Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 1028: Truy Sát Lệnh

Chương 1028: Lệnh truy sát
Lâm Phong nghe Ngưu Lão Bát phân tích, nghĩ kỹ lại thì thấy rất nhiều khi đúng là có chuyện như vậy. Nếu như nói bọn họ thực sự biết cái hang động này, vậy chỉ có một khả năng, giống như lời Ngưu Lão Bát nói. Vậy thì chỉ có một người, hoặc nói bọn họ chỉ có một hai người, mà lá gan của bọn họ vô cùng nhỏ, tại sao nói vậy? Bởi vì trước đây cái người thần bí kia lúc lặng lẽ rời đi, Lâm Phong đã kết luận người này căn bản không thể tự mình có năng lực mà biến mất trước mặt mình được. Trước đó đã kiểm tra thương thế hai người bọn họ, dù rằng năng lực của hắn không tốt, nhưng hắn dù sao cũng đã trúng một kiếm của mình. Trong tình huống đó, nếu hắn có thể đi được, hắn hoàn toàn có thể tránh một kiếm kia của mình. Nên không có cần phải lặng lẽ biến mất như vậy, nói cách khác chắc chắn còn có một người nữa, nhưng năng lực của người này là gì? Hoặc có lẽ hai người bọn họ ở ngọn núi này rốt cuộc làm gì? Đây thật sự là một chuyện đáng để suy nghĩ.
Dù không biết chuyện gì xảy ra, nhưng Lâm Phong biết, có lẽ bọn họ ở chỗ này bảo vệ thứ gì, muốn thứ gì, hay là đang tìm kiếm thứ gì đó ở nơi này. Trong tình huống này, bọn họ nhất định là chưa tìm được, nếu tìm được rồi, họ sẽ không ở lại nơi này lâu như vậy. Vậy cái gì ở nơi này là hấp dẫn người nhất? Vậy chỉ có viên bảo thạch kia thôi, bọn họ đến đây cũng là để tìm kiếm bảo thạch, hoặc cũng có thể là oan gia ngõ hẹp, cả hai bên đều muốn tìm bảo thạch. Vì không tìm thấy manh mối, nên muốn biết Lâm Phong có tìm thấy không, bởi vậy nên bọn họ mới bắt cóc Ngưu Tiểu Thất.
"Vậy thì thế này đi, vẫn là câu nói vừa rồi của ta, chuyện đã xảy ra rồi, chúng ta không cần sợ. Chúng ta hãy nghĩ thoáng mọi chuyện, chúng ta biết việc này không mang lại nhiều lợi ích cho mình. Dù sao bây giờ Ngưu Tiểu Thất đang ở trong tay bọn họ, nhưng ta vừa nói rồi, dù Ngưu Tiểu Thất ở trong tay họ, ta tin tính mạng Ngưu Tiểu Thất tuyệt đối không gặp nguy hiểm. Khi chưa biết chuyện họ muốn, Ngưu Tiểu Thất vẫn an toàn. Ta không tin họ bắt được Ngưu Tiểu Thất, cho dù biết Ngưu Tiểu Thất biết tất cả. Chẳng lẽ họ không cảm thấy rất lạ sao? Không dám nói khác, nhưng cái hang động này chắc chắn là một nơi rất bí ẩn, bí ẩn đến mức nào còn phải xem Ngưu Tiểu Thất nói ra sao, ta tin Ngưu Tiểu Thất không thể nói gì khác."
"Cho dù cậu ta thật thà nói ra, nơi này cũng là Ngưu Tiểu Thất không biết chuyện gì, hơn nữa Ngưu Tiểu Thất đi qua trong hang, cậu ta phải biết hang này đại biểu điều gì." Lâm Phong cố gắng hết sức làm Ngưu Lão Bát đừng kích động như vậy, vì có nhiều chuyện, khi tâm trạng không ổn định thì suy tính vấn đề cũng không ổn định. Lâm Phong biết tình cảm Ngưu Lão Bát dành cho Ngưu Tiểu Thất nhất định sâu đậm hơn mình, nhưng trong tình huống này, nếu xử trí theo cảm tính, tất cả vấn đề không thể đơn giản như mình nghĩ. Lúc này phải làm cho Ngưu Lão Bát tĩnh tâm lại, nhưng Lâm Phong biết chuyện này thực sự rất khó, bạn mình bị người ta bắt. Hiện tại sinh tử chưa biết, mà muốn hắn giữ trái tim yên tĩnh, đây đúng là rất khó, nhưng lúc này Lâm Phong biết phải làm cho hắn bình tĩnh lại.
"Thực sự hy vọng hắn không sao, bản thân hắn lá gan đã nhỏ, lại còn bị thương nặng như vậy, bị người ta bắt đi chắc chắn không dễ chịu, ta thực sự hy vọng họ có thể bắt ta đi." Nhưng thật sự là không như ý, vậy thì thế này đi, bất kể thế nào, ta vẫn tin lời ngươi nói, chúng ta ở lại nơi này chờ vậy." Chứng kiến Ngưu Lão Bát ngừng kích động, Lâm Phong cảm thấy vô cùng vui mừng, dù sao chuyện này hắn cũng không rõ chuyện gì xảy ra. Tất cả ý tưởng đều là suy đoán của hắn, nhưng đoán mò có đúng như mình nghĩ hay không? Ai có thể nói rõ đây, hắn rất mong phán đoán của mình chính xác, nhưng các dấu hiệu cho thấy, Lâm Phong cho là mình nghĩ không có vấn đề gì, bọn người này nếu thực sự mưu tài hại mệnh thì không đúng. Dù sao mình hiện giờ trên người cũng không có gì đáng giá, trừ khi mình có bí mật gì.
Ngươi giết người thì ít nhất cũng phải có thù oán chứ, mình với họ vốn không thù oán gì, mình cho họ một kiếm, họ cũng không thể vì chuyện này mà truy sát mình. Nếu muốn đuổi giết, họ đã sớm ra tay. Hơn nữa mình đối nàng ta chăm sóc rất tốt, không thể là do thù hằn được. Nếu muốn trả thù, họ có thể ra mặt đối chất với mình, khi đó mình sẽ nói nhiều điều với họ. Cứ như vậy im hơi lặng tiếng bắt đi Ngưu Tiểu Thất, Ngưu Tiểu Thất hiện tại sinh tử chưa biết. Với tình hình này, Lâm Phong chỉ có thể nghĩ tới hướng này, hắn không thể như Ngưu Lão Bát mất hồn được, nếu tình huống này mà thêm hoảng loạn thì mọi việc đều không làm được.
"Ngươi yên tâm đi, vấn đề ta nói chắc chắn không sai đâu. Ngưu Tiểu Thất bây giờ tuyệt đối an toàn, ngươi cứ tin ta là được, dù ta biết tình cảm hai người rất sâu đậm. Nhưng lúc này, ngàn vạn lần đừng để cảm tính chi phối. Nếu ta đoán không sai, tối nay họ sẽ lại đến chỗ chúng ta, hoặc mang Ngưu Tiểu Thất đến đây tìm chúng ta, vì những gì Ngưu Tiểu Thất có thể trả lời cho bọn họ thực sự là quá ít." Lâm Phong nói những lời này cũng là để Ngưu Lão Bát hoàn toàn yên tâm. Dù sao bây giờ ý tưởng của Ngưu Lão Bát không đơn giản, hắn nghĩ chắc chắn Ngưu Tiểu Thất gặp phải nguy hiểm gì đó. Dù trong tình huống này, Lâm Phong cũng biết việc này rất nguy hiểm, nhưng nên nghĩ mọi việc theo hướng tích cực hơn. Cho dù gặp nguy hiểm thì có thể làm gì chứ, cả hai bọn họ cũng không biết người tới rốt cuộc là ai.
Hành động của họ cũng không rõ ràng, nên lúc này chỉ có thể chờ đợi. "Sự tình ra khác thường tất có yêu vật, ta cảm giác khi chúng ta gặp hang động này. Ta cũng cảm thấy mọi việc không quá trùng hợp, ta đang nghĩ có phải bọn họ đã biết chúng ta vào hang này. Ở trong hang này lấy được bí mật gì, rồi sau đó bắt Ngưu Tiểu Thất đi, hoặc cũng có thể do họ thấy Ngưu Tiểu Thất ở trong tình trạng đó rồi mới bắt đi. Bởi vì năng lực của bọn họ không thể nào kéo được hai người chúng ta đi được, ngươi thấy ta nói có đúng không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận