Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 918: Hai đại Tiên Hoàng (length: 8084)

Di tích tại Thông Thiên Lộ, ải thứ nhất, chiến trường thời viễn cổ xuất hiện rất nhiều nơi.
Chỉ bất quá có lớn có nhỏ.
Chủ nhân lưu lại di tích.
Thực lực cũng có phân chia mạnh yếu.
Di tích càng lớn, càng rộng rãi.
Nói rõ chủ nhân đã từng có được thực lực càng mạnh.
Ở một tòa di tích khổng lồ trước.
Một bóng người lẳng lặng đứng sừng sững, như là một pho tượng không nhúc nhích.
Người này dáng người cao gầy thon dài, hình thể đều đặn, cho người ta một loại cảm giác cảnh đẹp ý vui, mặc trên người một bộ hoa lệ trang phục, thêu đầy đủ loại đồ án tinh mỹ cùng phù văn thần bí, lóe ra hào quang nhỏ yếu, khiến cho cả người đều lộ ra đặc biệt thu hút người khác.
Khuôn mặt anh tuấn tiêu sái, mày kiếm mắt sáng, lông mày giống như hai thanh kiểu lưỡi kiếm sắc bén, con mắt sáng tỏ như tinh thần, mũi cao thẳng, bờ môi có chút giương lên, mang theo một tia ý cười như có như không, vừa lộ ra tự tin lại tràn ngập mị lực.
Ánh mắt thâm thúy mà sắc bén, phảng phất có thể xuyên thấu linh hồn người, khiến cho người ta không dám tùy tiện đối diện, trong ánh mắt lộ ra một loại trí tuệ nhìn thấu tất cả cùng uy nghiêm, khiến cho người ta không khỏi sinh lòng kính sợ.
Chính là người mới vừa rồi nhẹ nhõm đánh giết một vị nửa bước Tiên Hoàng cường giả.
Tiên Hoàng Triệu Vô Địch! ! !
Triệu Vô Địch xuất hiện, khiến không khí chung quanh đều trở nên ngưng trọng, phảng phất toàn bộ thế giới đều ở trong tay hắn, khiến người ta cảm thấy vừa kính sợ lại hoảng sợ.
Trước mắt tòa di tích này không chỉ khổng lồ, mà khí thế lại rộng lớn.
Không hề nghi ngờ, chủ nhân của nó, thực lực tuyệt đối không phải tầm thường.
Ngay cả Tiên Hoàng cảnh Triệu Vô Địch, trong mắt đều lộ ra vẻ chờ mong.
Bảo vật cơ duyên bình thường, sớm đã khó lọt vào mắt hắn.
Ít nhất cũng phải đồ vật do cường giả Tiên Đế trở lên lưu lại, Triệu Vô Địch mới có thể hơi có chút hứng thú.
Có không ít người đã tiến vào trong di tích.
Bốn phương tám hướng, còn không ngừng có người chạy đến.
Di tích xuất thế tạo thành động tĩnh quá lớn, hấp dẫn rất nhiều người ở xung quanh một khu vực lớn.
Ngay tại lúc Triệu Vô Địch do dự muốn hay không vào lúc này.
Một vệt sáng từ chân trời cực tốc tới gần.
Giống như một ngôi sao băng sáng chói xẹt qua, tốc độ nhanh chóng, khiến cho người líu lưỡi.
Theo lưu quang dần dần tới gần, một cỗ khí tức cường đại mà uy nghiêm cũng theo đó tràn ngập ra, phảng phất có thể trấn áp tất cả sinh linh giữa thiên địa.
Giống như một tòa núi cao sừng sững, ép tới những người chung quanh không thở nổi.
Đối mặt với cường giả như vậy, đám người ở phía trước nhao nhao mặt lộ vẻ kinh hãi, không chút do dự mà lựa chọn lui về phía sau, chủ động nhường ra một con đường, tạm thời tránh đi phong mang của hắn, để tránh gặp tai bay vạ gió.
Triệu Vô Địch nhíu mày.
Người tới thế mà cũng là cường giả Tiên Hoàng cảnh.
Chỉ là không biết là vị nào.
Mặc dù Triệu Vô Địch hào phóng cho phép người khác tiến vào di tích, nhưng mục tiêu là để thăm dò cấm chế bên trong, cũng không phải là thật sự tốt bụng.
Hơn nữa những người này đối với hắn mà nói không có bất kỳ uy hiếp gì.
Nhưng nếu là một vị Tiên Hoàng cảnh đến, cuối cùng cơ duyên trong di tích rơi vào nhà ai, thì khó nói rồi.
Nghĩ đến đây, Triệu Vô Địch hít sâu một hơi, đem năng lượng bàng bạc trong cơ thể toàn bộ điều động.
Một cỗ khí tức cực kỳ kinh khủng từ trên người hắn đột nhiên bùng phát ra, khiến cho không gian xung quanh đều vì đó run rẩy.
Cảm nhận được khí tức cường đại phát ra từ người Triệu Vô Địch, trong mắt vị cường giả bí ẩn đối diện lóe lên một tia kinh ngạc, rất nhanh khôi phục bình thường, đồng dạng phóng thích khí tức của mình ra để đối kháng.
"Oanh ~~~"
Hai đại khí tức Tiên Hoàng cảnh đụng vào nhau trong hư không, phát ra một trận tiếng vang kinh thiên động địa.
Cứ như sấm sét quanh quẩn trong thiên địa, chấn người làm đau màng nhĩ.
Những người vây xem ở đằng xa nhao nhao biến sắc, biểu hiện trên mặt lập tức trở nên ngưng trọng, không ngờ vẻn vẹn khí tức va chạm của hai người, đã có thể sinh ra uy thế lớn như vậy.
Một khi đánh nhau, thì sẽ ra sao?
Chắc chắn là một hồi siêu cấp đại chiến chưa từng có.
Cường giả bí ẩn đến chỗ dừng lại cách Triệu Vô Địch không xa, hai người lăng không đứng đối mặt nhau.
Đúng là một nữ tử! ! !
Một tấm khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ không một tì vết.
Lông mày như lá liễu, tinh tế, ánh mắt thanh tịnh sáng tỏ, lóe lên quang mang trí tuệ và ôn nhu, cái mũi thẳng tắp mà nhỏ nhắn, phảng phất được điêu khắc tỉ mỉ bởi một công tượng tinh xảo nhất, từng đường cong đều vừa vặn, trôi chảy tự nhiên, tìm không thấy một vết tì, da thịt giống như bạch ngọc dương chi tinh tế tỉ mỉ bóng loáng, tản ra một chút quang trạch nhàn nhạt, như trân châu lấp lánh.
Nếu Lâm Phong và Lạc Khuynh Thành có mặt lúc này, nhất định sẽ lập tức nhận ra thân phận của cường giả bí ẩn—— Ngu Tuyền Cơ.
Triệu Vô Địch nhìn thấy Ngu Tuyền Cơ vào khoảnh khắc này.
Lập tức cảm thấy hai mắt tỏa sáng.
Trong lòng cảm thán: Thật là một tuyệt thế giai nhân.
"Thần Quang bản nguyên vũ trụ, Triệu Vô Địch, đã gặp đạo hữu!" Triệu Vô Địch dẫn đầu nói.
"Ngươi chính là Triệu Vô Địch?" Ngu Tuyền Cơ lộ vẻ kinh ngạc.
Thần Quang bản nguyên vũ trụ cũng giống cực đạo bản nguyên vũ trụ, đều thuộc bản nguyên vũ trụ cao cấp nhất trong Hồng Hoang.
Mặc dù có ngăn cách của dòng chảy thời không hỗn loạn, không thể tự ý đi lại, nhưng thông tin vẫn liên lạc.
Thực ra giữa các bản nguyên vũ trụ cao cấp, đều có thế lực chuyên truyền tin tức trọng đại.
Chỉ cần bản nguyên vũ trụ cao cấp nào đó có đại sự xảy ra, chẳng mấy chốc sẽ truyền ra.
Triệu Vô Địch chính là một ngôi sao mới đang từ từ bay lên của Thần Quang bản nguyên vũ trụ, Ngu Tuyền Cơ đương nhiên đã nghe qua, chỉ là chưa từng gặp mặt.
"Chính là ta, không biết đạo hữu là?"
"Cực đạo bản nguyên vũ trụ, Ngu Tuyền Cơ!" Ngu Tuyền Cơ trả lời.
"Thì ra là Tuyền Cơ đạo hữu, đã sớm nghe danh ngươi, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu!"
Đây không phải là Triệu Vô Địch khách sáo.
Mà thực sự đã nghe qua cái tên này.
Người được coi trọng khi tiến vào danh sách Thông Thiên Lộ.
Ngu Tuyền Cơ có xác suất rất lớn là truyền nhân của bí pháp cửu tự chân ngôn.
Tu vi còn đột phá tới Tiên Hoàng cảnh, không thể xem thường.
"Khách khí rồi! Vô Địch đạo hữu chặn ở nơi này, là muốn ngăn ta tiến vào di tích sao?" Ngu Tuyền Cơ hỏi.
"Tuyền Cơ đạo hữu hiểu lầm rồi, ta làm sao lại ngăn cản ngươi chứ!" Triệu Vô Địch vội vàng phủ nhận.
Sau đó đột nhiên đổi giọng: "Ta là muốn mời Tuyền Cơ đạo hữu, cùng nhau khám phá tòa di tích vừa mới xuất hiện này."
"Cùng nhau thì không cần! Ta thích hành động một mình, nếu Vô Địch đạo hữu không ngăn cản ta, vậy cáo từ trước, sau này còn gặp lại!"
Ngu Tuyền Cơ nói xong liền hóa thành một vệt sáng, lướt qua người Triệu Vô Địch, đi thẳng tới cửa di tích, không quay đầu lại đi vào trong.
Triệu Vô Địch đứng tại chỗ.
Sắc mặt dần dần trở nên âm trầm.
Mình chủ động đưa ra lời mời.
Thế mà bị Ngu Tuyền Cơ cự tuyệt.
Chung quanh lại còn có nhiều người đang nhìn như vậy.
Thật sự là không nể mặt mũi mình chút nào!
Ít nhất cũng phải đợi vào trong di tích mới tách ra chứ.
Hừ ~~~ Dám làm mình mất mặt trước mọi người.
Sau này gặp lại.
Đừng trách mình không khách khí.
Triệu Vô Địch hít sâu.
Cố gắng giữ bình tĩnh.
Sau đó quay người cũng đi theo vào di tích.
Mãi đến lúc này.
Các thiên kiêu xung quanh mới thở phào một hơi.
Uy lực của cường giả Tiên Hoàng cảnh quá lớn.
May mắn nhận biết, không đánh nhau.
Nếu không, tất cả mọi người sẽ gặp họa.
Dư chấn của hai đại cường giả Tiên Hoàng cảnh chiến đấu, không phải ai cũng có thể tiếp nhận.
Rất nhanh, mọi người lấy lại tinh thần, nhanh chóng đuổi tới cửa vào.
Đều muốn đoạt được cơ duyên trong di tích...
Bạn cần đăng nhập để bình luận