Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 197: Ngươi thật đúng là một nhân tài a (cầu hoa tươi cầu buff kẹo )

Chương 197: Ngươi thật đúng là một nhân tài a (cầu hoa tươi cầu buff kẹo)
Lam Đóa Vi tiến vào hư không sau đó, Lâm Phong ném xác nữ hộ vệ tên Sâm Chiến xuống đất. Chợt nhìn ra phía cửa.
"Hô, như vậy vào Cổ Hoàng bí cảnh cũng không thành vấn đề."
Lâm Phong vừa dứt lời liền đá văng xác Sâm Chiến.
"Phanh!"
Bàn trong phòng nhất thời bị đập nát vụn.
"Điện hạ!" Ngay sau đó, Huyết Đồ cất tiếng gọi vọng tới.
Một khắc sau, cánh cửa bị phá tan.
Mà Lâm Phong thì ôm ngực rỉ máu, sắc mặt trắng bệch.
"Điện hạ!" Vẻ mặt Huyết Đồ bá chủ thoáng chốc thay đổi.
"Nhanh, mau lấy t·h·u·ố·c...." Lâm Phong lộ vẻ kinh hãi cùng tức giận: "Chết tiệt Sâm Chiến, dám đánh lén bản vương!"
"Mã Đức, may mà bản vương vẫn luôn đề phòng hắn."
Sắc mặt Huyết Đồ bá chủ lập tức trở nên khó coi. Các vương tử tranh đấu với nhau là chuyện thường tình. Thậm chí ám sát cũng không lạ gì.
Nhưng nếu Sâm Đồng chết, vậy hắn khó thoát khỏi trách phạt. Đến lúc đó cho dù hắn thực lực mạnh mẽ, cũng sẽ bị huyết hà chúa tể một tát đánh chết tươi.
"Điện hạ, nơi đây không an toàn, chúng ta mau đi!"
Huyết Đồ bá chủ vội vàng nói.
Lâm Phong khẽ giật mình. Hắn biết Huyết Đồ bá chủ chắc là nghi ngờ Sâm Chiến có quan hệ với Băng Ma bá chủ.
"Đúng, đi nhanh thôi!" Lâm Phong vội vàng nhỏ giọng: "Ta nghi ngờ, Băng Ma cũng có liên quan."
Huyết Đồ bá chủ vẻ mặt lạnh lẽo gật đầu.
Ngay sau đó, hắn mang theo Lâm Phong trực tiếp phá mái nhà bay ra ngoài.
"Điện hạ..." Băng Ma bá chủ đã cảm thấy có điều không ổn.
Sau đó Huyết Đồ bá chủ đứng ra, hắn cũng không đến xem. Với lại, đây là chuyện riêng của hai vị điện hạ, hắn không thuộc phe nào, cũng không tiện nhúng tay vào.
Mặt khác, hắn cũng lười quản, dù sao có Huyết Đồ ở đây, hai điện hạ kia không chết được đâu.
Nhưng lúc này thấy Huyết Đồ mang theo Sâm Đồng vội vã bỏ chạy, không tiếc dùng cả bản nguyên để thoát thân, khiến hắn cảm thấy có điều bất thường.
Khi Băng Ma bá chủ đến đại điện, lập tức biến sắc.
"Sâm Chiến chết rồi..."
Đồng tử Băng Ma bá chủ co lại, chỉ cảm thấy dưới chân lạnh toát.
"Chuyện này..." Tuy rằng Băng Ma luôn cho rằng chuyện ân oán giữa mấy vương tử kia không liên quan đến mình, nhưng trong địa bàn của mình lại xảy ra chuyện này, vẫn khiến hắn có chút kinh sợ.
Nhìn xác Sâm Chiến, Băng Ma nhất thời không rõ rốt cuộc ai đối phó ai.
Sau khi nghĩ ngợi một hồi, Băng Ma cũng không tiếp tục suy đoán nữa.
Hắn vung tay thu xác Sâm Chiến lại. Dù sao đây cũng là vương tử Huyết Hà Long Thụ tộc, chết ngay trong địa bàn mình, cho dù người gây chuyện đã bỏ đi, nhưng cũng không thể chậm trễ chuyện thi thể.
"Ai, rốt cuộc là chuyện gì!" Băng Ma bá chủ có chút đau đầu. Hắn chỉ muốn chuyên tâm tu luyện, cố gắng đột phá đến chúa tể mà thôi. Kết quả, hết chuyện xui xẻo này đến chuyện khác tìm đến mình.
....
Cùng lúc đó, nhờ sự vội vã của Huyết Đồ bá chủ, chẳng mấy chốc đã tới một bộ lạc lớn, nơi có kiến trúc mang tông màu đỏ sậm chủ đạo. Lâm Phong biết đây chính là địa bàn của Huyết Đồ bá chủ, bộ lạc Huyết Đồ.
Đến bộ lạc Huyết Đồ rồi, Huyết Đồ bá chủ mới yên tâm phần nào.
"Điện hạ, chuyện này có chút kỳ quặc." Huyết Đồ bá chủ lạnh giọng nói: "Ta nghi ngờ Băng Ma bá chủ chưa chắc dám làm vậy."
Lời vừa thốt ra, ánh mắt Lâm Phong chợt lóe. Tên này, chẳng lẽ đã nhìn ra gì rồi sao?
"Ta đoán, có lẽ Tử Sơn bá chủ cũng nhúng tay vào!" Huyết Đồ bá chủ trầm giọng: "Có thể hai người bọn họ đã liên thủ!"
Lâm Phong trợn mắt nhìn Huyết Đồ bá chủ. Vị này... quả là nhân tài!
Sao mình lại không nghĩ ra nhỉ?
"Đúng vậy, chắc chắn là vậy!" Lâm Phong làm bộ đã hiểu ra: "Đầu tiên Tử Sơn bá chủ giả vờ tập kích Sâm Chiến, sau đó khiến Sâm Chiến cùng Băng Ma bá chủ hợp sức."
"Rồi mới gây sự chú ý của chúng ta."
"Ha ha, đúng là diệu kế!"
"Điện hạ nói rất đúng! Hai tên bộ hạ cũ của hư không kia chắc chắn đã bí mật liên thủ, mưu đồ tạo phản!" Huyết Đồ bá chủ cảm thấy mình thật thông minh, những liên hệ mơ hồ thế này mà cũng bị hắn đoán ra. Hắn không khỏi đắc ý: "Nhưng điện hạ cứ yên tâm, ta đã nhìn thấu mưu kế nhỏ của bọn chúng rồi."
"Việc này điện hạ cứ giao cho ta xử lý nhé!!"
"Ngươi chưa chắc đã là đối thủ của bọn chúng." Lâm Phong nói.
"Ta sẽ bẩm báo chúa tể đại nhân." Huyết Đồ kiên quyết: "Ngài cứ an tâm ở đây tĩnh dưỡng, đợi ngày mai Cổ Hoàng bí cảnh mở ra, ta sẽ hộ tống ngài đi, vào bí cảnh sau đó... hừ hừ!"
Lâm Phong im lặng. Trong lòng thầm nghĩ, Huyết Đồ bá chủ thật sự là một người tốt. Như vậy quá tốt, hai vị bá chủ kia đều sắp toi đời rồi. Thậm chí Huyết Đồ bá chủ có khi cũng tiêu tùng luôn. Ân, thật hoàn mỹ!
"Mấy người các ngươi, phải hầu hạ điện hạ thật chu đáo!" Huyết Đồ bá chủ gọi thị nữ đứng ngoài cửa vào quát lớn.
"Điện hạ, ngài nghỉ ngơi đi, ta xin phép lui trước." Huyết Đồ bá chủ không làm phiền Lâm Phong nữa mà đi ra ngoài.
Là tâm phúc của Sâm Đồng, Huyết Đồ coi trọng chuyện này vô cùng. Việc phá vỡ âm mưu của đối phương sẽ giúp hắn thăng tiến địa vị bên cạnh Sâm Đồng.
Sâm Đồng là vương tử có thiên phú tốt nhất trong số các vương tử, rất có khả năng sẽ thừa kế ngôi vị chúa tể trong tương lai. Đến lúc đó, địa vị của Huyết Đồ cũng sẽ theo đó mà thăng tiến.
Một mặt khác, là một cường giả thuộc Huyết Hà Long Thụ tộc, đối mặt với Băng Ma và Tử Sơn là hai tàn dư của Hư Không Long Ngạc tộc, hắn cũng không khỏi có chút lo lắng.
Sau khi Huyết Đồ rời đi, Lâm Phong nheo mắt nhìn bốn nữ dị thú nhân kia. Rồi hắn vẫy tay với một người trong đó. Nữ dị thú nhân kia thấy thế mừng rỡ khôn xiết. Được một vương tử như Sâm Đồng sủng hạnh, tuyệt đối là một cơ hội ngàn vàng.
Dưới ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ của ba thị nữ còn lại, Lâm Phong dẫn thị nữ vào phòng ngủ.
"Điện hạ, nô tỳ xin tắm rửa thay y phục cho ngài." Thị nữ hơi ngượng ngùng, khóe miệng nở nụ cười không giấu diếm.
Lâm Phong búng tay một cái.
"Phù phù!" Nữ thị thú nhân kia lập tức quỵ xuống, tắt thở.
Sau đó, Lâm Phong thả Lam Đóa Vi ra.
Nhưng một khắc sau, Lâm Phong ngẩn người. Lam Đóa Vi toàn thân y phục rách nát, lộ ra nhiều da thịt. Làn da trắng như tuyết lại có những vết trầy xước nhỏ.
Lâm Phong đột nhiên cảm thấy hơi xấu hổ. Hắn vẫn chưa khống chế tốt dị năng không gian. Tuy đã cố hết sức khống chế, nhưng vẫn khiến Lam Đóa Vi bị lưỡi dao không gian gây thương tích.
Cơ thể mềm mại của Lam Đóa Vi nóng hổi, khuôn mặt đỏ như táo. Nàng vốn là một xử nữ, hơn hai mươi năm qua toàn tâm tu luyện, chưa từng chạm vào tay người khác phái.
Kết quả, mới quen Lâm Phong chưa bao lâu, đã hôn nhau, rồi còn bị nhìn hết cả người. Lam Đóa Vi xấu hổ tột độ.
"Khụ khụ, y phục của nàng, ngươi mặc vào đi." Lâm Phong chỉ vào xác chết của thị nữ nói.
"Vâng." Lam Đóa Vi đỏ mặt lí nhí đáp. Lúc đang định lấy quần áo, nàng thấy Lâm Phong đang nhìn chằm chằm vào chỗ nào đó, rơi vào trầm tư.
"Lâm thành chủ!" Lam Đóa Vi giận dỗi: "Ngài đang nhìn cái gì vậy?"
"ồ à, không có ý gì, ta đang nghĩ chuyện khác thôi." Lâm Phong quay mặt đi.
Lâm Phong không ngờ Cổ Hoàng bí cảnh ngày mai sẽ mở. Hơn nữa, theo như ý tứ này, Huyết Đồ bá chủ mang theo Sâm Đồng gần đây, có thể là đang đợi Cổ Hoàng bí cảnh mở ra.
Không mất bao lâu, Lam Đóa Vi đã thay xong quần áo. Đồng thời cũng thay đổi thành dáng vẻ của nữ thị nữ lúc trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận