu lão đại có thể đ·i·ế·m hậu cho bọn họ.
"Cũng được, các ngươi đều thử trước một chút, chờ các ngươi đi hết lên, ta ở cuối cùng, mọi người động tác nhanh một chút." Ngưu lão đại nói xong lời này, để Ngưu Tiểu Thất cùng những Ngưu Đầu Nhân còn lại cũng bắt đầu leo lên. Bởi vì Ngưu Tiểu Thất cùng lại ngưu và một Ngưu Đầu Nhân khác, bọn họ kỳ thực không phải Ngưu Đầu Nhân quá lợi h·ạ·i. Thế nhưng ngưu lão đại biết đến bước này, không thể bỏ một ai. Phải mang tất cả Ngưu Đầu Nhân còn s·ố·n·g đi ra ngoài, vì thế ngưu lão đại để bọn họ đi lên trước. Ngưu lão đại cũng biết mình chắc chắn ở lại sau cùng. Vì thế ngưu lão đại ở dưới chờ đợi. Hắn chờ những Ngưu Đầu Nhân này sau khi đi lên hết, hắn có thể từ từ th·e·o ở phía sau đi lên.
Ngưu Tiểu Thất và lại ngưu bọn họ cũng giống như Ngưu Lão Bát và Lâm Phong, lúc bước đầu tiên đã nặng nề chạy về phía trước, sau đó hai tay hai chân cố hết sức đ·ạ·p vào trong. Thế nhưng Ngưu Tiểu Thất do dùng kình khá nhỏ, nó không leo lên được mà té xuống, còn lại ngưu và Ngưu Đầu Nhân kia thì đã lên được.
"Ôi, có thể ngã c·hết ta, lão đại sao ta lại không được, bọn họ sao lại có thể?" Ngưu Tiểu Thất từ phía trên rớt xuống như p·h·ác một cái trượt dài xuống. Lúc rớt xuống đất Ngưu Tiểu Thất bị quăng cho thất điên bát đảo, hắn cảm thấy mình chẳng giống mình nữa. Nhưng hắn biết hiện tại đang ở dưới vách đá, người ta đã lên rồi. Nếu hắn chậm chân có thể bị bỏ lại, thế nhưng do lần trước bị ngã nặng nên Ngưu Tiểu Thất giờ có chút sợ hãi, không dám nhúc nhích.
"Ngươi lại đây thử một lần nữa, lẽ nào người khác đều đi rồi, ngươi cần phải ở lại chỗ này sao?" Ngưu lão đại không ngờ mình ở lại cuối cùng lại có tác dụng, hắn không ngờ Ngưu Tiểu Thất lại rớt xuống. Vì Ngưu Tiểu Thất tương đối gầy, hắn cho rằng Ngưu Tiểu Thất có thể leo nhanh nhất. Ai ngờ Ngưu Tiểu Thất lại là người duy nhất rớt xuống. Hơn nữa lúc Ngưu Tiểu Thất bị rớt, dáng vẻ nằm dưới đất rất đáng thương. Ngưu lão đại biết Ngưu Tiểu Thất không đủ sức, khi dẫn hắn vào phủ đệ thần bí này, ngưu lão đại thật ra đã có chút do dự. Nhưng nghĩ đến việc Ngưu Tiểu Thất ở ngoài hay bị những Ngưu Đầu Nhân kia k·h·i ·d·ễ, nên ngưu lão đại mới đưa Ngưu Tiểu Thất vào, nhưng không ngờ Ngưu Tiểu Thất đến chỗ này lại chậm chạp như vậy.
Ngưu Tiểu Thất cũng không nghĩ tới mình lại ngã thảm hại như vậy, nhưng Ngưu Tiểu Thất biết, mặc dù thất bại, hắn vẫn phải tiếp tục đi lên phía trước. Nếu lúc đó hắn dừng lại không tiến mà ở lại chỗ này, hắn vĩnh viễn không leo lên được đỉnh núi. Vậy hắn sẽ bị bỏ lại, vì không ai có thể chờ hắn ở đây mãi. Hiện tại lão đại đang ở dưới, nếu lão đại không ở dưới, hắn nên làm sao, Ngưu Tiểu Thất biết bây giờ may mà có ngưu lão đại giúp một chút.
"Lão đại, giờ ta phải làm sao? Chẳng lẽ ta phải thử lại sao? Nếu thử lại rồi lại té xuống nữa thì có bị ngã c·hết không?" Bây giờ Ngưu Tiểu Thất thật sự có chút không dám thử, hắn từ trên té xuống lần này ngã quá đau. Vì vậy giờ Ngưu Tiểu Thất không còn lòng tin vào bản thân, nếu Ngưu Tiểu Thất tự tin thì hắn đã tiếp tục đứng dậy rồi. Thế nhưng Ngưu Tiểu Thất hiện tại liền ngồi dưới đất giống như ăn vạ, hắn biết khi còn ở trước mặt lão đại, hắn vẫn có cơ hội làm nũng một chút. Nếu lát nữa lão đại đi lên rồi mà bỏ lại hắn thì biết làm sao? Nhưng Ngưu Tiểu Thất biết té đâu đứng lên ở đó, vì thế Ngưu Tiểu Thất cuối cùng vẫn chiến thắng nỗi sợ mà đứng lên.
"Bây giờ làm gì đây? Ngươi chẳng lẽ cứ chờ ở đó sao? Nếu ngươi tiếp tục như vậy, ta sẽ bỏ mặc ngươi đấy." Ngưu lão đại nhìn Ngưu Tiểu Thất, hắn hy vọng Ngưu Tiểu Thất nhanh lên một chút, vì hắn nhìn Lâm Phong phía trên đã gần đến đỉnh rồi.
Lâm Phong ở phía trên nghe được tiếng nói chuyện bên dưới, vì hắn ở phía trên, giọng nói bên dưới vô cùng rõ ràng. Lâm Phong biết Ngưu Đầu Nhân phía sau đã th·e·o kịp, và hắn cũng biết những Ngưu Đầu Nhân này chắc chắn sẽ không bỏ cuộc. Vì những Ngưu Đầu Nhân biết nếu không đi th·e·o Lâm Phong, việc ra khỏi phủ đệ này sẽ rất khó khăn.
Cứ như vậy Ngưu Tiểu Thất cùng Lâm Phong và những người khác cũng bắt đầu chật vật leo lên. Lâm Phong thật ra đã gần tới đỉnh núi, thế nhưng Ngưu Tiểu Thất vẫn còn ở dưới. Ngưu Tiểu Thất vì vừa nãy bị té một lần, nên hiện tại có chút sợ hãi. Nhưng hắn cũng biết lão đại nói đúng, nếu hắn còn không đi, lão đại cũng không có thời gian ở lại dưới này với hắn. Vì ân nhân đã sắp leo lên trên rồi, Ngưu Tiểu Thất ngẩng đầu nhìn Lâm Phong sắp lên đến nơi, thế là hắn cuối cùng c·ắ·n răng liều một lần nữa. Nhưng lần này Ngưu Tiểu Thất vẫn ngã xuống, có thể cũng vì lực của hắn chưa đủ nên không thể gài chân vào được.
Phía trên, bọn lại ngưu nghe thấy tiếng động của Ngưu Tiểu Thất, biết Ngưu Tiểu Thất lại ngã xuống. Thực ra tiếng ngã của Ngưu Tiểu Thất rất lớn, người phía trên đều nghe thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận