Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 1047: Sinh sự từ việc không đâu

Chương 1047: Sinh sự từ việc không đâu "Chuyện này tạm thời không cần vội, dù sao rất nhiều chuyện chúng ta chỉ mới bắt đầu biết. Có lẽ ta hiện tại có hơi nóng vội, nhưng ngươi cứ yên tâm, chuyện này nếu ngươi thực sự hỗ trợ ta. Ta nhất định sẽ đối đãi với ngươi vô cùng tốt, dù sao hiện giờ hai người chúng ta đang là người của hai tộc khác nhau truyền lại lời. Ngươi có ý tưởng gì thì cứ nói thẳng với ta, mà ta cũng có thể nói cho ngươi biết những chuyện mà đám người này, hoặc có lẽ là ngươi chưa biết, thực ra rất nhiều lúc chúng ta hợp tác sẽ cùng có lợi. Các ngươi nhiều lúc chỉ chuyên chú vào lợi ích bản thân, căn bản không nghĩ đến chuyện hợp tác, nếu như các ngươi chịu hợp tác. Ta cho ngươi biết, trong khu rừng lớn này các ngươi tuyệt đối sẽ là người nổi bật, đương nhiên ta không nói ngươi là người như vậy. Ngươi phải biết rằng trong rừng sâu có rất nhiều sinh vật có năng lực, tất nhiên cũng có rất nhiều kẻ yếu. Thực tế các ngươi chỉ mãi để ý tới một điểm này, mà chưa bao giờ nghĩ nếu các ngươi thực sự có thể hợp tác. Các ngươi có biết sẽ đạt được trạng thái như thế nào không, nếu có cơ hội, ta sẽ mở mang tầm mắt cho các ngươi một chút."
"Đến lúc đó các ngươi sẽ hiểu được tình cảnh của ta, chắc chắn là điều các ngươi tha thiết mong ước."
Thực tế Lâm Phong nói những lời này không phải đang lừa gạt hắn, rất nhiều lúc đều là thành tâm. Nói với hắn những điều này, mà sở dĩ nói với hắn như vậy, chính là muốn nói cho hắn biết. Mặc kệ cái Ngọc Bài trong tay mình có thể gây ra ảnh hưởng gì cho bọn họ. Nhưng nội tâm Lâm Phong tuyệt đối vô cùng chân thành muốn cùng bọn họ đối thoại một cách bình đẳng. Điều này tuyệt đối là vì tương lai có một sự phát triển tốt hơn, còn con đại xà này nghe được Lâm Phong nói như vậy. Nó cũng cảm nhận được sự chân thành của Lâm Phong, nhưng như Lâm Phong nói việc tất cả động vật liên kết với nhau. Thực sự rất khó khăn, chỉ bằng một mình Lâm Phong, nếu muốn thực sự liên kết bọn chúng. Chuyện này đối với con đại xà mà nói tuyệt đối là si tâm vọng tưởng, nhưng Lâm Phong cũng biết mọi việc đều phải từ từ, nếu như nóng vội thì nhiều khi chỉ chuốc lấy thất bại mà thôi.
"Ta biết suy nghĩ trong lòng ngươi thực sự rất cao xa, nhưng ngươi có biết hay không. Nếu ngươi thật lòng muốn làm chuyện này, cũng sẽ gặp rất nhiều trắc trở. Dù thế nào thì nếu việc này có thể thành hiện thực, ngươi tuyệt đối là một vị Vương Giả. Nhưng ta hiểu rõ những khó khăn trong những lời ngươi nói, ý tưởng thì rất tốt." "Nhưng ngươi phải biết chúng ta hiện tại cũng như tương lai có thể làm được những gì."
Nghe con đại xà nói ra chữ "chúng ta", Lâm Phong biết tim của nó đã cùng một chỗ với mình. Nếu như nó có ý khác, nó sẽ không dùng từ này, bởi vì suy nghĩ của chúng rất đơn giản. Chỉ bằng lời nói vừa rồi của nó, Lâm Phong cũng biết, dù thế nào người minh hữu này đã kết minh. Mà việc kết minh của hắn tuyệt đối là bước đầu tiên của vạn sự, bởi vì đối với Lâm Phong đây là một khởi đầu tốt đẹp. Tất nhiên Lâm Phong cũng biết con đường sau này chắc chắn sẽ đầy rẫy khó khăn, dù sao rừng sâu vạn vật không đơn giản như hắn tưởng tượng. Nếu ai cũng dễ tính như con đại xà này thì tốt, nhưng sao có thể gặp toàn người có tính cách đặc biệt được chứ. Hơn nữa coi như ngươi gặp Ngưu Lão Bát cũng không xong. Năng lực của Ngưu Lão Bát cũng có hạn. Bởi vì bây giờ hắn vẫn chưa tỉnh, nhìn vào là biết độc dược này có dược tính mạnh đến mức nào. Hay nói cách khác, việc hắn mất đi một giọt tinh huyết có ảnh hưởng rất lớn đến bản thân, cho đến bây giờ, khi Lâm Phong nhìn Ngưu Lão Bát. Một số lúc hắn còn thấy hơi ngại, nhưng cũng không còn cách nào, dù sao nếu không có hắn, thực sự rất khó để cứu sống con đại xà này.
"Yên tâm đi, vạn sự khởi đầu nan, chuyện này chúng ta tạm thời không nên suy nghĩ quá nhiều, đợi Ngưu Lão Bát tỉnh lại đã. Chúng ta sẽ nghiên cứu kỹ chuyện tiếp theo, còn một vấn đề ta đang nghĩ, ta hiện giờ có Ngọc Bài này. Nếu ta không có nó liệu ta có thể tiếp tục giao lưu với ngươi không, a, dù sao ngươi cũng phải biết. Nếu ta nói chuyện gì với các ngươi thì còn dễ chấp nhận, còn nếu Ngưu Lão Bát hoặc người khác trao đổi với các ngươi. Ta còn phải ở giữa làm người phiên dịch, việc này ta chắc chắn sẽ rất mệt mỏi." "Vì ta phải nói cho ngươi xong lại phải nói cho hắn, ngươi có thể đưa ra cho ta một phương pháp vẹn cả đôi đường được không?"
Lâm Phong nói ra chính là lời thật lòng, dù sao con đường về sau chắc chắn rất dài và gian nan. Nếu chuyện gì cũng phải giao tiếp với bọn họ, thì chuyện này thực sự quá khó khăn. Cho nên nếu có cách, hắn nhất định sẽ lập tức thực hiện, bất kể con đường này có bao nhiêu gian nan. Hắn nhất định sẽ tiến lên, chuyện này chính là như vậy đấy. Lâm Phong nghĩ cũng không phải vì mình quá vĩ đại, bởi vì để trở thành một cường giả hoặc là một người muốn phát triển. Cơ hội này tuyệt đối là ngàn năm có một, ngươi phải biết rằng có thể thống lĩnh vạn vật trong rừng sâu, đây tuyệt đối là một việc phi thường đặc sắc trong tương lai.
"Chuyện này ngươi chỉ có thể hỏi hắn thôi, sao ta biết được, bởi vì ngay từ đầu khi trao đổi với ngươi. Ta cũng dùng ngôn ngữ của chúng ta, nhưng ngươi không hề nghĩ là ta có thể nói ra được tất cả, mà ngươi có khối Ngọc Bài kia thì có thể hiểu được. Coi như ngươi không có khối Ngọc Bài này, ta vẫn sẽ nói chuyện với ngươi, chỉ có điều ngươi sẽ không hiểu thôi."
"Còn có một chuyện là Ngọc Bài của ngươi đang hấp dẫn ta, nếu không có điều gì đặc biệt, ta cũng không thể nói mình đã tìm được ngươi, ngươi thấy có đúng không?"
Nghe con đại xà nói như vậy, Lâm Phong cảm thấy rất đúng, đám động vật này làm sao có thể hiểu được chứ? Ngươi phải biết rằng nếu bọn chúng cái gì cũng biết thì mình đã không cần tốn nhiều công sức như vậy. Nhưng bây giờ xem ra Ngưu Lão Bát vẫn chưa biết bao giờ mới tỉnh lại, hắn bây giờ biết loạn thế đều đã chuẩn bị sẵn sàng. Chỉ còn chờ Ngưu Lão Bát tỉnh lại, nếu Ngưu Lão Bát lúc này tỉnh lại, hắn phải xem xét chuyện này có làm ổn thỏa được hay không. Nếu làm xong thì sau này hắn sẽ tiết kiệm được rất nhiều tâm tư, hiện tại hắn thực sự vẫn nhớ Ngưu Tiểu Thất. Dù sao Ngưu Tiểu Thất cũng là người cùng loại với Ngưu Lão Bát, tương đương với việc đội ngũ của mình lại lớn mạnh thêm một ít. Đương nhiên Lâm Phong không quá mong chờ việc mở rộng này, hắn muốn khống chế tất cả vạn vật trong rừng sâu.
"Ta biết, nếu không có gì bất trắc xảy ra, thì sáng sớm mai hắn sẽ tỉnh." "Đến lúc đó câu trả lời của hắn chắc chắn sẽ không có vấn đề gì, ngươi cũng nghỉ ngơi một chút đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận