Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 77: Tưởng thưởng đặc biệt: Thần Điện Ngự Lôi Bộ (cầu buff kẹo cầu buff kẹo )

"Chương 77: Tưởng thưởng đặc biệt: Thần Điện Ngự Lôi Bộ (cầu buff kẹo cầu buff kẹo)"
"Ầm ầm!" "Hống!" "Chi chi chi!"
Một hồi long tranh hổ đấu diễn ra trước mắt Lâm Phong.
Không thể không nói thực lực của Kim Cương Ma Viên đúng là cường hãn.
Đối mặt với nhiều Hôi Tẫn Nghĩ như vậy, Kim Cương Ma Viên như một hung thú viễn cổ, ra tay tàn nhẫn, nhanh chóng.
Lực phòng ngự nghịch thiên của nó thậm chí không để ý đến sự cắn xé của phần lớn Hôi Tẫn Nghĩ.
"Chi!"
Hôi Tẫn Nghĩ đầu lĩnh thấy vậy đột nhiên phát ra một tiếng kêu lớn.
Sau một khắc, toàn bộ Hôi Tẫn Nghĩ trên người đồng thời bắn ra hỏa quang.
"Đúng vậy, phải như thế!"
Lâm Phong thấy bọn chúng muốn sử dụng liên chiêu thì âm thầm like một cái.
"Ầm ầm!"
Kim Cương Ma Viên bị Hôi Tẫn Nghĩ đầu lĩnh quấn lấy, trong sát na, mấy ngàn con Hôi Tẫn Nghĩ trên người tro tàn chi hỏa cấp tốc dung hợp vào một chỗ.
Bỗng chốc, phạm vi mấy ngàn thước thành một biển lửa.
Dù Lâm Phong cách rất xa vẫn cảm nhận được nhiệt độ cao mãnh liệt.
"Ngao!"
Kim Cương Ma Viên không dám khinh thường, cả người vàng chói lọi.
"Ầm ầm!"
Trong thế công thủ giằng co, hai bên ngươi tới ta đi đánh nhau kịch liệt.
Giữa dị thú chiến đấu đều là liều mạng tranh đấu, không có chuyện đánh không lại thì bỏ chạy.
Cho nên bất kể là Kim Cương Ma Viên hay Hôi Tẫn Nghĩ đầu lĩnh đều công kích như không muốn sống.
Hôi Tẫn Nghĩ đầu lĩnh tuy yếu hơn chút, nhưng có lợi thế đông người.
Dưới chiến thuật biển kiến, dù Kim Cương Ma Viên có lực phòng ngự kinh người cũng bắt đầu bị thương.
Ngọn lửa màu xám đáng sợ như Tử Vong Chi Hỏa.
Dù Kim Cương Ma Viên ra sức ngăn cản, vẫn không thể nào tránh được.
"Oanh!"
Đột nhiên, Kim Cương Ma Viên hét lớn một tiếng.
Trong miệng phun ra một đạo cột sáng màu vàng.
Đồng tử Lâm Phong hơi co lại, đây chính là chiêu tuyệt kỹ kim cương tan biến giết của Kim Cương Ma Viên.
"Hô!"
Hôi Tẫn Nghĩ đầu lĩnh không hề yếu thế, ngọn lửa màu xám ngưng tụ thành một con kiến cao mấy trăm mét đánh về phía cột sáng.
"Phanh!"
Nhất thời, một đám mây hình nấm cao km bay lên.
Chiến đấu lan ra với tốc độ siêu âm ra bốn phía.
Dù Lâm Phong cách rất xa vẫn bị đánh đến tóc bay lượn.
"Ai thắng?"
Lâm Phong mặc kệ bụi bặm đầy người lẩm bẩm nói.
Sát chiêu này nhất định có thể phân ra thắng bại.
Nhưng phía xa, bụi đất tung bay, lửa văng khắp nơi, không nhìn rõ gì cả.
"Ngao ô." "Chi!"
Đột nhiên, hai tiếng gào thét vang lên.
Khi bụi bặm lắng xuống, nhãn thần Lâm Phong ngưng lại.
Chỉ thấy hơn nửa người Kim Cương Ma Viên bị đánh nát.
Xương trắng xen lẫn thịt nát, trông khá ghê người.
Mà Hôi Tẫn Nghĩ đầu lĩnh cũng chẳng khá hơn chút nào.
Nửa thân dưới biến mất.
Sáu cái chân vốn bền chắc khó gãy cũng chỉ còn lại hai cái.
"Ô..."
Dù bị thương nặng, Kim Cương Ma Viên vẫn hung tàn.
Nó dùng tay còn lại túm lấy Hôi Tẫn Nghĩ đầu lĩnh.
Rồi mở miệng nuốt chửng.
"Chi!"
Hôi Tẫn Nghĩ đầu lĩnh cũng hung tàn không kém, phun ra một ngụm tro tàn chi hỏa.
"Răng rắc!"
Trong sát na Hôi Tẫn Nghĩ bị Kim Cương Ma Viên nuốt vào bụng, tro tàn chi hỏa đồng thời xuyên thủng đầu lâu Kim Cương Ma Viên.
"Ngao!"
Kim Cương Ma Viên kêu thảm một tiếng khi bị trọng kích, thân thể to lớn cũng không cách nào trụ vững, ầm ầm ngã xuống đất.
"Kết thúc?"
Lâm Phong không vội tiến lên.
Lặng lẽ chờ một lát, trong mơ hồ có thể nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề của Kim Cương Ma Viên.
Lâm Phong bừng sáng.
Trong cảm nhận của hắn, lúc này Kim Cương Ma Viên chỉ còn sức mạnh đỉnh phong Chiến Linh cảnh!
Hơn nữa, còn đang suy yếu tiếp.
"Ngư ông đắc lợi rồi!"
Lâm Phong mừng rỡ trong lòng.
Một lát sau, một chiến trường tan hoang hiện ra.
Ngoại trừ Kim Cương Ma Viên nằm trên mặt đất phun máu chính là hài cốt Hôi Tẫn Nghĩ rải rác dày đặc.
Hai đại đỉnh phong dị thú quyết đấu, những Hôi Tẫn Nghĩ bình thường kia đã bị miểu sát.
"Ngao!"
Kim Cương Ma Viên đột nhiên nhìn về phía Lâm Phong.
Có vẻ không ngờ con người đáng ghét này lại không bỏ chạy.
"Ha hả, không biết giết ngươi có thưởng đặc biệt hay không?"
Lâm Phong lẩm bẩm.
"Ô..."
Kim Cương Ma Viên vô cùng hoảng sợ.
Nó dù là thú săn mồi nhưng lúc này không phải đối thủ của con người này.
Ngay lúc Kim Cương Ma Viên đang giãy dụa muốn bò dậy, Lâm Phong hai tay cầm đao bổ xuống.
"Ngao..." "Phanh!"
Kim Cương Ma Viên phát ra tiếng kêu ai oán, rồi đầu lâu to lớn lăn xuống.
"Keng, thành công kích sát Kim Cương Ma Viên, thưởng cho cực phẩm dị năng thân pháp: Thần Điện Ngự Lôi Bộ."
Trong sát na Kim Cương Ma Viên tử vong, hệ thống nhắc nhở vang lên.
Lâm Phong đầu tiên ngẩn người, rồi mừng như điên.
"Lại là dị năng Chiến Kỹ loại thân pháp!" "Hơn nữa còn là cực phẩm."
Lâm Phong suýt chút nữa cho rằng mình nghe lầm.
Đến khi phần thưởng vào tài khoản, Thần Điện Ngự Lôi Bộ tự động tiểu thành, Lâm Phong mới phản ứng kịp.
Nhất thời, tim Lâm Phong đập thình thịch vì kích động.
Hắn vốn nghĩ giết Kim Cương Ma Viên phần thưởng sẽ rất cao.
Nhưng ai ngờ lại là thân pháp cực phẩm.
Chiến Kỹ thân pháp vốn hiếm và quý giá, cực phẩm lại càng đáng giá ngàn vàng.
Toàn bộ Ma Đô đại học chỉ có 3 bộ dị năng thân pháp cực phẩm, nhưng không phải là hệ Nguyên Tố.
Mà phần thưởng hệ thống đều là hoàn hảo nhất.
"Lãi lớn, lãi lớn!"
Lâm Phong hưng phấn lẩm bẩm.
Chỉ một trái Tử Tuyết Quả, đã đổi được một dị năng thân pháp cực phẩm giá trị 2 vạn tích phân.
Thật quá đáng giá.
Ba bản thân pháp cực phẩm ở Ma Đô đại học cũng đã 1 vạn tích phân.
Mà của Lâm Phong lại hoàn hảo phù hợp, nói 2 vạn tích phân tuyệt đối không quá.
Hơn nữa, việc này còn giúp Lâm Phong tiết kiệm một lượng lớn thời gian tu luyện.
"Thử một chút."
Lâm Phong triệu hồi Hủy Diệt Kiếp Lôi.
Rồi khởi động Thần Điện Ngự Lôi Bộ.
"Xì...!"
Như ngồi trên xe cao tốc phóng vun vút như hỏa tiễn, Lâm Phong chỉ cảm thấy cảnh sắc hai bên lùi nhanh.
Trong chớp mắt đã bay nhanh mấy ngàn thước.
"Thật nhanh!"
Ánh mắt Lâm Phong sáng lên.
Thần Điện Ngự Lôi Bộ cấp tiểu thành đã vượt tốc độ của Kim Cương Ma Viên khi ở đỉnh phong.
Nếu đại thành thì sao? Thật không dám tưởng tượng.
"Với tốc độ bây giờ chạy đến căn cứ chắc không quá 1 phút."
Nhãn thần Lâm Phong sáng rực lên.
Chuyến này quá đáng giá!
Thần Điện Ngự Lôi Bộ này kích phát lợi thế tốc độ của Hủy Diệt Kiếp Lôi, không những bảo mệnh mà truy kích địch nhân cũng rất thuận tiện.
Hơn nữa dị năng tiêu hao cũng không quá lớn.
Điều này làm Lâm Phong nhớ tới một Super Hero kiếp trước, năng lực của người đó chính là tốc độ.
Trong tâm vừa động, Lâm Phong hóa thành một tia chớp đỏ trong nháy mắt trở lại bên cạnh xác Kim Cương Ma Viên.
Dù sao nó cũng là thú săn mồi, xác Kim Cương Ma Viên vẫn rất có giá trị.
Lâm Phong lấy thú hạch Hôi Tẫn Nghĩ rơi rải rác xung quanh.
Rồi muốn thu xác Kim Cương Ma Viên vào không gian mang theo.
"Lâm Phong..."
Âm thanh Lý Phụng Tiên truyền đến.
"Ngươi đã tỉnh rồi à?"
Lâm Phong thấy Lý Phụng Tiên có vẻ suy yếu đi về phía này.
Hôn mê vì linh năng khô kiệt đã kết thúc, nhưng Lý Phụng Tiên không có sức chiến đấu trong thời gian ngắn.
"Ngươi khá lắm đấy, lại bị ngươi chạy về... Ngọa Tào!"
Lý Phụng Tiên vừa chuẩn bị nói chúng ta chạy thoát thì biến sắc.
Rồi thấy đầu lâu Kim Cương Ma Viên to lớn phía sau lưng Lâm Phong.
"Chuyện gì xảy ra?"
Đồng tử Lý Phụng Tiên hơi co lại vô thức nói: "Ngươi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận