Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 957: Phân thân

"Thanh niên ngươi cũng thật thông minh, lại biết ta dài khoảng 150 mét, xem ra ngươi không hề đơn giản." Quái vật không ngờ Lâm Phong lại có thể trong thời gian ngắn biết được chiều dài thân thể hắn, xem ra thanh niên này thật sự lợi hại hơn hắn tưởng tượng. Đối với quái vật này mà nói, hắn thật không nghĩ đến, nên bây giờ hắn muốn Lâm Phong nói rõ đã làm sao nhìn ra được chiều cao của hắn. Nơi dưới đất này thật sự vô cùng sâu, hắn và Lâm Phong hiện đang cách nhau khoảng 80 mét dưới lòng đất, và phần thân thể bên dưới của hắn còn dài hơn nữa.
"Đương nhiên, ta có năng lực nhất định để dò xét được ngươi đại khái là dạng gì, nhưng ta không biết ngươi rốt cuộc là ai!" Lâm Phong không hề nói dối, mà là hắn thật sự không biết quái vật trước mắt là ai. Thế nhưng hắn muốn biết vì sao quái vật này có thân hình dài như vậy, đồng thời đối phương hẳn có một trình độ nào đó. Vậy nên bây giờ với Lâm Phong, hắn phải hiểu đối phương đang làm gì, và đối phương có năng lực không hề yếu.
"Náo loạn nửa ngày, ngươi thật sự vẫn không biết ta là ai, nếu như ngươi không biết, vậy ta cũng không cần phải nhắc nhở ngươi, năng lực của ngươi với ta hết sức quan trọng." Nghe Lâm Phong nói không biết mình là ai, trong lòng quái vật cũng rất bất đắc dĩ, hắn không biết tại sao Lâm Phong lại nói như vậy. Nhưng hắn hiểu Lâm Phong có thể là thật sự không biết, dù sao ở cái nơi Chúng Thần Sơn này có rất nhiều quái vật kỳ lạ, hắn hiểu rõ đối phương hẳn phải biết rõ hắn là tồn tại như thế nào ở nơi đây. Đồng thời, quái vật cũng đã lộ ý định thật của mình, Lâm Phong hiểu rõ đối phương đúng là cần mình. Nếu đối phương muốn rời khỏi nơi này, không có sự giúp đỡ của hắn thì tuyệt đối không thể, nhưng Lâm Phong không thể thả quái vật này ra ngoài. Bởi vì một khi quái vật này được thả ra sẽ tạo ảnh hưởng nhất định tới những người tu luyện ở hoàn cảnh ba tông sư. Quái vật sống dưới Chúng Thần Sơn lâu như vậy cũng là vì hắn không có khả năng chạy khỏi đây, Lâm Phong cũng không muốn nó rời khỏi chỗ này.
"Ngươi có ý kiến gì thì cũng không quan trọng với ta, nếu như ngươi có thể giữ ta ở lại nơi này thì đó là bản lĩnh của ngươi, nếu không giữ được, vậy ta cũng không thể thành toàn cho ngươi." Cách nói này của Lâm Phong, quái vật cũng hiểu được đây là khiêu khích trắng trợn, nếu là hắn ở vào trường hợp này, thì hắn cũng sẽ làm như vậy. Nếu đối phương không giữ được hắn, thì hắn chắc chắn sẽ không ở lại chỗ này. Đối với lời này của quái vật, thực tế Lâm Phong trong lòng có chút khó hiểu, mà đối với quái vật, những lời này của Lâm Phong cũng khiến hắn có một số ý nghĩ.
"Vậy chúng ta xem ai có lực hơn, nếu như ngươi không muốn ở lại, vậy thì hãy xuống dưới cùng với ta." Quái vật muốn Lâm Phong xuống dưới chôn theo hắn, dù sao hắn đã sống ở phía dưới lâu như vậy, hắn rất cần một người bạn đồng hành. Hắn biết nếu không có Lâm Phong, vậy thì chuyện hắn ở lại chỗ này không phải là không thể, nhưng nếu có Lâm Phong, hắn vẫn muốn rời khỏi nơi này. Nhìn thấy Lâm Phong, hắn mới biết được bản thân mình sở hữu năng lực như thế nào, và nếu giữ được Lâm Phong, rất có thể hắn sẽ có thể rời khỏi đây, vậy thật sự là quá tốt.
"Không thể nào, vậy thì thử xem sao." Lâm Phong không muốn nói nhảm với quái vật này, rất nhanh quái vật dùng lực cắn mạnh, từ từ thu hẹp miệng mình. Hắn không tin hắn không thể thu phục được Lâm Phong, dù sao hắn sống dưới đất này rất lâu, huống hồ lại có sức mạnh lớn như vậy, sao có thể không chế phục được Lâm Phong? Lâm Phong hiểu ý của quái vật, nhưng hiện tại với hắn, hắn phải nhắc nhở quái vật rằng muốn rời khỏi đây cũng không hề đơn giản, còn muốn khống chế hắn thì lại càng không dễ dàng.
"Muốn thử thì cũng được thôi, nhưng khi ngươi thử thì cũng nên suy nghĩ xem liệu cuối cùng ngươi có thể tiếp nhận được sự trả thù của ta hay không." Câu nói của Lâm Phong khiến quái vật hiểu rằng, nếu như đối phương có năng lực nhất định, chắc chắn sẽ biết thực lực của mình nằm ở đâu. Tuy nhiên, Lâm Phong cũng nhất định phải nhắc nhở đối phương rằng hắn thật sự sẽ ra tay. Trong lúc Lâm Phong và quái vật giao tiếp, quái vật ra sức vặn vẹo thân mình vì hắn vẫn rất muốn khống chế được Lâm Phong để Lâm Phong ở lại nơi này. Nếu Lâm Phong không ở lại thì toàn bộ lực lượng của hắn đều vô ích, nhưng hắn cũng biết loại sức mạnh này cũng có ích lợi nhất định cho hắn. Theo sự vặn vẹo kịch liệt của quái vật, Lâm Phong nghe thấy đất đá trên vách tường rơi xuống, những lớp đất này rơi xuống làm cho Lâm Phong có thể cảm nhận được độ sâu của cái huyệt động này. Cuối cùng hắn cũng biết quái vật này dài cỡ nào, gần 200 mét, với Lâm Phong mà nói, hắn biết rằng ngoài con tu xà khổng lồ thì không có quái vật nào lớn đến vậy.
"Ta đại khái đã đoán được ngươi là gì rồi!" Trong lòng Lâm Phong đại khái đã có ý tưởng, nhưng hắn vẫn phải xác định xem đối phương có đúng là như vậy không và liệu đối phương có thời gian để phản ứng với mình không. Quái vật hoàn toàn không phản ứng với câu hỏi của Lâm Phong vì hắn biết chuyện Lâm Phong có thể đoán được không phải là sự tình ngoài ý muốn. Lâm Phong có một cái đầu thông minh, có năng lực cường đại, khi đối kháng với hắn, nếu như hắn không toàn lực ứng phó thì Lâm Phong sẽ không để cho hắn khinh địch rồi rời đi dễ dàng như vậy.
"Ta biết có lẽ ngươi chính là tu xà trong truyền thuyết, cho nên ngươi cũng không cần cảm thấy sợ hãi, ta cũng không muốn làm tổn thương ngươi, sở dĩ ta xuống xem một chút, chỉ là vì tò mò một con vật sống trong hang động sâu như vậy thôi."
"Hôm nay ta cũng gặp phải một cái hố sâu to lớn, nhưng hố sâu kia lại có hình bầu dục, ở dưới giống như một cái nồi, căn bản không giống với chỗ này, cho nên ta muốn xem xem ở đây có chuyện gì xảy ra." Lâm Phong giải thích cho quái vật biết tại sao mình lại nói vậy. Quái vật hiểu rõ ý định của Lâm Phong, với tình hình trước đây thì hắn đã biết rằng quái vật sẽ ở dưới đất này, và việc Lâm Phong muốn kiểm tra tình hình ở đây cũng là vì hắn biết chỗ này sẽ có những thay đổi khác biệt.
"Cái hố sâu to lớn này đối với chúng ta mà nói thật sự rất khổng lồ, không đơn giản như vậy đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận