Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 23: Cùng Sở Tiên Nhi hằng ngày lẫn nhau đỗi (phiếu đánh giá )

Chương 23: Cùng Sở Tiên Nhi hằng ngày lẫn nhau đỗi (phiếu đánh giá)
Lâm Phong nhìn lại ngây ra một lúc.
"Ngươi là Sở Tiên Lam hay là..."
"Hì hì, đương nhiên là ta nha."
Sở Tiên Lam không ngờ ở Địa Quật cũng có thể đụng phải Lâm Phong, nhất thời tâm tình thật tốt.
"Chúng ta thật là có duyên a, lại đụng phải."
Vốn bị Sở Tiên Nhi "áp giải" đến Địa Quật, Sở Tiên Lam cảm thấy nơi đây càng u tối.
Kết quả Lâm Phong xuất hiện, trong nháy mắt khác hẳn.
Chỉ là, Sở Tiên Lam vẫn chưa ý thức được sự thay đổi trong tâm cảnh này của mình.
Lâm Phong gật đầu, hai người này hắn thật sự không phân rõ.
Bởi vì ngay cả âm thanh cũng giống nhau như đúc.
Lâm Phong nhìn quanh một lượt: "Tỷ tỷ ma quỷ kia của ngươi không đến sao?"
"Đến, ở Dị Thú Thành giúp ta chọn vũ khí đấy."
Sở Tiên Lam lè lưỡi: "Ta cảm thấy không còn chút sức nào đã chạy ra ngoài."
Lâm Phong không nói gì: "Ngay cả chuyện của mình ngươi cũng không để tâm, cũng thật khó cho nàng."
"Các ngươi vừa mới đến hay định ra ngoài?"
"Chúng ta cũng mới đến không lâu."
Sở Tiên Lam giống như chim Bách Linh tung tăng một dạng.
Khiến cho Địa Quật u ám, túc sát có thêm một tia sinh cơ.
Ngay cả tâm trạng có chút trầm muộn của Lâm Phong cũng trở nên hoạt bát hơn một chút.
Trong lúc nói chuyện, Sở Tiên Nhi đến rồi.
Con ngươi Lâm Phong hơi co lại.
Sở Tiên Nhi này cõng hai thanh chiến phủ hợp kim.
Trong tay còn cầm một thanh Trường kiếm hợp kim.
Bên hông lại giắt hai khẩu súng Linh Năng.
Quả thực vũ trang đến tận răng.
"Tỷ."
Sở Tiên Lam vừa đang hăng say nói chuyện với Lâm Phong, thấy Sở Tiên Nhi tới lập tức cụp đầu.
Bộ dạng kia vô cùng đáng yêu.
Sở Tiên Nhi liếc nhìn Lâm Phong hừ một tiếng.
Rõ ràng vẫn còn canh cánh trong lòng về chuyện có hại trước kia của mình.
"Ngươi."
Nói rồi đưa Trường kiếm hợp kim cùng khẩu súng Linh Năng nhỏ nhắn xinh xắn cho Sở Tiên Lam: "Ra khỏi căn cứ thì ở bên cạnh ta, nghe chưa?"
Lông mày Lâm Phong cau lại.
Nữ nhân này... Cực kỳ bưu hãn a!
Ai dám nghĩ, một cô nàng dung nhan trị giá 10 điểm lãnh diễm với vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành lại dùng chiến phủ.
Còn tmd là búa hai lưỡi?
Sở Tiên Lam đối với điều này thấy không có gì lạ.
Nhận trang bị xong nói: "Tỷ, chúng ta cùng Lâm Phong đi chung a!"
"Ba người chúng ta có thể chiếu ứng lẫn nhau."
"Ừm."
Sở Tiên Nhi ừ một tiếng: "Đừng kéo chân sau của ta là được."
Lâm Phong cười ha ha nói: "Xin lỗi, ta không có thói quen kề vai chiến đấu với người phụ nữ vừa hung vừa vô não."
"Các ngươi đi chung đi!"
"Ngươi!"
Sở Tiên Nhi định phát tác, Sở Tiên Lam vội vàng che ở giữa nhìn trừng trừng nói: "Tỷ tỷ, tỷ làm gì vậy hả, Lâm Phong là bạn của ta, không được phép nói bạn ta như thế!"
Nói xong chu môi nhìn Lâm Phong một bộ dáng điềm đạm đáng yêu: "Lâm Phong..."
Rõ ràng, Sở Tiên Lam trong lòng đã có lựa chọn.
Bất quá Lâm Phong vẫn nói: "Không có gì, hai tỷ muội các ngươi vừa lúc có thể chiếu ứng lẫn nhau, ta quen đi một mình."
Nói rồi xoay người rời đi.
Trong lòng Sở Tiên Lam rất là thất vọng.
Ngay cả ánh mắt nhìn Sở Tiên Nhi cũng không tốt.
Sở Tiên Nhi liếc mắt nhìn Sở Tiên Lam: "Đi thôi, một ngày ba con dị thú, Lam Lam ngươi cũng đừng có lười biếng."
Đây là nhiệm vụ nàng giao cho Sở Tiên Lam.
Trên thực tế, thiên phú của Sở Tiên Lam không hề kém Sở Tiên Nhi.
Chỉ là không để tâm đến việc tu luyện chút nào.
Đương nhiên, điều này cũng có liên quan đến hoàn cảnh gia đình.
Đến dưới chân tường thành, vài binh lính canh gác đồng loạt nhìn về phía Lâm Phong.
Binh lính nơi này hiển nhiên không giống binh lính bình thường.
Khí thế sắc bén hơn, ánh mắt mỗi người đều mang theo một tia túc sát.
Lâm Phong biết, bọn họ đều là những người sống sót trong vô số trận thú triều đánh giết.
Là những tinh nhuệ thật sự.
"Chào anh, tôi muốn ra ngoài, phiền các anh cho đi."
Lâm Phong nói.
"Tiểu huynh đệ, toàn bộ cẩn thận!"
Đội trưởng đội trị thủ Chu Vĩ hiền lành nói.
Cửa tường thành mở ra sát na, một cơn gió lốc ập vào mặt.
Mùi máu tanh nồng nặc như một con hung thú xông vào bên trong tường thành.
Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, chợt sải bước đi ra ngoài.
...
Dị thú bên ngoài căn cứ còn nhiều hơn tưởng tượng.
Bất quá đều là ở dưới cảnh giới Giác tỉnh.
Còn như trên cảnh giới Giác tỉnh, đều bị đội tuần tra của căn cứ bên trong giết sạch rồi.
Nhưng cho dù như vậy, đối với tầng thứ của Lâm Phong mà nói, vẫn vô cùng nguy hiểm.
Phạm vi 20km, diện tích cũng không nhỏ.
Dù có đội tuần tra, cũng không thể trùng hợp gặp được.
Cho nên, tất cả đều phải dựa vào chính mình.
"Bá!"
Trong rừng cây cách căn cứ 1km, Lâm Phong một đao chém đứt con Hắc Giáp Xà cảnh giới Nhị Tinh Giác Tỉnh.
"Keng, thành công giết chết Hắc Giáp Xà, nhận được 10 ngày tu vi."
Lâm Phong cười.
Cuối cùng cũng có thể thoải mái nhận tu vi.
Trong khoảng thời gian này tu luyện ở bên ngoài, tuy là thu hoạch không nhỏ.
Nhưng làm sao có thể so với nơi đây.
"Cuối cùng cũng ngũ tinh Giác tỉnh rồi."
Lâm Phong cảm thán nói.
Trước đây ở vùng ngoại ô Lâm Sơn Thành, hắn đã tiếp cận ngũ tinh.
Trong khoảng thời gian này, việc tu luyện không ngừng nghỉ trong Ma Đô Đại học, thực lực tăng lên vững chắc một chút.
Bây giờ vừa đúng lúc có thể tấn cấp.
Giải quyết xong Hắc Giáp Xà, Lâm Phong thuần thục lấy thú hạch của Hắc Giáp Xà ra.
Mấy thứ này rất có giá trị.
Có thể bán cho Dị Thú Thành trong căn cứ, cũng có thể chờ ra khỏi Địa Quật thì đến Ma Đô Đại học đổi tích phân.
Đương nhiên, cũng có không ít sư sinh chọn tập đoàn vũ khí để chế tạo vũ khí hợp kim thích hợp hơn cho bản thân.
Ánh sáng Địa Quật hôn ám, khoảng chừng tương đương với 4, 5 giờ chiều đông thiên.
Mà khu rừng hoang mà Lâm Phong đang ở càng thêm mờ tối.
Trong môi trường này, bất kỳ ai cũng không được sơ suất.
Đi chưa được mấy bước, từ xa đột nhiên vang lên tiếng xào xạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận