Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 4: La Sát môn diệt (length: 15583)

"La Sát môn? Cái tông môn này rất lợi hại sao?" Lâm Phong nghi ngờ nói.
Hắn cũng chưa từng nghe nói qua tông môn này.
Đương nhiên cũng có thể là do hắn ít hiểu biết, lại thêm việc chân không bước ra khỏi nhà, dù sao từ khi được sư tôn Tô Mộ Bạch mang vào Thần Tiêu Kiếm Tông về sau, cũng rất ít khi ra ngoài, đối với thế giới bên ngoài biết rất ít.
Những thế lực lớn mà hắn biết, cũng chỉ là nghe sư tôn ngẫu nhiên nhắc đến.
Chưa từng nghe qua thì có nghĩa là không phải mấy tông môn đỉnh cấp lợi hại nhất ở trong Ly Châu.
Mà một cái môn phái không có tiếng tăm gì, làm sao dám trêu chọc Thần Tiêu Kiếm Tông?
"La Sát môn không tính là mạnh." Lãnh Hàn Sương đáp.
"Vậy hắn làm sao dám đắc tội Thần Tiêu Kiếm Tông ta?" Trong giọng nói của Lâm Phong mang theo sự không tin đậm đặc.
Thần Tiêu Kiếm Tông thế nhưng là một trong những thế lực cao nhất của Ly Châu, La Sát môn tính là cái gì?
"Trước kia La Sát môn đương nhiên không dám, nhưng hiện tại bọn họ tìm Vô Cực Ma Tông làm chỗ dựa, nên mới có lá gan đó, Triệu sư thúc và Khương sư thúc của ngươi đến La Sát môn, chuẩn bị báo thù cho sư tôn ngươi, đoạt lại Hạo Nhiên Kiếm, nhưng trên đường gặp phải Đại trưởng lão Thiên Đảo Hùng của Vô Cực Ma Tông phục kích, không đến được La Sát môn, còn cần trở về tìm chưởng giáo sư huynh bàn bạc kỹ hơn." Lãnh Hàn Sương giải thích.
Thì ra là thế!
Lâm Phong trong lòng đã hiểu rõ.
Hắn biết Vô Cực Ma Tông.
Sư tôn từng đặc biệt giới thiệu qua tông môn này.
Vô Cực Ma Tông cùng Thần Tiêu Kiếm Tông cũng là một trong những thế lực cấp cao nhất trong Ly Châu, đồng thời hai tông môn còn là kẻ tử thù, vẫn luôn có ma sát nhỏ không ngừng, có bọn họ làm chỗ dựa, trách sao La Sát môn dám trọng thương sư tôn.
"Đa tạ Lãnh sư thúc cáo tri!" Lâm Phong hai tay ôm quyền cảm kích.
"Lâm Phong sư chất! Mộ Bạch sư huynh chỉ có một người đệ tử như ngươi, có thể nói là kỳ vọng vào ngươi rất nhiều, tuy rằng thiên phú của ngươi không được tốt lắm, nhưng trong giới tu hành, thiên phú không phải yếu tố duy nhất quyết định, có câu nói cần cù bù thông minh, nếu như ngươi sau này có thể dồn hết tâm trí vào việc tu luyện, tương lai kế thừa Hạo Nhiên Kiếm và Cô Tồn Phong của Mộ Bạch sư huynh cũng không phải là không thể, nếu không, với tình trạng hiện tại của Mộ Bạch sư huynh, Hạo Nhiên Kiếm và Cô Tồn Phong không bao lâu nữa sẽ đổi chủ."
Lời nói của Lãnh Hàn Sương khiến cho Lâm Phong luôn giữ thái độ núi Thái Sơn sụp đổ mà không đổi sắc có chút kinh ngạc.
Hạo Nhiên Kiếm và Cô Tồn Phong muốn đổi chủ?
Đây là điều mà hắn không thể nào chấp nhận được.
Hạo Nhiên Kiếm và Cô Tồn Phong là của sư tôn, ai cũng đừng hòng cướp đi!
"Xin Lãnh sư thúc giải thích rõ." Lâm Phong hít sâu một hơi, cung kính nói.
"Ngươi cũng biết Mộ Bạch sư huynh trước kia thi hành nhiệm vụ bị thương tổn đến căn cơ, dẫn đến những năm này thực lực luôn dậm chân tại chỗ, mấy sư huynh muội khác đều đã vượt mặt hắn từ lâu, mà Mộ Bạch sư huynh là một trong Thần Tiêu Thất Kiếm, thực lực của hắn đã không xứng với thân phận này, hiện tại trong Thần Tiêu Kiếm Tông có rất nhiều người đang dòm ngó Hạo Nhiên Kiếm và Cô Tồn Phong, sở dĩ chưa ai hành động là do có chưởng môn sư huynh ở phía trước ngăn cản áp lực, nhưng lần này Mộ Bạch sư huynh trọng thương, mất Hạo Nhiên Kiếm, nhất định sẽ có người mượn cơ hội này nhảy ra, ngươi cũng nên chuẩn bị tinh thần đi."
Đối với Lâm Phong luôn tuân theo lý niệm sống ẩn mình, không màng chuyện đời, sự lục đục trong tông môn hắn căn bản không muốn để ý tới.
Nhưng ai mà động vào đồ vật của sư tôn hắn thì tuyệt đối không được.
"Ta hiểu rồi! Đa tạ Lãnh sư thúc!" Lâm Phong lần nữa cúi đầu cảm tạ.
"Được rồi! Về mà cố gắng tu luyện đi! Coi như lần này mất Hạo Nhiên Kiếm và Cô Tồn Phong, sau này dùng thực lực cướp về là được, ta tin ngươi sẽ không phụ lòng kỳ vọng của Mộ Bạch sư huynh."
Lâm Phong lại từ chỗ Lãnh Hàn Sương biết thêm chi tiết về La Sát môn, sau khi biết đây là một đám tội phạm bị truy nã trước đây lập thành môn phái, thì đã có suy tính nên làm gì.
Sau đó liền rời khỏi Ngọc Nữ Phong, trở về Cô Tồn Phong.
Sự việc hôm nay làm cho Lâm Phong hiểu một đạo lý.
Trên đại lục Cửu Châu này, làm người quá khiêm tốn cũng không được.
Nếu như hắn có thể hơi lộ một chút thiên phú của bản thân, có lẽ Cô Tồn Phong cũng sẽ không rơi vào cảnh này.
Cũng sẽ không ai có ý định động đến Hạo Nhiên Kiếm và Cô Tồn Phong.
Ban đêm.
Một bóng đen lặng lẽ rời khỏi Thần Tiêu Kiếm Tông, hướng về phía Tây chạy cực nhanh, tốc độ nhanh như chớp, trong nháy mắt đã biến mất.
Phía tây Thần Tiêu Kiếm Tông cách đó mấy trăm ngàn dặm, La Sát môn nằm ở đó.
Lúc này ở trong La Sát môn, đang có hơn chục người tổ chức một cuộc họp bí mật.
Đây đều là những người quyết định chuyện trong La Sát môn.
Một trong số đó hỏi: "Môn chủ! Chúng ta làm như vậy có phải quá mạo hiểm không? Vô Cực Ma Tông và Thần Tiêu Kiếm Tông đều là thế lực siêu cấp cao nhất ở Lư Châu, La Sát môn chúng ta mạo muội dính vào, có phải là..."
"Các ngươi có lo lắng như vậy là đúng! Nhưng mà ta muốn nói, nếu như trước kia, ta tuyệt đối sẽ không tham gia vào tranh đấu giữa Vô Cực Ma Tông và Thần Tiêu Kiếm Tông, nhưng hiện tại thì khác." Môn chủ La Sát môn trả lời.
"Có gì khác nhau?"
"Thái thượng trưởng lão Vô Cực đạo nhân của Vô Cực Ma Tông gần đây đã đột phá!!!"
Lời vừa nói ra, tất cả cao tầng La Sát môn ở đây đều cảm thấy trong lòng chấn động, trừng lớn hai mắt, không dám tin nhìn môn chủ.
Vô Cực đạo nhân đột phá?
Vậy chẳng phải là mang ý nghĩa Vô Cực Ma Tông sẽ hoàn toàn áp chế Thần Tiêu Kiếm Tông sao?
Nhìn thấy mọi người đều có biểu hiện kinh ngạc, môn chủ La Sát môn mỉm cười, tiếp tục nói:
"Vô Cực Ma Tông đang liên thủ với Thất Sát Tông từng bước làm suy yếu thực lực của Thần Tiêu Kiếm Tông, đợi khi Vô Cực đạo nhân hoàn toàn củng cố cảnh giới, thì sẽ một đòn công phá Thần Tiêu Kiếm Tông, tiêu diệt kẻ thù này, sau đó sẽ đối phó với Thanh Vân Tông, đợi đến khi Vô Cực Ma Tông xưng bá Ly Châu, đến lúc đó La Sát môn chúng ta cũng có thể mượn thế Vô Cực Ma Tông mà một bước lên trời, đây là cơ hội duy nhất của chúng ta, tuyệt đối không thể bỏ qua."
Sau khi được môn chủ giải thích, đám cao tầng La Sát môn cuối cùng đã hiểu.
Thảo nào môn chủ dám trọng thương Tô Mộ Bạch một trong Thần Tiêu Thất Kiếm, cướp đi Hạo Nhiên Kiếm, thì ra là đã sớm tìm được đường lui.
Giữa trưa ngày hôm sau, trời nắng đẹp.
Trên bầu trời La Sát môn, đột nhiên xuất hiện một chuôi cự kiếm hư ảnh dài trăm trượng, mũi kiếm hướng vào bài môn của La Sát môn cắm xuống.
"Ầm!!!"
Trận pháp hộ tông chỉ chống đỡ được một lát, rồi đã bị phá hủy hoàn toàn.
Uy lực to lớn làm cho cả La Sát môn chao đảo, vô số kiến trúc rung rinh sắp đổ.
"To gan! Ai dám ở La Sát môn giương oai! Muốn chết sao! !"
Một tiếng hét lớn, mấy chục người cao tầng của La Sát môn xông ra.
Nhưng khi bọn họ nhìn thấy cự kiếm dài trăm trượng trên bầu trời kia, thì đều ngây dại.
"Ầm ầm!!!"
Cự kiếm không gì cản nổi tiếp tục rơi xuống, người của La Sát môn đừng nói là ngăn cản, thậm chí còn không thể tới gần, cuối cùng chỉ có thể nhìn cự kiếm hư ảnh cắm vào chính điện của La Sát môn, phá hủy nó.
Lực xung kích khổng lồ càng làm tất cả mọi thứ xung quanh hóa thành phế tích.
Ngay cả hơn mười vị cao tầng của La Sát môn cũng bị ép xuống đất, không thể nhúc nhích.
Cự kiếm dài trăm trượng cắm xuống đất một phần ba, hai phần ba còn lại ở trên mặt đất.
Lúc này người của La Sát môn mới phát hiện, trên đỉnh chuôi kiếm lại có một người đứng đó?
"Các . . . Các hạ là ai? Rốt cuộc La Sát môn ta đắc tội ngươi ở chỗ nào? Vậy mà khiến ngươi ra tay độc ác như thế? Đến cả cơ hội nói chuyện cũng không cho chúng ta!" Môn chủ La Sát môn lớn tiếng chất vấn.
Trong lòng hắn rõ, đối phương đã quyết định ra tay, coi như cầu xin tha thứ cũng vô dụng.
La Sát môn làm không ít chuyện xấu trong bóng tối, lại là một đám đạo tặc tụ tập mà thành, lai lịch của đối phương cũng không dễ phán đoán.
Bóng người đứng trên chuôi kiếm không trả lời, chỉ chậm rãi quay người lại, để lộ một gương mặt mang mặt nạ quỷ.
Sau đó liền giậm chân xuống.
"Ầm!!!"
Cự kiếm lần nữa cắm xuống một phần ba, chỉ để lại chuôi kiếm ở ngoài.
La Sát môn vốn đã trở thành phế tích giờ thì hoàn toàn bị san bằng.
Môn nhân đệ tử thương vong thảm trọng.
Hơn mười vị cao tầng của La Sát môn có thực lực mạnh hơn một chút còn giữ lại được một hơi.
Chỉ một đòn đã hủy diệt La Sát môn, đủ để thấy người này có thực lực cường hãn thế nào.
"Hỗn trướng! Ngươi không sợ gặp báo ứng sao?" Môn chủ La Sát môn mắng lớn.
La Sát môn chính là tâm huyết của hắn, vốn đang chuẩn bị dựa vào Vô Cực Ma Tông để phát triển nhanh chóng, ai ngờ lại bị tập kích bất ngờ, khiến mọi thứ tan thành mây khói chỉ trong chớp mắt.
Người của Vô Cực Ma Tông đâu?
Bọn họ không phải nói là phải bảo đảm an toàn cho La Sát môn sao?
Vì sao đến giờ còn chưa thấy xuất hiện?
Người đeo mặt nạ quỷ vẫn không nói một lời, chỉ dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm môn chủ La Sát môn.
Hắn chính là Lâm Phong, người chạy ra từ Thần Tiêu Kiếm Tông, đến báo thù cho sư tôn Tô Mộ Bạch.
Lần đầu tiên bộc lộ một chút thực lực của hắn, đơn giản là cực kỳ kinh khủng.
Nếu như để cho cao tầng của Thần Tiêu Kiếm Tông biết, vị đại sư huynh phế vật này một kiếm đã tiêu diệt La Sát môn, không biết sẽ có cảm tưởng như thế nào.
Thực lực của La Sát môn mặc dù không phải là quá mạnh, nhưng xem như một môn phái trung bình, không phải ai muốn diệt thì diệt, huống chi vẫn chỉ là một kiếm.
"Ngươi là người của Thần Tiêu Kiếm Tông?" Môn chủ La Sát môn hỏi.
Bất quá sau đó liền tự phủ định.
"Không thể nào! Ngươi không thể là người của Thần Tiêu Kiếm Tông, Vô Cực Ma Tông đã đáp ứng là sẽ giám sát mọi hành động của các cường giả của Thần Tiêu Kiếm Tông, ngươi không thể là người của Thần Tiêu Kiếm Tông, rốt cuộc ngươi là ai?"
Lâm Phong đang chuẩn bị ra tay giải quyết đám người làm nhiều việc ác này, đột nhiên cảm ứng được điều gì, tiện tay một chiêu, một thanh trường kiếm từ trong phế tích bay ra, đi tới trước người hắn.
Hạo Nhiên Kiếm! ! !
Nhìn trước mắt chuôi kiếm quen thuộc không thể quen thuộc hơn này, trong mắt Diệp Phong xuất hiện một chút chấn động.
Ngay lúc này, từ phương xa đột nhiên truyền đến một tiếng gào thét phẫn nộ.
"Lớn mật tặc nhân, dám tạo ra cảnh tượng sát lục như thế, hôm nay lão phu liền tiễn ngươi về tây thiên! ! !"
Nghe được âm thanh này, môn chủ La Sát môn lộ ra vẻ kích động, hô to một tiếng: "Đại trưởng lão cứu ta! ! !"
Người tới chính là Đại trưởng lão Vô Cực Ma Tông —— Thiên Đảo Hùng.
Lúc này hắn đang vô cùng phẫn nộ.
La Sát môn trong mắt Vô Cực Ma Tông chỉ là một con cờ, nhưng quân cờ còn có tác dụng.
Nhiệm vụ lần này của bọn họ là phục kích người Thần Tiêu Kiếm Tông, làm tan rã sinh lực của Thần Tiêu Kiếm Tông, bảo hộ an toàn cho La Sát môn.
Bây giờ La Sát môn bị diệt, chẳng phải là đang ba ba ba đánh vào mặt Vô Cực Ma Tông sao?
Đối với loại siêu cấp thế lực như Vô Cực Ma Tông mà nói, mặt mũi không thể nghi ngờ là vô cùng quan trọng, nếu không về sau ai còn hảo ý cho Vô Cực Ma Tông làm việc?
Lâm Phong đứng trên cự kiếm, nhìn mấy chục bóng đen đang cực tốc lao tới từ phía xa, không hề sợ hãi, hơi nhún chân, thân thể lập tức bắn ra ngoài.
Thân thể bắn ra, đi tới giữa không trung, Lâm Phong cầm Hạo Nhiên Kiếm của sư tôn Tô Mộ Bạch, vung một kiếm về phía mấy người Đại trưởng lão Thiên Đảo Hùng của Vô Cực Ma Tông.
Vốn là một kiếm mềm nhũn, bình thường không có gì lạ, sau khi vung ra lập tức phong vân biến hóa, thiên địa đổi sắc, một đường kiếm mang dài chừng mười trượng trong nháy mắt xuất hiện, mang theo uy thế ngập trời, chém về phía mấy người Vô Cực Ma Tông.
Cảm nhận được uy lực kinh người của kiếm mang, trong lòng Thiên Đảo Hùng lập tức giật mình.
Đây là? ? ?
Kiếm ý? ? ?
Người này là ai?
Thế mà lĩnh ngộ kiếm ý đáng sợ như thế!
Hơn nữa cỗ kiếm ý này vậy mà khiến hắn có một loại cảm giác bị áp chế.
Kiếm ý do người có tính cương trực như A Hạo hiểu thi triển ra, đối với người tu luyện ma công của Ma tông mà nói, có tác dụng khắc chế rất mạnh.
"Tán! ! !"
Thiên Đảo Hùng hét lớn một tiếng.
Mấy chục bóng đen sau lưng "Hưu" một tiếng, toàn bộ tản ra về phía Tây, tránh né một kiếm này.
Bọn họ tự nhiên cũng cảm nhận được lực khắc chế trong cỗ kiếm ý này.
Lâm Phong tốc độ không giảm, lập tức xông ra, đồng thời phát ra tiếng cười lớn:
"Ha ha ha . . . Một chút hạo nhiên khí, ngàn dặm sảng khoái phong, xem ra Đại trưởng lão Vô Cực Ma Tông cũng chỉ có vậy! Thật sự là hữu danh vô thực! Hôm nay ta tạm thời bỏ qua cho đám tạp chủng các ngươi, ngày khác gặp lại, nhất định sẽ lấy tính mạng của các ngươi."
Đợi đến khi Lâm Phong rời đi, mấy chục bóng đen lại tụ tập quanh Thiên Đảo Hùng.
"Đại trưởng lão! Người này lĩnh ngộ kiếm ý có tác dụng khắc chế cực lớn đối với chúng ta, nếu không trừ diệt, sẽ là họa lớn cho Vô Cực Ma Tông ta!"
Thiên Đảo Hùng nhìn chằm chằm về hướng Diệp Phong rời đi, nắm chặt hai tay, toàn thân run rẩy.
Vừa rồi sự việc xảy ra quá đột ngột, khiến hắn không dám nghênh đón một kiếm kia.
Bây giờ nghĩ lại, bản thân nhiều người như vậy, cho dù đối phương lĩnh ngộ kiếm ý thì thế nào?
Với mối quan hệ đánh nhau với kiếm tu nhiều năm như vậy, Thiên Đảo Hùng hiểu rõ, kiếm tu mạnh thì mạnh, cũng có thể vượt cấp chiến đấu như chuyện thường ngày, nhưng cũng không đến mức quá mức không hợp lẽ thường.
Huống chi ma công của Vô Cực Ma Tông cũng không phải là ăn chay.
Lúc nào mà ở Ly Châu lại xuất hiện một kiếm tu nghịch thiên như vậy?
Thiên Đảo Hùng cũng không cho rằng Lâm Phong là người của Thần Tiêu Kiếm Tông, bởi vì trong Thần Tiêu Kiếm Tông, người có thực lực này không nhiều, hơn nữa đều đang nằm trong sự giám sát của Vô Cực Ma Tông.
Nếu không phải người của Thần Tiêu Kiếm Tông thì là ai?
Tin tức La Sát môn bị diệt rất nhanh đã lan ra.
Mọi người đều rất tò mò về thân phận của người mặt quỷ.
Có thể một kiếm hủy diệt La Sát môn, lại còn có thể ung dung rời đi dưới sự bao vây của Đại trưởng lão Vô Cực Ma Tông Thiên Đảo Hùng và mấy chục cao thủ của Vô Cực Ma Tông, đây không phải chuyện người bình thường có thể làm được.
Lâm Phong càng thần bí, càng khơi gợi lòng tò mò của đám người.
Vô Cực Ma Tông cũng đang điều tra thân phận thật của Lâm Phong.
Trong Ly Châu, thế lực kiếm tu có thể gây ra uy hiếp cho Vô Cực Ma Tông chỉ có Thần Tiêu Kiếm Tông, các thế lực khác đều kém hơn không chỉ một cấp bậc.
Mà cường giả của Thần Tiêu Kiếm Tông lại nằm trong phạm vi giám sát của bọn họ.
Chính vì vậy mà Vô Cực Ma Tông mới có chút khó hiểu.
Rốt cuộc thế lực nào có thể nuôi dưỡng được kiếm tu lợi hại như vậy?
Bọn họ vốn định từng bước chậm rãi xâm chiếm, làm suy yếu thực lực của Thần Tiêu Kiếm Tông, chờ lão tổ ổn định cảnh giới rồi xuất quan, sẽ dùng cái giá nhỏ nhất để nhất cử hạ gục.
Bây giờ đột nhiên xuất hiện một cường giả bí ẩn như vậy, hoàn toàn làm rối loạn kế hoạch của Vô Cực Ma Tông.
Cao tầng của Vô Cực Ma Tông nằm mơ cũng không nghĩ tới.
Người gây ra rắc rối cho bọn họ chính là phế vật Đại sư huynh của Thần Tiêu Kiếm Tông đời này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận