Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 679: Chim rắn đại chiến (length: 8228)

Lâm Phong men theo dòng sông hướng hạ lưu tiến lên.
Một đường đi tới, gặp rất nhiều sinh vật cổ quái kỳ lạ, hình thái khác nhau.
Phần lớn dừng lại tại trong dòng sông.
Thực lực cũng không tính cường đại.
So với trước đó gặp được Phệ Kim Nghĩ Vương, cùng với quái vật có mấy trăm xúc tu, còn kém rất xa.
Để cho Lâm Phong ý thức được.
Bên trong Côn Khư Cảnh tầng thứ năm.
Cũng không phải là tất cả sinh vật đều cường đại như vậy.
Chỉ có số rất ít tồn tại đặc biệt lợi hại.
Theo dòng sông đi hồi lâu.
Phía trước đột nhiên truyền đến một trận tiếng đánh nhau kịch liệt.
Lâm Phong nghĩ thầm.
Chẳng lẽ là Thiên Cơ Tử đang cùng sinh vật nguyên tác của Côn Khư Cảnh tầng thứ năm chiến đấu?
Nghĩ tới đây, tức khắc bước nhanh, hướng phương hướng thanh âm truyền đến mau chóng đuổi theo.
Đến về sau, phát hiện chiến trường tại vị trí trung ương trong hồ của tầng thứ năm, đảo nhỏ mê vụ ngay trong trung tâm hồ.
Cả hòn đảo nhỏ đều bao phủ trong sương mù nồng đậm.
Ở trên hồ không có việc gì.
Một khi đạp vào đảo nhỏ mê vụ, liền sẽ tức khắc lâm vào ảo cảnh.
Đang giao chiến không có Thiên Cơ Tử.
Một bên là người khoác Hắc Viêm đại điểu, toàn thân bị hắc sắc hỏa diễm bao vây lấy.
Để cho Lâm Phong không khỏi nghĩ tới cảnh tượng Phượng Hoàng Niết Bàn trùng sinh trong truyền thuyết.
Khác với Phượng Hoàng là, hắc diễm thiêu đốt trên người đại điểu cho người ta một loại cảm giác âm trầm khủng bố.
Giống như Sứ Giả Địa Ngục đứng sừng sững giữa thiên địa, thân hình khổng lồ của hắn phát tán ra uy áp làm cho người ta cảm thấy ngạt thở.
Cánh rộng lớn mở ra đủ có vài chục mét, giống như hai mảnh Già Thiên Tế Nhật Ô Vân, mỗi một lần vung đều sẽ gây nên không khí xung quanh kịch liệt lưu động, hình thành trận trận cuồng phong quét sạch bốn phía.
Trong cuồng phong xen lẫn hơi nóng rực và mảnh tiểu hỏa tinh, khiến cho không gian xung quanh trở nên vặn vẹo bắt đầu mơ hồ.
Bên kia là một sinh vật kỳ dị tiềm phục trong hồ nước, làm cho người rùng mình quỷ dị —— rắn sáu đầu trách!
Thân thể khổng lồ mà vặn vẹo tựa như một ngọn núi chiếm cứ dưới đáy nước, tản ra từng trận hôi thối và khí tức âm trầm.
Sáu cái đầu từ phần cổ vươn ra, trên mỗi đầu đều có một đôi mắt đỏ như máu, để lộ sự tham lam và xảo trá.
Những cái đầu này không ngừng vặn vẹo, dường như đang tìm kiếm con mồi.
Làn da xà quái hiện lên màu xanh thẫm, trên đó phủ đầy vảy lít nha lít nhít, lóe lên ánh sáng quỷ dị.
Khi nó di chuyển, vảy cọ xát vào nhau phát ra tiếng xào xạc, phảng phất bản xô-nát tử vong vang vọng bên tai.
Đại điểu toàn thân bốc hỏa diễm đen, giữa không trung dao động bất định, ánh mắt sắc bén như chim ưng, luôn giữ cảnh giác, cũng thỉnh thoảng phun ra hắc diễm đen như mực.
Ngọn lửa kia dường như ẩn chứa lực lượng hủy diệt vô tận, khiến người ta nhìn mà kinh hãi.
So sánh thì rắn sáu đầu trách có vẻ xảo quyệt hơn.
Nó giấu phần lớn cơ thể dưới mặt hồ, chỉ lộ ra sáu cái đầu rắn dữ tợn vặn vẹo.
Mỗi khi đại điểu phun hắc hỏa diễm, rắn sáu đầu trách liền nhanh chóng thu hết đầu vào trong nước, tránh đòn chí mạng này.
Đợi khi hắc diễm tan đi, nó lại ngoi lên mặt nước, tiếp tục tấn công đại điểu màu đen đang xoay quanh trên trời.
Mỗi cái đầu rắn của rắn sáu đầu trách đều có thể phun ra chất độc cực mạnh.
Khói độc và nọc độc có tính ăn mòn và sát thương cực mạnh, dù đại điểu đen cũng không dám chạm vào tùy tiện, chỉ có thể dựa vào sự nhanh nhẹn để liên tục tránh né trên không.
Lâm Phong ẩn thân trên một cây đại thụ gần đó, lặng lẽ quan sát trận chiến kinh tâm động phách.
Từ khí tức mạnh mẽ của đại điểu đen và rắn sáu đầu trách phóng ra mà xem.
Không nghi ngờ gì, thực lực của chúng cũng tương đương với Yêu Thần cấp mười hai ở cảnh giới Kim Tiên đỉnh phong!
Bất kể là Hắc Viêm do hắc diễm đại điểu phun ra, hay chất độc mà rắn sáu đầu trách phun ra, đều có thể dễ dàng giết chết Chân Tiên cảnh và Huyền Tiên cảnh.
Ngay cả Kim Tiên bình thường gặp phải, cũng phải nhượng bộ rút lui.
Sơ sẩy dính vào thì không chết cũng phải lột da.
A?
Lâm Phong đột nhiên phát hiện.
Rắn sáu đầu trách dường như còn có cái đầu thứ bảy.
Chỉ là so với sáu đầu kia, đầu thứ bảy hiển nhiên nhỏ hơn nhiều.
Đại khái chỉ bằng một phần ba.
Dường như còn chưa phát triển hoàn toàn.
Chẳng lẽ con rắn sáu đầu trách này vẫn đang tiến hóa?
Mỗi khi mọc thêm một cái đầu, thực lực liền tăng lên một bậc?
Vậy cuối cùng có thể dài đến mấy cái?
Tám hay chín cái?
Lâm Phong nghĩ đến kiếp trước khi còn ở Địa Cầu.
Có một nước láng giềng có một con vật là đồ đằng, dường như chính là con xà quái tám đầu.
Gọi là Bát Kỳ Đại Xà.
Đương nhiên, thần thoại của quốc gia mình, còn có tồn tại trâu bò hơn Bát Kỳ Đại Xà.
Cửu Đầu Tương Liễu!!!
Nghe nói đây chính là hung thú Thượng Cổ.
Thực lực mạnh, đủ để hủy thiên diệt địa.
Tuyệt không phải thứ Bát Kỳ Đại Xà có thể so sánh được.
Dù sao thêm một đầu, thực lực tự nhiên mạnh hơn một chút.
Suy nghĩ quay về.
Lâm Phong tiếp tục xem cuộc chiến.
Rắn sáu đầu trách rất mạnh.
Hắc diễm đại điểu cũng không phải dạng vừa.
Hai bên coi như ngang sức.
Đánh có qua có lại.
Nhưng trong mắt Lâm Phong.
Đều chỉ là những đòn thăm dò.
Không gây ra bất kỳ tổn thương thực chất nào.
Cửu Đầu Xà Quái không lên được trời, hắc diễm đại điểu cũng không dám xuống nước.
Một kẻ giỏi chiến đấu trên không, một kẻ giỏi chiến đấu dưới nước.
Trong tình huống thực lực không chênh lệch nhiều.
Đến lĩnh vực mà đối phương quen thuộc, nhất định sẽ ở thế yếu, nên không dám mạo hiểm.
Lâm Phong trốn trên cây lớn, nhìn một chút thấy có hơi chán.
Cũng không biết vì sao hai người này lại đánh nhau.
Để tranh giành một bảo vật nào đó sao?
Hình như cũng không thấy có bảo vật nào?
Đánh nhau lại không dám hết sức, chỉ thăm dò, có ý gì?
Nếu không phải đã hẹn tụ hợp với Thiên Cơ Tử ở đây, Lâm Phong đã muốn rời đi rồi.
Không có xung đột lợi ích, hắn cũng không muốn dây dưa vào hai người này.
Không phải sợ, là không cần thiết.
Đánh thắng cũng không có lợi lộc gì.
Nếu thật có thiên tài địa bảo mà Lâm Phong cần, hắn nhất định không chút do dự ra tay, đánh đuổi cả chim và xà quái.
Ngoài xa, trên mặt hồ nơi chiến trường.
Loài chim lớn toàn thân bốc cháy hắc diễm đang lượn quanh trên không trung.
Ngay khi đại điểu đen hạ thấp xuống gần mặt nước nhất.
Rắn sáu đầu trách, vốn một nửa người còn ẩn mình dưới nước, đột nhiên phát động công kích.
Chỉ thấy sáu cái đầu đồng thời há ra huyết bồn đại khẩu, từ đó phun ra đủ loại vật chất chứa độc tố chết người.
Có chất lỏng trong suốt, có thể rắn màu xanh đậm, còn có khí độc nồng nặc.
Đại điểu hắc diễm đang ở tầm thấp phát hiện nguy hiểm liền lập tức phun ra Hắc Viêm hừng hực để chống đỡ.
"Oanh long ~~~" một tiếng vang thật lớn.
Hắc Viêm và chất độc hung hăng va chạm, gây ra một vụ nổ kịch liệt.
Vô số độc vật được Hắc Viêm bao bọc bắn tung tóe ra bốn phương tám hướng.
Đối mặt với biến cố bất ngờ, rắn sáu đầu trách rõ ràng đã sớm chuẩn bị.
Nhanh chóng thu mình vào trong nước, tránh bị vụ nổ tác động đến.
Mặt hồ bảo vệ nó rất tốt.
Những chất độc rơi vào mặt nước không gây nổi một chút bọt nước nào.
Xem ra cũng không phải hồ nước bình thường.
Hắc diễm đại điểu không may mắn như vậy.
Trên bầu trời không có bất kỳ thứ gì có thể ngăn cản.
Bị một chút chất độc đánh trúng, lông vũ của hắc diễm đại điểu rung lên, lập tức phát ra một tiếng kêu thảm thiết và chói tai.
"Thu ——"
Tiếng kêu vang vọng đến tận mây xanh...
Bạn cần đăng nhập để bình luận