Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 200: Gặp lại (length: 7913)

Giao Long Tiểu Bạch thiên kiếp đã đến thời khắc cuối cùng.
Cứ việc nó lúc này toàn thân cũng là thương tổn, khí tức uể oải.
Ánh mắt bên trong, lại để lộ ra vẻ hưng phấn.
Chủ nhân đến, khiến lòng tin của nó tăng gấp bội.
Chỉ cần sống qua lần cuối cùng của thiên kiếp, liền có thể từ Giao Long tiến hóa thành Ly Long, cách Chân Long càng tiến một bước.
"Oanh ~~~"
Một tiếng Lôi Bạo.
"Răng rắc ~~~"
So với trước đó, tia chớp thô hơn gấp mấy lần, rơi xuống từ trên không.
Trực chỉ Giao Long Tiểu Bạch.
"Ngang ~~~"
Giao Long Tiểu Bạch phát ra một tiếng gào.
Đón đợt thiên kiếp cuối cùng xông tới.
"Ầm ầm ~~~"
Va chạm phát ra tiếng nổ vang rung trời.
Lúc này tàu hàng của Chu gia đã ở rất gần.
Nguyên một đám người Chu gia ghé vào trên thuyền, hai tay chăm chú bịt lấy lỗ tai, sợ đến run lẩy bẩy.
Tiếng vang qua đi.
Mây đen tan đi.
Sấm chớp mưa bão biến mất không thấy gì nữa.
Bầu trời khôi phục sáng sủa.
Vô số người Chu gia đứng ở trên boong tàu hàng, mặt mũi tràn đầy rung động.
Đây là cái gì thời tiết?
Biến hóa cũng quá nhanh a!
Phảng phất mọi thứ vừa mới phát sinh đều là ảo giác.
Chu Linh Tuyết cùng Lâm Phong đứng chung một chỗ.
Nàng cũng cảm thấy rung động không thôi.
"Lâm công tử, thiên kiếp kết thúc rồi sao?" Chu Linh Tuyết hỏi.
"Ừ! Kết thúc rồi! Chu tiểu thư, mượn ngươi bội kiếm dùng một lát."
Chu Linh Tuyết từ trong túi càn khôn lấy ra bội kiếm, giao cho Lâm Phong.
"Tạ ơn! ! !"
"Không khách khí!"
"Ngang ~~~" một tiếng long ngâm vang lên.
Trên tàu chở hàng người Chu gia theo thanh âm nhìn lại.
Chỉ thấy một đầu toàn thân thuần bạch sắc, vết thương chồng chất Ly Long lơ lửng giữa không trung.
Đột nhiên, trên mặt biển nhảy ra mấy chục con Hải thú, mục tiêu chính là Tiểu Bạch vừa mới độ xong thiên kiếp trên không trung.
Một màn này trực tiếp khiến người Chu gia sợ choáng váng.
Phải biết những Hải thú kia, kém nhất cũng là thập cảnh sơ kỳ, thậm chí còn có vài đầu thập cảnh đỉnh phong.
Tản mát ra khí tức.
Khiến cho người ta cảm thấy hoảng sợ.
Nếu là không có Lâm Phong.
Tùy tiện một con, đều có thể tùy ý phá hủy đội tàu Chu gia.
Mắt thấy nhóm Hải thú công kích sắp đến, Tiểu Bạch lại không có bất kỳ ý định phản kháng nào.
Không phải nó không muốn.
Thật sự là quá mệt mỏi.
Độ xong thiên kiếp, cơ hồ đã tiêu hao hết tất cả khí lực.
Coi như muốn phản kháng, cũng không có cái năng lực đó.
Đương nhiên, dù vậy.
Cũng không thể không hề làm gì.
Ít nhất cũng cần phải chạy a!
Tiểu Bạch sở dĩ dám như thế.
Là bởi vì nó biết rõ.
Bản thân chỉ cần Độ Kiếp là được.
Còn lại giao cho chủ nhân.
"Hưu hưu hưu..."
Mấy chục đạo kiếm quang hiện lên.
Mỗi một đạo đều có thể chém rụng một đầu Hải thú thập cảnh.
Trong lúc nhất thời.
Trên biển mênh mông vang lên đủ loại tiếng kêu thảm thiết của Hải thú.
Chỉ một lát sau thời gian.
Mấy chục con Hải thú nhảy ra mặt nước kia, đại bộ phận đều bị chặn ngang chặt đứt, thi thể khổng lồ rơi vào Vô Tận hải bên trong.
Khiến cho nước biển lập tức nhuộm đỏ.
Vài đầu thập cảnh đỉnh phong còn lại, cũng bị tổn thương không nhẹ, không kịp nghĩ nhiều, liền chui vào Vô Tận hải chỗ sâu mà đào tẩu.
Bất kể là Hải thú hay là dị thú, sau khi vượt qua thiên kiếp, linh trí liền sẽ tăng lên rất nhiều, không còn chỉ có bản năng.
Bọn chúng biết rõ gặp phải tồn tại không thể địch lại, bảo mệnh quan trọng.
"Tê ~~~"
Người Chu gia thấy cảnh này, toàn bộ đều hít sâu một hơi lạnh.
Nhiều Hải thú cường đại như vậy, cứ như vậy gục ngã, trốn mất?
Quá khoa trương đi!
Bọn họ biết rõ Lâm công tử rất mạnh.
Lại không nghĩ rằng có thể mạnh đến mức này.
Người Chu gia còn không biết Lâm Phong giết Đường Hải, cường giả thập nhất cảnh duy nhất của Đường gia.
Nếu không thì sẽ không kinh hãi như vậy.
Thập nhất cảnh đều có thể chém giết.
Giết vài đầu Hải thú thập cảnh thì tính là cái gì?
Lâm Phong xuất hiện ở bên cạnh Giao Long Tiểu Bạch.
Không đúng!
Hiện tại không thể gọi giao long.
Phải gọi Ly Long.
Đối với Lâm Phong đã vượt qua Lôi Long Kiếp diệt thế, giết Hải thú thập cảnh hầu như không cần phí sức gì.
Cũng chỉ có thập cảnh đỉnh phong là hơi phiền phức hơn một chút.
Trong ánh mắt kinh ngạc của người Chu gia.
Lâm Phong đưa tay sờ sờ đầu Ly Long.
Mà Ly Long cũng phối hợp nhẹ nhàng ma sát.
Đồng thời còn không ngừng phát ra tiếng kêu thân mật.
"Ngang ~ ngang ~ ngang ~"
"Cuối cùng là tiến hóa thành công, không phụ lòng ta một phen khổ tâm." Lâm Phong vui mừng gật gật đầu.
"Ngang ~~~" Tiểu Bạch đáp lại.
"Tốt rồi! Độ xong thiên kiếp ngươi cũng mệt mỏi, nghỉ ngơi trước đi!"
"Ngang ~~~"
Sau đó Ly Long chậm rãi thu nhỏ, cuối cùng thân hình khổng lồ kia biến thành bộ dáng lớn chừng ngón tay cái, chui vào trong tay áo của Lâm Phong để nghỉ.
Nó vừa mới vượt qua thiên kiếp, chính là lúc cần nghỉ ngơi.
Lâm Phong trở lại trên tàu chở hàng.
Trả bội kiếm trong tay về cho Chu Linh Tuyết.
"Cảm ơn kiếm của Chu tiểu thư!"
"Lâm công tử quá khách khí, đúng rồi, Lâm công tử, con Giao Long kia?"
"Nó gọi Tiểu Bạch! Là sủng vật của ta, bởi vì một vài nguyên nhân, chúng ta bị thất lạc trên biển cả mênh mông, ta đến Chấn Châu, gặp ngươi, nó thì lưu lại trên biển cả, không nghĩ tới có thể ở đây gặp nhau, còn đúng vào lúc Tiểu Bạch Độ Kiếp quan trọng nhất, duyên phận thứ này, quả thực rất kỳ diệu." Lâm Phong giải thích nói.
"Thì ra Giao Long là sủng vật của Lâm công tử a! Thảo nào!" Chu Linh Tuyết bừng tỉnh đại ngộ.
Nàng nói sao một người một thú vừa mới gặp mặt, đã biểu hiện thân mật như vậy.
Cho dù là Lâm công tử ra tay cứu Giao Long, đối phương cũng không đến mức không có một chút phòng bị nào mới đúng.
"Hiện tại Tiểu Bạch cũng không phải giao long, đã vượt qua thiên kiếp, tiến hóa thành Ly Long."
"Lâm công tử, ta có thể xem Tiểu Bạch được không?" Chu Linh Tuyết hỏi.
Nhìn thấy Ly Long biến nhỏ như vậy, nàng sinh ra lòng tò mò rất lớn.
Hơn nữa vảy toàn thân Tuyết Bạch, chắc chắn cực kỳ đáng yêu.
Phụ nữ đối với những thứ đáng yêu, luôn không có sức chống cự.
"Chờ sau này đi! Tiểu Bạch vừa mới độ xong thiên kiếp, hiện tại cần nghỉ ngơi."
"Được! Chờ Tiểu Bạch nghỉ ngơi khỏe, Lâm công tử nhất định phải cho ta xem đấy."
"Nhất định! ! !"
Về đến phòng.
Lâm Phong trong lòng không khỏi cảm thán.
Gặp được Tiểu Bạch.
Quả thực là niềm vui ngoài ý muốn.
Nếu như mình không đến.
Hoặc là muộn một ngày.
Tình hình đã khác rồi.
Sau khi Tiểu Bạch độ xong kiếp, thể lực sớm đã tiêu hao sạch sẽ, trên người còn có vết thương do thiên kiếp để lại, đối mặt với nhiều Hải thú thập cảnh tập kích như vậy, chỉ sợ lành ít dữ nhiều, muốn trốn cũng không có cơ hội trốn, cơ hồ hẳn phải chết không nghi ngờ.
May mắn bản thân kịp thời đuổi tới.
Khoảng thời gian thần hồn luyện hóa Luyện Hồn Châu kia.
Ngoài việc bị thất lạc Tiểu Bạch, còn bị mất cả túi càn khôn.
Bây giờ Tiểu Bạch tìm lại được, túi càn khôn vẫn không biết ở nơi nào đây!
Bên trong có Hạo Nhiên Kiếm có giá trị phi phàm đối với hắn, cùng với bội kiếm của ba vị sư thúc.
Bất kể thế nào cũng phải tìm cách tìm lại.
Nếu không thì đợi trở lại Thần Tiêu Kiếm Tông, cũng không có cách nào bàn giao với chưởng giáo sư thúc.
Đội tàu không gấp tiến lên.
Chu Thiết Hùng đang tổ chức nhân thủ vớt những Hải thú thập cảnh bị Lâm Phong chém giết.
Cửu cảnh Chu Thiết Hùng và Chu Tỳ Quân cũng ở đây hỗ trợ.
Những Hải thú có thể đạt đến thập cảnh, toàn thân đều là bảo bối vô giá.
Bỏ lại trong Vô Tận hải thì lãng phí quá đáng tiếc.
Vớt lên, thịt có thể chia cho mọi người ăn, số còn lại sẽ được vận đến Trung Châu bán.
Đặc biệt là nội đan có giá trị cao nhất.
Không chút khoa trương mà nói.
Giá trị của nội đan mấy chục con Hải thú thập cảnh, còn cao hơn tổng giá trị tài nguyên trên ba chiếc tàu hàng của Chu gia...
Bạn cần đăng nhập để bình luận