Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 504: Có ta ở đây (length: 8924)

Thân ảnh màu trắng lóe lên một cái rồi biến mất.
Lăng Tiêu cung không dám khinh thường, mấy vị trưởng lão Trảm Đạo cảnh đỉnh phong liên thủ, chuẩn bị nghênh chiến Tuyết Thi yêu nữ, một trong tứ đại yêu nghiệt.
Thi Vương mộ các cường giả cũng nhao nhao chuẩn bị xuất thủ hiệp trợ.
Nhưng vào lúc này.
Một thanh âm truyền đến.
"Tuyết Yêu, xem ra ngươi không đem lời ta để trong lòng."
Long Ngạo Thiên đến rồi.
Tuyết Thi yêu nữ nghe được thanh âm của Long Ngạo Thiên, dừng tấn công Lăng Tiêu cung, một lần nữa trở lại trên đại thụ.
Nàng biết rõ, muốn có được tiên bảo, trước hết phải chiến thắng Long Ngạo Thiên.
Trận chiến này không thể tránh khỏi.
Tiếng vừa dứt.
Một đầu Chúc Long tiến vào tầm mắt mọi người.
Long Ngạo Thiên đang đứng trên đỉnh đầu Chúc Long.
Cấm bay của di tích tiên nhân đối với Yêu thú vốn có năng lực phi hành là vô dụng.
Long chính là một trong số đó.
Chỉ bất quá không thể bay quá cao.
Nếu không, thể lực y nguyên sẽ nhanh chóng tiêu hao hết.
Bay thấp thì ảnh hưởng không lớn.
Người của các thế lực xung quanh.
Đều vô cùng hưng phấn.
Tứ đại yêu nghiệt của Vĩnh Trân Tinh Vực, đến hai vị.
Mà tiên bảo, lại chỉ có một kiện.
Tiếp theo có thể có trò hay để xem.
Một khi Long Đằng đế quốc cùng Thi Vương mộ, cùng Lăng Tiêu cung ba thế lực lưỡng bại câu thương, cơ hội của bọn họ liền đến.
"Long Ngạo Thiên, hôm nay tiên bảo ta nhất định phải có." Tuyết Thi yêu nữ lạnh lùng trả lời.
"Ngươi nhất định phải có? Vậy ta thì sao? Ngươi coi lời nói của ta như gió thoảng bên tai? Muốn cho ta trở thành trò cười của Vĩnh Trân Tinh Vực?" Long Ngạo Thiên nở nụ cười.
Chỉ là trong nụ cười, vẫn có chút lạnh lẽo.
Trong tứ đại yêu nghiệt, Tuyết Thi yêu nữ là Trảm Đạo cảnh trung kỳ, ba người còn lại đều là Trảm Đạo cảnh đỉnh phong.
Ba kiện tiên bảo xuất thế, vừa vặn ba vị Trảm Đạo cảnh đỉnh phong bọn họ, mỗi người một kiện.
Tuyết Thi yêu nữ Trảm Đạo cảnh trung kỳ tự nhiên bị loại ra.
Không ngờ đối phương lại chọn tranh đoạt tiên bảo với bản thân.
Xem ra là cảm thấy mình dễ bắt nạt hơn Kim Thiền Tử và Nghịch Thương Khung.
Hôm nay, hắn Long Ngạo Thiên liền muốn cho người ta biết.
Cùng là tứ đại yêu nghiệt, thực lực cũng có sự chênh lệch.
"Long Ngạo Thiên, hoặc là ngươi từ bỏ tiên bảo, hoặc là chúng ta tranh tài một trận, ai thắng, tiên bảo về người đó!" Tuyết Thi yêu nữ đề nghị.
"Tốt! Tuyết Yêu, đã ngươi nói như vậy, vậy thì đánh một trận đi! Người thắng được tiên bảo, kẻ bại tự rời đi." Long Ngạo Thiên lập tức đáp ứng.
Đối thoại của hai người khiến những người xung quanh trở nên kích động.
Hai vị trong tứ đại yêu nghiệt, muốn đánh nhau.
Bất kể ai thua ai thắng.
Trận chiến này đặc sắc hơn hẳn trước đó.
Trừ đại chiến Đăng Tiên cảnh, e là rất khó có trận nào sánh được.
Ngô Thiên Nguyệt cùng những người của Lăng Tiêu cung tập thể thở phào nhẹ nhõm.
May mắn Long Ngạo Thiên kịp thời đuổi đến, nếu không đối mặt với Tuyết Thi yêu nữ cùng cường giả của Thi Vương mộ, Lăng Tiêu cung chỉ sợ rất khó chống đỡ.
Coi như miễn cưỡng chặn được, còn phải đối mặt với Long Ngạo Thiên và Long Đằng đế quốc.
"Ra tay đi!"
"Chờ chút!" Long Ngạo Thiên lên tiếng ngăn cản.
"Ngươi còn muốn gì nữa?" Tuyết Thi yêu nữ nhíu mày hỏi.
"Trước khi đánh, phải cầm tiên bảo đã chứ."
Long Ngạo Thiên nói xong, nhìn về phía Ngô Thiên Nguyệt.
"Ngô Thiên Nguyệt, là ngươi tự giao ra tiên bảo, hay là để ta tự lấy? Nếu là để ta ra tay, cũng đừng trách ta đối với các ngươi, Lăng Tiêu cung, lòng dạ độc ác."
Người của Lăng Tiêu cung sững sờ.
Vốn tưởng rằng đại chiến giữa hai đại yêu nghiệt là cơ hội của bọn họ, không ngờ Long Ngạo Thiên lại chỉ mũi dùi về phía Lăng Tiêu cung trước tiên.
Ngô Thiên Nguyệt nhất thời không biết trả lời thế nào.
Đem tiên bảo giao cho Long Ngạo Thiên nàng không cam tâm, không giao thì có thể hại mọi người.
Phải làm sao đây?
Thấy Ngô Thiên Nguyệt im lặng.
Long Ngạo Thiên cười lạnh một tiếng, không truy hỏi nữa.
Đã sớm muốn ra tay với Lăng Tiêu cung và Lâu Lan đế quốc.
Nhưng vẫn chưa có cơ hội thích hợp.
Bây giờ ở trong Tiên Cư Nhạc Thổ bị phong bế này.
Cơ hội cuối cùng đã đến.
Ba tháng này, hắn đã giết không ít người của Lăng Tiêu cung và Lâu Lan đế quốc.
Dưới chân khẽ động.
Chúc Long lập tức phát ra tiếng hét dài.
"Ngao ~~~ "
Ngay sau đó hướng về phía trận doanh Lăng Tiêu cung.
Mấy vị Trảm Đạo cảnh đỉnh phong của Lăng Tiêu cung phi thân nghênh chiến.
Tuyết Thi yêu nữ trên đại thụ động thân.
Nàng không thể trơ mắt nhìn Long Ngạo Thiên cướp tiên bảo.
Trước khi phân thắng bại, tuyệt đối không thể để Long Ngạo Thiên có được tiên bảo.
Hai đại yêu nghiệt cùng mấy vị Trảm Đạo cảnh đỉnh phong của Lăng Tiêu cung gặp nhau ở tầng trời thấp.
"Ầm ầm ầm ~~~ "
Long Ngạo Thiên và Tuyết Thi yêu nữ đều không nương tay.
Vừa chạm mặt.
Mấy vị Trảm Đạo cảnh đỉnh phong của Lăng Tiêu cung đã bị đánh bay.
Mọi người tu vi tuy cũng là Trảm Đạo cảnh đỉnh phong, nhưng thực lực khác biệt vẫn rất lớn.
Ba năm người Trảm Đạo cảnh đỉnh phong bình thường liên thủ cũng chưa chắc là đối thủ của một trong tứ đại yêu nghiệt.
Nếu không tứ đại yêu nghiệt cũng không thể được toàn bộ Vạn Hướng Tinh Vực thừa nhận.
Danh tiếng lẫy lừng không ai là kẻ yếu.
Không còn gì cản trở.
Long Ngạo Thiên dưới chân đạp một cái, thẳng đến chỗ Ngô Thiên Nguyệt giữa đám người.
Trong trận doanh Lăng Tiêu cung lập tức xông ra hơn mười vị cường giả Trảm Đạo cảnh trung hậu kỳ, muốn ngăn cản Long Ngạo Thiên.
"Các ngươi muốn chết!" Long Ngạo Thiên gầm lên.
Thực lực bùng nổ toàn bộ, phảng phất hổ vào bầy dê vậy.
"Phốc phốc phốc ~~~"
Hơn mười vị Trảm Đạo cảnh trung hậu kỳ của Lăng Tiêu cung đều bị trọng thương thổ huyết bay ra.
Người của các thế lực xung quanh trợn mắt há mồm.
Đây chính là thực lực chân chính của tứ đại yêu nghiệt sao?
Không hổ là thiên kiêu đứng đầu Vĩnh Trân Tinh Vực.
Quả nhiên rất mạnh! ! !
Mắt thấy Long Ngạo Thiên không ngừng tới gần.
Ngô Thiên Nguyệt suýt chút nữa ném chiếc Huyền Vũ thuẫn tiên bảo trong tay ra.
Thời khắc mấu chốt.
Tuyết Thi yêu nữ cản lại Long Ngạo Thiên.
"Bành! ! !"
Hai người giao đấu một đòn, ai nấy đều lùi lại.
Tạm thời hóa giải nguy cơ mà Ngô Thiên Nguyệt gặp phải.
Nhưng nguy cơ càng lớn còn ở phía sau.
Long Ngạo Thiên vốn đã ôm oán hận với Ngô Thiên Nguyệt.
Thêm vào đó cơ hội tốt như trong di tích tiên nhân này, chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua.
Nhìn những trưởng lão Lăng Tiêu cung đang bị thương.
Ngô Thiên Nguyệt trong lòng có một kế hoạch.
Ném tiên bảo cho Tuyết Thi yêu nữ, để bọn họ tranh giành, người của Lăng Tiêu cung nhân cơ hội này rời đi, không thể chờ khi chiến đấu kết thúc, Long Ngạo Thiên ra tay.
Đến lúc đó, muốn đi cũng không đi được.
Thật ra, Ngô Thiên Nguyệt cũng không ngờ thực lực Long Ngạo Thiên lại mạnh đến vậy.
Nếu không có Đăng Tiên cảnh ra tay, không ai là đối thủ của tứ đại yêu nghiệt.
"Long Ngạo Thiên, tiên bảo tạm thời ở Lăng Tiêu cung rất tốt, chờ ai trong chúng ta thắng thì đến lấy sau cũng không muộn." Tuyết Thi yêu nữ nói.
Long Ngạo Thiên khó tin nhìn Tuyết Thi yêu nữ.
"Tuyết Yêu, ngươi đã đột phá đến Trảm Đạo cảnh đỉnh phong?"
"Thế nào, ngạc nhiên lắm sao?"
"Thảo nào ngươi dám tranh đoạt tiên bảo với ta, bất quá ngươi cho rằng như vậy là có thể thắng ta sao?"
"Có thắng hay không, phải đánh rồi mới biết."
"Hừ! Chờ ta giải quyết Lăng Tiêu cung trước, sau đó sẽ đến đánh với ngươi!"
"Long Ngạo Thiên, có ta ở đây, đừng mơ lấy được tiên bảo trước!"
"Tuyết Yêu, ngươi cũng biết ân oán giữa ta và Ngô Thiên Nguyệt, hiện tại ta chỉ muốn giải quyết mối hận trong lòng trước đã."
"Có thể! Nhưng tiên bảo phải do ta bảo quản."
"Ai cướp được thì người đó bảo quản."
Vừa dứt lời.
Long Ngạo Thiên lại lần nữa xuất kích.
Tuyết Thi yêu nữ cũng không cam chịu yếu thế.
Hai người gần như đồng thời tới gần Ngô Thiên Nguyệt.
Mục tiêu đều là tiên bảo trong tay nàng.
Ngô Thiên Nguyệt hoảng hốt, đối mặt với sự liên thủ của hai đại yêu nghiệt, nàng nghĩ ném Huyền Vũ thuẫn cũng không kịp.
Ngàn cân treo sợi tóc.
Hai bóng người xuất hiện bên cạnh Ngô Thiên Nguyệt, cùng Long Ngạo Thiên và Tuyết Thi yêu nữ giao chiến một đòn.
"Ầm ầm! ! !"
Trực tiếp đẩy lùi hai người đang vội vàng ứng phó.
Tình huống bất ngờ này làm rung động tất cả mọi người có mặt.
Tiếp đó một giọng nói vang lên.
"Thiên Nguyệt sư muội, muội an tâm luyện hóa tiên bảo, có ta ở đây, ai cũng đừng nghĩ tổn thương đến muội."
Bạn cần đăng nhập để bình luận