Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 265: Cáo biệt (length: 8523)

Thiên Cơ bảng xuất hiện.
Tại Trung Châu tạo thành oanh động lớn.
Khiến thế hệ tuổi trẻ sinh ra trước đó chưa từng có cảm giác cấp bách.
Nhao nhao bắt đầu cố gắng gấp bội tu luyện.
Mặc dù danh ngạch siêu việt thập nhị cảnh có hạn.
Nhưng ở cái siêu cấp đại thời đại này, có thể một lần dựa thế vọt tới thập nhị cảnh cũng là không tệ.
Đại bộ phận người đều không cùng Trung Châu thập kiệt tranh tâm tư.
Bọn họ biết mình không có hy vọng, chỉ muốn đến một ngày có thể đột phá đến thập nhị cảnh như vậy là đủ rồi.
Siêu việt thập nhị cảnh không ra tình huống, thập nhị cảnh đã thuộc về chiến lực mạnh nhất.
Có thể nói Thiên Cơ bảng xuất hiện, thúc đẩy lớn sự phát triển nhanh chóng của Trung Châu.
Bất quá đối với Lâm Phong mà nói, cũng không có chút nào ảnh hưởng.
Nên ăn cứ ăn, nên uống cứ uống.
Cảm giác cấp bách gì, cùng hắn không có bất cứ quan hệ nào.
Bây giờ Lâm Phong còn chưa có năng lực tự vệ, cũng không muốn lên bảng, gây nên các thế lực lớn ở Trung Châu chú ý.
Nhân lúc còn thời gian này.
Tận khả năng săn giết nhiều dị thú một chút, đổi lấy Linh Nguyên Đan, mới là quan trọng nhất.
Chờ đột phá thập nhị cảnh.
Khả năng cao sẽ tiến vào tuyệt đỉnh Thiên Kiêu bảng.
Đến lúc đó các thế lực lớn đều sẽ toàn lực tìm kiếm tung tích của hắn.
Lâm Phong chuẩn bị tìm một chỗ trốn đi bế quan tu luyện.
Tạm thời không ra.
Thực lực đủ rồi lại hiện thân sau.
Căn cứ theo cách nghĩ như vậy, Lâm Phong lại bắt đầu thường xuyên xuất hiện ở chỗ sâu trong Mê Thất Sâm Lâm.
Bởi vì lần trước bị giáo huấn, hắn cũng học khôn.
Chuyên chọn dị thú đỉnh phong thập nhất cảnh có giá trị cao săn giết.
Số lượng dị thú săn giết đúng là ít đi, nhưng giá trị rất cao.
Dù sao một viên nội đan dị thú đỉnh phong thập nhất cảnh, sánh bằng rất nhiều viên nội đan thập nhất cảnh sơ trung hậu kỳ.
Kiều Y Lâm vết thương đã không sai biệt lắm khỏi hẳn, có thể gia nhập đội tiến vào Mê Thất Sâm Lâm chấp hành nhiệm vụ.
Một nhóm bốn người hợp tác hai lần.
Thực sự không có vấn đề lớn gì.
Khi lần thứ ba hợp tác trở về.
Lâm Phong nói ra ý định sắp rời đi của mình.
"Lâm công tử phải đi?" Kiều Y Lâm ngẩn người một lát, lên tiếng hỏi.
Lý Anh Kỳ cùng Trụ Tử tất cả đều đưa mắt nhìn qua.
"Ừ! Đi ra thời gian dài như vậy, cũng cần phải trở về." Lâm Phong gật đầu.
"Chúng ta về sau còn có cơ hội gặp mặt không?"
"Sẽ có!"
"Vậy . . . Chúc Lâm công tử thuận buồm xuôi gió!" Kiều Y Lâm mỉm cười.
Trong lòng tuy có mọi loại không muốn, nhưng vẫn nói ra lời từ biệt, bởi vì nàng biết rõ không giữ được Lâm Phong.
Việc duy nhất có thể làm chính là gửi lời chúc phúc chân thành nhất.
Hy vọng đối phương đừng quên một đoạn kinh nghiệm ở Mê Thất Chi Thành này.
Lý Anh Kỳ và Trụ Tử trong lòng cũng không nỡ.
Cứ việc thời gian Lâm Phong gia nhập đội chỉ vẻn vẹn mấy tháng, nhưng sự giúp đỡ của hắn đối với đội lại là rất lớn.
Nếu không phải là gặp được Lâm Phong, kéo hắn vào đội.
Y Lâm hiện tại e là vẫn nằm trên giường không thể động đậy, có lẽ để giữ được mạng, liền hai chân đều đã cắt, cả đời này xem như hoàn toàn hủy.
Với tính cách của Lý Anh Kỳ, tuyệt không có khả năng từ bỏ Kiều Y Lâm, sẽ luôn canh giữ bên người nàng, chiếu cố nàng cả đời.
Trụ Tử chất phác cũng sẽ không rời đi.
Hai người cả đời đều sẽ bị trói lại.
Cho nên có thể nói Lâm Phong là ân nhân của các nàng.
Gia nhập đội từ khi đó đến nay, không những không có được chỗ tốt gì, còn bỏ ra rất nhiều.
"Khi nào thì đi?" Lý Anh Kỳ hỏi.
"Liền trong hai ngày này thôi!" Lâm Phong trả lời.
"Lúc đi nói cho chúng ta một tiếng, chúng ta tiễn ngươi một đoạn đường."
"Đó là đương nhiên!"
Lâm Phong đi rồi.
Chỉ để lại ba người Lý Anh Kỳ.
Bầu không khí có chút trầm buồn.
Các nàng sớm đã coi Lâm Phong là một thành viên của đội.
Biết được hắn muốn rời đi.
Trong lòng tự nhiên không dễ chịu.
Lúc này Lý Anh Kỳ là đội trưởng, lên tiếng.
"Mọi người không nên như vậy, Lâm Phong không giống với chúng ta, hắn là con em thế gia, đến Mê Thất Chi Thành là để lịch luyện, có tiền đồ tốt, không có khả năng cả đời đợi ở Mê Thất Chi Thành cùng chúng ta, rời đi là tất nhiên, chúng ta nên chúc phúc cho hắn."
"Đội trưởng yên tâm, chúng ta đều biết Lâm công tử sớm muộn cũng sẽ đi, chỉ là không nghĩ tới nhanh như vậy." Kiều Y Lâm nói ra.
"Đúng vậy a! Nếu không phải là Lâm Phong tiểu huynh đệ, Y Lâm còn nằm ở trên giường, chúng ta cũng không biện pháp nhận nhiệm vụ, có thể nói là hắn thay đổi vận mệnh của ba người chúng ta." Trụ Tử cũng cảm thán.
"Vậy thì chúng ta càng nên vui vẻ mới đúng! Lâm Phong rời đi, là vì sau này phát triển tốt hơn, nói không chừng lần sau gặp lại, hắn sẽ trở thành một tồn tại mà chúng ta phải ngưỡng vọng."
"Đội trưởng cô nói sai rồi, với thân phận của Lâm công tử, bây giờ đã là tồn tại mà chúng ta phải ngưỡng vọng, chỉ là hắn không muốn bại lộ thôi."
"Vậy cũng đúng!" Lý Anh Kỳ không phản bác.
Các nàng bất quá chỉ là những nhà thám hiểm bình thường đang trà trộn ở Mê Thất Chi Thành.
So với Lâm Phong, người thuộc thế gia, địa vị của hắn không cần biết cũng cao hơn bọn họ gấp bao nhiêu lần.
Sau khi tách ra với ba người Lý Anh Kỳ.
Lâm Phong thay bộ đồ trang phục chính nghĩa sứ giả, đi tới Tàng Bảo Các.
Viên Minh thấy Lâm Phong, lập tức khách khí nói: "Công tử đến rồi!"
"Ừ! Ta nhờ ngươi chuẩn bị Linh Nguyên Đan đã chuẩn bị xong chưa?" Lâm Phong hỏi.
"Công tử đã phân phó, Tàng Bảo Các sao dám lơ là."
"Còn nữa, ta muốn mua một chút Truyền Âm phù, Tàng Bảo Các các ngươi có không?"
"Có!"
"Vậy giao dịch đi!"
Hai bên rất nhanh liền giao dịch hoàn thành.
Lâm Phong lại lấy được mấy chục triệu Linh Nguyên Đan, cùng mấy chục tấm Truyền Âm phù.
Truyền Âm phù chia làm mẫu phù cùng tử phù.
Tử phù bóp nát sau sẽ xuất hiện dao động không gian, âm thanh sẽ truyền cho mẫu phù.
Mà mẫu phù không cần bóp nát, liền có thể truyền âm thanh cho tử phù.
Thông thường, một tấm mẫu phù, sẽ đi kèm rất nhiều tử phù, dù sao tử phù chỉ dùng một lần.
Bóp nát liền không còn.
Cũng có thể hai tấm mẫu phù truyền âm qua lại giữa nhau.
Chỉ là giá trị mẫu phù quá cao.
Trừ một số thế lực lớn, có rất ít trường hợp sử dụng truyền âm bằng song mẫu phù.
Ví dụ như Tàng Bảo Các.
Chính là tổng bộ một tấm mẫu phù.
Chi nhánh bên dưới sử dụng tử phù.
Giao dịch hoàn thành.
Lâm Phong đứng dậy muốn rời đi.
Viên Minh vội vàng lên tiếng hỏi: "Công tử, không biết lần sau ngài khi nào thì tới? Ta có thể chuẩn bị sẵn Linh Nguyên Đan cho ngài."
Trước kia mỗi khi đối phương lúc rời đi, đều sẽ phân phó hắn tiếp tục chuẩn bị Linh Nguyên Đan, lần này lại không nói, Viên Minh chỉ có thể tự hỏi.
"Viên Minh điếm trưởng, quên nói với ngươi, về sau không cần chuẩn bị nữa, ta muốn rời khỏi Mê Thất Chi Thành, không biết lúc nào mới có thể trở lại, chúng ta hữu duyên gặp lại nhé! Khoảng thời gian này cảm ơn ngươi." Lâm Phong đáp lại.
"Cái gì? Công tử ngài muốn rời khỏi Mê Thất Chi Thành?" Trong lòng Viên Minh kinh hãi.
"Ừ! Đến Mê Thất Chi Thành cũng không ngắn thời gian, chuẩn bị đi nơi khác xem thử." Lâm Phong gật đầu.
Viên Minh nghe vậy, trong lòng lập tức hoảng loạn lên.
Chính nghĩa sứ giả muốn rời khỏi Mê Thất Chi Thành, phải làm sao mới ổn đây?
Tổng bộ Tàng Bảo Các mới vừa truyền tin tức đến, các chủ đang trên đường đến Mê Thất Chi Thành, muốn gặp chính nghĩa sứ giả.
Khi mình tới làm sao bàn giao với các chủ?
Không được!
Nhất định phải giữ chính nghĩa sứ giả lại.
Dù cho muốn rời khỏi Mê Thất Chi Thành, ít nhất cũng phải đợi các chủ tới gặp đã rồi mới rời đi.
Nếu không bản thân có thể không thoát khỏi liên quan.
"Công tử, ta đang đặc biệt điều một nhóm Linh Nguyên Đan từ tổng bộ đến cho ngài, không bao lâu sẽ đến, công tử có thể đợi thêm một chút được không?"
"Không cần! Ta đang có việc gấp." Lâm Phong từ chối nói.
Trên người hắn Linh Nguyên Đan đã quá nhiều.
Khoảng thời gian gần đây cũng sẽ không lo lắng về tài nguyên tu luyện.
Tiếp tục đợi ở Mê Thất Chi Thành cũng không có bao nhiêu giá trị lớn.
"Công tử, thực không dám giấu giếm! Các chủ Tàng Bảo Các chúng ta đang trên đường đến Mê Thất Chi Thành, nói muốn gặp mặt ngài, ngài nếu đi mất, ta không cách nào bàn giao với các chủ, mong công tử đợi gặp các chủ rồi hãy đi có được không?"
Viên Minh nói xong vẻ mặt khổ sở.
Sợ bị Lâm Phong cự tuyệt thêm lần nữa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận