Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 1050: Quyết đấu đỉnh cao (length: 8059)

Thân hình to lớn, mặt mũi dữ tợn mười cánh tay Ma La.
Vẫn đang liên tục không ngừng mà điên cuồng tụ tập năng lượng.
Đã cường đại đến một mức vượt quá tưởng tượng, không thể tưởng tượng nổi.
Ngay cả trần duyên đạo tràng kiên cố không gian đều khó có thể chịu đựng thứ lực lượng doạ người như thế.
Lấy mười cánh tay Ma La làm trung tâm, bốn phía không ngừng có màu đen nhỏ bé không gian khe hở thoáng hiện.
Trong không khí tràn ngập một cỗ làm cho người cảm thấy ngạt thở gánh nặng cảm giác áp bách, phảng phất là một tòa vô hình đại sơn đặt ở trong lòng mọi người, khiến cho người ta không thở nổi.
Đặt mình vào trong đó, như là ngày tận thế tới vậy, vô tận hoảng sợ và tuyệt vọng bao phủ mỗi người.
Trước mắt cảnh tượng đáng sợ thật sự là quá mức rung động, đến mức bất luận cái gì ngôn ngữ để hình dung đều lộ ra tái nhợt vô lực, căn bản là không có cách chuẩn xác miêu tả được.
Đối mặt kẻ địch cường đại đến cực hạn.
Lâm Phong tâm như chỉ thủy, không hề sợ hãi. Tân trận pháp đã bố trí xong.
Liền chờ lấy chúng thiên kiêu giúp bản thân một chút sức lực.
Đến mức kết quả cuối cùng như thế nào!
Ai cũng không biết!
Dù sao có thể làm cũng đã làm rồi.
Làm hết sức mình, nghe Thiên Mệnh vậy!
Hơn mười vị thiên kiêu nghe được Lâm Phong nói xong, nhao nhao đứng ra, riêng phần mình cho thấy thực lực và tuyệt học cường đại nhất.
Có hai tay kết ấn, trong miệng lẩm bẩm, triệu hồi ra ngọn lửa cháy hừng hực, có kẻ cầm trong tay thần binh lợi khí, vung vẩy ở giữa kiếm khí tung hoành, đao mang trùng thiên, hàn quang bắn ra bốn phía, còn có người toàn thân nổi lên ngũ thải quang mang, như tiên tử giáng lâm vậy, thi triển pháp thuật thần bí mà mạnh mẽ.
Mấy chục loại uy lực tuyệt luân, chiêu thức không giống nhau đồng thời hướng về kim giáp cự nhân hướng trên đỉnh đầu trận pháp ầm ầm mà đi.
Trong phút chốc, trên bầu trời phảng phất nổ tung vô số pháo hoa nhiều màu rực rỡ, đủ loại màu sắc quang mang đan vào một chỗ, hình thành một bức lộng lẫy xa hoa rồi lại tràn ngập khí tức hủy diệt.
Lúc những công kích uy lực to lớn này chạm vào tòa trận pháp thần bí kia, giống như trâu đất xuống biển vậy lập tức biến mất không thấy tăm hơi, bị nó thôn phệ toàn bộ gần như không còn!
Trận pháp lấy một tốc độ vượt quá tưởng tượng nhanh chóng vận chuyển lại.
Nguyên bản trận văn bình tĩnh như nước giờ phút này trở nên như nham tương sôi sùng sục cuồn cuộn trào dâng, tản mát ra ánh sáng chói lóa.
Theo trận pháp xoay tròn cao tốc, một chút điểm sáng rất nhỏ từ trong đó tiêu tán mà ra, như những vì sao lấp lánh trong bầu trời đêm.
Điểm điểm tinh quang chậm rãi bay xuống, không lệch không nghiêng rải vào trước người kim giáp cự nhân.
Bọn chúng cũng không trực tiếp tiêu tan, mà là giống như được lực lượng nào đó dẫn dắt vậy, chậm rãi hướng về cùng một phương hướng hội tụ.
Dần dần, tinh quang ngưng tụ thành một cái mũi tên toàn thân vàng óng, tản ra vô tận uy nghiêm cùng khí thế ác liệt!
Đặt lên kim giáp cự nhân kéo ra trên cung.
Mặt ngoài lóe ra đường vân thần bí.
Theo mũi tên không ngừng hoàn thiện, một cỗ khí tức uy nghiêm vô tận từ trong đó phát ra, như là thần vật đến từ cửu thiên chi thượng, có được lực lượng hủy thiên diệt địa.
Khí thế lăng lệ đến cực điểm tùy theo tràn ngập ra, khiến cho không gian xung quanh đều tựa hồ không chịu nổi loại cảm giác áp bách này mà khẽ run.
Chung quanh mũi tên, nhất định đồng dạng xuất hiện từng tia từng tia khe hở màu đen.
Hiển nhiên một kích này cũng như Triệu Vô Địch, đều siêu việt Tiên Hoàng cảnh.
Vào một khắc cung tiễn thành hình, cũng nhắm chuẩn mười cánh tay Ma La.
Triệu Vô Địch cảm giác được thân thể của mình bỗng nhiên siết chặt, giống như bị khóa chặt vậy.
Trốn không thoát, trốn không thoát.
Cảm giác nguy cơ to lớn xông lên đầu.
Rung động đồng thời, lại có chút kinh hoàng.
Không ngờ người mặt quỷ còn có thể lợi dụng bí chữ "Trận" bố trí ra trận pháp có thể mượn dùng lực lượng của người khác.
Đáng giận! ! !
Nếu không có bí chữ "Trận".
Người mặt quỷ làm sao sống đến bây giờ?
Tốt một cái bí chữ "Trận" tốt một cái người mặt quỷ.
Biểu hiện của Lâm Phong, càng thêm kiên định quyết tâm muốn giết hắn của Triệu Vô Địch.
Thời gian tựa hồ hoàn toàn tĩnh lại vào thời khắc này, toàn bộ thế giới đều lâm vào trạng thái đình trệ.
Ở giữa mảnh yên tĩnh im ắng của thiên địa này, chỉ còn lại hai đạo thân ảnh vô cùng to lớn.
Một bên là kim giáp cự nhân tay cầm hoàng kim cự tiễn vận sức chờ phát động, một bên khác là mười cánh tay Ma La sắp tụ lực hoàn thành, bộc lộ bộ mặt hung ác.
Các thiên kiêu tại hiện trường đều lộ ra vẻ kinh hãi. Đều bị khí tức phát ra từ kim giáp cự nhân và mười cánh tay Ma La dọa sợ.
Cường giả Tiên Hoàng cảnh bình thường, ngay cả đến gần cũng không làm được.
Bất quá thấy người mặt quỷ đang mượn nhờ trận pháp dung hợp lực lượng của mọi người xong, có tư thế rất có thể ngang sức ngang tài với Triệu Vô Địch, trong lòng đều lặng lẽ thở dài một hơi.
Giống như người mặt quỷ đã nói.
Kết quả của trận chiến này liên quan đến vận mệnh của tất cả các thiên kiêu ở đây.
Có thể giành được thắng lợi là tốt nhất.
Dầu gì cũng phải cùng Triệu Vô Địch đánh một trận lưỡng bại câu thương.
Đã vậy, Triệu Vô Địch liền không có tinh lực truy sát mọi người.
Một vị thiên kiêu nhìn thấy khe hở nhỏ màu đen chung quanh mũi tên vàng giống mười cánh tay Ma La, lập tức lên tiếng kinh hô: "Các ngươi mau nhìn, Quỷ Diện đạo hữu mượn nhờ lực lượng của chúng ta ngưng tụ ra công kích, tựa hồ cũng không yếu hơn Triệu Vô Địch, chúng ta có cơ hội thắng rồi."
Các thiên kiêu còn lại đều thấy được.
Vô luận là Triệu Vô Địch, hay là người mặt quỷ, một đòn tiếp theo của cả hai, đều sẽ siêu việt cực hạn Tiên Hoàng cảnh, đạt tới một độ cao hoàn toàn mới.
Rốt cuộc ai mạnh ai yếu.
Sắp công bố đáp án.
Kỳ thật trong lòng mọi người đều rất rõ ràng.
Dù cho công kích của người mặt quỷ không thể so với Triệu Vô Địch yếu, có thể Triệu Vô Địch có được bí pháp cửu tự chân ngôn một trong bí chữ "Liệt" thì lực phòng ngự không hề nghi ngờ so với Quỷ Diện đạo hữu mạnh hơn nhiều.
Nói cách khác, tại tình huống công kích không kém bao nhiêu, lực phòng ngự mạnh, tỷ số thắng tự nhiên sẽ càng lớn.
Bọn họ cũng không hy vọng xa vời người mặt quỷ có thể giành được thắng lợi, chỉ cần trọng thương Triệu Vô Địch, khiến cho hắn bất lực tái chiến là được.
"Người mặt quỷ, ngươi cho bản hoàng kinh hỉ rất lớn! Chỉ là tu vi nửa bước Tiên Hoàng cảnh, lại có thể bộc phát ra thực lực kinh khủng như vậy, có thể xưng ngươi là nửa bước Tiên Hoàng mạnh nhất." Âm thanh của Triệu Vô Địch truyền ra từ trong cơ thể mười cánh tay Ma La.
"Tạ ơn! Ngươi cũng như vậy!" Lâm Phong nhàn nhạt đáp lại.
"Bất quá ngươi cho rằng có thể thắng sao? Bí chữ "Liệt" của bản hoàng không phải để bày biện, ngươi không phá nổi phòng ngự của bản hoàng."
"Triệu Vô Địch, đừng có lại tự dối mình, ngươi nên cảm thụ được, bí chữ "Liệt" của ngươi không ngăn được một mũi tên này của ta, chiến đấu dừng ở đây đi! Đối với cả hai chúng ta đều tốt, nếu không tiếp xuống nhất định là kết cục lưỡng bại câu thương."
"Dừng ở đây? Chuyện đó là không thể nào! Người mặt quỷ, hôm nay cho dù liều mạng bị trọng thương, ta cũng muốn đưa ngươi chém giết tại đây."
Chuyện đến giờ phút này.
Không chỉ đơn thuần là vì chiếm đoạt bí pháp cửu tự chân ngôn và giá trị khí vận.
Triệu Vô Địch biết rõ.
Người mặt quỷ vẻn vẹn nửa bước Tiên Hoàng cảnh đã có sức chiến đấu kinh khủng như thế.
Một khi bỏ lỡ cơ hội giết hắn lần này.
Về sau chắc chắn trở thành trở ngại lớn nhất trên con đường bản thân đạp lên Hồng Hoang chi đỉnh, họa lớn trong lòng.
Cho nên vô luận bỏ ra đại giới cỡ nào, đều nhất định phải đem người mặt quỷ vĩnh viễn lưu tại trần duyên đạo tràng.
"Triệu Vô Địch, ngươi thật sự muốn như vậy sao? Cần gì chứ?"
"Người mặt quỷ, chỉ có ngươi chết, bản hoàng mới có thể an tâm!"
"Đã như vậy! Vậy thì tới đi! Dùng một đòn để quyết định thắng bại."
Bạn cần đăng nhập để bình luận