Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 396: Siêu năng lực hạn định (cầu hoa tươi cầu đánh thưởng )

Chương 396: Giới hạn siêu năng lực (cầu hoa tươi, cầu đ·á·n·h giá) Lúc này đám người Ngưu Đầu Nhân đều im lặng tránh né những trái cây rụng từ trên cây xuống. Những trái cây rụng xuống từ trên cây kia lại càng lúc càng nhanh, theo động tác của bọn họ càng nhanh thì trái cây rơi cũng càng nhanh hơn. Lâm Phong nghe thấy tiếng kêu của Ngưu Tiểu Thất ở phía sau lưng, còn có cả Ngưu Lão Bát đang dặn Ngưu Tiểu Thất cởi người xuống. Lâm Phong không quay đầu lại, hắn cũng đoán được chuyện gì đang xảy ra. Xem ra nước trái cây kia quả thật có độc, trách không được Thần Thú h·ố·n·g nhắc nhở hắn nói chất lỏng bên trong trái cây có độc. Hiện tại Lâm Phong thật ra khá hiếu kỳ về thân thế của Thần Thú h·ố·n·g, tại sao Thần Thú h·ố·n·g lại biết nhiều như vậy chứ? “Thần Thú h·ố·n·g, rốt cuộc ngươi có lai lịch gì? Sao ngươi lại hiểu rõ về hoàn cảnh ở nơi này như vậy chứ?” Lâm Phong thực sự vô cùng hiếu kỳ về lai lịch của Thần Thú h·ố·n·g này. Thần Thú h·ố·n·g ở bên cạnh hắn cũng đã một thời gian, hắn cũng chưa hỏi Thần Thú h·ố·n·g từ đâu tới, vì sao lại ở nơi này. Nhưng hắn biết Thần Thú h·ố·n·g này chắc chắn có lai lịch không nhỏ, nếu không sao Thần Thú h·ố·n·g lại có dáng vẻ khổng lồ như vậy. Nếu hiện tại Thần Thú h·ố·n·g có dáng vẻ lớn như vậy, hơn nữa còn có một địa vị nhất định, cho nên Lâm Phong cũng muốn hỏi Thần Thú h·ố·n·g rốt cuộc từ đâu đến. Lâm Phong nói là thấy Thần Thú h·ố·n·g ở trên Chúng Thần Sơn, nhưng Lâm Phong không biết Thần Thú h·ố·n·g rốt cuộc là thần thú đi ra từ tòa phủ đệ nào trên Chúng Thần Sơn. Chúng Thần Sơn này vô cùng lớn, có rất nhiều phủ đệ và lâu đài. Trước kia Lâm Phong đã đi qua không ít lâu đài, chiếm được một vài năng lực có lợi cho mình. Hiện tại hắn không biết Thần Thú h·ố·n·g này rốt cuộc đi ra từ tòa thành bảo nào hoặc là trong phủ đệ nào. "Ta cũng không hỏi ngài từ đâu đến, còn ta từ đâu đến, ngài cũng không cần thiết phải biết, ngài chỉ cần biết ta có thể giúp ngài rời khỏi nơi này là được rồi!" Lời Thần Thú h·ố·n·g nói khá kiên quyết, Lâm Phong biết Thần Thú h·ố·n·g không định nói về thân thế của mình. Xem ra Thần Thú h·ố·n·g thật sự có bí mật, Lâm Phong đoán không sai. Thần Thú h·ố·n·g chắc có chút liên hệ với phủ đệ này, nếu không Thần Thú h·ố·n·g làm sao có thể biết rõ thần Bí Phủ này rốt cuộc như thế nào. Lâm Phong không biết Thần Thú h·ố·n·g bí ẩn này có phải đi ra từ bên trong Thần Bí Phủ này không. Nếu không thì sao Thần Thú h·ố·n·g lại hiểu rõ về những đồ vật trong phủ đệ này đến vậy? Hay là trên Chúng Thần Sơn có rất nhiều loại cây như vậy, nên Thần Thú h·ố·n·g mới biết được? Lâm Phong đoán cả hai khả năng đều có thể, cũng có thể là loại cây này không chỉ có ở một chỗ trên Chúng Thần Sơn. Thần Thú h·ố·n·g đã thấy nó ở nơi khác, nên Thần Thú h·ố·n·g rất hiểu về loại cây này. Cũng có khả năng Thần Thú h·ố·n·g có liên hệ với Thần Bí Phủ này, nếu không thì hoa văn trên cửa kia làm sao lại giống với Thần Thú h·ố·n·g được? Xem ra Thần Bí Phủ này khá sùng bái Thần Thú h·ố·n·g, bất kể ở đâu đều có hoa văn của Thần Thú h·ố·n·g. Tóm lại, Lâm Phong biết địa vị của Thần Thú h·ố·n·g chắc chắn không hề đơn giản, nếu Thần Thú h·ố·n·g không muốn nói thì Lâm Phong cũng không thể ép Thần Thú h·ố·n·g được. Bây giờ hai người là chiến hữu, là bạn bè, nếu Thần Thú h·ố·n·g không muốn nói thì Lâm Phong cũng không thể ép. Rất nhanh Lâm Phong đã đi đến cuối đường, sau khi đến cuối đường, Lâm Phong liền đến đỉnh sườn núi. Sau khi đến đỉnh sườn núi, Lâm Phong mới biết được nơi này cách không gian khác vẫn còn một khoảng cách. Ít nhất thì trước mặt hắn có một rào cản, rào cản này tuy nói khiến hắn không nhìn thấy. Nhưng nếu hắn muốn đột phá rào cản này, chắc chắn không hề dễ dàng. Lâm Phong biết bên trong Thần Bí Phủ này được chia thành rất nhiều không gian, hiện tại xem ra, nếu như đột phá được rào cản này, thì chính là đến một không gian khác. Lâm Phong hiện tại đã thoát khỏi cái cây kỳ quái kia rồi, nhưng rào cản trước mắt lại chặn hắn ở nơi này. Hắn nhìn xung quanh phát hiện hiện tại căn bản không có đường, hắn bị chặn lại ở đây, hai bên đều là vách núi, muốn đi qua hai bên đều không thể. Cho nên hiện tại Lâm Phong chỉ còn con đường phía trước, nhưng con đường này vẫn còn một lớp bình phong che chắn. Hắn muốn đột phá tấm bình chướng này, có lẽ không dễ dàng. Vì thế Lâm Phong ngồi xuống nghỉ ngơi, hắn phải điều chỉnh cơ thể của mình. Những năng lực mà hắn đã hấp thụ trước đó, hắn vẫn chưa kịp điều chỉnh. Nhân cơ hội này, Lâm Phong phải từ từ hấp thụ những năng lực đó, khiến chúng hòa làm một thể với cơ thể của mình. Trước kia, trong quá trình hoảng loạn, hắn cũng chưa dung nhập hết những năng lực đó vào cơ thể. Hiện tại hắn có thời gian, có cơ hội nghỉ ngơi, cho nên hắn phải dung nhập những năng lực đó vào cơ thể cho thật tốt. Trước kia hấp thu năng lực, Lâm Phong vẫn chưa thực sự luyện hóa chúng thành năng lực của mình, cho nên hiện tại Lâm Phong tranh thủ cơ hội nghỉ ngơi này để luyện hóa tất cả các năng lực đó trở thành của mình. Sau khi luyện hóa hoàn toàn các năng lực đó trở thành của mình, Lâm Phong mới có thể đối phó với tình cảnh khó khăn trước mắt này. Trước đó, hắn muốn sử dụng năng lực của mình, nhưng phát hiện năng lực của mình không thể tùy tiện sử dụng. Bởi vì những năng lực đó chưa được luyện hóa, nên ngay cả năng lực của bản thân cũng bị hạn chế. Vì vậy, Lâm Phong mới biết mình chưa luyện hóa hết những năng lực đã hấp thụ, khiến hiện tại muốn dễ dàng sử dụng năng lực cũng không thể. Cho nên hiện tại Lâm Phong tranh thủ thời gian này để nhanh chóng luyện hóa, giúp bản thân có thể sử dụng những năng lực này như thường. Sau khi Lâm Phong nhanh chóng ngồi xuống, sau đó lại nhanh chóng dung nhập những năng lực đó vào cơ thể mình. Ở giai đoạn này, Thần Thú h·ố·n·g chui ra từ trong tay áo của Lâm Phong. Thần Thú h·ố·n·g ở bên cạnh Lâm Phong để canh chừng cho Lâm Phong. Hắn biết hiện tại chắc chắn là thời khắc mấu chốt, nên hắn canh chừng giúp Lâm Phong. Nếu nói Lâm Phong xảy ra vấn đề phía sau, thì thật ra đối với hắn mà nói, nhất định cũng sẽ bị liên lụy. Bởi vì nếu bây giờ Lâm Phong không luyện hóa được những năng lực này, Lâm Phong muốn vượt qua tấm bình chướng kia cũng không dễ. Thần Thú h·ố·n·g muốn theo Lâm Phong rời khỏi nơi này, vậy cũng sẽ trở thành bất khả thi. Thần Thú h·ố·n·g tuy là một thần thú, nhưng hắn khá thông minh, biết mình nên làm gì vào thời điểm nào. Hiện tại hắn canh giữ ở bên cạnh Lâm Phong, thay Lâm Phong quan sát tình hình xung quanh. Mặc dù nói hiện tại xung quanh không có ai, phía sau thì có một đám Ngưu Đầu Nhân đang la hét inh ỏi. Đám Ngưu Đầu Nhân kia còn cách bọn họ một đoạn, nhưng ở trên thế giới này, chuyện gì ngoài ý muốn cũng có thể xảy ra. Vì thế, Thần Thú h·ố·n·g đứng bên cạnh Lâm Phong, cảnh giác quan sát xung quanh. Lâm Phong dù nhắm mắt lại, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được Thần Thú h·ố·n·g đang ngồi xổm bên cạnh, hắn thật sự cảm thấy ấm áp trong lòng, không ngờ Thần Thú h·ố·n·g lại tự động thủ hộ mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận