Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 389: Tiến về Dịch Thành (length: 8104)

Sau khi rời khỏi Dịch Thành, Chu Dục không quay về Âm Nguyệt Hoàng Triều mà đi thẳng đến vị trí trung tâm của Trung Châu — Thiên Tâm đảo.
Hắn bị thương không nhẹ, khó lòng hồi phục ngay.
Nhưng chuyện báo thù, không thể chậm trễ dù chỉ một khắc.
Ninh Tố Phi và Cơ Nguyệt Vũ đều là những mỹ nhân bậc nhất trên Cửu Châu đại lục, lại còn là cường giả Tiên Thiên cảnh.
Đám cướp biển vũ trụ kia nhất định sẽ rất hứng thú.
Chỉ cần nói tin tức của hai người cho đám cướp biển vũ trụ, là có thể chờ xem kịch vui.
Như vậy vừa có thể trả mối thù một chưởng kia, lại vừa có thể nhận được sự tán thành của đám cướp biển vũ trụ, nhất tiễn song điêu, vẹn toàn đôi bên.
Chu Dục thi triển tốc độ nhanh nhất để chạy đến Thiên Tâm đảo.
Hắn biết rõ Ninh Tố Phi và Vũ tiên tử nhất định sẽ rời khỏi Dịch Thành.
Cho nên nhất định phải thông báo cho đám cướp biển vũ trụ nhanh nhất có thể.
Dịch Thành cũng thuộc khu vực trung tâm của Trung Châu, khoảng cách Thiên Tâm đảo không xa.
Rất nhanh, Chu Dục đã đến Thiên Tâm đảo.
Một chiếc tàu thủy to lớn đang lơ lửng trên không trung.
"Chu Dục có chuyện quan trọng muốn cầu kiến đại nhân cướp biển vũ trụ." Chu Dục đứng trước cự luân lớn tiếng nói.
Một giọng nói truyền vào tai hắn.
"Vào đi!"
Chu Dục bước lên cự luân, lập tức cảm thấy thân thể như bị siết chặt.
Vô số khí tức Tiên Thiên cảnh ập đến.
Trong đó còn có không ít tồn tại vượt xa Tiên Thiên cảnh.
Lần đầu tiên lên cự luân, Chu Dục hai chân run rẩy.
Giờ phút này hắn đã hối hận.
Không nên vì báo thù mà đến gặp đám người giết người không chớp mắt này.
Sơ sẩy một chút, là có thể mất mạng.
Từ khi đám cướp biển vũ trụ dừng lại ở Thiên Tâm đảo.
Người khác đều trốn càng xa càng tốt, hắn lại tự mình đưa đến cửa.
Có điều bây giờ hối hận đã muộn.
Đã đến rồi, không có đường quay về.
Nếu như quay người bỏ chạy, đoán chừng sẽ bị chém giết ngay tại chỗ.
Vào bên trong cự luân.
Trước mắt là một gian phòng cực lớn.
Trưng bày rất nhiều bàn ghế.
Ít nhất phải mấy trăm cái.
Không ít người đang tụm năm tụm ba ngồi trên ghế, vừa ăn vừa trò chuyện.
Sự xuất hiện của Chu Dục lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Trong ánh mắt ai nấy đều tràn đầy sát ý.
Phải nhuốm bao nhiêu máu tươi trên tay, mới có thể khiến người ta không rét mà run chỉ bằng một ánh mắt?
Đối diện với nhiều Tiên Thiên cảnh hung hãn, cùng với những tồn tại vượt xa Tiên Thiên cảnh như vậy.
Áp lực kia có thể tưởng tượng được!
Hiện tại Chu Dục, hai chân đã mềm nhũn.
Suýt chút nữa quỳ xuống đất.
"Chu Dục bái kiến các vị đại nhân!" Chu Dục hai tay ôm quyền, thân thể cúi gập 90 độ.
Không dám ngẩng đầu nhìn mọi người.
"Có chuyện gì?" Một lão giả tinh thần rất phấn chấn hỏi.
Hắn là một vị cường giả đỉnh phong Thoát Phàm cảnh, có uy vọng rất cao trong đám cướp biển vũ trụ này.
Ngoài lão đại Nam Khuê và Nhị gia Tư Trắc, thì lão giả này có thực lực mạnh nhất.
"Bẩm đại nhân, trên Cửu Châu đại lục có hai nữ tử Tiên Thiên cảnh, nổi danh đã lâu, cả về phương diện nào cũng là hạng nhất, không phải thứ phấn son tầm thường có thể sánh, ta vốn muốn bắt các nàng dâng cho đại nhân, nhưng vì thực lực có hạn, không thể thành công, còn bị thương, cố ý đến đây báo cáo với đại nhân." Chu Dục cung kính trả lời.
Lão giả còn chưa lên tiếng.
Một giọng nói khác đã truyền đến.
"Ồ? Cửu Châu đại lục còn có nữ tử Tiên Thiên cảnh phù hợp yêu cầu của ta?"
Chỉ thấy một người tướng mạo tầm thường chậm rãi bước đến.
Chính là Tư Trắc, một trong hai vị Thăng Linh cảnh của đám cướp biển vũ trụ này.
Đám cướp biển vũ trụ trong đại sảnh đều đứng dậy, lớn tiếng hô: "Nhị gia! ! !"
Tư Trắc khoát khoát tay, ra hiệu mọi người ngồi xuống, mọi người mới từ từ ngồi lại.
Trong lòng Chu Dục giật mình.
Người càng mạnh hơn đến rồi.
Chắc hẳn người này chính là lão đại của đoàn đội này rồi!
Từ người đối phương, Chu Dục cảm nhận được một cỗ khí tức vô cùng mênh mông, bàng bạc.
Thật là mạnh.
Đã không chỉ đơn giản là siêu việt Tiên Thiên cảnh.
Bản thân bao giờ mới có thể cường đại đến mức như vậy?
"Bẩm đại nhân, các nàng không phải nữ tử Tiên Thiên cảnh bình thường, đã từng là nhân vật phong hoa tuyệt đại trên Cửu Châu đại lục, đến nay vẫn chưa nghe nói bị ai động đến, có lẽ trong mắt các nàng, người bình thường căn bản không xứng, chỉ có đại nhân mới có tư cách."
"Thú vị! Thú vị! Đã ngươi nói vậy thì đi xem một chút vậy! Dẫn đường!" Tư Trắc lộ ra vẻ hứng thú.
Nữ tử bình thường căn bản không chịu nổi hắn giày vò.
Nữ tử Tiên Thiên cảnh sẽ tốt hơn nhiều.
Hơn nữa dùng Âm Dương giao hợp để đề thăng tu vi, tự nhiên là nữ tử có thực lực càng mạnh, bản thân được lợi càng nhiều.
Chỉ là trong những thế giới mảnh vỡ bình thường, kiếm được nữ tử Tiên Thiên cảnh còn trong trắng thực sự quá khó.
Đa số nữ tử Tiên Thiên cảnh đều lớn tuổi, khả năng còn trong trắng là quá thấp.
Tư Trắc cũng không thích dùng đồ đã qua tay người khác.
"Dạ, đại nhân, chỗ đó cách đây không xa, chúng ta rất nhanh sẽ đến."
"Ngươi tên là Chu Dục đúng không! Không tệ, nếu thật sự giống như ngươi nói, tìm được hai nữ tử Tiên Thiên cảnh phù hợp yêu cầu của ta, ta sẽ ghi cho ngươi một công lớn." Tư Trắc vỗ vai Chu Dục khen ngợi.
"Đa tạ đại nhân! Được cống hiến sức lực cho đại nhân, là phúc phận của Chu Dục."
"Đi thôi! Xuất phát!"
Cự luân chậm rãi khởi động.
Hướng về phía Dịch Thành chạy tới.
Đừng nhìn cự luân có kích thước khổng lồ.
Nhưng tốc độ không hề chậm.
Chu Dục đứng ở đầu thuyền, chỉ dẫn đường đi.
Sau lưng thỉnh thoảng truyền đến tiếng la khóc, tiếng kêu thảm thiết của phụ nữ.
Hắn biết rõ đây đều là những nữ tử bị bắt đến từ Cửu Châu đại lục, đang bị ức hiếp, thậm chí là ngược sát.
Nghe đồng bào kêu thảm thiết, trong lòng Chu Dục lại không hề có một chút gợn sóng, càng không có một chút thương hại.
Đây là một thời đại cường giả vi tôn.
Yếu ớt thì sẽ bị đánh.
Nếu như Cửu Châu đại lục mạnh hơn đám cướp biển vũ trụ kia, thì bọn chúng còn dám làm loạn sao?
Đáp án đã quá rõ ràng.
Nhất định là không dám.
Thậm chí còn không dám bén mảng tới.
Nếu đã đánh không lại, vậy chỉ có thể chịu đựng.
Chu Dục không hề cảm thấy việc bản thân phụ thuộc đám cướp biển vũ trụ kia là có gì sai.
Ai mà không muốn sống?
Biết rõ đối phương là tồn tại không thể địch nổi, còn muốn đi phản kháng, vậy chẳng khác nào muốn chết?
Huống chi đám cướp biển vũ trụ lại không phải loại người nhân từ nương tay, mà là đồ cùng hung cực ác.
Mới giáng lâm Cửu Châu đại lục bao lâu, đã hủy diệt hơn mười thành trì.
Số nhân loại chết trong tay chúng, đã đạt đến con số đáng kinh ngạc hơn mười triệu.
Thủ đoạn tàn nhẫn đến cực điểm như vậy.
Bất cứ ai gặp cũng đều cảm thấy không rét mà run.
Chỉ có thần phục mới có thể sống sót.
Chu Dục cho rằng mình không phải Thánh Nhân, cũng không thể làm được việc quên mình vì người.
Chỉ cần có thể sống sót, chuyện gì hắn cũng làm được.
Đến mức người khác sống chết thế nào, không liên quan đến hắn.
Dù cho Cửu Châu đại lục bị hủy diệt hoàn toàn, Chu Dục cũng không nhíu mày.
Có thể nói hắn đã phát huy triệt để sự ích kỷ đến mức tận cùng.
Điển hình cho việc chết đạo hữu không chết bần đạo.
Trước kia có tiên nhân bố trí trận pháp ngăn cản, cường giả bên ngoài không thể giáng lâm Cửu Châu đại lục.
Bây giờ trận pháp bị Ma Thần Ba Hấu phá hư, Cửu Châu đại lục đã hoàn toàn bại lộ trong tinh không.
Thời đại bảo thủ đã qua.
Đón chào Cửu Châu đại lục, chính là vô số nguy cơ, đương nhiên cũng kèm theo vô số cơ hội để trở nên mạnh mẽ.
Dần dần mọi người sẽ phát hiện.
Cường giả Thập Nhị cảnh chỉ cần đến không gian bên ngoài Cửu Châu đại lục, thì sẽ có cơ hội bắt được Tiên Thiên chi khí, từ đó bước vào Tiên Thiên cảnh…
Bạn cần đăng nhập để bình luận