Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 681: Đáp án công bố (length: 8413)

Đang lúc Lâm Phong suy đoán thời khắc.
Bình tĩnh như mặt hồ không hề có dấu hiệu nổ tung ra! Bọt nước văng khắp nơi.
Một cái dữ tợn đáng sợ thân ảnh chậm rãi hiện ra.
Lục đầu xà quái! ! !
Mỗi cái đầu đều mở ra miệng máu lớn.
Trong phút chốc, sáu đạo sắc thái lộng lẫy, hình thái khác nhau trí mạng độc tố như suối phun bắn ra.
Mục tiêu nhắm thẳng vào hắc diễm đại điểu đang lướt qua mặt hồ ở tầng trời thấp!
Đối mặt với công kích hung hãn, hắc diễm đại điểu dường như đã sớm đoán trước.
Không hề sợ hãi điều chỉnh dáng người, với tốc độ kinh người trực tiếp lao về phía lục đầu xà quái, đáp xuống.
Trong quá trình lao xuống.
Hắc diễm đại điểu đột nhiên phát ra một tiếng kêu to cao vút chói tai.
"Thu ~~~ "
Kèm theo tiếng kêu.
Hắc sắc hỏa diễm trên người bỗng nhiên bành trướng.
Lập tức bao trùm toàn bộ thân hình của nó.
Trong nháy mắt, bộ lông đen kịt bị liệt diễm thôn phệ, đại điểu hóa thành một hỏa điểu uy phong lẫm lẫm, như là dục hỏa trùng sinh!
Lúc này, những nọc độc bắn về phía hỏa điểu vừa mới chạm đến lửa nóng hừng hực liền lập tức hóa thành cuồn cuộn khói độc tràn ra bốn phía.
Không thể ngăn cản bước tiến của hỏa điểu.
Chỉ thấy nó dũng cảm tiến lên, nghĩa vô phản cố xông phá trùng trùng độc chướng, ngày càng gần lục đầu xà quái!
Lục đầu xà quái hiển nhiên không ngờ rằng hắc diễm đại điểu hung hãn không sợ chết đến vậy.
Lại dám trực tiếp nhào tới.
Vội vàng muốn chui xuống hồ nước tránh né.
Đáng tiếc lúc này đã muộn, hỏa điểu nhanh như điện chớp va chạm ầm vào lục đầu xà quái trên mặt hồ!
"Ầm ầm ~~~ "
Mặt hồ lập tức dâng lên kinh đào hải lãng!
Tiếng nổ lớn điếc tai nhức óc, kèm theo vô số bọt nước văng tung tóe.
Ngay sau đó, sương mù nồng đậm bao phủ, khiến cho không ai có thể thấy rõ bên trong rốt cuộc chuyện gì xảy ra.
Thời gian từng giây từng giây trôi qua.
Cuối cùng, sương mù dần dần tan đi.
Mặt hồ lại khôi phục bình tĩnh như trước.
Giống như trận nổ kinh thiên động địa vừa rồi chưa từng xảy ra.
Bất quá Lâm Phong rất rõ ràng.
Tuyệt không phải đơn giản như vẻ ngoài.
Đáy hồ còn có chấn động kịch liệt truyền đến.
Quả nhiên! ! !
Không ngoài dự liệu.
Một lát sau.
Lại nghe một tiếng vang trầm đục.
Mặt hồ lần thứ hai nổ tung.
Bọt nước bắn lên cao hơn mười mét.
Một bóng đen từ trong hồ nước phóng lên trời, bay thẳng lên không trung.
Nhìn kỹ, chính là hắc diễm đại điểu!
Lúc này nó, đã không còn trạng thái uy phong lẫm lẫm trước đây.
Toàn thân vết thương chồng chất, lông vũ đen bóng tróc ra một phần ba.
Ngọn lửa đen hừng hực trên người trở nên ảm đạm, như thể sắp tắt.
Khí tức cũng suy yếu đến cực hạn.
Hiển nhiên trong trận chiến kịch liệt vừa rồi, đã bị thương nghiêm trọng.
Hắc diễm đại điểu bay lên không trung, rơi xuống một tán cây.
Con mắt chăm chú nhìn chằm chằm mặt hồ.
Trong miệng ngậm một cái đầu rắn.
Lâm Phong thấy thế.
Nghĩ thầm đã kết thúc chiến đấu.
Thương thế nghiêm trọng như vậy.
Đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.
Đánh tiếp, tính mạng cũng không giữ nổi.
Không biết lục đầu xà quái thế nào.
Rốt cuộc ai giành được chiến thắng?
Có khả năng cao là lưỡng bại câu thương!
Trên mặt hồ.
Xà quái chậm rãi trồi lên.
Nguyên bản sáu cái đầu xà quái.
Dĩ nhiên biến thành quái không đầu.
Sáu cái đầu đều không thấy.
Chỗ bị chặt máu me đầm đìa.
Trông rất đáng sợ.
Lục đầu xà quái chết rồi?
Trở thành một cái xác?
Lâm Phong mở to mắt nhìn.
Có chút không dám tin.
Lục đầu xà quái luôn chiếm ưu thế, vậy mà lại bị hắc diễm đại điểu giết chết?
Thực tế loài chim vốn là thiên địch của loài rắn.
Lục đầu xà quái có thể chiếm ưu thế, hoàn toàn là nhờ vào lợi thế môi trường.
Nếu không có hồ nước đặc biệt làm chỗ ẩn nấp, nó không chịu nổi công kích của hắc diễm đại điểu.
A?
Lâm Phong phát hiện có gì đó lạ.
Lục đầu xà quái không chết.
Nó còn có cái đầu thứ bảy.
Mặc dù so với các đầu khác nhỏ hơn rất nhiều, chỉ bằng một phần ba.
Nhưng vừa rồi Lâm Phong thấy cái đầu thứ bảy của lục đầu xà quái động đậy một chút.
Giả chết!
Lâm Phong nghĩ tới khả năng này.
Ở kiếp trước trên Địa Cầu.
Rất nhiều động vật khi đối mặt với thiên địch, đều sẽ sử dụng kỹ năng giả chết này.
Nhìn hắc diễm đại điểu đang đứng trên tán cây, dường như cũng không phát hiện.
Cứ như vậy.
Xác xà quái trôi nổi trên mặt hồ.
Hắc diễm đại điểu thì đứng trên ngọn cây cao hàng trăm mét nghỉ ngơi.
Giết xà quái rồi mà vẫn không đi.
Chắc chắn đang chờ đợi gì đó.
Lâm Phong cũng muốn biết.
Hai gã khổng lồ, rốt cuộc vì sao mà chiến?
Câu trả lời có lẽ sẽ sớm được công bố.
Chờ đợi như vậy, thời gian đã đến nửa đêm.
Hắc diễm đại điểu đứng trên tán cây bay vào không trung, phát ra một tiếng kêu to.
"Thu ~~~"
Âm thanh mang theo ý chấn nhiếp nồng đậm.
Phảng phất đang nói cho sinh vật xung quanh, mau chóng rời đi, nếu không đừng trách ta không khách khí.
Tiếp theo há mồm phun ra Hắc Viêm về bốn phía.
Trong rừng rậm lập tức bùng cháy ngọn lửa hừng hực.
Tiếng kêu tạp nham vang lên ngay sau đó.
Đám sinh vật đang dừng chân cuống cuồng bỏ chạy.
Cho dù là hỏa diễm đại điểu, hay lục đầu xà quái, đều là bá chủ một phương tồn tại trong Côn Khư Cảnh tầng thứ năm.
Mặc dù bị thương, nhưng không phải sinh vật khác có thể chống lại.
Có sự khác thường ắt có yêu!
Hắc diễm đại điểu đột nhiên xua đuổi sinh vật xung quanh, lẽ nào là câu trả lời sắp công bố?
Lâm Phong lập tức tỉnh táo.
Sau khi xua đuổi sinh vật bốn phía, hắc diễm đại điểu vỗ cánh chậm rãi đáp xuống, cuối cùng đứng trên tán cây.
Đôi mắt sắc bén của nó, luôn nhìn chằm chằm mặt hồ phía dưới.
Trong mắt bao hàm sự chờ mong.
Dưới ánh sao lấp lánh.
Mặt hồ như một tấm gương lớn bằng phẳng, phản chiếu cảnh vật xung quanh và bầu trời đầy sao.
Mọi thứ đều yên tĩnh, hòa hợp, khiến người ta không khỏi sinh lòng khát khao.
Bình tĩnh cũng không duy trì được lâu.
Không bao lâu, ở cách chỗ xác lục đầu xà quái chừng vài trăm mét.
Mặt hồ bình tĩnh không gợn sóng bỗng nổi lên một gợn sóng.
Ngay sau đó, một bọt khí nhỏ từ đáy hồ trồi lên.
Bọt khí nổi lên mặt nước rồi nhanh chóng nổ tung, đồng thời bốc lên một sợi khói mù nhàn nhạt.
Có cái bọt khí thứ nhất xuất hiện, rất nhanh liền có cái thứ hai, thứ ba, thứ tư . . .
Ngày càng nhiều bọt khí bắt đầu không ngừng nổi lên từ đáy nước.
Chúng nối tiếp nhau, tranh nhau phun lên mặt nước, rồi vỡ tan, hình thành từng đám hơi nước tràn ngập.
Theo thời gian trôi đi, tần suất bọt khí nổi lên mặt nước ngày càng nhanh.
"Phốc phốc phốc phốc ~~~ "
Âm thanh cũng càng thêm dày đặc.
Cảnh tượng kỳ dị khiến toàn bộ hồ nước tràn đầy một không khí khẩn trương thần bí, phảng phất như có vật gì đó sắp vọt lên khỏi mặt nước.
Lâm Phong tập trung tinh thần.
Nhìn chằm chằm vào nơi mặt hồ nổi lên gợn sóng.
Trong lòng có một loại dự cảm.
Câu trả lời đang ở trong hồ.
Trong không khí tràn ngập sự khẩn trương.
Có thứ gì đó chậm rãi xuất hiện từ mặt hồ.
Đến rồi! ! !
Lâm Phong nín thở.
Ánh mắt không dám rời đi dù một khắc.
Đợi đến khi hoàn toàn xuất hiện trên mặt nước.
Dĩ nhiên là một đóa hoa sen trong suốt, óng ánh, như ngọc điêu khắc tinh mỹ!
Nó lặng lẽ mọc trên mặt hồ, tỏa ra vầng hào quang màu sắc rực rỡ mê người.
Cẩn thận đếm, tổng cộng có bảy sắc thái đỏ cam vàng lục lam chàm tím hòa lẫn.
Một luồng khí tức thánh khiết xộc thẳng vào mặt.
Như một dòng Thanh Tuyền chảy qua lòng, khiến người ta cảm thấy vô cùng tĩnh lặng và thoải mái dễ chịu.
Lâm Phong bị rung động sâu sắc, ngơ ngác nhìn cảnh tượng kỳ lạ trước mắt, cả tâm hồn dường như được tẩy lễ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận