Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 472: Âm u tẫn tán (length: 8178)

Dương Tiêu là đệ tử Lăng Tiêu cung gần với Ngô Thiên Nguyệt.
Tu vi Thăng Linh cảnh đỉnh phong, người sở hữu Huyền tự Nhất Hào Phong.
Ngô Thiên Nguyệt cái thứ nhất phái Dương Tiêu ra, hiển nhiên là chắc chắn phải có được trận đầu luận bàn thắng lợi.
"Trận đầu muốn thắng!" Ngô Thiên Nguyệt chỉ nói năm chữ.
"Sư tỷ yên tâm!" Dương Tiêu tự tin trả lời.
Quần Anh Điện bên này phái ra một vị nam tử, bất quá chỉ là tu vi Thăng Linh cảnh hậu kỳ.
Hai người bắt đầu trận đầu luận bàn giao lưu.
Dương Tiêu không có gì bất ngờ xảy ra lấy được thắng lợi.
Đồng thời toàn bộ quá trình áp chế đệ tử Quần Anh Điện, đánh đối phương không có chút nào cơ hội phản kháng.
Hiện trường tức khắc vang lên tiếng hoan hô như biển động.
"Dương Tiêu sư huynh Vô Địch! Lăng Tiêu cung Vô Địch!"
"Dương Tiêu sư huynh Vô Địch! Lăng Tiêu cung Vô Địch!"
Rất nhanh trận thứ hai bắt đầu tỷ thí.
Đệ tử Quần Anh Điện dựa vào cuối cùng bộc phát, lật ngược một trận.
Một đều.
Trận thứ ba Ngô Thiên Nguyệt vốn cho rằng có thể thắng, song phương tu vi tương đương, cũng là Thăng Linh cảnh hậu kỳ, không nghĩ tới cuối cùng thua một chiêu.
Lăng Tiêu cung thua liền hai trận.
Điểm số mở ra 2-1.
Trận thứ tư nếu lại thua.
Như vậy năm trận luận bàn, thua ba trận, điểm số lớn liền thua.
Luận bàn giao lưu, ngoài miệng đều nói thắng thua không quan trọng, trên thực tế quan hệ đến vấn đề mặt mũi của mỗi bên, ai cũng không nguyện ý thua.
Ngay cả Cung chủ Lăng Tiêu cung Thẩm Linh Hãn đều nói với Ngô Thiên Nguyệt, không muốn ném mặt Lăng Tiêu cung.
Trận thứ ba thất bại làm rối loạn kế hoạch của Ngô Thiên Nguyệt.
Nàng vốn muốn đem vũ khí bí mật dùng đến trận cuối cùng.
Hiện tại không dùng không được, vạn nhất trận thứ tư lại thua, coi như lần thứ năm thắng cũng vô ích.
Không có cách nào.
Chỉ có thể trước tiên bảo đảm trận thứ tư thắng lợi.
"Lam Tâm, trận thứ tư ngươi lên đi!"
"Vâng, sư tỷ!"
Trong đám người bay ra một vị nữ tử, mái tóc màu xanh, cùng với váy liền áo màu lam, làm cho người ta cảnh đẹp ý vui.
Lam Tâm, người sở hữu chữ Hoàng Nhất Hào Phong.
Tu vi mặc dù vẫn là Thăng Linh cảnh đỉnh phong, nhưng đã thử qua trùng kích Trảm Đạo cảnh, đồng thời chạm tới ngưỡng cửa Trảm Đạo cảnh.
Thực lực đã vượt qua Thăng Linh cảnh đỉnh phong, nhưng lại chưa đạt đến Trảm Đạo cảnh.
Ngô Thiên Nguyệt đem Dương Tiêu xếp ở trận đầu, giành được thắng lợi là một, nàng còn có vũ khí bí mật Lam Tâm áp trận này.
Không ngờ, trận thứ ba thua, khiến Ngô Thiên Nguyệt không thể không sớm dùng đến Lam Tâm.
Đến mức trận thứ năm?
Đã không quản được nhiều như vậy.
"Lam sư tỷ cố gắng!"
"Lam sư tỷ cố gắng!"
Những tiếng cổ vũ Lam Tâm liên tiếp vang lên.
Nếu như nói đại sư tỷ Ngô Thiên Nguyệt là thần thánh không thể xâm phạm, như vậy Lam Tâm chính là nữ thần mọi người có thể tiếp cận gần gũi.
Người của Quần Anh Điện cũng phái ra.
Lại là một vị Thăng Linh cảnh đỉnh phong.
Tướng mạo âm nhu, tên hèn mọn.
Hai bên triển khai chiến đấu kịch liệt.
Thực lực Lam Tâm cao hơn đối phương một chút.
Có điều nam tử âm nhu kia thủ đoạn rất quỷ dị.
Hai người nhất thời không ai làm gì được ai.
Trận chiến này cũng là một trong bốn trận giao lưu luận bàn đặc sắc nhất.
Ngô Thiên Nguyệt dần dần nhíu mày.
Xem ra lần này Quần Anh Điện đến là có chuẩn bị.
Mục tiêu chính là muốn cho Lăng Tiêu cung mất mặt.
Dù cho không thay đổi được gì, cũng phải để cho vị thế của Lăng Tiêu cung chậm rãi tụt dốc.
Làm sao bây giờ?
Làm thế nào mới có thể phá cục?
Ngô Thiên Nguyệt liếc nhìn Trác Ngọc Hàng khí định thần nhàn.
Chẳng lẽ Quần Anh Điện còn có cường giả áp trận?
Lăng Tiêu cung đã không còn Thăng Linh cảnh đỉnh phong có thể dùng.
Hơn nữa dựa theo tình hình trước mắt, cho dù là Thăng Linh cảnh đỉnh phong, cũng không chắc thắng được Quần Anh Điện.
Tựa hồ lâm vào tử cục.
Muốn phá vỡ, chỉ có xuất kỳ bất ý.
Ngô Thiên Nguyệt nghĩ đến Lâm Phong.
Chỉ có hắn, mới có thể giải trừ khốn cảnh trước mắt của Lăng Tiêu cung.
Lâm Phong thế nhưng có thể ở Thăng Linh cảnh trung kỳ, đánh giết được Xích Thi Đồng Tử Trảm Đạo cảnh sơ kỳ.
Xích Thi Đồng Tử là ai?
Một trong hai đại thiên kiêu Thi Vương mộ.
Thực lực chiến đấu thật sự tuyệt đối có thể so sánh với Thăng Linh cảnh trung kỳ phổ thông.
Lâm Phong có thể giết hắn, thắng trận chiến này không có bất cứ vấn đề gì.
Mà bây giờ tình hình là, làm sao đi mời Lâm Phong?
Bản thân không thể rời đi, người khác đi, chuyện Lâm Phong ở tại chữ Thiên Nhất Hào Phong sẽ bại lộ.
Coi như đi, Lâm Phong cũng chưa chắc sẽ đến.
Sư tôn giao cho hắn nhiệm vụ là chuyên tâm tu luyện, đuổi kịp tứ đại yêu nghiệt, không cần phải để ý đến việc khác.
Huống chi thời gian căn bản không kịp.
Ngô Thiên Nguyệt cảm thấy vô cùng đau đầu.
Sớm biết đã nên tính cả mình vào, không nên đáp ứng Trác Ngọc Hàng phái năm người.
Bây giờ thì tốt rồi!
Bị người khác thiết kế một cái bẫy.
Lăng Tiêu cung dưới sự chỉ huy của mình mà bị mất mặt, điều này là điều Ngô Thiên Nguyệt dù thế nào cũng không chấp nhận được.
Ngay lúc Ngô Thiên Nguyệt đang nghĩ cách phá cục.
Trên sân Lam Tâm với một chút ưu thế yếu ớt giành được thắng lợi.
Điểm số lớn tiến tới 2-2.
Đệ tử Lăng Tiêu cung lần nữa hoan hô lên.
Đại sư huynh Quần Anh Điện Trác Ngọc Hàng nhíu mày một cái, rất nhanh lại giãn ra.
Mục tiêu lần này của hắn, không phải là thắng 3-2 hội giao lưu đơn giản như vậy, mà là 4-1.
Để cho Lăng Tiêu cung mất mặt triệt để.
Một hội giao lưu của thế hệ mới, bị đánh bại 4-1, sau này đệ tử Lăng Tiêu cung nhìn thấy đệ tử Quần Anh Điện, về khí thế sẽ yếu đi ba phần.
Không ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Lăng Tiêu cung còn có một đệ tử cường đại như vậy.
Lam Tâm!
Đã không xa Trảm Đạo cảnh.
Tính sai!
Bất quá không sao.
Không thể được 4-1, vậy cũng chỉ có lùi một bước mà cầu cái khác, 3-2.
"Sư tỷ, không phụ sự mong đợi của mọi người!" Lam Tâm đi tới bên cạnh Ngô Thiên Nguyệt.
"Vất vả rồi!" Ngô Thiên Nguyệt gật gật đầu.
Dương Tiêu ở một bên nhìn về phía Lam Tâm, ánh mắt thay đổi.
Trước kia hắn luôn ép Lam Tâm một bậc.
Ở tại Huyền tự Nhất Hào Phong cũng cao hơn chữ Hoàng Nhất Hào Phong.
Khi nào Lam Tâm đã đuổi kịp và vượt qua bản thân?
Chỉ sợ sắp đột phá Trảm Đạo cảnh.
Xem ra mình nhất định phải cố gắng mới được, nếu không thì Huyền tự Nhất Hào Phong rất có thể sẽ đổi chủ.
Lúc này trong doanh trại Quần Anh Điện, một nam tử khôi ngô bước lên đài, khí tức cực lớn phóng ra, khiến tất cả mọi người có mặt đều giật mình.
Ngay cả Ngô Thiên Nguyệt cũng chấn kinh nhìn về phía nam tử khôi ngô.
Lại là một cường giả Trảm Đạo cảnh.
Trong các đệ tử của Quần Anh Điện, ngoài Trác Ngọc Hàng, còn có một vị Trảm Đạo cảnh?
Khí tức của nam tử khôi ngô có chút bất ổn, hẳn là mới đột phá Trảm Đạo cảnh không bao lâu.
Dù vậy!
Đó cũng là một Trảm Đạo cảnh hàng thật giá thật!
Không phải loại Lam Tâm mới vừa chạm đến ngưỡng cửa Trảm Đạo cảnh có thể so được.
Sắc mặt Ngô Thiên Nguyệt lập tức trở nên rất khó coi.
Nếu không phải sớm dùng Lam Tâm thắng trận thứ tư, lần này hội giao lưu, Lăng Tiêu cung có lẽ sẽ thất bại thảm hại.
Bị giành mất 4-1.
Truyền đi, Lăng Tiêu cung sẽ để mặt mũi vào đâu?
"Trác huynh, ngươi giỏi lắm! Ẩn giấu đủ sâu!" Ngô Thiên Nguyệt nghiến răng nghiến lợi nói.
Trác Ngọc Hàng phảng phất như không nghe thấy, phối hợp giới thiệu.
"Thiên Nguyệt công chúa, đây là sư đệ Nhị Trụ Tử của ta, vừa mới đột phá Trảm Đạo cảnh, cố ý đến Lăng Tiêu cung, muốn Hướng Lăng Tiêu cung cao đồ lĩnh giáo mấy chiêu."
Ngô Thiên Nguyệt tức không chịu nổi.
Bản thân không thể ra sân, phái ai đi cũng là chịu thua.
Ngay lúc nàng không còn kế sách gì.
Ánh mắt nhìn quét về phía các đệ tử trong Lăng Tiêu cung.
Đột nhiên phát hiện một bóng người lướt qua ở cuối đám đông.
Lập tức mọi u ám tan biến.
Tên kia đã chạy ra ngoài.
Vậy thì vì Lăng Tiêu cung bỏ ra chút sức lực đi!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận