Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 86: Đệ cửu cảnh (length: 7914)

Lâm Phong trần truồng thân thể, ngồi trong thùng gỗ chứa đầy nước và linh dược, phía dưới đốt ngọn lửa hừng hực.
Nước không ngừng sôi sục, nấu tan dược lực của linh dược.
Dược lực khổng lồ điên cuồng tràn vào thân thể Lâm Phong.
Tu vi đã ở đỉnh phong bát cảnh bắt đầu xuất hiện từng tia nới lỏng.
Lãnh Hàn Sương ở ngoài phòng bảo vệ, đảm bảo Lâm Phong có hoàn cảnh đột phá tốt nhất.
Nàng không giúp được gì, có thể làm cũng chỉ có bấy nhiêu thôi.
Tuy Lâm Phong không nói rõ ràng.
Nhưng căn cứ vào các dấu hiệu trước đó, Lãnh Hàn Sương không khó đoán ra.
Lâm Phong hiện tại ở đỉnh phong bát cảnh, đang chuẩn bị đột phá cảnh giới thứ chín.
Nếu như mình nhớ không lầm.
Tiểu tử này bây giờ còn chưa đến hai mươi lăm tuổi!
Hai mươi lăm tuổi, đỉnh phong bát cảnh, sắp phá nhập cảnh giới thứ chín?
Ly Châu sao lại xuất hiện một yêu nghiệt như vậy?
Cảnh giới thứ chín tại Thần Tiêu Kiếm Tông đã thuộc về cấp bậc lão tổ tông.
Thật không biết Lâm Phong tu luyện kiểu gì.
Bản thân sắp trăm tuổi, cũng chỉ mới thất cảnh hậu kỳ.
"Hô ~~~" Lãnh Hàn Sương hít sâu một hơi rồi thở ra.
Lặp đi lặp lại nhiều lần.
Nhìn về phía căn phòng Lâm Phong đang ở, ánh mắt tràn đầy vẻ chấn động.
Tu vi, tu vi cao đáng sợ.
Tuổi còn trẻ liền muốn đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp Ly Châu, trở thành siêu cấp cường giả cảnh giới thứ chín.
Ngộ tính, ngộ tính mạnh không hợp lẽ thường.
Bí thuật tuyệt kỹ gì, vào tay hắn dễ như trở bàn tay là học được, thật sự so với ăn cơm uống nước còn đơn giản hơn.
Loại người này xuất hiện hoàn toàn là đến phá vỡ cân bằng tu Đạo giới của Ly Châu.
Mấu chốt nhất là, tâm tính còn trầm ổn như vậy.
Một tiểu thí hài mới mấy tuổi liền biết nhẫn nhịn, nhẫn một cái liền nhẫn ròng rã hai mươi năm.
Nếu không phải Tô Mộ Bạch bị thương, đến Cửu U bí cảnh một chuyến, bản thân bây giờ vẫn còn mờ mờ mịt mịt.
Cũng không biết cứ tiếp tục, Lâm Phong tương lai sẽ trưởng thành đến mức nào.
Hy vọng bản thân có thể tận mắt chứng kiến kỳ tích, chuyện Vô Cực đạo nhân đột phá cảnh giới thứ mười, vẫn khiến lòng Lãnh Hàn Sương bị bao phủ bởi một tầng Âm Ảnh.
Cho dù Lâm Phong đột phá đến cảnh giới thứ chín, chỉ sợ cũng không phải đối thủ của cường giả thập cảnh.
Lãnh Hàn Sương đã từng thấy trong cổ tịch.
Giữa cảnh giới thứ chín và thứ mười, có một hào rộng lớn, căn bản không phải bát cảnh so sánh được với cửu cảnh.
Đây cũng là vì sao trong lịch sử Ly Châu có vô số cường giả cửu cảnh, thậm chí ngay cả đỉnh phong cửu cảnh cũng có không ít, nhưng ngay cả một người thập cảnh cũng không có.
Đến bây giờ mới xuất hiện một Vô Cực đạo nhân bị nghi là đệ thập cảnh.
Thời khắc Lâm Phong đột phá cảnh giới thứ chín.
Cấm địa của Thất Sát Tông.
"Giết ~~~"
Một tiếng hô hét vang vọng tận trời.
Mây trắng trên bầu trời dần bị sát khí nhuộm thành mây hồng.
Hồng rực đỏ rực, rất đáng sợ.
"Vô Cực Lão Ma, ngươi muốn cưỡi lên đầu lão phu, không có cửa đâu! Lão phu sẽ không để ngươi được như ý."
Tất cả môn nhân Thất Sát tông đều không tự chủ đưa mắt nhìn về phía cấm địa, trên mặt lộ vẻ cuồng nhiệt.
Chẳng lẽ lão tổ cũng muốn đột phá sao?
Trong cấm địa của Thất Sát Tông.
Một lão giả đầu tóc đỏ đang ngửa mặt lên trời gầm thét, trên người tản mát sát khí nồng đậm, gần như sắp thành thực chất.
Đủ thấy sát khí khủng bố đến mức nào.
Người bình thường chỉ cần tiếp xúc một chút, liền lập tức nổi điên phát cuồng, biến thành ma đầu giết người không chớp mắt.
Bốn phía lão giả tóc đỏ, là mấy ngàn tên thành viên Sát Thần tổ, mà Thất Sát tông đã mất rất nhiều năm bồi dưỡng ra.
Bọn họ đều tu luyện cấm thuật của Thất Sát tông —— Sát Thần quyết.
Trong đó kẻ mạnh nhất đã đạt đến bát cảnh.
Vậy mà lúc này những thành viên Sát Thần tổ này ai nấy đều quỳ trên mặt đất, hoàn toàn mất hết sinh khí.
Thất Sát tông lần này bồi dưỡng Sát Thần tổ, không phải muốn để họ chinh chiến Ly Châu, mà là muốn Sát Thần tạo thành đỉnh lô cho lão tổ Thất Sát Tông, giúp lão tổ phá nhập cảnh giới thứ mười.
Lúc đầu thời cơ chưa thành thục.
Nhưng tin Vô Cực đạo nhân đột phá cảnh giới thứ mười khiến Thất Sát lão tổ không ngồi yên.
Hai tông môn tuy có quan hệ hợp tác, nhưng ai cũng không muốn bị đối phương cưỡi lên đầu.
Khi thực lực hai bên tương đương, quan hệ hợp tác là không sai, một khi một bên có thực lực vượt lên quá nhiều, liền sẽ trở thành quan hệ phụ thuộc.
Thất Sát Tông lão tổ không muốn bị Vô Cực đạo nhân cưỡi lên đầu, càng không muốn Thất Sát tông trở thành thế lực phụ thuộc Vô Cực đạo nhân.
Thế là, ông ta cho kế hoạch tiến hành sớm.
Hấp thu mấy ngàn thành viên Sát Thần tổ, sát khí trong thân Thất Sát lão tổ đã đạt đến cường độ chưa từng có.
Mặt mũi ông ta dữ tợn, hai nắm tay siết chặt, từng mạch máu đỏ nổi lên, cẩn thận lắng nghe, còn có thể nghe được tiếng huyết dịch trong mạch máu nhanh chóng lưu động.
"A ~~~"
Mặt Thất Sát lão tổ từ dữ tợn chuyển sang vặn vẹo.
Dường như đang chịu đựng đau đớn cực lớn.
Bình thường mà nói, từ đỉnh phong cửu cảnh đột phá lên cảnh giới thứ mười, sẽ không thống khổ như vậy.
Chỉ có cưỡng ép đột phá mới thế này.
Hoàn toàn là đang liều mạng.
Mang quyết tâm hoặc là thành công hoặc thành người.
Một cỗ khí tức tuyệt cường xông phá chân trời, sau đó bắt đầu cực tốc hạ xuống.
"A ~~~ Ta không thể thất bại! Vô Cực đạo nhân có thể thành công, vì sao ta lại không? Mệnh ta do ta không do trời, phá cho ta!!! "
So với sự gian nan của Thất Sát lão tổ,
Lâm Phong nhẹ nhàng dễ dàng hơn nhiều.
Dược lực tràn vào thân thể, tu vi đỉnh phong bát cảnh nới lỏng, chậm rãi tăng lên, mãi cho đến khi phá tan bức tường cửu cảnh.
Rồi cứ thế không hiểu sao mà thành công.
Toàn bộ quá trình chưa đầy một ngày.
Không có thống khổ, không ngửa mặt lên trời thét dài, cũng không có khí tức lộ ra ngoài.
Tựa như nước chảy thành sông.
Thậm chí Lãnh Hàn Sương ở bên ngoài cũng không có cảm giác gì.
Khi thấy Lâm Phong đi tới, nàng mới vạn phần bất an hỏi: "Lâm…Lâm Phong, ngươi…ngươi thất bại?"
Lâm Phong thì nhẹ nhàng trả lời: "Không có! Thành công rồi, ta đã nói không có vấn đề, bảo ngài không cần ở đây bảo vệ nữa."
"Thành…thành công?" Lãnh Hàn Sương mặt lộ vẻ khó tin.
Khi nào thì bát cảnh đột phá lên cửu cảnh đơn giản như vậy?
Chưa đầy một ngày, một chút động tĩnh cũng không có, liền thành công đột phá?
Đùa sao!
Nếu thật dễ dàng như vậy.
Ly Châu không đến nỗi cường giả cửu cảnh lại ít như vậy.
Tuổi thọ của đỉnh phong bát cảnh chỉ có một nghìn năm, còn cửu cảnh là khoảng năm nghìn năm, lập tức tăng gấp năm lần.
Đây cũng là vì sao đỉnh phong bát cảnh vẫn không có nhiều cửu cảnh là nguyên nhân.
Thời gian một nghìn năm, không đạt đến cửu cảnh sẽ thành đất vàng.
"Ừ! Thành công!" Lâm Phong vô cùng xác định gật đầu.
"Thật?" Lãnh Hàn Sương vẫn là không tin lắm.
"Thật!!!"
Một lát sau.
Lãnh Hàn Sương mới hồi phục tinh thần.
Nhìn Lâm Phong một hồi lâu im lặng.
"Sư thúc, ngài làm sao vậy?" Lâm Phong bị nhìn chằm chằm mà toàn thân khó chịu, không nhịn được hỏi.
"Không sao! Ta chỉ muốn xem, rốt cuộc ngươi là cái quái vật gì." Lãnh Hàn Sương trả lời.
"Ta không phải quái vật, ta là người."
"Không! Ngươi là quái vật, người không thể có thiên phú như ngươi, toàn bộ lịch sử Ly Châu chưa từng xuất hiện người như ngươi."
"Sư thúc, ta nhớ người đã từng nói, Ly Châu chỉ là một góc xa xôi của Cửu Châu Đại Lục, Ly Châu không có, chẳng lẽ tám châu còn lại cũng không có sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận