Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 05: Tứ đại võ giáo cướp người đại chiến (phiếu đánh giá )

Chương 05: Tứ đại võ giáo đại chiến tranh giành người (phiếu đánh giá) Tự lành chính là một loại dị năng đặc thù. Thuộc hệ hồi phục.
Trong nghi thức giác tỉnh trước đó, bạn học Diêu Hổ Minh của Lâm Phong đã thức tỉnh dị năng vảy kết cấp E.
Dị năng này có cùng công hiệu vi diệu với tự lành nhưng uy lực và tiềm lực kém hơn rất nhiều.
Sau 10 phút.
Ánh mắt Lâm Phong sáng ngời. Vừa rồi hắn đã thử nghiệm bốn lần.
Lần đầu tiên dùng dao nhỏ đâm vào ngón trỏ, kết quả trong nháy mắt liền hồi phục.
Sau đó mỗi lần lại càng tàn nhẫn hơn.
Lần thứ tư Lâm Phong thẳng tay rạch một đường dài bằng bàn tay lên cánh tay.
Mặc dù rất đau, nhưng nhờ tác dụng của tự lành, chỉ vài giây vết thương đã hoàn toàn khép lại.
Đây là do Lâm Phong chưa khống chế hoàn toàn khả năng hồi phục của mình.
Nếu như khống chế hoàn toàn, vết thương cấp độ này có thể khôi phục trong nháy mắt.
"Bảo mệnh thần kỹ a!"
Lâm Phong cảm thán nói.
Một là tự lành, một là Siêu Cường Công Kích Hủy Diệt Thần Lôi.
Lại thêm việc hệ thống nói giết dị thú có thể nhận thưởng.
Hệ thống này muốn mình chiến đấu đến chết a.
Nghĩ vậy, Lâm Phong có chút động tâm.
Ngoài địa quật, thế giới bên ngoài cũng có một số dị thú cấp thấp.
Nhưng muốn ra khỏi thành thì phải có giấy chứng nhận Giác Tỉnh Giả trước đã, nếu không sẽ không có tư cách.
Ngày thứ hai, giữa buổi sáng.
Trên đường đến lớp học, vô số học sinh chủ động chào hỏi Lâm Phong.
Trong lời nói mang theo vô vàn ước ao.
"Lâm Phong, tứ đại võ giáo đến rồi."
Chưa kịp ấm chỗ ngồi, thầy chủ nhiệm Đường nhảy đã cười tủm tỉm chạy đến nói.
"Nhanh vậy sao?"
Lâm Phong có chút bất ngờ, hôm qua mới giác tỉnh, hôm nay người đã tới rồi?
Trên thực tế Lâm Phong còn đánh giá thấp sự coi trọng của tứ đại võ giáo với người mới.
Cấp S, dù là tứ đại võ giáo cũng không có nhiều.
Phải biết rằng, tổng số học sinh của tứ đại võ giáo lên đến hơn vạn người.
Và những học sinh này đều là những người ưu tú nhất được tuyển chọn từ khắp cả nước, thậm chí toàn thế giới.
Dù vậy, tứ đại võ giáo cộng lại cũng chỉ có mười mấy người cấp S.
Phòng làm việc hiệu trưởng.
Lâm Phong liếc mắt liền nhận ra các giáo viên chiêu sinh của tứ đại võ giáo.
Không có cách nào, thực lực của bọn họ mạnh hơn Trương Sơn rất nhiều.
Mờ hồ tạo cho người ta cảm giác áp bức cực mạnh.
Sau một hồi giới thiệu, Lâm Phong hiểu rõ thân phận của bốn người.
Cô gái cao gầy Lăng Vi là người của Ma Đô đại học.
Chàng trai tóc ngắn Sở Tần là người của Đế Kinh đại học.
Người đàn ông trung niên cường tráng Khương Môn là người của đại học Giang Nam.
Còn lão giả lớn tuổi nhất Chu Hải lại là người của Trung Nam đại học.
Bốn vị giáo viên chiêu sinh đều là cấp chiến tướng.
Với thực lực như vậy, có thể nghiền ép tất cả Giác Tỉnh Giả ở Lâm Sơn Thành.
Dù sao thành chủ Lâm Sơn Thành cũng chỉ mới là chiến tướng mà thôi.
"Lâm Phong à, chắc ngươi cũng biết mục đích lần này chúng ta tới."
Lăng Vi cười híp mắt nói: "Hay là cứ nghe điều kiện của chúng ta trước nhé?"
"Lâm Phong, chúng ta không nói lời thừa thải."
Khương Môn hiền lành nói: "Chỉ cần ngươi đến đại học Giang Nam, học bổng 150 vạn, tặng kèm một bản chiến kỹ dị năng trung phẩm."
Lời vừa nói ra con ngươi của Đường nhảy hơi co lại.
Tứ đại đại học này, ra tay quả thực thô bạo a!
Chiến kỹ dị năng không giống với chiến kỹ thông thường, nó là loại chuyên dùng cho dị năng, giá cả ít nhất cũng phải gấp đôi.
Lâm Phong không nói gì, Sở Tần liền nói tiếp: "Điều kiện của đại học Đế Kinh cũng tương tự đại học Giang Nam, nhưng chúng tôi sẽ tặng thêm một bộ chiến kỹ thông thường thượng phẩm."
Hai mắt Lâm Phong sáng lên, vẫn không nói gì.
Bốn người thấy thế đều có chút ngạc nhiên.
Những thiên tài khác nghe đến mấy cái này thì sớm đã không kìm được kích động.
Gia cảnh tiểu tử này cũng bình thường mà sao lại có thể bình tĩnh vậy được?
Nhất thời bọn họ lại càng thêm thưởng thức.
Tâm tính này, thật không tầm thường.
"Lâm Phong, điều kiện của đại học Trung Nam tuy không tốt bằng họ."
Chu Hải cười ha hả nói: "Nhưng 120 vạn cùng một bản chiến kỹ dị năng trung phẩm thì vẫn có thể cho.""Ngoài ra, chúng ta còn có thể miễn học phí cho ngươi trong 4 năm."
"Các ngươi à..."
Lăng Vi lắc đầu.
Rồi đôi mắt đẹp nhìn về phía Lâm Phong: "Thành ý của họ không đủ đâu, Lâm Phong, ta không thích vòng vo."
"Chỉ cần ngươi gia nhập Ma Đô đại học, chúng ta có thể miễn phí cung cấp dược tề và đan dược cần thiết cho ngươi đột phá trong vòng bốn năm."
Lời vừa nói ra, ba người kia đều kinh ngạc nhìn Lăng Vi.
Lâm Phong còn chưa hiểu lắm những thứ này, nhưng bọn họ thì rõ a!
Giác Tỉnh Giả khi đến bình cảnh, cần có dược tề hoặc đan dược đặc thù phụ trợ mới có thể đột phá.
Mà những thứ này thì lại không hề rẻ.
Chu Hải nhẩm tính trong lòng.
Phát hiện Ma Đô đại học ít nhất cũng phải móc ra 500 vạn.
Điều này, không thể nói là không có khí phách!
Tuy rằng ba trường còn lại cũng có khả năng chi trả được.
Nhưng đối với những người cấp S khác lại không quá công bằng.
Nếu như ai cũng được như vậy thì dù là tứ đại võ giáo cũng không kham nổi.
Ngược lại Sở Tần có chút dao động, ánh mắt liếc Lăng Vi một cái.
Khương Môn cũng liếc nhìn Lăng Vi, vừa định lên tiếng thì Sở Tần đột nhiên nói: "Lâm Phong, điều kiện của Ma Đô đại học chúng ta cũng có thể đáp ứng được!"
Lời vừa nói ra, Chu Hải càng thêm kinh ngạc.
Mấy người này đều bị sao vậy?
Cấp S tuy hiếm nhưng cũng không đến mức phượng mao lân giác a.
Cần gì phải như thế chứ.
Lăng Vi chau mày, lão Sở này, quả nhiên không phải hạng vừa.
"Mấy vị lão sư không cần tranh nữa, trong lòng ta đã có đáp án rồi."
Lâm Phong nhìn bốn người nói.
"Ồ?"
Khương Môn vội hỏi: "Tiểu tử, nói đi."
Dừng một chút rồi bổ sung thêm một câu: "Dù ngươi chọn cái nào, chúng ta cũng sẽ ủng hộ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận