Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 271: Một nhà đoàn tụ (length: 8153)

Ninh Tố Phi hồi tưởng lại bản thân mình.
Có không cam lòng, có tiếc nuối, có phẫn nộ, nhưng càng nhiều lại là không thể làm gì.
Nếu như năm đó không có đăng lâm tuyệt đỉnh Thiên Kiêu bảng đệ nhất, có lẽ còn không có đến mức thất lạc như vậy.
Hi vọng càng lớn, thất vọng lại càng lớn.
Nếu như sinh ra ở thập đại thế lực, ai cũng đoạt không đi Tiên Thiên chi khí thuộc về nàng.
Chỉ sợ sớm tại vài ngàn năm trước, cũng đã là Tiên Thiên cảnh được ức vạn người kính ngưỡng.
Đáng tiếc nàng không phải.
Đối mặt Âm Nguyệt Hoàng Triều.
Bây giờ là tồn tại có thực lực tổng hợp xếp hàng thứ hai ở cửu châu đại lục.
Ninh Tố Phi trừ bỏ âm thầm thở dài, không còn cách nào khác.
Đừng nói tìm Âm Nguyệt Hoàng Triều gây phiền phức.
Người ta không tìm đến nàng gây phiền phức, đã là may mắn.
Những năm này Ninh Tố Phi sở dĩ khống chế Tàng Bảo các phát triển lớn mạnh, chính là sợ gây nên sự chú ý của thập đại thế lực.
Đương nhiên nếu là có cơ hội báo mối thù năm đó, Ninh Tố Phi tuyệt đối sẽ dốc hết tất cả.
Âm Nguyệt Hoàng Triều cướp đi Tiên Thiên chi khí vốn nên thuộc về nàng, tước đoạt cơ hội duy nhất để nàng đột phá Tiên Thiên cảnh, đây là đoạn đường của người ta, giống như giết cha mẹ người.
Muốn nói trong lòng Ninh Tố Phi không có hận, vậy là không thể nào.
Thế nhưng là có hận thì có thể làm gì đâu?
Còn không phải chỉ có thể ẩn giấu ở đáy lòng chỗ sâu nhất, không dám biểu lộ ra.
Trong mắt Âm Nguyệt Hoàng Triều.
Ninh Tố Phi cùng Tàng Bảo các của nàng, cũng chẳng khác gì một con kiến.
Tùy thời có thể một cước giết chết.
Phàm là Ninh Tố Phi dám biểu hiện ra một chút bất mãn đối với Âm Nguyệt Hoàng Triều, ngay lập tức sẽ phải chịu sự chèn ép của Âm Nguyệt Hoàng Triều.
Không bao lâu, toàn bộ Tàng Bảo các đều sẽ sụp đổ.
Đây chính là thực lực của thập đại thế lực.
Có thể đối phó Âm Nguyệt Hoàng Triều, chỉ có thập đại thế lực cùng một cấp bậc.
Những người khác cũng đừng nghĩ.
Cho dù là nhiều thế lực liên hợp lại cùng nhau, cũng không có khả năng đấu lại Âm Nguyệt Hoàng Triều.
Chênh lệch về chất, không phải lượng có thể bù đắp.
Không ngoài dự liệu của Ninh Tố Phi.
Sau khi Thiên Cơ bảng hiện thế vẻn vẹn hơn nửa tháng thời gian.
Hoàng Phủ Kinh Thiên, Hạ Hầu Tôn, Nam Cung Vô Cấu nhao nhao đột phá thập nhị cảnh, leo lên tuyệt đỉnh Thiên Kiêu bảng.
Đẩy Vương Thống, Lạc Hinh Di, Cao Vũ xuống dưới.
Ba người cùng ở một thế lực, cũng chỉ có thể vui vẻ hơn nửa tháng.
Từ đó, trên tuyệt đỉnh Thiên Kiêu bảng mười vị thiên kiêu, vừa lúc bị Trung Châu thập kiệt chiếm cứ.
Tựa hồ tuyệt đỉnh Thiên Kiêu bảng chính là đo ni đóng giày cho Trung Châu thập kiệt.
Tất cả nghi vấn về thanh âm của Trung Châu thập kiệt tức khắc biến mất không thấy gì nữa.
Chỉ còn đối với sự tán thưởng và bội phục Trung Châu thập kiệt.
Quả nhiên không hổ là thập đại thế lực.
Bồi dưỡng ra được thiên kiêu, sẽ dẫn dắt một thời đại của cửu châu đại lục.
Cho đến bây giờ.
Cơ hồ tất cả mọi người đều cho rằng.
Trung Châu thập kiệt chính là mười thiên kiêu có thể siêu việt thập nhị cảnh được Thiên Cơ lâu dự ngôn.
Lâm Phong không chú ý đến biến hóa của tuyệt đỉnh Thiên Kiêu bảng, sau khi gặp mặt với các chủ Tàng Bảo các Ninh Tố Phi một lần, đạt thành quan hệ hợp tác, liền rời khỏi Mê Thất Chi Thành.
Linh Nguyên Đan trên người đã đủ để hắn đột phá đến thập nhị cảnh.
Một khi bước vào thập nhị cảnh.
Khả năng cao sẽ đẩy một vị trong Trung Châu thập kiệt xuống, leo lên tuyệt đỉnh Thiên Kiêu bảng.
Đến lúc đó tất nhiên sẽ gây ra sự chú ý của thập đại thế lực.
Ninh Tố Phi đã nói với Lâm Phong.
Nếu như hắn leo lên tuyệt đỉnh Thiên Kiêu bảng.
Thế lực mà người bị hắn đẩy xuống ở đó, nhất định sẽ nghĩ biện pháp tìm tới hắn, sau đó lặng lẽ không một tiếng động giết chết.
Người chết thì không thể tiếp tục lưu lại trên tuyệt đỉnh Thiên Kiêu bảng.
Thập đại thế lực sẽ không cho phép trên tuyệt đỉnh Thiên Kiêu bảng có những người khác tồn tại.
Chờ đến lúc đó.
Việc Lâm Phong phải làm, chính là ẩn nấp tốt bản thân, không thể để cho thập đại thế lực phát hiện.
Trung Châu.
Hoàng Cô Thành.
Một tòa tiểu viện trong trang viên của Hoàng Phủ nhất tộc.
Tô Mộ Bạch cùng vợ con đang vui vẻ hòa thuận sinh sống chung một chỗ.
Từ khi Hoàng Phủ Hề Dao ở thời điểm đột phá, kích phát diệt thế Lôi Long Kiếp, thành công bước vào đệ thập cảnh, liền nhận lấy sự coi trọng cao độ của Hoàng Phủ nhất tộc.
Trải qua các cao tầng của Hoàng Phủ nhất tộc thương nghị, đưa mẫu thân Hoàng Phủ Sơ Âm của nàng ra ngoài.
Sau hơn hai mươi năm, cuối cùng một nhà ba người đã có thể đoàn tụ.
Đồng thời Hoàng Phủ Chân trả cho Hoàng Phủ Hề Dao kỳ nghỉ hàng tháng, để cho nàng bồi bồi cha mẹ.
Lúc đầu Hoàng Phủ Hề Dao là chuẩn bị về Ly Châu tìm Lâm Phong.
Có thể thời gian một tháng căn bản không đủ.
Ngay tại lúc nàng muốn tìm lão tổ Hoàng Phủ Chân, hy vọng có thể cho thêm bản thân một chút thời gian.
Lại bị phụ thân Tô Mộ Bạch thông báo.
Lâm Phong đã đến Trung Châu, đồng thời đã đến Hoàng Phủ nhất tộc, hai sư đồ đã gặp mặt.
Hoàng Phủ Hề Dao nghe xong Đại sư huynh đến Trung Châu, lập tức kích động không thôi.
Vội vàng hỏi thăm phụ thân Tô Mộ Bạch, chuyện là khi nào.
Tô Mộ Bạch liền kể lại tỉ mỉ việc Lâm Phong giải quyết.
Khi Hoàng Phủ Hề Dao muốn cha liên hệ với Đại sư huynh, Tô Mộ Bạch mới phát hiện, bản thân không có cách nào liên lạc với Lâm Phong.
Khiến cho Hoàng Phủ Hề Dao cho rằng phụ thân đang lừa gạt mình.
Sau khi Tô Mộ Bạch nói hết lời, Hoàng Phủ Hề Dao mới tin tưởng.
Nếu Đại sư huynh đã đến Trung Châu.
Sau này nhất định sẽ có thời gian gặp mặt.
Cũng không phải vội tại nhất thời.
Bây giờ điều quan trọng nhất vẫn là cố gắng tu luyện.
Thực lực mới là vốn liếng để sinh tồn ở Trung Châu.
Hoàng Phủ Hề Dao đã không còn là cô bé cái gì cũng không hiểu lúc trước kia nữa.
Trong lòng nàng minh bạch.
Chỉ có bản thân không ngừng cố gắng tu luyện, mạnh lên, đạt tới kỳ vọng của Hoàng Phủ nhất tộc và Chân lão tổ, thì một nhà mới có thể hạnh phúc sống cùng nhau.
Bây giờ còn chưa phải lúc thả lỏng.
Hôm nay là ngày cuối cùng Hoàng Phủ Hề Dao bồi phụ mẫu.
Rất nhanh lại phải trở về cấm địa, đi theo Chân lão tổ tu luyện.
Thiên Cơ bảng hiện thế.
Các đại thế lực cũng bắt đầu khẩn trương.
Cho dù là Trung Châu thập kiệt cũng không dám thả lỏng vào lúc này.
Nhất định phải nắm chặt tất cả thời gian để tu luyện.
Dựa theo quy luật trước kia, sau khi Thiên Cơ bảng hiện thế, Tiên Thiên chi khí sẽ giáng lâm vào năm năm sau.
Nói cách khác.
Trong thời gian năm năm, nhất định phải đạt tới đỉnh phong thập nhị cảnh.
Nếu không liền không có tư cách tranh đoạt Tiên Thiên chi khí.
Hoàng Phủ Hề Dao vừa mới đột phá đệ thập cảnh, muốn trong vòng năm năm đạt tới đỉnh phong thập nhị cảnh, trừ phi có thể hoàn thành lần thứ ba huyết mạch phản tổ, nếu không gần như không có khả năng.
Năm năm hoàn thành vượt qua hai đại cảnh giới, cho dù là tài nguyên vô hạn cung ứng, cũng là khó như lên trời.
Dù sao sức chịu đựng của cơ thể người là có giới hạn, cần một quá trình từng bước tiến lên theo chất lượng, không thể làm một lần là xong.
Không phải ai cũng giống như Lâm Phong, không chỉ có thiên phú cực cao, mà còn có được thượng cổ luyện thể công pháp Ngũ Cầm Hí.
Trong một tiểu viện của trang viên Hoàng Phủ.
Một nhà ba người đang ăn những món ăn ngon.
Hoàng Phủ Hề Dao đột nhiên mở miệng: "Phụ thân, mẫu thân, sau khi ăn xong bữa cơm này với mọi người, ta liền phải trở về cấm địa, đi theo Chân lão tổ tu hành, mọi người không cần lo lắng cho ta, ta nhất định sẽ hảo hảo tu luyện, về sau liền đến phiên ta bảo vệ mọi người, còn có Đại sư huynh."
"Hề Dao, con vất vả rồi!" Hoàng Phủ Sơ Âm đau lòng nói.
Bị gia tộc nhốt vào thiên lao ở cấm địa, vốn cho rằng cả đời này đều không còn cơ hội đi ra nữa.
Không ngờ lại được con gái cứu.
Thật tình mà nói, Hoàng Phủ Sơ Âm cũng không hy vọng Hoàng Phủ Hề Dao trở về Hoàng Phủ gia.
Ly Châu mặc dù vắng vẻ, tài nguyên có hạn, nhưng lại có thể sống rất vui vẻ.
Đi đến Hoàng Phủ nhất tộc ở Trung Châu.
Bà sợ rằng hậu nhân sẽ thân bất do kỷ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận