Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 1043: Liên tục tấn công mạnh (length: 8235)

Lâm Phong hơi động ý nghĩ một chút, thu hồi Ma Viên hư ảnh.
Bởi vì khí vận giá trị hiển hiện ra về sau, trần duyên đạo tràng không cách nào cất cánh bay lên, khiến cho thân thể Lâm Phong khi mất đi sự chống đỡ của Ma Viên hư ảnh bắt đầu không khống chế được cấp tốc rơi xuống.
Cùng lúc đó, tay phải cầm thật chặt Hỗn Độn kiếm, đột nhiên vung lên.
Chiêu sát chiêu chuẩn bị đã lâu xuất hiện.
Kiếm Chi Áo Nghĩa —— thuấn sát!
Trong phút chốc, một luồng cảm giác nguy cơ cực kỳ mãnh liệt lại khiến người rùng mình như thủy triều hướng Triệu Vô Địch vọt tới.
Biến cố bất ngờ xảy ra, khiến Triệu Vô Địch sững sờ một chút.
Căn bản không kịp nghĩ rốt cuộc chuyện gì xảy ra.
Chỉ nghe "Xoẹt" một tiếng, bộ ngực kiên cố không thể phá vỡ của Bát Tí Ma La vậy mà gắng gượng bị xé ra một lỗ hổng nhìn thấy mà giật mình!
Triệu Vô Địch cả người chết trân tại chỗ, trong nội tâm khiếp sợ không thôi, trừng lớn hai mắt, mặt mũi tràn đầy khó tin.
Phải biết, dưới sự gia trì của chữ bí mật, lực phòng ngự của Bát Tí Ma La đã được tăng lên đến một trình độ cực kỳ khủng bố.
Cho dù là cường giả đỉnh phong Tiên Hoàng cảnh, cũng đừng hòng phá mở trong một khoảng thời gian ngắn.
Người mặt quỷ bất quá chỉ tu vi nửa bước Tiên Hoàng mà thôi, vì sao có thể phá được phòng ngự của Bát Tí Ma La?
Triệu Vô Địch chỉ cảm thấy đầu mình ong ong vang lên, nhất thời hoàn toàn không cách nào lý giải được tất cả những gì đang xảy ra trước mắt.
Vốn cho rằng vừa rồi một chùy kinh thiên kia đã là một kích đỉnh phong của người mặt quỷ.
Không ngờ.
Công kích càng sắc bén còn ở phía sau.
Vẫn là quá coi thường người mặt quỷ.
Bất quá chỉ thế thôi!
Coi như phòng ngự của Bát Tí Ma La bị phá, muốn tổn thương bản thân, cũng không phải dễ dàng như vậy.
Chỉ cần chống được một đợt công kích này của người mặt quỷ.
Đợi đối phương thể lực hao hết, chính là thời điểm mình thu hoạch thắng lợi.
Đến lúc đó vô luận là bí pháp cửu tự chân ngôn, hay là tức vận giá trị đều là của mình.
Người mặt quỷ vừa chết, mình ở trần duyên đạo tràng sẽ không còn bất kỳ cố kỵ nào.
Ngực của Bát Tí Ma La phá mở một đường vết rách, Triệu Vô Địch ở trong ngực hoàn toàn lộ ra.
Bí chữ "Hành"! ! !
Thân ảnh Lâm Phong biến mất trong hư không.
Không để lại một chút dấu vết nào.
Lúc xuất hiện lần nữa.
Đã theo lỗ hổng bị cắt ra của Bát Tí Ma La, đi vào bên trong cơ thể Bát Tí Ma La, đứng ở trước mặt Triệu Vô Địch, hai người gần trong gang tấc, bốn mắt nhìn nhau!
Sau một khắc, Lâm Phong không chút do dự và chần chờ, dùng sức đâm Hỗn Độn kiếm trong tay về phía Triệu Vô Địch!
Bí chữ "Binh" bị toàn lực thúc đẩy đến trạng thái đỉnh phong!
"Ong ong ong ~~~ "
Tiếng kiếm reo bên tai không dứt, liên miên không dứt mà vang vọng bên tai hai người.
Hỗn Độn kiếm dưới sức rót của lực lượng đặc thù từ bí chữ "Binh", thân kiếm không tự chủ được run nhè nhẹ, giống như một đầu hung thú tuyệt thế bị chọc giận, đang phóng thích ra uy năng khủng bố như hủy thiên diệt địa của nó.
Từng đạo từng đạo hàn mang khiến người nghẹt thở từ trên thân kiếm không ngừng lan tỏa ra, như sương băng lạnh lẽo thấu xương trong trời đông giá rét, làm người kinh hồn bạt vía, khiến người khiếp sợ.
Những nơi hàn mang đi qua, hư không dường như không chịu nổi khí tức sắc bén của nó, ẩn ẩn có dấu hiệu vỡ vụn ra.
Một loạt động tác của Lâm Phong thực sự quá nhanh quá đột ngột, đến mức Triệu Vô Địch đều không kịp phản ứng.
Mãi đến khi mũi kiếm vô cùng sắc bén cách mình chỉ còn một chút, mới như người vừa tỉnh giấc mộng mà lấy lại tinh thần.
Đối diện với một kiếm này, Triệu Vô Địch cũng không hề bối rối chút nào, thậm chí còn không có ý định chặn lại.
Tuy lực phòng ngự bản thể không bằng Bát Tí Ma La, nhưng dưới sự gia trì của bí chữ "Liệt", khiến phòng ngự bản thân có thể đồng dạng cực kỳ cường hãn.
Tiên Hoàng cảnh bình thường là không phá được phòng.
Mắt thấy Hỗn Độn kiếm sắp vô tình đâm vào ngực Triệu Vô Địch, thời gian dường như ngưng kết tại khoảnh khắc này.
Từng tia lạnh lẽo lặng lẽ ập đến, khiến Triệu Vô Địch không khỏi rùng mình một cái.
Cho đến lúc này, hắn mới ý thức được, một kiếm thoạt nhìn bình thường không có gì lạ này, kì thực ẩn chứa Huyền Cơ, khác xa vẻ ngoài đơn giản của nó.
Mặc dù mũi kiếm chưa thực sự chạm vào cơ thể, thế nhưng luồng hàn khí sắc bén đã đi trước một bước, giống như kim nhọn, hung hăng đâm vào ngực hắn, truyền đến cảm giác hơi đau nhói.
Triệu Vô Địch không kịp nghĩ nhiều, trong lúc vội vàng nhanh chóng đưa hai tay ra, ý đồ dựa vào hai bàn tay kiên cố của mình ngăn cản một kiếm thế như chẻ tre này của Lâm Phong.
Mũi Hỗn Độn kiếm chạm vào quần áo trước ngực Triệu Vô Địch thì đột nhiên mất động lực tiến lên.
Thì ra Triệu Vô Địch dùng hai cánh tay, nắm chắc lưỡi kiếm của Hỗn Độn kiếm, cơ bắp hai tay căng cứng, nổi gân xanh, mỗi một ngón tay đều dùng hết sức lực, gắt gao nắm chặt thân kiếm, ngăn cản nó tiếp tục tiến tới, rồi nở một nụ cười trào phúng.
"Người mặt quỷ, bản hoàng không ngờ ngươi lại có thể phá được phòng ngự của Bát Tí Ma La, vẫn là coi thường ngươi rồi, nhưng tất cả dừng lại ở đây thôi, bản hoàng sẽ không cho ngươi bất kỳ cơ hội nào nữa."
Một trận đau đớn từ bàn tay truyền đến, giống như thủy triều nhanh chóng quét sạch toàn thân, khiến Triệu Vô Địch không khỏi hít sâu một hơi.
Vô thức cúi đầu nhìn lại, lòng bàn tay phải đang nắm chặt lưỡi kiếm của mình đang có dòng máu tươi cuồn cuộn không ngừng tuôn ra, theo thân kiếm chảy xuống, trên mặt đất hội tụ thành một vũng Huyết Bạc đỏ tươi chói mắt.
Rõ ràng lưỡi kiếm vô cùng sắc bén đã vô tình phá vỡ lòng bàn tay.
Đại não Triệu Vô Địch nhanh chóng vận hành, lập tức nhận ra vấn đề cốt yếu.
Bội kiếm của người mặt quỷ có vấn đề, tuyệt không phải binh khí bình thường.
Kết hợp với việc đối phương thi triển bí chữ "Binh" hai thứ hỗ trợ lẫn nhau, mới có thể dễ dàng đột phá phòng ngự của mình, cắt vỡ da bàn tay.
Đúng lúc Triệu Vô Địch giận dữ.
Một thanh phi đao bình thường không có gì lạ đột nhiên thoáng hiện ra từ phía sau lưng Lâm Phong.
Diệt Hồn Đao ẩn mình trong bóng tối, phảng phất như chớp giật đánh úp bất ngờ.
Trong nháy mắt liền đến trước trán Triệu Vô Địch.
Hai con ngươi của Triệu Vô Địch co rút lại.
Biết rõ đây là thủ đoạn công kích thần hồn của người mặt quỷ.
Muốn ngăn cản đã không kịp.
Trơ mắt nhìn Diệt Hồn Đao đâm vào đầu.
Đương nhiên, dù có thời gian, cũng khó mà ngăn cản.
Dù sao Diệt Hồn Đao được ngưng tụ từ thần hồn, không có thực thể.
"Oanh! ! !"
Đầu Lâm Phong và Triệu Vô Địch đồng thời phát ra một tiếng nổ vang, một trận cảm giác trời đất quay cuồng ập tới.
Đó là kết quả khi Diệt Hồn Đao va chạm với pháp bảo hộ mệnh thần hồn của Triệu Vô Địch.
Sớm khi sử dụng Diệt Hồn Đao, Lâm Phong đã đoán trước là như vậy.
Lần trước đã thí nghiệm qua.
Trên người Triệu Vô Địch có pháp bảo hộ mệnh thần hồn.
Sở dĩ còn tiếp tục sử dụng Diệt Hồn Đao.
Lâm Phong cũng không còn cách nào.
Dù sao lực phòng ngự của bí chữ "Liệt" của Triệu Vô Địch quá mạnh.
Tấn công của mình khó có thể tạo ra quá nhiều tổn thương nghiêm trọng, nhất định phải sử dụng đấu pháp lưỡng bại câu thương.
Bằng không đợi bản thân hao tổn không thể gượng dậy nổi, kết cục chính là bị Triệu Vô Địch chém giết.
Thần hồn hai người đều phải chịu một trận rung chấn động cực mạnh.
Lâm Phong tu luyện qua Cửu Chuyển Phân Thân Thuật, sớm đã quen với sự đau đớn xé rách thần hồn, đối với hắn, chấn động không gây ảnh hưởng quá lớn.
Ngược lại Triệu Vô Địch lại khác.
Một chút chấn động thần hồn thôi cũng là khó mà chịu đựng.
Bởi vậy, Lâm Phong dẫn đầu tỉnh lại.
Cố nén cảm giác hôn mê truyền đến trong đầu.
Trước tiên dùng sức thúc đẩy Hỗn Độn kiếm trong tay.
"Phốc thử! ! !"
Âm thanh thanh thúy vang lên.
Hỗn Độn kiếm không có gì bất ngờ xảy ra xuyên qua hai tay Triệu Vô Địch, đâm vào ngực...
Bạn cần đăng nhập để bình luận