Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 716: Bình An trở về (length: 8584)

Theo thời gian trôi qua.
Thiên Sách phủ chung quanh tụ tập người càng ngày càng nhiều.
Kẻ thì nghĩ đến kiếm một chén canh.
Từ Thiên Sách phủ vớt được một vài chỗ tốt.
Kẻ thì muốn nhìn xem.
Bảy mươi hai phúc địa một trong Thiên Sách phủ.
Đến tột cùng là như thế nào sụp đổ.
Nói tóm lại, đều không có hảo tâm gì.
Lý Ngọc Lương vốn là thân thể bị trọng thương.
Một trận chiến ở Huyết Kiếm Đường khiến cho vết thương càng thêm nghiêm trọng.
Có thể sống được bao lâu đều là một dấu chấm hỏi.
Có thể thấy, Thiên Sách phủ suy bại đã tiến vào giai đoạn đếm ngược.
Phần lớn người xung quanh đều đang xem kịch vui.
Âu Dương Tuân cấp bách xoay quanh.
Ngược lại không lo lắng cho Thiên Sách phủ.
Bởi vì có Yêu tộc Yêu Vương nhất mạch thiên kiêu Phượng Li, cùng nửa bước Yêu Vương Cảnh Ngưu Thanh ở đây.
Thiên Sách phủ rất an toàn.
Hai vị Yêu tộc đại gia ở lại Thiên Sách phủ tin tức, vẫn chưa truyền ra.
Nếu không chắc chắn sẽ không tụ tập nhiều người như vậy.
Âu Dương Tuân thực sự không yên tâm.
Là sư tôn Lý Ngọc Lương cùng các sư tỷ đệ.
Đại chiến đã qua gần nửa tháng.
Vẫn không có tin tức gì của sư tôn và sư tỷ đệ.
Cũng may mệnh bài của mọi người đều không nát.
Nói rõ ít nhất chưa có chết.
Chỉ cần sư tôn mang theo các sư tỷ bình an trở về.
Mọi chuyện đều còn kịp.
Thực tế điều khiến Âu Dương Tuân không ngờ tới là.
Tuy rằng tiểu sư đệ Lâm Phong chết ở Côn Khư Cảnh.
Lại cho Thiên Sách phủ lưu lại một chút hi vọng sống.
Nếu không phải tiểu sư đệ ở Côn Khư Cảnh bên trong, cứu Yêu tộc Yêu Vương nhất mạch thiên kiêu Phượng Li, khiến cho nàng mang theo Bán Bộ Yêu Vương Ngưu Thanh đến Thiên Sách phủ ở lại.
Hiện tại Thiên Sách phủ.
Có thể nói là hai mặt thọ địch.
Một đám thế lực bên ngoài nhìn chằm chằm.
Chỉ chờ tin Lý Ngọc Lương chết truyền đến một khắc, liền xông lên.
Nuốt chửng Thiên Sách phủ - một trong bảy mươi hai phúc địa này.
Trong đó không thiếu những thế lực gần với 36 Động Thiên, bảy mươi hai phúc địa như Huyết Kiếm Đường.
Thiên Sách phủ đang phải đối mặt.
Gần như là cục diện thập tử vô sinh.
Không có bất kỳ cơ hội lật bàn nào.
Nhưng có Phượng Li cùng Ngưu Thanh ở đây lại khác.
Một vị là hậu nhân dòng chính được Yêu Vương sủng ái nhất, một vị là siêu cấp cường giả nửa bước Yêu Vương Cảnh.
Trong một cái Tiên giới to lớn như vậy.
Trừ bỏ tam đại thánh địa.
Ai dám đắc tội Yêu tộc?
Không có! ! !
Một ai cũng không có!
Ngay cả tam đại thánh địa.
Cũng phải nể Yêu tộc ba phần.
Nếu Thiên Sách phủ thật sự có thể vượt qua nguy cơ trước mắt.
Đầu tiên phải cảm tạ chính là tiểu sư đệ Lâm Phong.
Nếu không phải là hắn, Thiên Sách phủ liền một tia hi vọng cũng không có.
Ngay lúc Âu Dương Tuân lo lắng cho sư tôn, Ở ngoài cửa lớn Thiên Sách phủ.
Loạng choạng bước vào năm bóng người.
Toàn thân bọn họ đều bị áo bào rộng thùng thình bao bọc lấy, không nhìn rõ mặt.
Còn chưa đến gần, liền bị người giữ cửa chặn lại.
"Người nào tới? Mời lập tức lui ra, Thiên Sách phủ tạm thời không tiếp đãi ngoại nhân."
Thiên Sách phủ hiện tại.
Đang đứng ở thời khắc sống còn.
Sau khi Lý Ngọc Lương rời đi, liền trực tiếp mở trận pháp, không gặp bất cứ thế lực nào.
Một vật phẩm nhanh chóng bắn ra.
Người giữ cửa đón lấy nhìn một chút.
Lập tức trợn tròn mắt.
Tức khắc mở trận pháp.
Đưa mấy người vào trong Thiên Sách phủ.
Thám tử của các đại thế lực xung quanh thấy vậy.
Nhao nhao suy đoán là người phương nào?
Thế mà có thể đi vào Thiên Sách phủ đề phòng sâm nghiêm.
Rất nhanh đã có người đưa ra đáp án.
Có khả năng cao là Lý Ngọc Lương cùng bốn đồ đệ của hắn.
Số người vừa khớp.
Mặc dù toàn thân che chắn cực kỳ kín mít.
Vẫn có thể nhìn ra trạng thái không tốt lắm.
Hiển nhiên đều bị thương không nhẹ.
Phù hợp với tình huống đại chiến ở Huyết Kiếm Đường.
Lý Ngọc Lương mang theo thân thể bị trọng thương trở về rồi.
Tin tức này một khi truyền ra.
Các thế lực xung quanh liền bắt đầu rục rịch.
Có dấu hiệu muốn động thủ với Thiên Sách phủ.
Chỉ cần diệt gọn Lý Ngọc Lương và mấy đệ tử của hắn, thì không cần lo lắng Thiên Sách phủ sẽ ngóc đầu trở lại.
Trong Thiên Sách phủ.
Âu Dương Tuân biết sư tôn và những người khác bình an trở về, kích động không thôi đón tiếp: "Sư tôn, đại sư tỷ, Tứ sư đệ, ngũ sư đệ, Lục sư muội, các ngươi rốt cục đã trở về."
"Âu Dương, thời gian gần đây, vất vả ngươi rồi!"
Lý Ngọc Lương biết rõ.
Âu Dương Tuân ở lại Thiên Sách phủ.
Chắc chắn đang chịu áp lực rất lớn.
Nhìn đám người vây quanh Thiên Sách phủ bên ngoài là biết.
Bao nhiêu thế lực tựa như ruồi nhặng ngửi thấy mùi tanh.
Nghĩ cắn xuống một miếng thịt khi Thiên Sách phủ sụp đổ.
Thật sự chọc tới hắn rồi.
Liều cả mạng sống không cần.
Các thế lực vây quanh Thiên Sách phủ có một là phải trả giá đắt.
Cái ma khí kia lợi hại tới mức nào.
Chắc hẳn Đường chủ Huyết Kiếm Đường và Kha Thọ Xuân đã thể nghiệm qua.
"Sư tôn! Ta không khổ cực, Thiên Sách phủ mọi thứ đều mạnh khỏe, chỉ cần các người trở về, ta mới an tâm!"
Trong lòng Âu Dương Tuân thở phào một hơi lớn.
Mặc dù từ trước mắt mà xem.
Tình hình phát triển rất bất lợi cho Thiên Sách phủ.
Nhưng hắn biết.
Vì tiểu sư đệ Lâm Phong đã cứu Yêu tộc Yêu Vương nhất mạch thiên kiêu Phượng Li ở Côn Khư Cảnh.
Có tình nghĩa này.
Thiên Sách phủ tạm thời không sao.
Đợi đến lúc Lý Ngọc Lương và những người khác từ từ tháo áo choàng đang che phủ trên người, để lộ chân dung, Âu Dương Tuân không khỏi giật mình kinh hãi.
Chỉ thấy sắc mặt của sư tôn Lý Ngọc trắng bệch như tuyết, không có chút huyết sắc nào.
Giống như người vừa ốm nặng dậy.
Khuôn mặt tiều tụy, như thể người sắp chết.
Mái tóc đen óng ban đầu giờ đã trở thành màu xám trắng lẫn lộn, lộn xộn không chịu nổi.
Đôi mắt từng sáng ngời có thần, khiến người ta sợ hãi hồn phách, bây giờ cũng ảm đạm vô quang, mất đi thần thái lanh lợi ngày xưa.
Ai có thể tưởng tượng ra được.
Người lớn tuổi trước mặt trông có vẻ đang dần tàn lụi này, lại chính là phủ chủ Thiên Sách phủ - một trong bảy mươi hai phúc địa?
Đừng nói là người ngoài.
Ngay cả Âu Dương Tuân thân là đồ đệ cũng suýt chút nữa không nhận ra.
Không chỉ vậy.
Đại sư tỷ và những người khác cũng không khá hơn bao nhiêu.
Ai nấy đều mặt mày khô héo, vẻ mặt mỏi mệt đến cực điểm, phảng phất như vừa phải trải qua hành hạ và dày vò tột độ.
"Sư tôn, đại sư tỷ, các ngươi..." Âu Dương Tuân thực sự không thể tin vào mắt mình.
"Chúng ta không sao! Vẫn chưa chết, nói một chút tình hình Thiên Sách phủ gần đây đi! Có thế lực nào định nhân cơ hội này bỏ đá xuống giếng." Sát ý lóe lên rồi biến mất trong mắt Lý Ngọc Lương.
Dù sao hắn lần này trở về, không có ý định có thể sống sót.
Trận chiến ở Huyết Kiếm Đường khiến ma khí mất khống chế, gắng gượng áp chế đến tận bây giờ, mục đích chính là cho những thế lực thăm dò Thiên Sách phủ một bài học thê thảm đau đớn.
"Sư tôn yên tâm! Thiên Sách phủ có khách quý đến thăm, các thế lực bên ngoài không dám động, chỉ cần mọi người trở về, chúng ta sẽ hoàn toàn an toàn."
"A? Chỉ giáo cho?" Lý Ngọc Lương lộ vẻ nghi hoặc.
Bốn người Hàn Tuyết Nhu cũng vậy.
Thiên Sách phủ hiện tại, còn ai dám đến dẫm vào vũng nước đục này sao?
"Không lâu sau khi sư tôn và những người khác đi, có hai người tới Thiên Sách phủ, một người là Yêu tộc Yêu Vương nhất mạch thiên kiêu Phượng Li, được Yêu Vương Phượng Chân cực kỳ yêu thích, người còn lại là Yêu tộc nửa bước Yêu Vương Cảnh cường giả Ngưu Thanh, hai người đủ để đại diện cho toàn bộ Yêu tộc, có bọn họ, các thế lực bên ngoài không dám hành động." Âu Dương Tuân giải thích.
"Người của Yêu tộc tại sao lại muốn tới Thiên Sách phủ? Hình như chúng ta không có giao tình gì với Yêu tộc mà?" Lý Ngọc Lương nghi hoặc hỏi.
Yêu tộc ở Vạn Yêu Quốc.
Rất ít khi đến Tiên giới.
Về cơ bản không có tiếp xúc với thế lực nào ở Tiên giới.
Không chỉ Lý Ngọc Lương có nghi vấn như vậy.
Mấy người Hàn Tuyết Nhu cũng thế.
Nghĩ mãi cũng không hiểu, người Yêu tộc vì sao lại muốn giúp đỡ Thiên Sách phủ.
"Sư tôn không biết, việc Yêu tộc đến Thiên Sách phủ, còn phải nhờ vào tiểu sư đệ."
"Lâm Phong? Hắn không phải đã chết ở Côn Khư Cảnh sao? Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?" Lý Ngọc Lương càng thêm nghi hoặc...
Bạn cần đăng nhập để bình luận