Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 868: Chiến trường thời viễn cổ (length: 8596)

Lâm Phong cùng Lạc Khuynh Thành tổ đội ba người hoàn thành.
Trên quảng trường những người khác cũng không có thay đổi gì nhiều.
Đa số mọi người cơ bản cũng đã sớm thương lượng xong.
Số người rất ít sẽ ở hiện trường lâm thời tổ đội.
Có người cũng đi một mình, bởi vì không tìm thấy đồng đội tin tưởng được, còn không bằng không tìm, tránh bị tính kế.
Nếu như Lâm Phong không phải tại Côn Hư cảnh gặp được Lạc Khuynh Thành ba người, khả năng cao là chỉ có một mình.
Số người trong đội có ít có nhiều.
Ít thì hai, ba người, nhiều thì năm sáu người.
Không có nhiều hơn nữa.
Dù sao quá nhiều người cũng có hại.
Có thể đi vào Thông Thiên Lộ, ai mà không phải là thiên chi kiêu tử?
Việc phân chia lợi ích một cách hợp lý là cả một vấn đề.
Đã tổ đội rồi, Lâm Phong cũng không khách khí, trực tiếp mở miệng nói: "Lạc tiểu thư, Thượng Quan huynh, Kim Cương huynh, thực không dám giấu giếm, ta ở tại bản nguyên vũ trụ, đã rất lâu không có người có thể đi vào Thông Thiên Lộ, những gì liên quan tới giới thiệu về Thông Thiên Lộ cũng cực kỳ ít ỏi, nếu có thời gian, xin ba vị hãy nói cho ta biết một chút về Thông Thiên Lộ, để ta chuẩn bị tâm lý."
"Không vấn đề! Hiện tại Thông Thiên Môn còn chưa mở, ta nói sơ qua một chút vậy! Thực ra Côn Hư cảnh tổng cộng có chín cái, lần lượt đại biểu cho lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tiền, hành chín loại bí pháp, mục đích là giúp Thông Thiên Lộ tuyển chọn nhân tài, leo lên Côn Hư cảnh tầng thứ tám, thì có tư cách đến đây, chúng ta khi trước tiến vào Côn Hư cảnh, đại biểu cho một trong các bí chữ của cửu tự chân ngôn bí pháp là chữ "Hành"."
"Cửu tự chân ngôn bí pháp chính là bí pháp cao cấp nhất trong Hồng Hoang, mỗi một chữ có uy năng vô cùng, nếu ai có thể học được, nhất định thực lực sẽ tăng mạnh, hưởng thụ cả đời, vòng một của Thông Thiên Lộ là cuộc chiến tranh đoạt lệnh bài, là nơi chín cái Côn Hư cảnh những thiên chi kiêu tử đủ điều kiện tiến vào Thông Thiên Lộ đều hỗn loạn với nhau, cướp đoạt suất thăng cấp, cực kỳ nguy hiểm, đương nhiên chỗ tốt cũng không ít, nghe nói vòng một từng là một chiến trường thời viễn cổ, ẩn giấu rất nhiều bảo vật mà cường giả lưu lại..."
Nghe Lạc Khuynh Thành giới thiệu, Lâm Phong âm thầm gật đầu.
Cửu tự chân ngôn bí pháp mạnh mẽ, hắn có quyền phát biểu nhất.
Bản thân hắn đã học được một trong số đó, bí chữ "Hành".
Có thể dùng để chiến đấu, thần không biết quỷ không hay xuất hiện ở bất kỳ hướng nào của địch nhân.
Lúc đánh không lại thì lại có thể dùng để chạy trốn.
Dù có gặp phải đối thủ không thể địch nổi, trong tình huống đối phương không kịp phản ứng, vẫn có thể lặng yên không một tiếng động tẩu thoát.
Đồng thời không để lại bất cứ dấu vết gì.
Địch nhân muốn đuổi theo cũng không thể nào bắt kịp.
Đây là chỗ đáng sợ nhất của bí chữ "Hành".
Còn tám loại bí thuật khác của cửu tự chân ngôn bí pháp, nghĩ cũng không thể kém so với bí chữ "Hành".
Chỉ là tác dụng khác nhau.
Lạc Khuynh Thành vừa mới giới thiệu xong tình huống vòng một của Thông Thiên Lộ.
Theo một trận tiếng cót két cót két vang lên.
Thông Thiên Môn chậm rãi mở ra.
Việc nó mở ra, tượng trưng cho hành trình Thông Thiên Lộ sắp bắt đầu.
Ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người ở đây.
Ai nấy đều hướng ánh mắt về phía Thông Thiên Môn.
Trong mắt lóe lên sự mong chờ, cùng hưng phấn.
Đến Thông Thiên Lộ, liền có thể muốn làm gì thì làm, không cần kiêng nể gì cả.
Ở đó, không có quy tắc nào có thể nói.
Kẻ nào nắm tay lớn, kẻ nào thực lực mạnh, kẻ đó là quy tắc.
Một trăm năm thời gian.
Ngoài việc tìm kiếm Thông Thiên lệnh ra.
Còn có thể đến vô số di tích của cường giả.
Tìm kiếm bảo vật do cường giả để lại.
"Két... Két...".
Khi Thông Thiên Môn mở hoàn toàn.
Thanh âm thần bí vang lên.
"Thông Thiên Lộ chính thức mở ra, vào! ! !"
Ngay sau đó trên quảng trường đông đảo thiên chi kiêu tử, một bộ phận người cùng nhau xông lên, muốn tranh thủ tiến vào Thông Thiên Môn trước, giành được cơ hội.
Lạc Khuynh Thành không hề động đậy.
Thượng Quan Hồng, Kim Cương, Lâm Phong ba người lặng lẽ chờ đợi.
"Để cho bọn họ đi trước đi! Với thực lực đội ngũ chúng ta, vẫn là cẩn trọng một chút vẫn tốt hơn, không cần thiết phải giành chút thời gian đó." Lạc Khuynh Thành nói.
Nàng là người có tu vi cao nhất trong bốn người, Tiên Vương cảnh hậu kỳ, tự nhiên được ngầm công nhận là đội trưởng.
Đám người đầu tiên xông vào Thông Thiên Môn, thực lực đều rất mạnh, số lượng Tiên Vương cảnh đỉnh phong cũng không ít.
Thậm chí có số ít đạt đến nửa bước Tiên Hoàng cảnh.
Đối với cường giả như vậy, cho dù là Lâm Phong thời toàn thịnh, cũng muốn tạm thời tránh mũi nhọn, huống chi bây giờ thân thể hắn tiêu hao nghiêm trọng, vẫn chưa hồi phục.
Đợi đến khi những người trên quảng trường đều đã vào gần hết.
"Lâm Phong, cái này định vị châu cho ngươi, cách dùng rất đơn giản, đưa vào một chút tiên nguyên lực là được, sau khi vào Thông Thiên Môn sẽ truyền tống ngẫu nhiên, có lợi cho chúng ta bên trong nhanh chóng tụ hợp, nhớ lấy, nhất định phải tụ hợp trước, nếu không với thực lực của ngươi, rất khó ứng phó nguy cơ bất ngờ, ta không hy vọng đồng đội của ta còn chưa tụ hợp đã bị giết, coi như thấy bảo vật cũng không thể lấy, bởi vì bảo vật thường kèm theo nguy hiểm." Lạc Khuynh Thành nói xong ném cho Lâm Phong một viên châu.
"Cảm ơn! ! !" Lâm Phong nhận lấy viên châu.
Cầm trong tay thấy ấm áp.
"Người vào cũng gần hết, đến lượt chúng ta, đi! ! !"
Lạc Khuynh Thành dẫn đầu hướng về phía Thông Thiên Môn phóng đi.
Lâm Phong, Thượng Quan Hồng, Kim Cương ba người theo sát phía sau.
Bốn người cùng nhau bước vào bên trong Thông Thiên Môn.
Một cỗ hấp lực mạnh mẽ xuất hiện, thân thể không tự chủ bị hút vào.
Tiếp theo, một trận trời đất quay cuồng kéo đến, Lâm Phong phát hiện mình đã ở trong một khu rừng già rậm rạp.
Cây cối cao lớn mà cường tráng, cành lá um tùm, che kín cả bầu trời, ánh nắng xuyên qua kẽ lá chiếu xuống, tạo thành từng mảng quang ảnh lốm đốm.
Trong không khí tràn ngập một loại hơi thở mục nát cổ xưa, đây là điều mà bất kỳ bí cảnh nào cũng không có.
Mặt đất phủ đầy một lớp lá rụng và cành khô dày đặc.
Dưới chân khẽ động nhẹ nhàng, phát ra âm thanh xào xạc xào xạc.
Lâm Phong lấy ra định vị châu mà Lạc Khuynh Thành đưa cho hắn, rót vào một tia tiên nguyên lực.
Viên châu khẽ rung động.
Một đạo hào quang yếu ớt từ trong châu bắn ra, tạo thành một màn sáng nhỏ.
Bên trên hiển thị bốn điểm sáng.
Điểm sáng sáng nhất, đại biểu vị trí của Lâm Phong.
Ba điểm sáng còn lại, lần lượt đại biểu cho Lạc Khuynh Thành, Thượng Quan Hồng cùng Kim Cương ba người.
Trong đó có một người cách Lâm Phong rất gần.
Có định vị châu, liền có thể tùy thời nắm rõ vị trí của đồng đội.
Đồ vật rất cao cấp.
Chư thiên vạn giới không có định vị châu.
Chỉ có cảm ứng thạch.
Trong phạm vi nhất định có thể cảm ứng được nhau.
Đang lúc Lâm Phong chuẩn bị tụ hợp với người gần mình nhất.
"Ngao! ! !"
Một tiếng gầm trầm thấp truyền đến, chấn động khiến màng nhĩ của hắn ù đi.
Quay đầu nhìn lại, một con Yêu thú hình thể khổng lồ từ trong rừng cây vọt ra.
Ít nhất cao hai, ba mét, dài năm sáu mét, đây còn chưa tính cái đuôi, trên người bao phủ một lớp lông màu đen bóng, móng vuốt sắc bén lóe lên hàn quang, trong miệng lộ ra hai chiếc răng nanh nhọn hoắt, ánh mắt lộ vẻ sát ý điên cuồng, dường như muốn nuốt chửng Lâm Phong trong một hơi.
Một người một thú nhìn nhau một lát, Yêu thú phát động công kích, chân sau đạp đất, nhảy lên thật cao, chân trước giơ vuốt đầy hàn quang, hướng Lâm Phong chụp tới.
Khí tức cường đại ập đến, khiến Lâm Phong nhíu mày.
Thực lực của yêu thú này, đã đạt đến cấp độ Yêu Tôn.
Thông thường mà nói, linh trí của Yêu Tôn không thua kém gì loài người.
Kết quả lại giống như dã thú chưa khai hóa, bị bản năng hoàn toàn chi phối.
Sao lại như vậy?
Lẽ nào Yêu thú ở đây đều là như thế?
Hơn nữa, tùy tiện gặp một con yêu thú đã mạnh như vậy.
Khó trách tỷ lệ tử vong của Thông Thiên Lộ lại cao như thế.
Không chỉ phải đối mặt với những thiên chi kiêu tử từ các bản nguyên vũ trụ khác nhau, còn phải phòng bị những sinh vật nguyên tác cường đại.
Mắt thấy yêu thú càng ngày càng gần Lâm Phong.
"Hống! ! !"
Một tiếng gầm giận dữ vang lên.
Một ảo ảnh Ma Viên bỗng nhiên xuất hiện.
Hai tay tóm lấy yêu thú đang lao tới, dùng sức kéo một cái.
Trực tiếp xé nó làm đôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận