Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 673: Thông qua (length: 8120)

Lâm Phong chăm chú nhìn người gương trước mắt, hai chân của hắn hằn sâu vào mặt đất.
Hít sâu một hơi, cấp tốc thi triển Ngũ Cầm Hí chi Ma Viên.
"Hống ~~~"
Kèm theo một tiếng gầm thét chấn nhiếp nhân tâm.
Một cái Ma Viên hư ảnh cao lớn uy mãnh, bỗng nhiên hiện lên trên đỉnh đầu Lâm Phong.
Ma Viên toàn thân tản ra khí tức cường đại, phảng phất muốn phá nát toàn bộ thế giới.
Lâm Phong không chút do dự cầm Hám Thiên chấn địa chùy trong tay ném mạnh về phía Ma Viên trên không.
Ngay sau đó.
Lần thứ hai nhìn người gương, chủ động phát động thế công mãnh liệt.
Vô luận kết quả cuối cùng thế nào.
Trước mắt tuyệt đối là một cơ hội rèn luyện đáng quý.
Đối mặt công kích sắc bén của Lâm Phong, người gương chỉ lắc đầu.
Gần như cùng một lúc, một Ma Viên khác giống hệt trên đỉnh đầu Lâm Phong cũng xuất hiện trên đỉnh đầu người gương.
"Hống ~~~"
Lại một tiếng gào thét kinh thiên động địa vang lên.
Người gương được phục chế hoàn toàn dựa theo người vượt ải làm gốc.
Lâm Phong nắm giữ kỹ năng và công pháp gì, hắn đều có, đồng thời còn mạnh hơn.
Bao gồm cả luyện thể công pháp thượng cổ truyền thuyết kia —— Ngũ Cầm Hí.
Trong nháy mắt, hai Ma Viên hình thể khổng lồ đồng thời vung Hám Thiên chấn địa chùy uy lực kinh người trong tay, hung hăng đánh vào nhau.
Trong khoảnh khắc.
Một trận tiếng vang kinh thiên động địa truyền đến.
"Ầm ầm! ! !"
Toàn bộ không gian đều rung chuyển.
Lâm Phong chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng khổng lồ như bài sơn đảo hải, khó mà ngăn cản, sôi trào mãnh liệt như thủy triều cuốn về phía mình.
Thân thể hoàn toàn mất khống chế bay ngược về sau.
Ma Viên hư ảnh nguyên bản uy phong lẫm lẫm, khí thế hùng hổ, lại bị cỗ lực lượng cường đại này gắng gượng đánh tơi tả.
Ngược lại người gương, vẫn đứng vững vàng tại vị trí cũ, không nhúc nhích.
Chỉ có điều, đôi chân hằn sâu vào đất của hắn, đã chìm từ dưới đầu gối đến tận bẹn đùi.
Gần như nửa người đều lún dưới mặt đất.
Hiển nhiên, người gương cũng đã chịu lực lượng kinh khủng từ một đòn kinh thiên động địa vừa rồi mang đến.
Khẽ nhíu mày.
Tựa hồ có chút bất mãn về tất cả vừa xảy ra.
Hơi dùng sức, thân thể như lò xo bắn lên nhanh chóng, rồi vững vàng đáp xuống đất.
Sau đó, Ma Viên hư ảnh dần tan biến vô tung.
Người gương lên tiếng: "Người vượt ải, nếu chỉ có chút năng lực ấy, ngươi không thể nào chiến thắng ta, đặt chân vào Côn Khư Cảnh tầng thứ năm."
"Chiến đấu còn chưa kết thúc! Bây giờ nói không thể nào, có phải hơi sớm không?" Lâm Phong lạnh lùng đáp lại.
Người gương mạnh hơn mình gấp ba lần, đúng là rất khó đối phó, nhưng chưa đến mức tuyệt vọng.
"Không sớm chút nào! Ta đã cho ngươi cơ hội ra tay, tiếc là biểu hiện của ngươi khiến ta rất thất vọng, tiếp theo ta sẽ nghiêm túc."
Lâm Phong không đáp lời.
Trong đầu suy nghĩ nhanh chóng cách đối phó.
Người gương chủ động tấn công, sơ sẩy một chút có thể sẽ chết dưới tay hắn, triệt để rời khỏi khảo nghiệm, vô duyên với Côn Khư Cảnh tầng thứ năm.
Dù sao thực lực tổng hợp của hắn mạnh hơn mình đến gấp ba lần.
Lúc này người gương dường như đã mất kiên nhẫn, phát ra một tiếng hét lớn: "Tuyệt vọng đi!"
Lời vừa dứt, thân thể lập tức biến mất, trên mặt đất để lại một cái hố nhỏ nhạt nhòa.
Lâm Phong thấy thế.
Trong lòng không khỏi căng thẳng. Tốc độ thật nhanh!
Trong nháy mắt, người gương như quỷ mị xuất hiện ngay trước mắt, làm người không kịp trở tay.
Đối mặt thế công lăng lệ bất ngờ.
Lâm Phong hoàn toàn không kịp trở tay, không có lựa chọn nào khác, chỉ vội vàng giơ Hám Thiên chấn địa chùy trong tay lên, cố chống đỡ.
"Bành ~~~"
Một tiếng vang trời lở đất.
Song chùy đột ngột chạm vào nhau.
Lâm Phong lần nữa bị trọng thương, thân thể giống như diều đứt dây bay ngược ra ngoài.
Người gương không cho hắn chút cơ hội thở dốc.
Không chút do dự thừa thắng xông lên, thân hình như tia chớp đuổi theo, chớp mắt đã tới.
Chờ đợi Lâm Phong là một đợt công kích hung mãnh dị thường, liên miên không dứt, lăng lệ công sát, mỗi một chùy đều ẩn chứa uy lực như bài sơn đảo hải.
"Phanh phanh phanh ~~~"
Từng đợt tiếng va chạm trầm thấp quanh quẩn xung quanh, phảng phất như muốn phá nát cả không gian.
Lâm Phong bị vùi lấp trong thế công dày đặc như mưa bão của người gương, đỡ trái hở phải, cắn răng chịu đựng.
Cho dù đang trong tuyệt cảnh, hắn vẫn nắm chặt Hám Thiên chấn địa chùy, ra sức vung vẩy, không hề có ý lùi bước.
"Bành ~~~"
Cuối cùng, sau một lần va chạm.
Lâm Phong thoát khỏi sự dây dưa của người gương.
Khi người gương tiếp tục truy kích đến, Lâm Phong dùng sức ném Hám Thiên chấn địa chùy trong tay ra.
"Đông ~~~"
Hám Thiên chấn địa chùy bị bắn ra.
Người gương bị ép dừng bước lại.
Ngay lúc này.
Trong tay Lâm Phong xuất hiện một thanh trường kiếm.
Ra chiêu là chiêu công kích đơn thể tốc độ nhanh nhất.
Kiếm Chi Áo Nghĩa —— thuấn sát! ! !
Trong tích tắc.
Hám Thiên chấn địa chùy trong tay người gương biến thành một thanh trường kiếm.
Sử dụng chiêu thức giống hệt Lâm Phong.
Kiếm Chi Áo Nghĩa —— thuấn sát! ! !
Hai đạo công kích giao nhau.
Lâm Phong và người gương gần như cùng một lúc trúng chiêu.
Lồng ngực đều rỉ máu tươi.
Trái tim bị tổn thương.
Uy lực Kiếm Chi Áo Nghĩa —— thuấn sát có lẽ không lớn nhất, nhưng tốc độ chắc chắn là nhanh nhất.
Nhanh đến nỗi khiến kẻ địch không kịp phản ứng đã trúng chiêu.
Lâm Phong biết, cơ hội duy nhất để chiến thắng người gương là dùng Kiếm Chi Áo Nghĩa —— thuấn sát.
Dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, trọng thương, thậm chí đánh giết người gương.
Đương nhiên người gương cũng biết chiêu này.
Cho nên Lâm Phong phải phòng bị.
Trong lúc thi triển Kiếm Chi Áo Nghĩa —— thuấn sát, còn cần thi triển Cửu Chuyển Phân Thân Thuật.
Tách một phân thân ra che trước người.
Nói cách khác.
Người bị người gương làm bị thương.
Không phải Lâm Phong bản thể.
Mà là phân thân của hắn.
Bản thể ẩn phía sau phân thân.
Người gương cúi đầu nhìn lồng ngực đang không ngừng rỉ máu, chậm rãi ngẩng đầu, khen: "Chiêu này không tệ! Đến cả ta cũng không tránh được, xem như ngươi thắng, ta ở dưới tầng một chờ ngươi, hy vọng ngươi có thể lại mang đến cho ta kinh hỉ."
Nói xong người gương liền chậm rãi tan biến.
Phân thân chắn trước bản thể Lâm Phong cũng biến mất không thấy gì.
Lâm Phong thở dốc.
Trong lòng mừng thầm.
Cuối cùng đã giết chết người thủ vệ tầng thứ năm.
Có thể đặt chân lên Côn Khư Cảnh tầng thứ năm.
Ít nhất không thua kém gì ba vị Tiên Vương.
Nếu ngay cả tầng thứ năm cũng không lên được.
Đối với Lâm Phong mà nói, sẽ là một đả kích cực lớn.
Dù sao mục tiêu của hắn là cảnh giới trên Tiên Vương.
Thật ra không biết, biểu hiện bây giờ của Lâm Phong đã vượt xa ba vị Tiên Vương.
Bởi vì khi trước ba vị Tiên Vương đối mặt người thủ vệ tầng thứ năm đã dùng chiêu đồng quy vu tận.
Vừa giết được người gương, bản thân cũng không sống sót.
Quy tắc Côn Khư Cảnh là chỉ cần giết được người gương, coi như đã thông qua khảo nghiệm.
Dù bản thân ở trong trạng thái nào.
Trọng thương cũng được.
Chết cũng được, đều như vậy.
Nói cách khác.
Lâm Phong chỉ cần giết chết người gương, dù cho chết theo, cũng vẫn có thể lên được tầng thứ năm.
Tam Đại Tiên Vương cũng như thế.
Tiếc là hắn không biết quy tắc này.
Một lòng cho rằng nhất định phải tiêu diệt người gương, bản thân còn phải sống sót mới được tính là thắng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận