Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 420: Ngăn cản (length: 8257)

Lâm Phong sợ Xích Thi Đồng Tử đem Dịch Thành cũng biến thành một tòa thành chết.
Sốt ruột nhanh chóng theo sau.
Kết quả là nhìn thấy, Xích Thi Đồng Tử ở trong quan tài, bị hai đại Trảm Đạo cảnh cường giả xem như quả bóng da, đá tới đá lui.
Trong lòng tạm thời thở phào một hơi.
Chỉ hy vọng hai đại Trảm Đạo cảnh cường giả cũng giết được Xích Thi Đồng Tử, để tránh lại đối với Cửu Châu đại lục tạo thành tổn thương.
Đương nhiên đây bất quá là nguyện vọng trong lòng Lâm Phong thôi.
Cụ thể có thực hiện được hay không, còn phải xem hai đại Trảm Đạo cảnh có đủ sức hay không.
Dựa theo tình hình trước mắt.
Chỉ sợ có chút khó.
Không phá được quan tài, thì không có cách nào đánh giết Xích Thi Đồng Tử.
Phân thân bị giam vào trong quan tài, đáng tiếc còn chưa kịp phát hiện bí mật của quan tài, liền bị ngoại lực cường đại đánh chết.
Lâm Phong biết rõ.
Hai vị Trảm Đạo cảnh cường giả cũng muốn làm Xích Thi Đồng Tử rung ra.
Nhưng sức chịu đựng của Trảm Đạo cảnh hiển nhiên mạnh hơn nhiều.
Để phòng Xích Thi Đồng Tử xông phá phong tỏa của hai đại Trảm Đạo cảnh, tiến về gần Dịch Thành, Lâm Phong lặng lẽ lách đi qua.
"Xích Thi Đồng Tử, từ bỏ chống cự đi! Bằng không hôm nay chính là ngày chết của ngươi!" Đới Thiên Sinh khuyên giải nói.
"Xích Thi Đồng Tử, ngươi cũng chỉ xứng trốn trong Táng Thiên Quan, làm một con rùa đen rút đầu! Có bản lĩnh đi ra, chúng ta đại chiến ba trăm hiệp, núp ở trong mai rùa, mặt mũi Thi Vương đều bị ngươi ném sạch." Ngô Thiên Nguyệt mắng to.
Dưới sự công kích liên miên không dứt của hai người.
Xích Thi Đồng Tử trong Táng Thiên Quan quả thật có chút không chịu nổi.
Hắn rót lực lượng vào Táng Thiên Quan.
Ngô Thiên Nguyệt một đòn đánh Táng Thiên Quan lên không trung về phía Đới Thiên Sinh.
Trong quá trình đó, Táng Thiên Quan đột nhiên tăng tốc.
Mạnh mẽ đâm vào phía dưới công kích của Đới Thiên Sinh.
Thế mà trực tiếp xông qua, hướng phương xa thoát đi.
"Đới Thiên Sinh, ngươi làm cái gì vậy? Cái này cũng không ngăn được? Còn để Xích Thi Đồng Tử trốn thoát?" Ngô Thiên Nguyệt lên không trung, tức tối nói ra.
"Ta đâu biết Xích Thi bị chúng ta công kích mấy trăm lần rồi, còn có lực lượng?" Đới Thiên Sinh phản bác.
Hắn cũng kinh hãi, không ngờ Xích Thi Đồng Tử còn có dư lực, nhiều lần công kích như vậy, dù cho không phá mở được Táng Thiên Quan, gây ra chấn động, Trảm Đạo cảnh e là cũng sắp không chịu nổi mới đúng.
Thấy Xích Thi Đồng Tử đi xa.
Hai người cũng không kịp trốn tránh trách nhiệm.
Nhanh chóng cùng nhau đuổi theo.
Táng Thiên Quan một đường tiến lên.
Xích Thi Đồng Tử ở trong cảm thấy phía trước có sinh cơ nồng đậm.
Lập tức nở một nụ cười.
Chỉ cần hấp thụ xong sinh cơ phía trước cảm nhận được, liền có thể dùng bí thuật, tăng tu vi lên Trảm Đạo cảnh trung kỳ, đến lúc đó không cần sợ Đới Thiên Sinh cùng Ngô Thiên Nguyệt nữa.
Nhất định phải làm cho hai người biết, hắn Xích Thi Đồng Tử cũng không dễ bị ức hiếp.
Dám đến đuổi giết hắn, thì phải chuẩn bị trả giá đắt.
Ngay lúc Táng Thiên Quan nhanh chóng tới gần Dịch Thành.
Lâm Phong giữa đường, nhìn Táng Thiên Quan càng ngày càng gần, mặt lộ vẻ ngưng trọng.
Đây sẽ là lần đầu tiên hắn chính thức giao đấu với cường giả Trảm Đạo cảnh.
Vạn Kiếm Quy Tông! ! !
Vô số kiếm khí bắn về phía Táng Thiên Quan.
"Đinh đinh đinh ~~~"
Vô số tiếng vang xuất hiện.
Nhưng không cách nào ngăn cản bước chân tiến lên của Táng Thiên Quan.
Thậm chí ngay cả tốc độ cũng không hề có một chút ảnh hưởng.
Trong nháy mắt, Táng Thiên Quan đã đến gần Lâm Phong.
"Âm Dương chi biến! ! !"
Một trận Âm Dương bát quái xuất hiện trước người Lâm Phong.
Táng Thiên Quan trực tiếp đụng vào.
Âm Dương trận pháp sau khi thôn phệ đại khái một phần mười Táng Thiên Quan, đột nhiên vỡ tan biến mất.
Bởi vì cái gọi là dốc hết toàn lực.
Trước lực lượng tuyệt đối.
Bất kỳ thủ đoạn nào đều lộ ra tái nhợt vô lực như vậy.
Cho dù là trận pháp của tiên nhân, cũng vô dụng.
Dù sao chênh lệch thực lực giữa hai bên quá lớn.
Thuế Phàm cảnh đỉnh phong, sao có thể so sánh với Trảm Đạo cảnh sơ kỳ, giữa còn cách một Thăng Linh cảnh đâu!
Thủ đoạn của tiên nhân có thể giúp Lâm Phong vượt một đại cảnh giới chiến đấu, nhưng không thể vượt hai.
Sau khi đánh tan Âm Dương chi biến, Táng Thiên Quan đâm vào người Lâm Phong.
Phân thân sao có thể chịu nổi cự lực như thế.
Lập tức biến mất không thấy.
Đạo phân thân thứ nhất không có tác dụng.
Tiếp theo là đạo phân thân thứ hai.
Ngũ Cầm Hí chi Ma Viên! ! !
Một bóng Ma Viên khổng lồ hiện ra.
"Hống ~~~"
Ngửa mặt lên trời gầm thét.
Sau đó hai tay dùng sức đẩy về phía trước.
Muốn ngăn Táng Thiên Quan tiếp tục tiến tới.
"Ầm ầm ~~~"
Một tiếng vang thật lớn.
Cả Dịch Thành cách xa hàng trăm cây số cũng có thể nghe rõ mồn một.
Bóng Ma Viên biến mất không thấy gì.
Đi theo biến mất, còn có phân thân thứ hai của Lâm Phong.
Liên tiếp hai phân thân thất bại.
Bản thể Lâm Phong cũng chịu đựng thống khổ to lớn.
Khi Táng Thiên Quan va chạm.
Chân thân và phân thân đều cảm nhận giống nhau.
Bất quá hai phân thân ngược lại không phải hoàn toàn vô dụng.
Ít nhất đã làm chậm tốc độ tiến tới của Táng Thiên Quan.
Tạo cơ hội cho Đới Thiên Sinh và Ngô Thiên Nguyệt đuổi theo ở phía sau.
Rất nhanh, Táng Thiên Quan đến trước phân thân thứ ba của Lâm Phong.
Ngũ Cầm Hí chi Bá Hùng! ! !
Một bóng gấu đen lớn xuất hiện trên không trung.
Nó không dừng lại tại chỗ chờ Táng Thiên Quan đụng vào.
Mà là làm một động tác chạy lấy đà.
Đột nhiên lao về phía trước, đụng vào Táng Thiên Quan đang tới cực nhanh.
"Ầm ầm ~~~"
Tiếng nổ vang trời! ! !
Tiếng này so với vừa nãy còn lớn hơn vô số lần.
Bên trong Dịch Thành.
Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lên trời.
Ánh mắt lộ ra nghi hoặc cùng vẻ sợ hãi.
Không ai biết chuyện gì xảy ra.
Có điều cái thanh âm kia quá mạnh, khiến tất cả đều bị kinh sợ.
Ninh Tố Phi và Cơ Nguyệt Vũ bay lên không trung, nhìn về hướng âm thanh truyền đến.
"Ninh tỷ tỷ, đó là âm thanh gì vậy? So với vừa nãy lớn hơn nhiều." Cơ Nguyệt Vũ sợ hãi hỏi.
Rõ ràng là tiếng nổ vang trời khiến nàng sợ hãi không ít.
"Ta cũng không biết, ta chỉ biết chắc không phải Tiên Thiên cảnh có thể tạo ra." Ninh Tố Phi cũng lộ vẻ lo lắng.
"Ninh tỷ tỷ, có phải Lâm công tử đang giao chiến với người xâm nhập không?"
"Rất có thể!"
Ninh Tố Phi nhớ tới tiếng kêu lúc nãy.
Chắc chắn là do người xâm nhập phát ra.
Sau khi Lâm Phong nghe thấy, chạy tới, hai bên đã giao chiến kịch liệt.
Tiếng động vừa rồi, rất có thể chính là chiến đấu phát ra.
"Vậy chúng ta qua xem thử không?" Cơ Nguyệt Vũ vô cùng lo lắng an nguy của Lâm Phong.
Nàng muốn biết Lâm Phong rốt cuộc ra sao.
"Thôi đi! Giao chiến ở cấp bậc kia, chúng ta đi cũng không giúp được gì, còn làm ảnh hưởng tới Lâm công tử." Ninh Tố Phi nghĩ nghĩ rồi trả lời.
"Nhưng ta muốn biết Lâm công tử ra sao? Đối mặt người xâm nhập mạnh như vậy, có thể thắng không?"
"Nhất định có thể! Chúng ta phải tin Lâm công tử, em nghĩ thử xem, từ Ma Thần Ba Hấu phá vỡ phong ấn, đến khi tinh tế kẻ cướp đoạt giáng lâm Cửu Châu đại lục, lần nào không phải Lâm công tử ra tay, ngăn cơn sóng dữ, mới cứu được Cửu Châu đại lục? Lần này cũng không ngoại lệ."
Ninh Tố Phi như đang an ủi Cơ Nguyệt Vũ, kỳ thật cũng đang an ủi chính mình.
"Ừ! Ninh tỷ tỷ nói đúng, chúng ta tin Lâm công tử, có lòng tin vào Lâm công tử, hắn nhất định có thể thắng." Cơ Nguyệt Vũ khẳng định nói.
Ninh Tố Phi không nói gì thêm.
Trong mắt lo lắng càng ngày càng mãnh liệt.
Mặc dù nàng tin Lâm Phong, nhưng lần này người xâm nhập rõ ràng còn mạnh hơn cả hai vị Thăng Linh cảnh lần trước.
Lâm Phong thật có thể thắng sao?...
Bạn cần đăng nhập để bình luận