Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 142: Vụng trộm rời đi (length: 7927)

Doanh Học Đồ Thần Tiêu Kiếm Tông.
Chung Linh đang an ủi Hoàng Gia Hân đang thút thít.
Vừa mới Hoàng Gia Hân tiếp được tin tức từ người nhà đưa tới.
Muốn nàng trở về chuẩn bị cùng Tiềm Giang quận thông gia.
Mà đối tượng thông gia, chính là Đinh Kiện.
Hoàng Gia Hân không muốn trở về lấy chồng, huống chi gả vẫn là Đinh Kiện mà nàng ghét nhất, nhưng lại không dám vi phạm lời của phụ thân.
Trong lúc nhất thời hoang mang lo sợ, trốn trong phòng khóc lên.
Chung Linh xem như tỷ muội tốt, đành phải ở lại cùng nàng.
"Ô ô ô ~~~ Chung Linh, ngươi nói có phụ thân như vậy sao? Đều không hỏi qua ý kiến nữ nhi, liền tùy ý đáp ứng người khác thông gia, chuyện này còn chưa tính, có thể gả lại là Đinh Kiện mà ta ghét nhất, là muốn dồn ta vào chỗ chết sao?" Hoàng Gia Hân vừa khóc, vừa trách móc.
"Gia Hân, ngươi đừng quá đau lòng, trở về tìm phụ thân ngươi thương lượng một chút, biết đâu có thể khiến hắn thay đổi ý."
"Chung Linh, ngươi không hiểu! Phụ thân ta rất coi trọng thể diện, chuyện đã đáp ứng, tuyệt sẽ không đổi ý, hơn nữa đối phương lại là một Quận vương, ta một khi trở về, cũng chỉ có thể bị ép gả cho Đinh Kiện, căn bản không thể thay đổi."
"Vậy phải làm sao bây giờ? Cứ ở lại Thần Tiêu Kiếm Tông mãi?"
"Không được! Phụ thân ta là Quận vương, có thể xin Thần Tiêu Kiếm Tông, đem ta đón về." Hoàng Gia Hân khóc lắc đầu.
Từ khi nhận được tin, nàng đã nghĩ qua tất cả khả năng, không có cơ hội nào.
Chung Linh cũng không biết phải an ủi tỷ muội tốt của mình như thế nào.
Dù sao phụ thân nàng, Chung Ly Sĩ, không thể làm ra chuyện này.
"Gia Hân, đừng khóc, nhất định sẽ có cách khác." Chung Linh ôm Hoàng Gia Hân, trong mắt cũng có nước mắt lấp lánh.
Hai người lần đầu gặp mặt đã quen thân, nhanh chóng trở thành tỷ muội tốt.
Nếu không phải Hoàng Gia Hân giúp đỡ, chỉ mỗi Chung Linh thôi cũng không biết đã bị lừa bao nhiêu lần.
Mỗi lần có người muốn mưu đồ làm loạn với Chung Linh, Hoàng Gia Hân đều sẽ đứng chắn phía trước.
Quan hệ đã sớm còn thân hơn cả tỷ muội ruột thịt.
"Nếu như phụ thân nhất định bắt ta gả cho Đinh Kiện, vậy ta sẽ chết ở trước mặt hắn, để cho hắn đem thi thể ta gả đi." Hoàng Gia Hân hung hăng nói.
"Không được! Tuyệt đối không được! Gia Hân, ngươi đừng làm chuyện điên rồ, chúng ta nhất định có thể nghĩ ra biện pháp." Chung Linh sốt ruột.
"Chung Linh, cảm ơn ngươi! Có ngươi là chị em, ta rất vui! Đáng tiếc chúng ta phải chia xa."
"Gia Hân, ngươi đừng trở về! Ta sẽ nghĩ cách."
"Vô ích! Tất cả khả năng ta đều nghĩ qua, không có cơ hội, trừ khi có đại nhân vật giúp đỡ, nếu không với tính cách của phụ thân ta, không thể thay đổi ý." Hoàng Gia Hân tuyệt vọng nói.
Nàng có thể nghĩ ra khả năng duy nhất.
Chính là có đại nhân vật hỗ trợ biện hộ cho.
Ít nhất là đệ tử nội môn Thần Tiêu Kiếm Tông trở lên.
Thần Tiêu Kiếm Tông loại nhân vật này có rất nhiều, nhưng nàng lại không quen biết một ai.
Cho học đồ khóa mới giảng bài lại toàn là đệ tử nội môn.
Nếu lâu dài là một người, sau khi quen biết còn có thể tìm cách nhờ đối phương giúp đỡ chút.
Đáng tiếc mỗi ngày đổi một người.
Ngay cả cơ hội nhận biết cũng không có.
Đừng nói đến quen thuộc.
Sau khi nghe xong, Chung Linh.
Trong đầu nhanh chóng suy nghĩ.
Đại nhân vật! Đại nhân vật!
Mình quen biết những đại nhân vật nào?
Đột nhiên mắt nàng sáng lên.
Đúng rồi!
Lâm Phong sư huynh!
Nếu có thể mời được Lâm Phong sư huynh, nhất định có thể giúp Gia Hân thuyết phục phụ thân nàng thay đổi ý.
Chỉ là Lâm Phong sư huynh ở Cô Tồn Phong, làm sao mới có thể gặp được hắn đây?
"Gia Hân, như thế nào mới tính là đại nhân vật?" Chung Linh hỏi.
"Ít nhất cũng phải là đệ tử nội môn Thần Tiêu Kiếm Tông trở lên."
"Lâm Phong sư huynh chính là đệ tử nội môn Thần Tiêu Kiếm Tông, chúng ta đi tìm hắn nhờ giúp đỡ."
Lâm Phong sư huynh?
Hoàng Gia Hân suy nghĩ một chút.
Cuối cùng nhớ ra Lâm Phong là ai.
Mục tiêu đến Thần Tiêu Kiếm Tông học nghệ của tỷ muội tốt Chung Linh, chính là để gặp Lâm Phong.
Nhưng ngay sau đó nàng thất vọng rồi.
Lâm Phong là đệ tử nội môn Thần Tiêu Kiếm Tông không sai.
Nhưng hắn phải đến Quân Đô quận làm nhiệm vụ, thời gian ở chung với Chung Linh ngắn như vậy, cũng không tính là quá quen thuộc.
Làm sao có thể giúp mình?
Coi như hắn muốn, mình và Chung Linh cũng không thể rời khỏi Doanh Học Đồ, làm sao có thể tìm đối phương?
"Chung Linh, Lâm Phong sư huynh thực sự sẽ giúp ta sao?" Hoàng Gia Hân có chút lo lắng hỏi.
"Sẽ! Nhất định sẽ! Gia Hân ngươi chưa gặp Lâm Phong sư huynh nên không biết, Lâm Phong sư huynh rất tốt, chúng ta đi tìm hắn, nhất định được." Chung Linh hưng phấn trả lời.
"Nhưng chúng ta không thể rời khỏi Doanh Học Đồ, làm sao tìm được?"
"Lén đi! Dương Siêu sư huynh nói Lâm Phong sư huynh vẫn luôn ở Cô Tồn Phong, cơ bản không đi đâu, chúng ta đến Cô Tồn Phong tìm hắn."
"Làm vậy bị bắt sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc, ta thì không sao, dù gì cũng sắp rời đi, nhưng ngươi còn phải ở lại, ta không thể liên lụy ngươi."
"Ôi chao! Đến lúc nào rồi, còn suy nghĩ nhiều làm gì? Chỉ cần tìm được Lâm Phong sư huynh, hắn sẽ giúp chúng ta giải quyết." Chung Linh tràn đầy tự tin nói.
Hoàng Gia Hân cảm thấy quá mạo hiểm.
Không muốn liên lụy tỷ muội tốt của mình.
Chủ yếu là theo nàng nghĩ.
Dù có tìm được Lâm Phong, người ta cũng chưa chắc đã để ý đến mình, tất cả chỉ là do Chung Linh tự đa tình mà thôi.
Đi, còn có một chút hi vọng sống.
Không đi, liền một chút hi vọng sống cũng không có.
Cuối cùng Hoàng Gia Hân vẫn là đồng ý với Chung Linh, cùng nàng lén rời khỏi Doanh Học Đồ, đến Cô Tồn Phong tìm Lâm Phong.
Nhưng mà chuyện trọng đại này.
Vẫn cần phải bàn bạc kỹ hơn.
Thần Tiêu Kiếm Tông lớn như vậy.
Ít nhất cũng phải xác định vị trí Cô Tồn Phong mới có thể hành động!
Bằng không chưa tìm tới đã bị bắt trở về.
Mấy ngày tiếp theo.
Hoàng Gia Hân thông qua nhiều đường, lấy được một bản đồ Thần Tiêu Kiếm Tông giản lược.
Phía trên có đánh dấu vị trí mười sáu phong của Thần Tiêu Kiếm Tông.
Trong đó Cô Tồn Phong hiện rõ.
Thấy địa đồ, hai người đều rất vui mừng.
Bất kể như thế nào.
Vị trí Cô Tồn Phong có thể xác định.
Ngày hôm sau.
Hoàng Gia Hân và Chung Linh giả bệnh xin nghỉ với chấp sự.
Sau đó lặng lẽ rời khỏi Doanh Học Đồ.
Doanh Học Đồ tuy ở bên trong Thần Tiêu Kiếm Tông, nhưng lại nằm ở khu vực biên giới.
Cô Tồn Phong được coi là một trong mười sáu phong cốt lõi của Thần Tiêu Kiếm Tông, ở phía trong sâu.
Khoảng cách giữa hai nơi, nếu dùng kiếm bay thì rất nhanh là đến, còn đi bộ, thì đừng nghĩ đến chuyện đến trong hai ba ngày.
Đồng thời, nửa đường còn phải tránh né môn nhân Thần Tiêu Kiếm Tông.
Bởi vậy, việc Hoàng Gia Hân và Chung Linh thành công đến được Cô Tồn Phong, cũng không hề dễ dàng.
Hai ngày sau.
Trong rừng rậm cách Cô Tồn Phong không xa.
Chung Linh và Hoàng Gia Hân đang trốn bên trong nghỉ ngơi.
Ban ngày ánh sáng quá tốt, các nàng không dám hành động, sợ bị phát hiện, buổi tối mới bắt đầu đi đường.
Cũng may thú hoang lớn trong rừng rậm đều đã bị dọn dẹp sạch sẽ, hai người gặp được, cũng là mấy loại thú nhỏ không có sức phá hoại, trên đường đi coi như là hữu kinh vô hiểm.
Lúc nhá nhem tối.
Hai người mở bản đồ ra.
Nhìn thấy Cô Tồn Phong ngày càng gần mình, trong lòng vô cùng kích động.
Hoàng Gia Hân dù không mấy coi trọng hành động này, nhưng cũng biết đây là cọng rơm cứu mạng duy nhất của bản thân.
Chung Linh thì hưng phấn vì sắp được gặp Lâm Phong sư huynh, còn có thể thuận tiện giúp đỡ tỷ muội tốt.
Quả thực là vẹn toàn đôi bên…
Bạn cần đăng nhập để bình luận