Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 385: Nối giáo cho giặc (length: 8148)

Tin tức Bắc Sơn Thành trong một đêm hôi phi yên diệt, hơn 100 vạn dân chúng toàn bộ bị giết, cấp tốc truyền bá ra.
Trong đó còn bao gồm không ít cường giả thập nhị cảnh.
Triệt để chấn kinh Cửu Châu đại lục, khiến vô số thành trì vì đó khiếp sợ.
Ngay cả những chủ thành có Tiên Thiên cảnh tọa trấn cũng không ngoại lệ.
Có thể tùy tiện làm đến mức diệt đi một tòa thành trì trăm vạn người, chỉ có lũ cướp đoạt tinh tế vừa giáng lâm Cửu Châu đại lục.
Tất cả ánh mắt đều chỉ hướng bọn chúng.
Nhưng biết thì có thể làm gì đâu?
Trừ bỏ trong lòng chửi mắng bên ngoài, y nguyên vẫn là không thể làm gì.
Bất quá sau khi hủy diệt Bắc Sơn Thành, Tư Trắc lại yên tĩnh mấy ngày.
Mỗi ngày ở trên cự luân tầm hoan tác nhạc.
Sau Tiên Thiên cảnh, là Thuế Phàm cảnh, tên như ý nghĩa, rút đi xác phàm.
Mà Thăng Linh cảnh sau Thuế Phàm cảnh, nói cách khác, tố chất thân thể Tư Trắc viễn siêu tu sĩ bình thường.
Trong tình huống có điều kiện, mỗi ngày ngược sát mấy trăm cô gái trẻ tuổi là chuyện thường.
Đây cũng là một trong những yêu thích của Tư Trắc.
Đối với hắn mà nói, nữ nhân vĩnh viễn xếp ở vị trí thứ nhất.
Tài nguyên gì, đều phải dựa vào sau.
Nếu không cũng không đến mức ngay cả thi thể Ma Thần cũng không nghĩ giữ, mượn cớ chạy ra.
Nếu đổi lại người khác, ước gì một mực canh giữ bên cạnh thi thể Ma Thần, chờ cơ hội đem nó bỏ vào trong túi.
Chính là nguyên nhân này, Nam Khuê mới có thể hợp tác cùng Tư Trắc nhiều năm như vậy, một chút mâu thuẫn đều không có phát sinh.
Dù sao mục tiêu hai người không xung đột.
Dùng lời của Tư Trắc.
Người sống một đời, lúc nào chết cũng không biết, nên theo cách của mình, kịp thời hưởng lạc.
Đương nhiên, kỳ thật còn có một nhân tố ở cấp độ sâu hơn.
Đó chính là Tư Trắc có thể trong thời khắc Âm Dương giao hợp với thiếu nữ tuổi trẻ chưa chồng mà hấp thụ sinh cơ của đối phương, dùng để tăng lên tu vi bản thân.
Điều này dẫn đến dưới tay Tư Trắc, không một cô gái nào có thể còn sống sót.
Hưởng thụ đồng thời, còn có thể tăng cao tu vi, cớ sao mà không làm đâu?
Cho nên Tư Trắc mới mê muội nữ nhân như thế, đồng thời lại còn muốn thiếu nữ tuổi xuân thì.
Cự luân phi hành trên không Cửu Châu đại lục.
Bên trong lúc nào cũng có thể nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của các cô gái.
Một đám cướp đoạt tinh tế sớm đã không thấy kinh ngạc.
Đối với tuyệt đại bộ phận người mà nói, tài nguyên mới là quan trọng nhất, nữ nhân chỉ có thể dựa vào sau, thỉnh thoảng đánh một chút nha tế thì còn được, không thể trầm mê trong đó.
Năm ngày sau.
Cự luân lần nữa đi tới trên không một tòa thành trì.
Lần này, Tư Trắc thậm chí không để cho thành chủ chuẩn bị cô gái trẻ tuổi, mà là trực tiếp mệnh lệnh bộ hạ đi bắt.
Lúc sắp đi, lại là một chùm sóng năng lượng ánh sáng kết thúc sinh mệnh mấy chục vạn người trong thành.
Tám ngày sau.
Bằng phương thức tương tự, phá hủy tòa thành trì thứ ba.
Mười năm ngày sau, tòa thành trì thứ tư gặp nạn.
Liên tiếp bốn tòa thành trì bị hủy, mấy trăm vạn dân chúng bị giết, tạo thành khủng hoảng cho nhân loại Cửu Châu đại lục.
Thậm chí không thể so với nguy cơ mà Ma Thần mang đến là nhỏ.
Rất nhiều người bắt đầu nhao nhao thoát khỏi thành trì, hướng những nơi xa xôi mà đi, dùng cách này tránh né sự tàn sát của đám cướp đoạt tinh tế.
Có người bắt đầu phân tích, căn cứ trình tự hủy diệt bốn tòa thành trì trước đó, suy tính ra mục tiêu thành trì tiếp theo của lũ cướp đoạt tinh tế.
Sau đó một đêm trôi qua, cả tòa thành trì người đi nhà trống, trở thành một tòa thành không đúng nghĩa.
Khi cự luân đến trên không thành trì, mấy ngàn tên cướp đoạt tinh tế nhảy xuống, đi vào trong thành.
Kết quả không thấy một người nào.
Lần đầu tiên gặp phải tình huống này, đám cướp đoạt tinh tế đều có chút ngây người.
Lập tức trở về trên cự luân, hồi báo cho Nhị gia Tư Trắc.
Biết được bên dưới trong thành trì không có một ai, Tư Trắc cũng không tỏ ra quá tức giận.
Con sâu còn sống tạm bợ.
Huống chi là người chứ?
Muốn sống là rất bình thường.
Hơn nữa hắn thích cái cảm giác chơi trốn tìm này.
Thế là đổi một phương hướng khác, tiếp tục tìm kiếm mục tiêu mới.
Mười ngày sau.
Tòa thành trì thứ năm biến mất trên Cửu Châu đại lục.
Người trong thành không thể chạy thoát.
Bởi vì dự đoán mục tiêu tiếp theo không phải bọn họ.
Không ngờ kẻ địch không đi theo lối thông thường mà ra bài.
Tư Trắc dẫn theo một đám cướp đoạt tinh tế du đãng trên đại lục Trung Châu, đến mỗi một tòa thành trì, đều sẽ bắt các cô gái tuổi thanh xuân trước, sau đó lại một đòn đem thành trì hủy diệt.
Khiến cho Cửu Châu đại lục người người bất an.
Phần lớn người đều chạy tới những nơi hoang vu hẻo lánh lánh nạn.
Không khí hoảng sợ lan tràn ra toàn bộ Cửu Châu đại lục.
Ai cũng sợ gặp phải đám cường đạo làm việc ác bất tận cướp đoạt tinh tế.
Một bên khác, Nam Khuê y nguyên thủ vững vị trí của mình.
Chờ đợi thần hồn Ma Thần triệt để tiêu tan.
Thời gian hơn một tháng cũng không phải là không có chút hiệu quả nào.
Đã có thể tới gần thi thể Ma Thần thêm một chút khoảng cách.
Tuy rằng còn chưa thể tiếp xúc thi thể Ma Thần, nhưng ít ra chứng minh sự chờ đợi không hề vô ích.
Chỉ cần lại kiên trì thêm một đoạn thời gian, nhất định có thể được thi thể Ma Thần.
Ở trước mặt thi thể Ma Thần, tài nguyên trên Cửu Châu đại lục liền lộ ra không quan trọng đến vậy.
Hoàng Cô Thành.
Một trong những chủ thành của Trung Châu.
Hoàng Phủ nhất tộc, một trong thập đại thế lực tọa lạc ở nơi này.
Hàng năm, số người sống ở Hoàng Cô Thành vào khoảng hơn ngàn vạn.
Khi nhân loại phải đối mặt với sự uy hiếp của ma hóa dị thú, số người ở Hoàng Cô Thành càng tăng vọt, tăng gấp mấy lần, đạt đến mấy ngàn vạn.
Gần đây do đám cướp đoạt tinh tế đến, Cửu Châu đại lục người người cảm thấy bất an, dẫn đến rất nhiều người rời khỏi Hoàng Cô Thành.
Có người cho rằng Hoàng Cô Thành có Hoàng Phủ nhất tộc làm chỗ dựa, cực kỳ an toàn, cũng có người cảm thấy trước mặt đám cướp đoạt tinh tế, Hoàng Phủ nhất tộc không bảo vệ được mọi người, quyết định rời đi.
Tóm lại, là một trong những chủ thành, lại có chỗ dựa hùng mạnh, Hoàng Cô Thành vẫn cư ngụ hàng ngàn vạn người.
Một ngày này.
Một chiếc cự luân giáng xuống trên không Hoàng Cô Thành.
Người trong thành đều kinh hoàng ngẩng đầu lên.
Lũ cướp đoạt tinh tế đã đến.
Không đợi cự luân dừng hẳn.
Hoàng Phủ Chân, Tiên Thiên cảnh của Hoàng Phủ nhất tộc, đã đến giữa không trung, hai tay ôm quyền, cung kính nói: "Hoàng Phủ nhất tộc Hoàng Phủ Chân ra mắt đại nhân cướp đoạt tinh tế! Không biết đại nhân đến Hoàng Cô Thành có nhu cầu gì, Hoàng Phủ Chân nhất định dốc toàn lực, vì đại nhân phân ưu."
Từ bên trong cự luân truyền ra âm thanh của Tư Trắc.
"Không tệ không tệ! Ngươi là người đầu tiên chủ động như vậy, đã vậy, vậy ta cho ngươi một cơ hội."
"Đa tạ đại nhân!"
"Đừng vội cao hứng quá sớm, nếu ngươi không đạt được yêu cầu của ta, ta cũng sẽ không hạ thủ lưu tình!"
"Hoàng Phủ Chân cam đoan hoàn thành!"
Rất nhanh.
Bên trong Hoàng Cô Thành hỗn loạn tưng bừng.
Dưới mệnh lệnh của Hoàng Phủ Chân.
Toàn bộ Hoàng Phủ nhất tộc xuất động.
Tìm kiếm những thiếu nữ trẻ tuổi chưa chồng trong thành.
Cuối cùng thực sự không góp đủ, ngay cả nữ nhi Hoàng Phủ nhất tộc cũng không tha.
Cuối cùng cũng đạt được yêu cầu của Tư Trắc.
Cứ như vậy.
Hoàng Cô Thành trở thành tòa thành đầu tiên trong tất cả các thành trì mà cự luân đi qua, còn sống sót.
Tuy nhiên cũng đã trả cái giá quá đắt.
Các thiếu nữ tuổi xuân trong thành bị bắt đi không còn.
Hoàng Phủ Chân nhờ đó được sự tán thành của Tư Trắc cướp đoạt tinh tế.
Sau khi Hoàng Phủ nhất tộc cụt tay cầu sinh thành công.
Các thế lực khác cũng nhao nhao bắt chước.
Trực tiếp bắt giữ những cô gái xinh đẹp trẻ tuổi trong thành mà mình cai quản, nhất định dâng cho lũ cướp đoạt tinh tế, để mong giữ mình.
Cửu Châu đại lục ngày càng hỗn loạn.
Những cô gái trẻ trung xinh đẹp chỉ có thể trốn tránh, căn bản không dám lộ mặt...
Bạn cần đăng nhập để bình luận