Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 441: Ban tên cho Ảnh Tịch (length: 8083)

Hòn đá khảo thí bị tiểu đạo sĩ nắm trong tay.
Đầu tiên phát ra hào quang nhỏ yếu, sau đó càng ngày càng sáng, rất nhanh đã đạt đến tiêu chuẩn độ sáng của Ngô Thiên Nguyệt.
Lâm Phong rốt cuộc lộ ra nụ cười.
Hắn đoán quả nhiên không sai.
Người khác không nói, Trung Châu thập kiệt chính là sản phẩm của đại thời đại, thiên phú tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì.
Nếu như ngay cả bọn họ đều không thể thông qua khảo thí, vậy Cửu Châu đại lục e rằng phải toàn quân bị diệt.
Nghĩ đến là rất không có khả năng.
Dù sao Ninh Tố Phi và Cơ Nguyệt Vũ đều được Ngô Thiên Nguyệt tán thành.
Hòn đá khảo thí trong tay tiểu đạo sĩ đạt đến tiêu chuẩn, độ sáng vẫn tiếp tục tăng lên, chỉ chốc lát đã hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.
Ngay cả Ngô Thiên Nguyệt trên không trung cũng quăng tới ánh mắt khen ngợi.
Hòn đá khảo thí có thể đạt tới độ sáng này, dù ở Vạn Tượng Tinh Vực, cũng là một nhân tài hiếm có.
Tuy vẫn chưa tính là đỉnh cấp, nhưng cũng rất tốt rồi.
Ngô Thiên Nguyệt cũng không nghĩ sẽ tìm được một yêu nghiệt cấp cao nhất ở Cửu Châu đại lục, không thực tế cho lắm.
Có thể mang về mấy người có thiên tư trên trung bình đã là tốt rồi.
Dù không thể giết Xích Thi Đồng Tử, cũng không có được Táng Thiên Quan, cũng không uổng phí chuyến đi này.
Thật ra mấy ngày gần đây Ngô Thiên Nguyệt trong lòng rất nghi hoặc.
Đới Thiên Sinh đi đâu?
Sao hoàn toàn không có tin tức gì!
Theo lý nếu không nên thế a!
Cường giả Cửu Châu đại lục đều tụ tập ở đây, sau khi bọn họ rời đi, trận đại chiến giữa người thần bí và Xích Thi Đồng Tử đã xảy ra ở gần đây, Lâm Phong xem cuộc chiến ở khoảng cách rất gần cũng ở đây, Đới Thiên Sinh có thể đi đâu để nghe ngóng tin tức về đại chiến?
Thực sự là kỳ quái!
Nghĩ mãi không ra, Ngô Thiên Nguyệt dứt khoát không suy nghĩ nữa.
Có thể được Táng Thiên Quan thì tốt nhất.
Không có được nàng cũng sẽ không cưỡng cầu.
Thuận theo tự nhiên a!
Mang mấy người có thiên tư không tồi trở về, coi như chuyến đi này không tệ.
Ánh sáng hòn đá khảo thí trong tay tiểu đạo sĩ phát ra, còn vượt qua Ninh Tố Phi và Cơ Nguyệt Vũ không ít.
"Cũng không tệ lắm! Cửu Châu đại lục cuối cùng là không khiến ta thất vọng!" Ngô Thiên Nguyệt ở trên cao nhìn xuống vị trí của Lâm Phong nói.
Một câu rất đơn giản.
Khiến tiểu đạo sĩ nhiệt huyết sôi trào.
Cơ hội của bản thân đã tới!
Đến Vạn Tượng Tinh Vực, có một nền tảng tốt hơn, hắn nhất định sẽ nhất phi trùng thiên.
Đến tương lai lần nữa trở lại Cửu Châu đại lục, bản thân sẽ là người chói mắt nhất.
"Đa tạ Thiên Nguyệt công chúa khích lệ!" Tiểu đạo sĩ thái độ cung kính.
Hắn biết rõ người trước mắt, chính là quý nhân của đời mình.
Nhất định phải theo sát bước chân của đối phương.
"Ngươi tên gì?" Ngô Thiên Nguyệt hỏi.
"Bẩm Thiên Nguyệt công chúa, ta còn chưa có tên."
"Không có tên?" Ngô Thiên Nguyệt lộ ra vẻ nghi ngờ.
Một người sống lớn như vậy, sao có thể không có tên?
"Dạ! Từ bé ta đã bị sư tôn nhặt về, một mực lấy đồ nhi đối đãi, sư tôn nói cho ta biết, truyền nhân Thiên Cơ Lâu chúng ta không cần tên, tên của chúng ta chính là Thiên Cơ Tử, một đời một đời truyền thừa xuống."
"Thì ra là thế!" Ngô Thiên Nguyệt gật đầu, cũng không hỏi thêm.
Ở Cửu Châu đại lục, thứ duy nhất khiến nàng cảm thấy hứng thú, chỉ có Ma Thần và ý niệm của tiên nhân.
Bây giờ Ma Thần đã chết, ý niệm của tiên nhân biến mất, đã không đáng để nàng chú ý nữa.
Không đúng!
Hình như còn có một người.
Ngô Thiên Nguyệt đưa ánh mắt lên người Lâm Phong.
Trước sau vẫn nhìn không thấu tên gia hỏa này.
Nàng đã thử, hòn đá khảo thí hư hao không phải do ngoại lực gây ra.
Nói cách khác, Lâm Phong đang nói dối.
Vậy trận đại chiến giữa Xích Thi Đồng Tử và người thần bí phải chăng cũng có ẩn tình khác?
Lâm Phong nói hắn bị dư chấn chiến đấu làm choáng, e là không đơn giản như vậy.
"Thiên Nguyệt công chúa! Sư tôn từng nói, Thiên Cơ Lâu thành lập vì Ma Thần Ba Hấu, bây giờ Ma Thần đã chết, Thiên Cơ Lâu cũng không cần phải tồn tại nữa, nếu như có thể, xin công chúa ban cho một cái tên!"
Tiểu đạo sĩ nói xong, trực tiếp quỳ xuống đất, hướng lên trời vái lạy.
Ngô Thiên Nguyệt trên không trung sững sờ.
Ban tên cho không thể tùy tiện.
Ở Vạn Tượng Tinh Vực, yêu cầu ban tên cho chẳng khác nào nhận chủ.
Một khi đã ban tên, người được ban cho tên phải vĩnh viễn trung thành với chủ nhân.
"Ngươi đã biết ý nghĩa của việc yêu cầu ban tên?" Ngô Thiên Nguyệt bình tĩnh hỏi.
"Dù là cái gì? Ta đều không oán hận." Tiểu đạo sĩ quỳ trên mặt đất trả lời.
"Nếu ta ban tên cho ngươi, từ nay về sau ta chính là chủ nhân của ngươi, ngươi phải vĩnh viễn trung thành với ta, không được phản bội, nếu không sẽ phải chịu hình phạt tàn nhẫn nhất, ngay cả như vậy, ngươi cũng nguyện ý sao?"
"Nguyện ý! Có thể trở thành người của Thiên Nguyệt công chúa là vinh hạnh của ta, đời này chắc chắn sẽ theo công chúa, vì công chúa làm bất cứ điều gì, tuyệt không có hai lòng." Tiểu đạo sĩ kiên định nói.
Lâm Phong đứng một bên nhìn.
Nghĩ bụng tiểu đạo sĩ được đó!
Nhanh như vậy đã tìm được phương hướng.
Có tiền đồ!
Ngô Thiên Nguyệt bất kể là thực lực hay thân phận, đều không phải hạng người tầm thường.
Cho dù ở Vạn Tượng Tinh Vực, cũng có một vị trí của nàng, tương lai còn có không gian phát triển rất lớn.
Quan trọng nhất là tính cách tốt.
Không có nhiều thói hư tật xấu như vậy.
Là một người đáng để đi theo.
Tiểu đạo sĩ đi theo nàng, tin chắc sẽ có tiền đồ.
"Ngươi thật sự quyết định?" Ngô Thiên Nguyệt lần nữa xác nhận.
"Quyết định, chỉ cần công chúa không chê, ta nguyện ý vĩnh viễn đi theo công chúa!" Tiểu đạo sĩ khẳng định trả lời.
"Tốt lắm! Về sau ngươi gọi Ảnh Tịch, ngươi là thành viên dự bị của đoàn kỵ sĩ Nguyệt Ảnh Lâu Lan đế quốc."
"Ảnh Tịch đa tạ công chúa ban tên cho!" Tiểu đạo sĩ kích động không thôi.
"Ngươi đừng vội mừng, đoàn kỵ sĩ Nguyệt Ảnh là tổ chức thần bí và hùng mạnh nhất của Lâu Lan đế quốc ta, mỗi một thành viên chính thức đều có tu vi Thăng Linh cảnh, ngươi bây giờ chỉ là Tiên Thiên cảnh, còn kém xa lắm, cuối cùng có trở thành thành viên chính thức hay không, còn phải xem nỗ lực của bản thân ngươi." Ngô Thiên Nguyệt nhắc nhở.
"Công chúa yên tâm! Ảnh Tịch nhất định không phụ sự kỳ vọng của ngài." Tiểu đạo sĩ lớn tiếng cam đoan.
"Hi vọng là như thế! Tiếp tục khảo thí đi!"
Mấy trăm người Tiên Thiên cảnh nghe lời Ngô Thiên Nguyệt nói, đều hít sâu một hơi.
Bao gồm cả Lâm Phong.
Trong lòng một mực nhớ kỹ cái tên đoàn kỵ sĩ Nguyệt Ảnh này.
Thành viên chính thức thấp nhất cũng là Thăng Linh cảnh.
Chắc chắn còn có cả Trảm Đạo cảnh.
Tổng thực lực mạnh đến mức nào?
Cuộc khảo thí tiếp tục.
Có tiểu đạo sĩ Ảnh Tịch làm tiền lệ.
Mọi người đều rất mong chờ cuộc khảo thí.
Hi vọng mình cũng có thể giống tiểu đạo sĩ, được Thiên Nguyệt công chúa yêu thích, gia nhập cái đoàn kỵ sĩ Nguyệt Ảnh kia.
Cho dù là thành viên dự bị cũng được.
Có Lâu Lan đế quốc chống lưng.
Tương lai trở thành thành viên chính thức xác suất rất lớn.
Thăng Linh cảnh a!
Ở Cửu Châu đại lục đã hoàn toàn có thể tung hoành.
Đáng tiếc từng người một, chí cao hơn trời, mệnh mỏng như giấy.
Những cuộc khảo thí sau đó, tuy thỉnh thoảng có người thông qua, nhưng không một ai vượt trội hơn tiểu đạo sĩ Ảnh Tịch.
Tỷ lệ thông qua ước chừng là 7-1.
Đã là rất tốt.
Mấy trăm người Tiên Thiên cảnh.
Cũng có hơn mười người đạt tiêu chuẩn.
Không ngoài dự đoán của Lâm Phong.
Trung Châu thập kiệt còn lại mấy người đều thông qua.
Nếu không có ba người chết, còn có thể nhiều hơn ba người, bất quá Lâm Phong cũng không hối hận.
Ba tên đã chết đều không phải là thứ gì tốt.
Đi Vạn Tượng Tinh Vực, nếu có học thành, không chừng sẽ gây ra chuyện thương thiên hại lý gì đó...
Bạn cần đăng nhập để bình luận