Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 457: Kích động Thẩm Linh Hãn (length: 7938)

"Sư tôn, ta cảm thấy không cần thiết thử nữa!" Ngô Thiên Nguyệt nhìn những khối khảo thí thạch còn lại nói.
Thẩm Linh Hãn nghe vậy liền dừng lại.
Đúng là không cần thiết, hai sư đồ đã thử qua rất nhiều lần, làm hư hại mấy chục khối khảo thí thạch, trong lòng đều có đáp án.
"Thiên Nguyệt, có thể dẫn ta đi gặp Lâm Phong một chút được không!" Thẩm Linh Hãn rất muốn xem thử, người có thiên phú làm vỡ nát khảo thí thạch, rốt cuộc có dáng vẻ thế nào.
"Sư tôn! Hiện tại có lẽ chưa phải lúc, ta mới vừa đem người từ Cửu Châu đại lục mang đến Vạn Tượng Tinh Vực, lập tức lại quay trở về, với tài trí của Lâm Phong, chắc chắn sẽ biết có vấn đề, mà hắn hiển nhiên còn không muốn cho người khác biết bí mật của mình, ta cảm thấy cách tốt nhất không phải là vạch trần hắn, mà là giả vờ như không biết, tìm cách chiếm được thiện cảm của hắn, để hắn tự nguyện gia nhập Lăng Tiêu cung, như vậy hiệu quả sẽ tốt hơn, Lâm Phong là một người rất trọng tình cảm, đồng thời rất có trách nhiệm, một mình gánh vác cả Cửu Châu đại lục, thậm chí không để ý đến sự an toàn của bản thân, người bình thường tuyệt đối không làm được."
"Ngươi nói cũng có đạo lý, nhưng trước hết ta phải xác định Lâm Phong có thật sự như lời ngươi nói hay không đã! Còn kế hoạch làm sao để mời chào hắn nữa."
"Sư tôn, người còn không tin ta sao? Chẳng lẽ ta lại đem chuyện này ra nói đùa sao?" Ngô Thiên Nguyệt có chút bất mãn.
"Ta tin ngươi! Nhưng có thể con mắt nhìn người của ngươi không chắc đã chuẩn, tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, ta phải đích thân đi gặp Lâm Phong một lần." Thẩm Linh Hãn giải thích.
Ngô Thiên Nguyệt nghĩ ngợi, cảm thấy sư tôn nói có lý, nàng thật sự là nhìn không thấu Lâm Phong.
"Vậy cũng được! Đi thì đi! Nhưng phải đợi thêm một thời gian nữa! Bây giờ đi gặp sẽ khiến Lâm Phong nghi ngờ, sư tôn cứ yên tâm, vị trí Cửu Châu đại lục rất hẻo lánh, ở tận khu vực biên giới của Vạn Tượng Tinh Vực, trong thời gian ngắn sẽ không có thế lực nào đến đó đâu, hơn nữa mấy người hồng nhan tri kỷ có quan hệ mật thiết với Lâm Phong đều bị ta đưa đến Lăng Tiêu cung rồi, hắn trốn không thoát."
"Được! Nghe theo ngươi vậy!" Thẩm Linh Hãn gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Sau đó Ngô Thiên Nguyệt rời khỏi chỗ ở của sư tôn.
Đi tìm vị trưởng lão đang phụ trách chuyện đệ tử mới của Lăng Tiêu cung.
Nói cho đối phương biết.
Những người mới đến, thân phận tương đối đặc thù, nhất định không thể để cho các nàng phải chịu ấm ức.
Đặc biệt là Ninh Tố Phi, Cơ Nguyệt Vũ, Tô Hề Dao đám người.
Ngô Thiên Nguyệt trong lòng rất rõ ràng.
Mấy người này quan hệ với Lâm Phong không hề bình thường.
Nếu các nàng ở Lăng Tiêu cung mà bị ức hiếp, không những không chiếm được thiện cảm của Lâm Phong, có khi còn bị thù hận.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, chớp mắt đã năm năm.
Trong năm năm này, Lâm Phong ngoài việc bế quan tu luyện, tăng tu vi lên Thăng Linh cảnh hậu kỳ, còn thiết lập lại một lần Chư Thiên bát quái trận.
Theo tu vi của hắn tăng lên.
Lực phòng ngự của trận pháp cũng tăng lên rất nhiều.
Có thể trong thời gian ngắn chặn được công kích của Thăng Linh cảnh đỉnh phong thông thường.
Đã là một kết quả rất tốt rồi.
Nếu không phải nhờ trận cơ của Chư Thiên bát quái trận còn đó, dựa vào thực lực của Lâm Phong, căn bản không thể nào đạt được hiệu quả này.
Dù sao thì tu vi của hắn mới chỉ Thăng Linh cảnh hậu kỳ mà thôi.
Lâm Phong cảm thấy rất hài lòng!
Tiếp tục vùi đầu vào tu luyện.
Trước tiên phải nâng tu vi lên đến Thăng Linh cảnh đỉnh phong rồi tính.
Đến lúc đó tài nguyên cũng đã tiêu hao gần hết.
Nhất định phải ra ngoài tìm kiếm một chút tài nguyên mới được.
Bên ngoài Cửu Châu đại lục.
Một chiếc chiến xa màu vàng xuất hiện.
Chính là Ngô Thiên Nguyệt.
Nàng đã trở lại rồi.
Chỉ là không phải một mình, mà mang theo sư tôn Thẩm Linh Hãn cùng đến.
Bên trong chiến xa vàng.
"Sư tôn, chúng ta đã đến Cửu Châu đại lục rồi!" Ngô Thiên Nguyệt nói.
"Vậy chúng ta ra ngoài đi!"
Thẩm Linh Hãn đứng dậy đi ra khỏi chiến xa vàng, Ngô Thiên Nguyệt đi ngay sau lưng nàng.
Hai người ra bên ngoài chiến xa vàng, Thẩm Linh Hãn nhìn về phía Cửu Châu đại lục ở đằng xa, liền trực tiếp ngây dại.
Ngô Thiên Nguyệt phát hiện sư tôn có vẻ không đúng, liền hỏi: "Sư tôn, sao vậy?"
Là một cường giả Đăng Tiên cảnh, hơn nữa còn có tạo nghệ phi phàm trong trận pháp chi đạo, Thẩm Linh Hãn ngay từ lần đầu đã nhận ra cách cục của Cửu Châu đại lục không hề tầm thường.
Cho dù Chư Thiên bát quái trận đã bị phá, nhưng trận cơ vẫn còn, bằng kiến thức của Thẩm Linh Hãn, có thể cảm giác được khí thế hùng vĩ của nó, tuyệt đối không phải ai muốn bày ra cũng được.
Ngay cả nàng cũng không làm được.
Điều này sao không khiến Thẩm Linh Hãn kinh ngạc!
Bản thân là cường giả Đăng Tiên cảnh mà không làm được, vậy thì chỉ có tiên nhân mới làm được.
"Cửu Châu đại lục này lấy biến hóa của Cửu Cung Bát Quái làm cơ sở, dùng đại lục làm trận cơ, cách cục tinh xảo, nếu như ta đoán không sai thì nó phải là do một cao nhân bố trí." Thẩm Linh Hãn đáp.
Có thể bị nàng gọi là cao nhân.
Chỉ có tồn tại vượt qua cả Đăng Tiên cảnh.
Cao nhân?
Ngô Thiên Nguyệt đầu tiên là sững sờ.
Sau đó liền nhớ đến ý niệm tiên nhân đánh với Ma Thần một trận.
Không hổ là sư tôn, chỉ mới liếc nhìn một cái đã thấy ra sự khác biệt của Cửu Châu đại lục.
Xem ra không giấu được rồi, vẫn nên thành thật khai báo thôi!
"Sư tôn, người nói cao nhân, chẳng lẽ là tiên nhân sao?" Ngô Thiên Nguyệt giả bộ kinh ngạc hỏi.
"Chỉ sợ chỉ có tiên nhân mới có thể bố trí ra được trận pháp rộng lớn như vậy, Cửu Châu đại lục hẳn là do một vị tiên nhân nào đó để lại vào thời Tiên Ma đại chiến, chỉ là không biết vì sao lại ở đây, công dụng lại là gì!" Thẩm Linh Hãn gật đầu nói.
"À đúng rồi sư tôn, ta nhớ ra rồi, lúc ta ở trên Cửu Châu đại lục, có nghe người ta nói Cửu Châu đại lục là do một vị tiên nhân bố trí trận pháp, hình như là để trấn áp Ma Thần, lúc đó ta còn khinh thường, nghĩ bọn họ bịa đặt vớ vẩn, tiên nhân và Ma Thần là những tồn tại cỡ nào? Sao có thể xuất hiện ở cái nơi hẻo lánh này, bây giờ nghe người nói vậy, chẳng lẽ cũng là thật sao?" Ngô Thiên Nguyệt đột nhiên lên tiếng.
Trận pháp tiên nhân dùng để trấn áp Ma Thần?
Sắc mặt Thẩm Linh Hãn sau khi nghe vậy thì dần dần lộ vẻ kinh hãi.
Những người có tu vi dưới Đăng Tiên cảnh, căn bản không thể nào hiểu rõ tiên nhân cường đại đến mức nào, chỉ biết tiên nhân rất mạnh rất mạnh, nhưng không biết mạnh ở chỗ nào, đến Đăng Tiên cảnh mới có thể thăm dò được một chút.
Cửu Châu đại lục lại là trận pháp tiên nhân dùng để trấn áp Ma Thần sao?
Là!
Là vậy!
Chắc chắn không sai!
Bố cục hùng vĩ như vậy, khí thế bàng bạc như vậy, chỉ dùng để trấn áp Ma Thần mới không uổng phí tâm huyết của tiên nhân bày ra trận này.
Chờ một chút!
Thẩm Linh Hãn nghĩ tới điều gì.
Đã là trận pháp trấn áp Ma Thần.
Chẳng lẽ nói Ma Thần còn ở dưới Cửu Châu đại lục sao?
Cho dù là cách thời Tiên Ma đại chiến đã hơn ba kỷ nguyên, hơn ba mươi triệu năm, nhưng Ma Thần chính là tồn tại ngang hàng tiên nhân, dù cho bị trấn áp lâu như vậy, cũng không thể nào chết được.
Một Ma Thần còn sống?
Hơn nữa là Ma Thần bị trấn áp mấy chục triệu năm?
Có lẽ đang trong trạng thái suy yếu cực độ?
Hay là nên tìm thêm mấy người bạn Đăng Tiên cảnh, liên thủ đánh chết hắn luôn?
Ma Thần và tiên nhân là cùng cấp bậc, thi thể của họ đối với cường giả Đăng Tiên cảnh mà nói, tuyệt đối là một bảo vật vô giá.
Giá trị nghiên cứu quá cao.
Bây giờ Tiên giới đã đóng, Ma giới thì tự phong bế.
Thế gian bao lâu rồi chưa có tiên nhân xuất hiện?
Nếu có thể dựa vào thi thể Ma Thần, vượt qua cảnh giới Đăng Tiên cảnh đỉnh phong, chẳng phải có thể trở thành một tồn tại vô địch sao?
Cho dù không đạt tới cảnh giới tiên nhân, chỉ cần có thể trở thành nửa bước Tiên Nhân cảnh, cũng đủ để càn quét các đại tinh vực.
Nghĩ tới đây.
Trái tim Thẩm Linh Hãn bỗng trở nên nóng rực...
Bạn cần đăng nhập để bình luận