Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 985: Hung thủ một trong (length: 5724)

Một đời thiên kiêu Ngu Tuyền Cơ vẫn lạc.
Thần hồn bị Luyện Hồn Châu hấp thu, tẩm bổ.
Nhục thân thì bị băng phong tại vạn niên hàn băng bên trong.
Bảo lưu lại một tia tương lai phục sinh khả năng.
Cứ việc cực kỳ xa vời, nhưng có hy vọng dù sao cũng tốt hơn không hy vọng.
Đây cũng là việc duy nhất Lâm Phong trước mắt có thể làm.
Được vận khí cùng bí chữ "Binh" sau hắn, sắc mặt âm trầm, phảng phất bị một tầng âm u nặng nề bao phủ.
Nếu đổi lại người khác, chỉ sợ sớm đã mừng rỡ như điên, kích động đến khó mà tin.
Bí chữ "Binh" chính là một trong những bí pháp cấp cao nhất trong Hồng Hoang.
Từ xưa đến nay, vô số tu sĩ đều chạy theo như vịt với cửu tự chân ngôn, coi nó như báu vật vô thượng tha thiết ước mơ.
Chỉ cần có thể thu hoạch được một chữ, liền đủ để một người hưởng thụ cả đời, từ đó bước vào tiền đồ tu hành tươi sáng, thành tựu sự nghiệp phi phàm.
Nhưng mà, Lâm Phong lại khác biệt với những người khác.
Đối với hắn mà nói, tình cảm vĩnh viễn đặt ở vị trí đầu, vượt xa lợi ích được mất.
Nếu như điều kiện tiên quyết để được bí chữ "Binh" là mất đi một người bạn tâm giao, thì hắn thà không muốn.
Lâm Phong tự nhủ bản thân có một lý giải đặc biệt.
Nếu bên cạnh ngay cả một người thân bạn bè đều không có, thì tu vi dù cao hơn, thực lực có mạnh hơn nữa, chẳng phải cũng là một kẻ cô đơn?
Dù là đứng ở đỉnh phong nhất vũ trụ Hồng Hoang, nhân sinh cũng chẳng có chút ý nghĩa nào.
Đương nhiên, đây vẻn vẹn chỉ là ý nghĩ cá nhân của Lâm Phong mà thôi.
Trong mắt tuyệt đại đa số tu sĩ, cơ duyên và kỳ ngộ mới là quan trọng nhất.
Tầm quan trọng của nó vượt xa bất cứ điều gì.
So với trở thành cường giả tuyệt thế, thì tình thân ấm áp tốt đẹp, tình yêu lãng mạn động lòng người, và tình bạn chân thành sâu đậm,... tất cả đều có thể không chút do dự mà vứt bỏ.
Trên con đường dẫn đến cường giả, chỉ có không ngừng truy tìm những cơ duyên và kỳ ngộ chớp mắt là qua kia mới là lựa chọn chính xác nhất, còn lại tất cả đều giống như xem mây khói, không hề quan trọng.
Trong Hồng Hoang có rất nhiều, rất nhiều những ví dụ về việc vì huynh đệ bằng hữu, thậm chí là người nhà, mà cuối cùng trở mặt thành thù chỉ để có được cơ duyên.
Kết quả lại bị người khác nhanh chân đến trước, giết Ngu Tuyền Cơ trước một bước, chiếm được bí chữ "Binh".
Tất cả cố gắng đều tan thành bọt nước, lòng tràn đầy mong đợi cũng bị vô tình chà đạp.
Cảm giác này không phải người bình thường có thể tiếp nhận.
Triệu Vô Địch vẫn còn không biết Ngu Tuyền Cơ đã chết, khí vận và bí chữ "Binh" đều đã bị Lâm Phong thu hoạch được.
Nếu không, tuyệt đối sẽ tức đến phát điên.
Hiện tại hắn cũng không thể xác định tình huống cụ thể của Ngu Tuyền Cơ, trong lòng chí ít vẫn còn giữ lại một tia hy vọng.
Chờ thể lực khôi phục gần như bình thường.
Hắn chắc chắn sẽ tiếp tục tìm kiếm tung tích của Ngu Tuyền Cơ.
Từ Nguyên lặng lẽ xuyên qua trong rừng rậm từ xa.
Trong tay hắn cầm bội kiếm của Ngu Tuyền Cơ, muốn thông qua khí tức trên đó, tìm ra chỗ ẩn thân của Ngu Tuyền Cơ.
Kết quả là không thể tìm ra.
Lúc Ngu Tuyền Cơ ném kiếm, đã cắt đứt liên lạc, hiển nhiên đã có phòng bị.
Từ Nguyên với thân thể cực kỳ suy yếu, cũng không phải đang giúp Triệu Vô Địch tìm kiếm, mà là vì chính mình.
Con người đều ích kỷ, hắn cũng không muốn từ bỏ cơ hội ngàn năm có một này.
Chỉ cần tìm được Ngu Tuyền Cơ trọng thương ngã gục, tự tay kết thúc tính mạng của hắn, thì bí chữ "Binh" sẽ thuộc về mình.
Sau đó sẽ tìm một nơi trốn đi, tu luyện cho tốt.
Lần sau xuất hiện, thân phận của hắn liền sẽ trở thành truyền nhân của bí chữ "Binh" - một trong những bí pháp cửu tự chân ngôn, có thể cùng Triệu Vô Địch và những người khác địa vị ngang bằng.
Không ai là không muốn có được bí pháp cửu tự chân ngôn.
Dù là mạo hiểm nguy cơ lớn cũng đáng.
Từ Nguyên cố nén ngực đau nhức dữ dội, thân thể suy yếu, liên tục thay đổi vị trí trong rừng rậm.
Hy vọng có thể tìm thấy Ngu Tuyền Cơ đang hấp hối trước.
Tuyệt đối đừng chết, nếu chết, bí chữ "Binh" sẽ rơi vào tay Triệu Vô Địch, chứ không phải mình.
Mặc dù Từ Nguyên làm Ngu Tuyền Cơ bị thương nặng, nhưng đòn trí mạng cuối cùng là của Triệu Vô Địch, vậy thì sẽ không có chuyện của hắn.
Ngay lúc này.
Phía trước xuất hiện một chút động tĩnh.
Từ Nguyên tưởng đó là Ngu Tuyền Cơ, trong lòng lập tức vui mừng.
Bởi vì Triệu Vô Địch đang phá hoại trắng trợn khu vực xung quanh, ý đồ ép Ngu Tuyền Cơ phải lộ diện.
Những thiên kiêu bình thường sớm đã bỏ chạy, không thể nào còn ở lại.
Chỉ có Ngu Tuyền Cơ bị thương nặng mới không thể đi nổi.
Chẳng lẽ mình thật sự muốn thay đổi vận mệnh như vậy?
Một bước lên trở thành truyền nhân bí chữ "Binh", một trong các bí pháp cửu tự chân ngôn?
Tương lai thậm chí còn có thể đứng trên đỉnh vũ trụ Hồng Hoang?
Từ Nguyên kích động toàn thân run rẩy vừa định tiến lên kiểm tra.
Nếu xác định đó là Ngu Tuyền Cơ, hắn sẽ liều lĩnh, trực tiếp giết chết, chiếm bí chữ "Binh" trước, sau đó lập tức trốn đi.
Đột nhiên một bóng người đập vào mắt.
Không phải Ngu Tuyền Cơ, mà là tên mặt quỷ mang đến vô tận sỉ nhục cho hắn, kẻ mà nằm mơ hắn cũng muốn giết!
Lâm Phong nhìn thấy Từ Nguyên thì cũng sững sờ.
Vốn tưởng đó là Triệu Vô Địch - truyền nhân bí chữ "Đấu".
Không ngờ lại là Từ Nguyên, người mà trước đây đã từng giao đấu.
Nhìn thanh kiếm trong tay Từ Nguyên.
Có khí tức của Ngu Tuyền Cơ.
Chỉ cần nghĩ một chút liền hiểu.
Từ Nguyên là người Triệu Vô Địch tìm tới giúp, cũng là kẻ ẩn nấp trong bóng tối đánh lén Ngu Tuyền Cơ, kẻ Tiên Hoàng cảnh.
Không có hắn thì Triệu Vô Địch muốn làm Ngu Tuyền Cơ bị thương đến mức đó, e là không dễ dàng như vậy.
Nói cách khác, Từ Nguyên là một trong những hung thủ gây ra cái chết của Ngu Tuyền Cơ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận