Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 426: Một kích cuối cùng (length: 8077)

Xích Thi Đồng Tử nhảy xuống hố sâu, nhìn quanh một vòng, cười nói: "Cái búa không tệ! Không ngờ một thế giới mảnh vỡ vắng vẻ, lại có bảo vật tốt như vậy."
"Đương nhiên cảm thấy tốt! Vậy ngươi cứ giữ đi! Xích Thi Đồng Tử, ta biết trạng thái này của ngươi duy trì không được bao lâu, đợi đến khi trạng thái của ngươi biến mất, chính là lúc ta, Lâm Phong, dùng Thuế Phàm giết Trảm Đạo." Thanh âm của Lâm Phong truyền đến từ bốn phương tám hướng.
Khiến người ta không phân biệt được đến cùng người ở nơi nào.
Xích Thi Đồng Tử nghe vậy hơi sửng sốt, trạng thái hiện tại của hắn quả thực không thể duy trì lâu.
Một khi mất đi lực lượng phù văn, cộng thêm vết thương trước đó, thân thể sẽ trở nên cực kỳ yếu ớt.
Có lẽ thật sẽ cho Thuế Phàm cảnh cơ hội.
Nhất định phải tìm cách nhanh chóng tiêu diệt địch nhân.
"Ngươi nói không sai! Trạng thái của ta quả thực duy trì không lâu, nhưng ta sẽ hủy diệt toàn bộ Cửu Châu đại lục trước khi trạng thái biến mất, biến nơi này thành một vùng phế tích, sinh vật diệt tuyệt, sau đó, ta sẽ đi diệt mục tiêu thứ nhất." Xích Thi Đồng Tử nhếch mép cười.
Ngay sau đó cơ bắp căng cứng.
Hai chân dùng sức, bắn về hướng Dịch Thành.
Trong nháy mắt đã ở ngoài mấy chục cây số.
Cách Dịch Thành chỉ một bước chân.
Chỉ cần vài nhịp thở là có thể đến nơi.
Lâm Phong bản thể luôn ẩn nấp giữa Dịch Thành và chiến trường, thấy Xích Thi Đồng Tử lại từ bỏ tấn công phân thân, mà nhắm thẳng đến Dịch Thành, lập tức hoảng hốt.
Với thực lực hiện tại của Xích Thi Đồng Tử.
Chỉ cần một đòn, Dịch Thành sẽ biến mất hoàn toàn khỏi Cửu Châu đại lục.
Mấy chục triệu nhân khẩu cũng sẽ toàn bộ bỏ mạng.
Hắn không cho phép chuyện này xảy ra.
Tức thì thu hồi các phân thân khác.
Bên cạnh lại huyễn hóa ra hai phân thân.
Lần lượt thi triển Ngũ Cầm Hí chi Ma Viên, và Ngũ Cầm Hí chi Bá Hùng.
Hai bóng dáng hung thú lao về phía Xích Thi Đồng Tử đang đánh tới chớp nhoáng.
Nhằm ngăn cản đối phương tới gần Dịch Thành.
Còn Lâm Phong bản thể thì đang ấp ủ đòn công kích cuối cùng, thể lực của hắn đã còn lại không bao nhiêu.
Dù vừa chiến đấu vừa ăn linh dược đại bổ, tốc độ hồi phục cũng không theo kịp tốc độ tiêu hao.
Số thể lực còn lại, phải dùng để hoàn thành tiên nhân chỉ đường.
Đó là chiêu thức mạnh nhất của Lâm Phong cho đến bây giờ.
Nếu không sử dụng, hắn sẽ không cam tâm.
Coi như không thể thay đổi kết cục trận chiến, cũng chấp nhận.
Bản thân đã cố hết sức, còn lại cứ giao cho vận mệnh quyết định đi!
Trên không Dịch Thành.
Ninh Tố Phi và Cơ Nguyệt Vũ đứng ở phía trước nhất, mặt hướng về chiến trường.
Phía sau là vô số người tu đạo.
Bây giờ kiến trúc trong Dịch Thành gần như toàn bộ bị phá hủy, mọi người đều biết sự tình nghiêm trọng, nhao nhao bay lên không trung để tìm đáp án.
Còn một bộ phận lớn thì đã sớm bỏ chạy mất dạng.
"Ninh các chủ, Vũ tiên tử, vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy? Ai đang chiến đấu gần Dịch Thành?" Có người lên tiếng hỏi thăm.
"Lại có người xâm nhập giáng lâm Cửu Châu đại lục, chính nghĩa sứ giả Lâm công tử đang ở phía trước giao chiến với kẻ xâm nhập, tình hình cụ thể chúng ta cũng không biết." Ninh Tố Phi trả lời.
Nghe thấy chính nghĩa sứ giả Lâm Phong đang đại chiến với kẻ xâm nhập, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Trong lòng bọn họ.
Chính nghĩa sứ giả giống như thần minh, là không gì không thể.
"Thì ra chính nghĩa sứ giả đại nhân ở đây, vậy thì chúng ta an tâm rồi."
"Đúng vậy! Có chính nghĩa sứ giả ở đây, nhất định có thể khu trục kẻ xâm nhập, bảo vệ Cửu Châu đại lục."
Mọi người mỗi người một câu an ủi nhau.
Mặc dù Ninh Tố Phi và Cơ Nguyệt Vũ cũng tin tưởng Lâm Phong.
Nhưng chỉ mỗi dư chấn thôi cũng đã làm vô số kiến trúc ở Dịch Thành sụp đổ.
Đủ để chứng minh mức độ khốc liệt của trận chiến.
Lâm Phong đến cùng có thể thắng hay không, ai cũng không dám chắc.
Dù sao kẻ xâm nhập lần này so với lần trước mạnh hơn rất nhiều.
Xích Thi Đồng Tử thấy phía trước xuất hiện hai bóng dáng hung thú, biết suy nghĩ của mình không sai, đối phương sẽ không để hắn phá hủy thành trì.
Hơi nhún chân.
Tốc độ lại nhanh thêm vài phần.
Bóng dáng Ma Viên va vào Xích Thi Đồng Tử.
"Ầm ầm! ! !"
Bóng dáng và phân thân của Lâm Phong đều biến mất dưới lực lượng khổng lồ.
Xích Thi Đồng Tử lại chỉ lùi lại mấy bước.
Rồi tiếp tục lao lên phía trước, va vào bóng dáng Bá Hùng.
"Ầm ầm! ! !" Lại một tiếng vang thật lớn.
Lần này, Xích Thi Đồng Tử lùi về sau tận mấy cây số mới dừng lại.
Bóng dáng Bá Hùng cũng biến mất.
Lâm Phong bản thể nấp ở phía sau.
Không nhịn được quỳ một chân xuống đất, thở hổn hển dữ dội.
Phân thân hết lần này đến lần khác tử vong.
Mang đến cho hắn, là nỗi đau đớn như thân lâm cảnh tử vong trước khi chết.
Hơn nữa thần hồn cũng bị tra tấn mỏi mệt không chịu nổi.
Hắn cố nén khó chịu, lại phân ra hai phân thân.
Để ngăn cản Xích Thi Đồng Tử tiến lên.
Trên không Dịch Thành.
Nghe thấy tiếng chiến đấu càng lúc càng gần.
Ninh Tố Phi và Cơ Nguyệt Vũ đều lộ vẻ lo lắng cùng ngưng trọng.
Những người khác thì không mấy để tâm.
Thậm chí có người không nhịn được lòng hiếu kỳ, muốn đến gần xem xét tình hình chiến đấu.
"Ninh tỷ tỷ!" Cơ Nguyệt Vũ lo lắng gọi.
"Vũ muội muội, phải tin tưởng Lâm công tử." Ninh Tố Phi trả lời.
"Ta tin tưởng! Nhưng mà..."
"Không có nhưng nhị gì hết! Lâm công tử nếu bại, Cửu Châu đại lục cũng coi như xong, chúng ta nhất định phải vững tin vào hắn."
Trên chiến trường.
Phân thân của Lâm Phong ngăn cản Xích Thi Đồng Tử tiến lên.
Bản thể bay lên không trung.
Tay phải giơ cao.
Ngón trỏ duỗi ra.
Trên đầu ngón tay xuất hiện một điểm sáng.
Xích Thi Đồng Tử giải quyết xong phân thân.
Đột nhiên cảm thấy trên bầu trời có một cỗ lực lượng cường đại đang hội tụ.
Ngẩng đầu đã thấy một bóng người lơ lửng trên không.
Lâm Phong nhìn xuống Xích Thi Đồng Tử ở phía dưới, chậm rãi nói: "Xích Thi Đồng Tử, ngươi cho ta biết Trảm Đạo cảnh cường đại, đây là đòn cuối cùng của ta, nếu ngươi có thể chịu đựng được, vậy chúc mừng ngươi, ngươi thắng đến thắng lợi cuối cùng, bởi vì sau đòn này, ta sẽ không còn sức chiến đấu nữa."
"Lâm Phong, ta tán thưởng ngươi, thiên phú của ngươi rất cao, dù ở Vạn Tượng Tinh Vực, cũng gần như không tồn tại, trong những người ở Thuế Phàm cảnh ta từng gặp, ngươi là kẻ mạnh nhất, hoàn toàn có thể làm được chuyện vượt cấp khiêu chiến, ta nguyện xưng ngươi là Thuế Phàm cảnh mạnh nhất." Xích Thi Đồng Tử ngước đầu nói.
Là một trong hai thiên kiêu của Thi Vương mộ.
Xích Thi Đồng Tử danh tiếng lẫy lừng ở Vạn Tượng Tinh Vực.
Người được hắn tán thưởng không nhiều.
Lâm Phong vẫn còn ở Thuế Phàm cảnh mà làm được như vậy.
Thật sự vô cùng khó.
Đương nhiên, tán thưởng thì vẫn là tán thưởng.
Nên giết thì vẫn phải giết.
Xích Thi Đồng Tử sẽ không để lại một kẻ địch có tiền đồ vô lượng như Lâm Phong.
"Cảm tạ ngươi tán thưởng! Chuẩn bị đón một đòn cuối cùng của ta đi!"
Lâm Phong đã hoàn thành tụ lực.
"Đến đi! Để ta xem một đòn của Thuế Phàm cảnh mạnh nhất như ngươi rốt cuộc lợi hại thế nào, hy vọng đừng làm ta thất vọng."
Đối mặt đòn cuối cùng của Lâm Phong.
Xích Thi Đồng Tử không để vào trong lòng.
Có lẽ hắn cho rằng.
Thuế Phàm cảnh dù mạnh hơn nữa, tối đa cũng chỉ uy hiếp được Thăng Linh cảnh mà thôi.
Còn bản thân hắn lại là cường giả Trảm Đạo cảnh chân chính.
Thêm việc gỡ bỏ phong ấn trên cơ thể, lực phòng ngự tăng vọt.
Trảm Đạo cảnh sơ kỳ bình thường cũng không phá vỡ được phòng ngự của hắn.
Thuế Phàm cảnh muốn làm hắn bị thương?
Chẳng khác nào người si nói mộng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận