Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 382: Một đòn chi uy (length: 8090)

Một ngày này.
Cửu Châu đại lục trời trong gió nhẹ.
Khoảng cách ý niệm của Lý Tiên Nhân đánh giết Ma Thần Ba Hấu đã nửa tháng trôi qua.
Rất nhiều người vẫn còn đang cử hành đủ loại nghi thức chúc mừng.
Lúc này Lâm Phong đang tại một chỗ ẩn nấp trong sơn cốc ngủ say.
Tiểu Bạch ở một bên bảo vệ hắn.
Mọi người ngẫu nhiên nói về chính nghĩa sứ giả Lâm Phong thời điểm, đều sẽ coi hắn là ý niệm hóa thân của Lý Tiên Nhân.
Tất nhiên ý niệm của Lý Tiên Nhân tiêu tan, cái kia chính nghĩa sứ giả đoán chừng cũng mất.
Cao hứng nhất không ai qua được Âm Nguyệt Hoàng Triều, Huyết Ma tông, Hạ Hầu nhất tộc, cùng Hoàng Phủ nhất tộc tứ đại thế lực.
Bởi vì bọn họ đều cùng chính nghĩa sứ giả có mâu thuẫn không thể điều hòa.
Chỉ cần chính nghĩa sứ giả vẫn còn, tứ đại thế lực cũng sẽ không an tâm.
Trong lúc ngủ mê Lâm Phong cũng không có nhàn rỗi.
Trong đầu một lần lại một lần chiếu lại cái kia Kinh Thiên một chỉ —— tiên nhân chỉ đường.
Cũng là cho tới bây giờ, Lâm Phong tiếp xúc đến chiêu thức cường đại nhất.
Ngay cả Ma Thần Ba Hấu đều chết ở dưới một chỉ này, đủ để thấy tiên nhân chỉ đường cường đại.
Nếu như có thể lĩnh ngộ ảo diệu trong đó.
Thực lực chắc chắn nghênh đón một cái tăng tiến to lớn.
Đồng thời tu vi của Lâm Phong cũng đến Tiên Thiên cảnh cực hạn, Đại Thiên Vị đỉnh phong.
Tiến thêm một bước chính là Thuế Phàm chi cảnh.
Thuế Phàm về sau là Thăng Linh, Thăng Linh về sau là Trảm Đạo, Trảm Đạo về sau là Đăng Tiên, Đăng Tiên về sau chính là trong truyền thuyết Tiên Nhân cảnh.
Mỗi một cảnh giới ở giữa đều có sự chênh lệch phi thường lớn.
Lúc này, một chiếc cự luân từ trên trời giáng xuống, đi tới Cửu Châu đại lục trên không.
Nam Khuê cùng Tư Trắc đứng ở phía trên, ở trên cao nhìn xuống nhìn phía dưới Cửu Châu đại lục.
"Mọi người trên Cửu Châu đại lục nghe đây! Ta gọi Nam Khuê, đến từ tinh không, là một gã tinh tế kẻ cướp đoạt, kể từ hôm nay, ta sẽ tiếp nhận Cửu Châu đại lục, trở thành chủ nhân ở đây, chỉ cần ta ở chỗ này một ngày, các ngươi đều là nô lệ của ta, ta Nam Khuê một đời chỉ tuân theo luật rừng kẻ mạnh làm vua, thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết, nếu ai dám phản kháng, giết không tha! ! !"
Thanh âm mang theo tu vi Thăng Linh cảnh, cuồn cuộn mà xuống, truyền khắp mỗi một góc của Cửu Châu đại lục.
Vừa lên đến, Nam Khuê liền cho thấy sự cường thế.
Hắn muốn để cho người của Cửu Châu đại lục biết mình lợi hại, từ đó e ngại bản thân, phục tùng bản thân.
Sau đó thuận lợi cướp đoạt tất cả tài nguyên trên Cửu Châu đại lục.
Tiến về mục tiêu kế tiếp.
Tinh tế kẻ cướp đoạt chắc sẽ không ở lại quá lâu ở một chỗ.
Sau khi cướp đoạt hết tài nguyên, liền sẽ rời đi.
Để lại một thế giới thủng trăm ngàn lỗ.
Bởi vì tài nguyên khô kiệt, phàm là nơi tinh tế kẻ cướp đoạt đi qua, chẳng bao lâu sau đều sẽ trở thành một mảnh tử địa, không thích hợp cho bất kỳ chủng tộc nào sinh tồn nữa.
Ngay cả sự sinh trưởng của thực vật cũng không ngoại lệ.
Đây cũng là nguyên nhân danh tiếng của tinh tế kẻ cướp đoạt không tốt.
Hoàn toàn chính là một đám cường đạo cùng hung cực ác.
Đương nhiên cũng có một phần rất nhỏ tinh tế kẻ cướp đoạt không làm như vậy.
Bọn họ cơ bản cũng là thế lực lớn ở một mảnh tinh vực nào đó bí mật nuôi dưỡng, mục tiêu là tìm kiếm mảnh vỡ Tiên giới hoặc Ma giới, đối với mảnh vỡ thế giới bình thường cũng không có hứng thú gì.
Thanh âm của Nam Khuê truyền tới, nhưng mục đích lại không đạt được.
Đại đa số người trên Cửu Châu đại lục đều không cho là đúng.
Cái gì Nam Khuê, tinh tế gì kẻ cướp đoạt, đến hài hước à!
Còn muốn trở thành chủ nhân Cửu Châu đại lục, để cho mọi người làm nô lệ cho hắn, quả thực là người si nói mộng.
Ngay cả Ma Thần Ba Hấu đều không thể hủy diệt Cửu Châu đại lục, chỉ là một tinh tế kẻ cướp đoạt, thật sự là không có bao nhiêu người để hắn vào mắt.
Kể từ khi biết Cửu Châu đại lục là tiên nhân dùng để phong ấn Ma Thần to lớn, rất nhiều người sinh ra cảm giác tự hào vô cùng.
Cảm thấy mình sống trên Cửu Châu đại lục, phía sau có chỗ dựa là tiên nhân, không có gì phải lo sợ.
Bất quá vẫn có người cảm giác sự việc hơi lạ.
Đó chính là những người ở Tiên Thiên cảnh.
Bởi vì bọn họ cảm thấy được sự cường đại của đối phương từ thanh âm của Nam Khuê.
Ngay cả lão đạo sĩ ở Đại Thiên Vị đỉnh phong cũng không đạt được loại uy thế này.
Không thể địch! ! !
Người này cũng không đơn giản chỉ là Tiên Thiên cảnh.
Không nghĩ tới vừa mới tiễn đi Ma Thần Ba Hấu, lại có thêm một tinh tế kẻ cướp đoạt đến.
Nghe danh tự cũng không phải là người tốt.
Cửu Châu đại lục thật sự là thời buổi loạn lạc.
Ma Thần Ba Hấu có ý niệm của Lý Tiên Nhân lưu lại ứng phó, vậy với Nam Khuê vượt qua Tiên Thiên cảnh, phải làm sao đối phó đây?
Thế nhưng lại luôn có người không tin vào tà thuyết.
Chưa được bao lâu sau khi Nam Khuê dứt lời.
Càn Châu liền truyền ra một thanh âm.
"Cái gì Nam Khuê bắc khuê, ngươi là cái thá gì? Còn muốn trở thành chủ nhân nơi này? Biết rõ đây là đâu không? Đây là Cửu Châu đại lục, là tiên nhân bố trí trận pháp để phong ấn Ma Thần Ba Hấu, ngay cả Ma Thần cũng bị tiên nhân chém giết, nếu ngươi không muốn chết thì xéo đi nhanh lên! Nếu không để cho Lý Tiên Nhân biết được, ngươi sẽ không chịu nổi."
Lập tức có người phụ họa.
"Đúng đấy! Ngươi cũng dám nhúng chàm nơi của tiên nhân, ta thấy ngươi sống không kiên nhẫn nữa rồi! Tinh tế gì kẻ cướp đoạt, ngươi được thấy tiên nhân cường đại chưa?"
Nếu như không thu thập ký ức của loài người trên Cửu Châu đại lục, Nam Khuê có thể thật sự bị hù dọa.
Một thế giới mảnh vỡ nhỏ nhoi, lại biết được sự tồn tại của tiên nhân, Ma Thần?
Đáng tiếc Nam Khuê biết rõ tất cả.
Cửu Châu đại lục đúng là trận pháp mà tiên nhân dùng để phong ấn Ma Thần, nhưng đó là chuyện của hơn ba nghìn vạn năm trước, tiên nhân còn nhớ tới Cửu Châu đại lục hay không còn là một chuyện đấy!
Lại nói.
Tiên giới bây giờ đóng kín.
Tiên nhân muốn đi ra cũng không dễ dàng như vậy.
Đã bao nhiêu năm trong tinh không chưa từng xuất hiện tiên nhân rồi, Đăng Tiên cảnh đã là chúa tể một phương.
Huống chi đánh giết Ma Thần cũng không phải là tiên nhân, mà là ý niệm mà tiên nhân lưu lại từ ba trăm kỷ nguyên trước.
Cả hai vẫn là sự khác biệt rất lớn.
Nếu thật sự là tiên nhân đích thân ra tay.
Nam Khuê tuyệt đối không dám giáng lâm xuống Cửu Châu đại lục.
Dù cho Cửu Châu đại lục là mảnh vỡ Tiên giới cũng vậy.
Dù cho tài nguyên trân bảo nhiều thế nào, cũng phải có mạng để hưởng thụ chứ sao?
Tinh tế kẻ cướp đoạt tuy rằng hằng năm rong ruổi bên bờ vực sinh tử, thế nhưng cũng sẽ không biết rõ là hẳn phải chết, còn đưa lên tận cửa.
Tiếng chất vấn phát ra từ Càn Châu không truyền đến được các châu còn lại, nhưng Nam Khuê trên không trung lại nghe được rành rành.
Đã có người muốn làm chim đầu đàn, vậy thì trước tiên làm mẫu vậy!
Bằng không người ta còn tưởng rằng Nam Khuê hắn không có thực lực, chỉ giỏi nói miệng mà thôi.
"Lão Nhị, ngươi đi xử lý những thanh âm phản đối này, cố tạo động tĩnh lớn một chút, để Cửu Châu đại lục biết rõ sự lợi hại của hai huynh đệ chúng ta." Nam Khuê phân phó nói.
Thanh âm của hắn lần nữa truyền ra khắp Cửu Châu đại lục, để cho mỗi người đều có thể nghe rõ mồn một.
"Vâng, đại ca!"
Gã bỉ ổi Tư Trắc liếm môi một cái.
Trực tiếp từ trên cự luân nhảy xuống.
Sau đó giống như thiên thạch, hướng về Càn Châu rơi xuống.
Những người ở Càn Châu nhìn thấy một quả cầu lửa hướng về mình mà đánh tới, đều sợ choáng váng.
"Ầm ầm! ! !"
Một tiếng nổ vang rung trời qua đi.
Toàn bộ Cửu Châu đại lục đều đi theo rung chuyển dữ dội.
Vô Tận Hải bị nhấc lên những cơn sóng lớn cao đến mấy chục mét.
Từ trên không nhìn xuống sẽ thấy, Càn Châu đang từ từ phân liệt.
Cuối cùng vỡ thành nhiều mảnh lục địa nhỏ, trôi nổi ở phía trên Vô Tận Hải.
Mà loài người sinh sống ở Càn Châu, càng là trong tiếng vang chấn động này, tử vong vô số.
Một đòn hủy diệt Càn Châu đại lục.
Đây chính là sự cường đại của Thăng Linh cảnh.
Tiên Thiên cảnh có làm mệt chết cũng không làm được.
Tư Trắc còn vẻn vẹn mới vừa tiến vào Thăng Linh cảnh không lâu...
Bạn cần đăng nhập để bình luận