Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 603: Gấp gáp (length: 8226)

Thời gian ba mươi năm thoáng qua tức thì.
Tiên Ma đại chiến y nguyên còn đang kéo dài.
Chiến tranh không ngừng xung đột.
Vẻn vẹn khu vực Thiên Sách phủ phụ trách, liền gặp phải hơn trăm lần tập kích.
Cũng may cuối cùng đều bị cản lại.
Chiến đấu càng ngày càng kịch liệt.
Trong đó Cửu Khúc Phủ, một trong bảy mươi hai phúc địa của Tiên Triều, bị đại quân Ma tộc công phá phòng tuyến.
Ngay cả phủ chủ Cửu Khúc Phủ, một vị cường giả Tiên Tôn sơ kỳ, cũng bị thương bỏ chạy.
Nói cách khác, đã có cường giả cấp Tiên Quân, Tiên Tôn ra chiến trường.
Ngay lúc đại quân Ma tộc chuẩn bị tiến quân thần tốc.
Đội cơ động của tam đại thánh địa kịp thời đuổi tới, đánh lui đại quân Ma tộc.
Dù vậy!
Tiên Triều cũng tổn thất nặng nề.
Khu vực Cửu Khúc Phủ phụ trách, cùng mấy chục thế giới ở hậu phương, đều bị Ma tộc hút cạn năng lượng, biến thành tử địa.
Tin tức vừa truyền ra.
Người ở 36 Động Thiên, bảy mươi hai phúc địa đều cảm thấy bất an.
Lo lắng chính mình sẽ trở thành mục tiêu tấn công tiếp theo của Ma tộc.
Mặc dù Cửu Khúc Phủ xếp hạng tương đối cuối trong bảy mươi hai phúc địa.
Nhưng thực lực cũng không yếu!
Một vị Tiên Tôn sơ kỳ, ba vị Tiên Quân, Kim Tiên càng nắm chắc hơn mười vị.
Kết quả trong khoảng thời gian cực ngắn, đã bị đại quân Ma tộc công phá phòng tuyến.
Sự tan tác của Cửu Khúc Phủ, khiến Tiên Triều nhận ra.
Mặc dù hiện tại Tiên Triều đã chặn được bước chân của Ma tộc.
Nhìn như đã giành được thắng lợi giai đoạn.
Thực tế, cục diện đối với Tiên Triều là vô cùng bất lợi.
Tiên Triều ở ngoài sáng, Ma tộc ở trong tối.
Muốn tập trung lực lượng tấn công chỗ nào, liền tấn công chỗ đó.
Đợi khi đội cơ động của tam đại thánh địa đuổi tới, chiến tranh đã kết thúc.
Tiếp tục như vậy nữa.
36 Động Thiên, bảy mươi hai phúc địa, e rằng sẽ bị Ma tộc dần dần đánh tan.
Đến lúc đó, Tiên Triều cũng không ngăn được bước chân Ma tộc.
Ngay lúc tam đại thánh địa thương nghị nên ứng phó như thế nào.
Lại thêm một phúc địa xếp hạng cuối bị tập kích thành công.
Lần này chủ phúc địa không có may mắn như chủ nhân Cửu Khúc Phủ, còn có thể đào tẩu.
Trực tiếp bị đánh chết tại chỗ.
Một tên Tiên Tôn sơ kỳ chiến tử?
Lập tức gây nên một tiếng vang lớn.
Từ Tiên Ma đại chiến bắt đầu tính đến nay trăm năm.
Vị cường giả cấp Tiên Tôn đầu tiên vẫn lạc.
Ma tộc đã huy động đến năm tên cường giả cấp Ma Tôn.
Mục tiêu chính là nhất kích tất sát.
Liên tiếp hai lần hành động, Ma tộc đều giành được thắng lợi lớn.
Khiến tam đại thánh địa quyết định thay đổi sách lược.
Không còn tiếp tục thủ nữa.
Phòng tuyến kéo quá dài, dẫn đến yếu kém, dễ bị tấn công, nhất định phải thu hẹp phòng tuyến.
Biện pháp duy nhất là tấn công.
Đuổi hết Ma tộc về Ma Vực.
Đại quân Tiên Triều trấn thủ bên ngoài Ma Vực, phong tỏa không gian.
Như vậy Ma tộc không thể ra được.
Chiến tuyến ít nhất rút ngắn hai phần ba.
Ma tộc muốn công phá phòng tuyến của đại quân Tiên Triều, sẽ không dễ dàng như vậy.
Coi như không cách nào đuổi Ma tộc trở về.
Với tình huống 36 Động Thiên, bảy mươi hai phúc địa đồng loạt tiến công, Ma tộc cũng không cách nào tập trung lực lượng tấn công một điểm.
Đã như thế, ít nhất có thể giải quyết được khả năng bị dần dần đánh tan.
Thế là tam đại thánh địa liên hợp phát ra chỉ lệnh.
Nhận được chỉ lệnh 36 Động Thiên, bảy mươi hai phúc địa lập tức hành động, toàn bộ tiến về phía Ma tộc.
Bị phản kháng mãnh liệt.
Ma tộc biết rõ.
Một khi bị đuổi về Ma Vực.
Khó có thể công phá phòng tuyến của Tiên Triều không nói, dù công phá, cũng không hút được năng lượng.
Còn phải tiến lên một đoạn đường rất dài.
Nửa đường có thể gặp bất trắc.
36 Động Thiên, bảy mươi hai phúc địa cũng không tấn công Ma tộc toàn lực, chỉ muốn lôi kéo lực lượng Ma tộc, phòng ngừa bị đối phương dần dần đánh tan từng cái.
Ma tộc muốn chống cự sự tiến công của đại quân Tiên Triều, thật sự bất lực tập trung lực lượng tấn công các điểm yếu.
Hai bên lần nữa lâm vào thế giằng co.
Tiên Triều không dám dừng tiến công.
Sợ Ma tộc lại lén tập trung lực lượng, tấn công một điểm.
Thậm chí ngay cả cường giả Tiên Tôn, thỉnh thoảng đều xuất động một lần.
Đi thăm dò Ma tộc, có hay không phái Ma Tôn đối phó.
Có chuyện, điểm đến là dừng.
Không có thì lập tức thông báo cho tam đại thánh địa chuẩn bị sẵn sàng.
Nhược điểm của việc này là chiến đấu không thể dừng.
Ưu điểm là Ma tộc không có tinh lực làm việc khác.
Khống chế tổn thất trong một phạm vi có thể chấp nhận.
Tiên Triều, Thiên Sách phủ, Tiêu Dao phong.
Lâm Phong bế quan kết thúc, ra ngoài hít thở không khí.
Theo lệ cũ, hỏi thăm bốn tỷ muội Xuân Hạ Thu Đông, về tình hình chiến sự Tiên Ma đại chiến.
Mỗi lần xuất quan, đều có hỏi một chút.
Một là quan tâm Thiên Sách phủ, hai là xem chiến hỏa có lan đến Tinh Vực Vĩnh Trân hay không.
Bốn tỷ muội Xuân Hạ Thu Đông đem sự việc xảy ra ở tiền tuyến nói cặn kẽ.
Bao gồm việc hai phúc địa xếp hạng cuối trong bảy mươi hai phúc địa bị Ma tộc công phá, hai vị Tiên Tôn sơ kỳ, một vị bị thương bỏ chạy, một vị bị năm Ma Tôn liên thủ đánh chết tại chỗ, không có cơ hội trốn thoát.
Lâm Phong nghe vậy.
Sững sờ tại chỗ.
Bị chấn kinh nói không nên lời.
Chiến đấu đã kịch liệt đến mức này sao?
Đến cả cường giả Tiên Tôn cũng chết trận?
Đây chính là Tiên Tôn a!
Tại Tiên giới cũng là nhân vật cấp chư hầu một phương.
Lại cứ như vậy mà vẫn lạc?
Có thể tưởng tượng được.
Chiến tranh khốc liệt đến mức nào.
Lúc đầu Lâm Phong tu vi tiến thêm một bước, đạt tới Kim Tiên trung kỳ, còn muốn hơi thả lỏng một chút.
Vừa nghe đến Tiên Tôn đều chết trận.
Còn có tâm tình đâu mà thả lỏng.
Kim Tiên trung kỳ thì là cái gì chứ!
Cũng chẳng khác gì rác rưởi.
Vẫn là tiếp tục bế quan thôi!
Tiên Ma đại chiến càng ngày càng dữ dội.
Chờ khi tiền tuyến không thể chống đỡ nổi.
Tiên Triều nhất định sẽ yêu cầu 36 Động Thiên, bảy mươi hai phúc địa tiếp tục tăng nhân thủ.
Đến lúc đó mình khả năng lớn sẽ phải tham chiến.
Mặc dù Lâm Phong rất muốn ra tiền tuyến, dùng Luyện Hồn Châu hấp thu vô chủ chi hồn, đánh thức Tuyết Nữ đang ngủ say.
Nhưng điều đó xây dựng trên cơ sở thực lực đủ mạnh.
Thực lực không đủ, ra tiền tuyến không phải muốn chết sao?
Trở lại nơi bế quan.
Lâm Phong bắt đầu hoảng loạn.
Bị cái chết của Tiên Tôn kích thích.
Không biết cuộc sống an ổn còn kéo dài được bao lâu.
Có thể chờ đến lúc mình trưởng thành không?
Thậm chí không cần lan đến gần Tiên giới, chỉ cần chiến hỏa lan đến Tinh Vực Vĩnh Trân, mình có thể khoanh tay đứng nhìn sao?
Chỉ sợ là không thể!
Kim Tiên không có khả năng thay đổi được cục diện của một thế giới nhỏ.
Chỉ có Tiên Quân trở lên mới có hy vọng.
Lâm Phong im lặng tính toán một chút.
Mình từ Kim Tiên sơ kỳ lên Kim Tiên trung kỳ, mất ba mươi năm.
Đợi đến Kim Tiên đỉnh phong, cần trăm năm nữa?
Kim Tiên đột phá lên Tiên Quân, lại là bao nhiêu năm?
Không có thời gian năm trăm năm, Lâm Phong cảm thấy mình không thể đến cảnh giới Tiên Quân.
Năm trăm năm?
Tiên Ma đại chiến có cho mình năm trăm năm để trưởng thành không?
Coi như là có!
Cảnh giới Tiên Quân vẫn còn quá yếu.
Làm thế nào đây?
Lâm Phong một lần nữa trong lòng sinh ra cảm giác cấp bách mạnh mẽ.
Lần đầu tiên, có lẽ là tại Thần Tiêu Kiếm Tông Cửu Châu Đại Lục, đối mặt với Vô Cực đạo nhân của Ma Tông Vô Cực tấn công bất ngờ.
Khi đó để nâng cao tu vi ứng phó với nguy cơ.
Đã hoàn toàn liều lĩnh hậu quả.
Khiến cơ thể mình suýt chút nữa sụp đổ.
May mà có thượng cổ luyện thể công pháp Ngũ Cầm Hí hộ thể, miễn cưỡng cầm cự được.
Nếu không thì, sợ rằng đến cửa ải Vô Cực đạo nhân cũng không qua nổi, làm sao có hành trình sau đó tại Trung Châu, Tinh Vực Vĩnh Trân, thậm chí là Tiên giới bây giờ.
Làm thế nào để có thể nhanh chóng tăng tu vi trong tình huống bảo đảm an toàn?...
Bạn cần đăng nhập để bình luận