Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 701: Mánh khóe (length: 8038)

Linh Hư Tiên Vương cùng Dao Trì Tiên Vương rời đi.
Lưu lại Thái Sơ Tiên Vương một thân một mình ngồi ở tại chỗ, như là pho tượng không nhúc nhích.
Không biết đang suy nghĩ cái gì.
Qua hồi lâu.
Thái Sơ Tiên Vương chậm rãi nâng lên cánh tay phải.
Đưa tay phải ra, lòng bàn tay hướng lên trên, xòe ra.
Một tòa tiểu xảo linh lung cổ đỉnh lặng yên hiện ra, lẳng lặng trôi nổi trong lòng bàn tay.
Côn Hư đỉnh! ! !
Mở ra chìa khóa Côn Khư Cảnh.
Nếu không có Côn Hư đỉnh trong tay.
Bất luận kẻ nào đều đừng mơ tưởng bước vào cái kia thần bí khó dò Côn Khư Cảnh một bước.
Đừng nói Tiên Vương cảnh.
Chính là tồn tại siêu việt Tiên Vương, đều cũng làm không được.
Côn Khư đỉnh tổng cộng đúc hai mươi tòa.
Mang ý nghĩa tổng cộng có hai mươi cái bản nguyên vũ trụ có thể có được tư cách tiến vào Côn Khư Cảnh.
Mà chư thiên vạn giới.
Chỉ là một trong số đó.
Hơn nữa là bản nguyên vũ trụ cấp thấp nhất.
Phàm là có được Côn Hư đỉnh người.
Đều bị tôn xưng là "Người cầm đỉnh".
Côn Khư Cảnh cách mỗi vạn năm mở ra một lần.
Bình quân phân cho hai mươi cái bản nguyên vũ trụ.
Ước chừng mỗi qua năm trăm năm, liền sẽ có một cái bản nguyên vũ trụ tiến vào Côn Khư Cảnh.
Nếu có người cầm đỉnh ý đồ cưỡng ép mở ra Côn Khư Cảnh, như vậy rất có thể sẽ dẫn đến hắn cùng những bản nguyên vũ trụ khác phát sinh chồng chéo.
Bởi vậy, dưới tình huống bình thường, là không cho phép cưỡng ép mở ra Côn Khư Cảnh.
Thực sự muốn mở ra cũng có thể.
Chỉ có một lần cơ hội.
Sau khi cưỡng ép mở ra, nếu như người tiến vào không thể leo lên tầng thứ mười, thông qua toàn bộ khảo nghiệm của Côn Khư Cảnh, thì bản nguyên vũ trụ sẽ triệt để mất đi tư cách tiến vào Côn Khư Cảnh.
Côn Hư đỉnh sẽ bị thu hồi.
Thân phận người cầm đỉnh cũng sẽ bị tước đoạt.
Thái Sơ Tiên Vương nhìn Côn Hư đỉnh trong lòng bàn tay.
Ánh mắt lộ ra vẻ mờ mịt.
Tại sao sẽ là cái dạng này?
Không nên mà! ! !
Mọi người chư thiên vạn giới tiến vào Côn Khư Cảnh đều đi ra ngoài.
Thiên Cơ Tử, người được ký thác kỳ vọng, mới đến tầng thứ sáu mà thôi, khoảng cách tầng thứ mười còn kém xa.
Theo lý thuyết.
Một khắc Thiên Cơ Tử thất bại.
Côn Hư đỉnh liền nên bị mất mới đúng.
Nhưng mà đều đến bây giờ.
Bản thân vẫn còn nắm giữ Côn Khư đỉnh.
Thân phận người cầm đỉnh cũng không có bị tước đoạt.
Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Thái Sơ Tiên Vương suy nghĩ hồi lâu.
Khả năng tạo thành tình huống này có hai loại.
Loại thứ nhất là Thiên Cơ Tử dùng tốc độ nhanh nhất đi đến tầng thứ mười, thông qua toàn bộ khảo nghiệm Côn Khư Cảnh.
Sau khi ra ngoài nói dối đến tầng thứ sáu.
Cho nên bản thân bảo toàn được thân phận người cầm đỉnh.
Chư thiên vạn giới cũng giữ lại được tư cách tiếp tục tiến vào Côn Khư Cảnh.
Chỉ là khả năng này quá thấp.
Thấp đến bản thân Thái Sơ Tiên Vương cũng không tin.
Xem như một khả năng trên lý thuyết mà thôi.
Còn loại khác.
Đó là chư thiên vạn giới còn có người ở bên trong Côn Khư Cảnh chưa ra.
Dựa theo thời gian tính toán.
Không hề nghi ngờ.
Người kia thực đã leo lên tầng thứ bảy.
Là ai?
Trong chư thiên vạn giới còn có người có thể vượt qua Thiên Cơ Tử?
Thái Sơ Tiên Vương tiến vào Côn Khư Cảnh.
Thua ở trong tay người gương tầng thứ sáu.
Kém một chút liền có thể cùng người gương đồng quy vu tận.
Đáng tiếc cuối cùng không thể thành công, hắn biết rõ độ khó để leo lên tầng thứ bảy lớn bao nhiêu.
Đối mặt với người gương thực lực gấp năm lần bản thân, lại còn biết tất cả thủ đoạn của mình.
Nghĩ một chút cũng có thể cảm thấy tuyệt vọng.
Mặc dù leo lên tầng thứ bảy rất khó.
Nhưng so sánh với khả năng thứ nhất.
Xác suất loại thứ hai hiển nhiên lớn hơn nhiều.
Tóm lại, không phải loại thứ nhất, thì là loại thứ hai.
Nếu không Côn Khư đỉnh không có khả năng vẫn còn trong tay.
Nếu để Thái Sơ Tiên Vương lựa chọn, nhất định là loại thứ hai.
Đã như thế.
Người leo lên tầng thứ bảy Côn Khư Cảnh đến tột cùng là người nào vậy?
Chư thiên vạn giới còn có nhân vật cỡ này?
Thái Sơ Tiên Vương hồi tưởng trong đầu lúc trước thời điểm Côn Khư Cảnh mở ra, các đại thế lực đến hiện trường.
Cũng không phát hiện có tồn tại đặc thù nào.
Thiên Cơ Tử đến tầng thứ sáu.
Không chừng hắn sẽ biết thân phận của người này.
Có điều tại sao lại phải ẩn giấu?
Liên tiếp nghi vấn khốn nhiễu Thái Sơ Tiên Vương.
Nghĩ rất lâu đều không tìm ra đáp án, vẫn là quyết định hỏi Thiên Cơ Tử một chút.
Người duy nhất có thể biết đáp án, cũng chỉ có Thiên Cơ Tử.
Lúc này Thiên Cơ Tử đang bế quan.
Trong đầu vang lên thanh âm của Thái Sơ Tiên Vương.
"Thiên Cơ Tử, tới gặp ta!"
"Vâng, sư tôn! ! !"
Sau khi trả lời, Thiên Cơ Tử đứng dậy đến bên cạnh Thái Sơ Tiên Vương, cung kính hỏi thăm: "Sư tôn, ngài tìm ta!"
"Ngồi! ! !"
Sau khi Thiên Cơ Tử ngồi xuống.
Thái Sơ Tiên Vương đi thẳng vào vấn đề hỏi: "Thiên Cơ Tử, ngươi có biết người leo lên tầng thứ bảy Côn Khư Cảnh là người nào không?"
"A? ? ?"
Thiên Cơ Tử nghe vậy thì ngơ ngác.
Ngay sau đó nhanh chóng lấy lại tinh thần.
"Sư tôn nói có ý gì?"
"Chính là ý trong lời, ngươi nên hiểu!"
"Đệ tử không hiểu! ! !" Thiên Cơ Tử vẫn giả bộ hồ đồ.
Đã hứa với Lâm Phong muốn thay hắn giữ bí mật.
Thì phải giữ lời.
Thái Sơ Tiên Vương cũng không tiếp tục truy vấn.
Mở bàn tay phải ra.
Một tòa tiểu xảo linh lung cổ đỉnh xuất hiện trong lòng bàn tay.
"Biết đây là cái gì không?"
"Không biết!" Thiên Cơ Tử lắc đầu.
"Tiểu đỉnh tên là Côn Hư đỉnh, là chìa khóa tiến vào Côn Khư Cảnh, người có Côn Hư đỉnh được gọi là người cầm đỉnh, ta là người cầm đỉnh của chư thiên vạn giới, mỗi lần Côn Khư Cảnh mở ra đều cần ta ra tay, mọi người mới có thể tiến vào, lần này cưỡng ép mở Côn Khư Cảnh, trái với quy tắc, theo lý thuyết ta nên bị tước đoạt thân phận người cầm đỉnh, nhưng bây giờ, Côn Hư đỉnh vẫn trong tay ta, nói cách khác thân phận người cầm đỉnh của ta không bị tước đoạt, ngươi có biết ý nghĩa như thế nào không?"
"Không biết! ! !" Thiên Cơ Tử tiếp tục lắc đầu.
"Nghĩa là chắc chắn chư thiên vạn giới ta vẫn còn người trong Côn Khư Cảnh chưa ra, nếu không Côn Hư đỉnh sẽ bị thu hồi, muốn giữ thân phận người cầm đỉnh, giữ lại tư cách để chư thiên vạn giới tiếp tục tiến vào Côn Khư Cảnh, biện pháp duy nhất chính là có người có thể thông qua toàn bộ khảo nghiệm Côn Khư Cảnh, leo lên tầng thứ mười, ta nói đến đây, ngươi hiểu chưa?"
"Hiểu! ! !" Thiên Cơ Tử gật gật đầu.
Thái Sơ Tiên Vương đã nói đến mức này, nếu hắn còn nói không hiểu, vậy thì chính là người ngốc.
Trong lòng thầm niệm.
Lâm Phong, không phải ta không giúp ngươi giấu diếm.
Mà là Thái Sơ Tiên Vương thực sự đã đoán ra.
"Vậy ngươi không có gì muốn nói sao?"
Thiên Cơ Tử trầm mặc chốc lát, mới chậm rãi nói: "Sư tôn, thật xin lỗi, con đúng là có chuyện giấu ngài, chỉ là con đã hứa với người kia, không thể nói thân phận của hắn ra, xin sư tôn thứ tội."
"Vậy ngươi không nói thân phận hắn, trả lời ta một vài vấn đề là được."
"Sư tôn cứ hỏi!"
"Người đó có phải đã leo lên tầng thứ bảy Côn Khư Cảnh không?"
"Đúng! ! !"
Nghe được câu trả lời của Thiên Cơ Tử.
Hai mắt Thái Sơ Tiên Vương sáng lên.
Mặc kệ người này là ai.
Dù sao cũng đều thuộc về chư thiên vạn giới.
Tương lai cũng sẽ là một phần lực lượng đối phó Ma tộc.
"Ngươi cảm thấy hắn so với ngươi thì thế nào?"
"Mạnh hơn con không chỉ một chút! Lúc đầu con cho rằng qua sự dạy bảo của ba vị sư tôn, khoảng cách giữa con và hắn đã rút ngắn, không ngờ lần này gặp mặt, chênh lệch vẫn lớn như vậy, lớn đến mức con mất cả tự tin theo kịp." Thiên Cơ Tử cười khổ.
"Các ngươi trước đó quen biết?"
"Đúng! Quen biết từ rất lâu."
Thái Sơ Tiên Vương trầm mặc.
Hồi tưởng lại toàn bộ quá trình mình tìm đến Thiên Cơ Tử.
Có thể là ~~~ sai sao?...
Bạn cần đăng nhập để bình luận