Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 661: Ngao Bính là kế hoạch (length: 9298)

Ngao Bính ở một bên bất động thanh sắc.
Nhìn xem sắc mặt không ngừng biến hóa của Ngao Hưng.
Trong lòng không khỏi cười khẩy.
Bị một nữ tử làm khó dễ thành bộ dạng này.
Thật không biết Long Vương nghĩ thế nào.
Lại muốn đem Ngao Hưng bồi dưỡng thành đời sau Long Vương.
Coi như hắn có huyết mạch Long Tộc càng tinh khiết thì thế nào?
Còn không phải bị bản thân lược thi tiểu kế, nhẹ nhàng đùa bỡn?
Kỳ thật mọi thứ Ngao Bính nói đều là giả.
Chiếc khăn lụa màu đen trong tay hắn, cũng là thừa dịp Ngọc Linh Lung không để ý, từ trong phòng trộm được.
Mục tiêu rất đơn giản.
Chính là muốn để Ngao Hưng sinh ra cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
Với mức độ yêu thích của Ngao Hưng đối với Ngọc Linh Lung, tuyệt đối không thể tiếp thụ được chuyện như vậy.
Cực độ phẫn nộ, vì yêu sinh hận.
Cơ hội của bản thân liền đến.
Chỉ cần có được phá kính đan từ tay Ngao Hưng, không chỉ có thể rút ngắn rất nhiều thời gian đột phá cảnh giới Long Quân, còn có thể khiến Long Vương thất vọng về Ngao Hưng.
Nhất cử lưỡng tiện.
Đã như vậy.
Việc ai sẽ là đời sau Long Vương, có thể liền không nói trước được.
Ở xa trên chiến trường, Ngọc Linh Lung hóa thành Hắc Long, đang đại chiến với Bạch Hổ to lớn có một đôi cánh.
Chiến đấu giữa hai bên cực kỳ kịch liệt, mỗi một lần va chạm đều gây ra trời đất chấn động, gió mây biến sắc.
Lực lượng của chúng đan xen lẫn nhau, thân thể khổng lồ va chạm, tạo thành từng đạo từng đạo ánh sáng rực rỡ.
Mặc dù chiến sự khẩn trương, nhưng Ngọc Linh Lung lại tỏ ra mười phần thong dong tự tin.
Bởi vì nàng biết rõ, Ngao Hưng và Ngao Bính đang đứng ở bên cạnh xem cuộc chiến, bản thân sẽ rất an toàn.
Nên Ngọc Linh Lung có thể toàn tâm toàn ý vùi đầu vào chiến đấu, thỏa sức phát huy toàn bộ thực lực của bản thân.
Thật tình không biết.
Ngao Bính đang tính toán nàng.
Muốn lợi dụng tình yêu của Ngao Hưng đối với Ngọc Linh Lung.
Đổi lấy phá kính đan.
Lúc này Ngao Hưng.
Trong lòng đang cực độ phẫn nộ.
Lúc đầu đối với Ngọc Linh Lung vẫn còn có chút tin tưởng.
Cho rằng nàng không thể nào thích Ngao Bính.
Nhưng khi Ngao Bính đưa ra chiếc khăn lụa thiếp thân.
Ngao Hưng hoàn toàn không kiềm chế được.
Khăn lụa thiếp thân của một nữ tử sao có thể tùy tiện đưa cho người khác?
Trong lòng không ngừng hỏi.
Vì sao? Vì sao? Vì sao?
Bản thân đối với Ngọc Linh Lung tốt như vậy.
Chuyện gì cũng chiều theo nàng.
Tại sao lại làm như vậy.
Nghĩ rất lâu, Ngao Hưng đều không nghĩ ra, bản thân rốt cuộc chỗ nào không bằng Ngao Bính?
Về xuất thân.
Bản thân chính là hậu duệ dòng chính nhất mạch của Long Vương.
Ngao Bính bất quá chỉ là chi thứ mà thôi.
Về thiên phú, cũng cao hơn Ngao Bính một bậc.
Thậm chí còn được xem như người bồi dưỡng cho vị trí Long Vương đời sau.
Kết quả Ngọc Linh Lung lại coi như không thấy tình cảm của mình.
Ngược lại đi thích Ngao Bính, người mà mọi phương diện đều bị bản thân đè bẹp.
Ngao Hưng thật sự không nghĩ ra.
Dần dần.
Tình yêu dần biến thành hận ý.
Bất kể thế nào.
Hắn đều muốn có được Ngọc Linh Lung.
kết thúc chấp niệm trong lòng.
Nếu không dưới ảnh hưởng của chấp niệm.
Đời này e là sẽ không có thành tựu gì.
Nhìn thấy trong mắt Ngao Hưng dần xuất hiện hận ý.
Ngao Bính hiểu ý cười một tiếng.
Rất tốt! ! !
Hiệu quả đạt được.
Tiếp đó, chính là thu quả ngọt.
Lúc trước phát hiện Ngao Hưng có ý với Ngọc Linh Lung, Ngao Bính đã tạo ra đủ loại cơ hội cho hai người ở chung.
Cuối cùng xem Ngao Hưng từng bước một chìm vào, bị chinh phục hoàn toàn.
"Ngao Hưng, tuy Linh Lung thích ta, nhưng ta cũng không làm gì nàng, hiện tại nàng vẫn còn trong sạch, bất quá nếu ngươi từ bỏ thì ta không khách khí, nữ tử như Linh Lung, hỏi ai lại không thích chứ? Ngươi nói có đúng không?" Ngao Bính tiếp tục kích thích thần kinh của Ngao Hưng.
Ngao Hưng nghe vậy, đôi mắt đỏ như máu, trừng mắt nhìn Ngao Bính, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi dám! ! !"
"Cái này có gì mà không dám? Hai bên đều tình nguyện, nước chảy thành sông, chẳng lẽ ngươi có thể ngăn cản? Coi như có nháo đến chỗ Long Vương đại nhân, ta cũng có lý."
"Tê ~ hô ~ tê ~ hô ~"
Ngao Hưng thở hổn hển, ngực phập phồng dữ dội, một lát sau, hắn dùng giọng trầm thấp hỏi: "Ngươi muốn giao dịch như thế nào?"
"Ta đã nói rồi, ta giúp ngươi có được Linh Lung, ngươi giao phá kính đan cho ta." Ngao Bính nhắc lại.
"Ngươi làm sao giúp ta?"
Ngao Bính xoay người mặt về phía chiến trường.
"Thấy con Bạch Hổ kia không? Lúc nó cảm thấy bị uy hiếp sẽ phóng ra một loại khí thể thần bí, hễ ai hít vào, Trong thời gian cực ngắn sẽ bị kích thích ham muốn thể xác, sau đó thừa cơ đào tẩu, chúng ta chỉ cần lên giúp vây công, Bạch Hổ vì tự vệ, nhất định sẽ phóng ra khí thể thần bí, đến lúc đó ta sẽ tự động rút lui, còn lại giao cho ngươi, dù cho lúc đó Linh Lung tỉnh táo lại cũng không tiện nói gì, dù sao cũng là bất đắc dĩ." Ngao Bính giải thích.
"Thì ra ngươi đã sớm chuẩn bị! Mục tiêu chính là muốn lấy phá kính đan trong tay ta." Ngao Hưng bừng tỉnh đại ngộ.
Khi vào Côn Khư Cảnh tầng thứ tư, hắn và Ngọc Linh Lung vẫn luôn ở cùng nhau tìm bảo.
Ngao Bính tháng gần đây mới gia nhập.
Bạch Hổ cũng là do đối phương tìm đến.
Bây giờ xem ra, đã có kế hoạch từ trước.
"Mục tiêu của ta là giúp ngươi! Phá kính đan chỉ là tiện tay mà thôi, cũng không thể để ta tốn nhiều công sức như vậy chứ? Ngao Hưng, bao nhiêu năm qua ngươi vì Linh Lung trả giá nhiều như thế, đáng lẽ phải có được nàng chứ, trong lòng có ma thì tu vi sợ khó mà đột phá." Ngao Hưng mặt không đỏ tim không đập đáp lời.
Từ mấy trăm năm trước, hắn đã bắt đầu kế hoạch, thời gian dài như vậy.
Vừa là âm mưu, vừa là dương mưu.
Một dương mưu khiến Ngao Hưng không thể cự tuyệt.
"Tốt! Ta đồng ý với ngươi! Nhưng trước khi ta có được Linh Lung, phá kính đan không thể giao cho ngươi." Ngao Hưng xác thực không thể từ chối.
Càng không thể trơ mắt nhìn Linh Lung ngã vào vòng tay của Ngao Bính.
Như vậy hắn sẽ phát điên mất.
Nhất định phải có được Linh Lung, giải trừ chấp niệm trong lòng, tức là Tâm Ma, mới có thể bước qua được đạo cản này.
Cho dù không chiếm được trái tim, cũng phải chiếm được thể xác trước.
"Đương nhiên rồi! Ngươi chỉ cần dùng danh nghĩa của Long Vương đại nhân phát một lời thề, ta sẽ lập tức giúp ngươi có được Linh Lung, sau đó lại đưa phá kính đan cho ta là được."
Ngao Hưng cũng không nói thừa, trực tiếp phát lời thề: "Ta Ngao Hưng, Tam thái tử Long tộc, hiện tại lấy danh nghĩa của Long Vương đại nhân ở đây Thề, Ngao Bính giúp ta có được Ngọc Linh Lung, ta sẽ tặng cho hắn phá kính đan, nếu có đổi ý, cả đời này tu vi không thể tiến thêm được nữa..."
"Rất tốt! ! ! Ngao Hưng, chúc ngươi có một đêm vui vẻ." Ngao Bính cười nói.
Ngay sau đó hai người nhìn về phía chiến trường.
Chuẩn bị kỹ càng tùy thời tham gia chiến đấu.
Ba vị Long Thần cấp mười hai liên thủ.
Bạch Hổ tuyệt không phải là đối thủ.
Cảm nhận được sự uy hiếp nó sẽ phóng ra khí thể thần bí.
Đến lúc đó chỉ cần để Ngọc Linh Lung hít vào một chút, kích thích ham muốn thể xác, mọi chuyện sau đó sẽ dễ làm hơn nhiều.
"Ầm ầm ầm ~~~"
Hắc Long và Bạch Hổ thân hình khổng lồ va chạm kịch liệt, mỗi lần va chạm đều phát ra âm thanh kinh thiên động địa, như thể toàn bộ trời đất đều phải rung chuyển.
Âm thanh như sấm bên tai, lan truyền xa ra ngoài, khiến sinh linh trong vòng trăm dặm xung quanh đều cảm nhận được cuộc chiến kinh tâm động phách này.
"Bốp bốp ~~~"
Đột nhiên, chỉ nghe một tiếng vang thanh thúy truyền đến, hóa ra là Hắc Long đột nhiên tung một chiêu thần long bái vĩ, quất mạnh vào thân Bạch Hổ.
Lực lượng khổng lồ khiến Bạch Hổ phải lùi về phía sau mấy chục bước, sau khi đứng vững, nó tức giận gầm lên, vung vuốt sắc nhọn nhào về phía Hắc Long.
Hắc Long cũng không chịu thua, nhanh chóng nghiêng người tránh đòn tấn công của Bạch Hổ, cũng thuận thế dùng chiếc sừng rồng cứng rắn húc về phía Bạch Hổ.
Bạch Hổ linh hoạt né tránh, tránh được đòn này, ngay sau đó móng vuốt hổ vồ vào người Hắc Long.
Trải qua một trận giao tranh kịch liệt, cả hai bên đều bị thương ở mức độ khác nhau.
Trên người Hắc Long bị vuốt sắc của Bạch Hổ đánh ra mấy vết thương sâu hoắm, máu tươi từ trong đó tuôn ra, nhuộm đỏ nửa thân người.
Bạch Hổ cũng chẳng khá hơn chút nào, da lông bị đuôi của Hắc Long quất rách, vết thương trông mà giật mình.
Sau khi bị thương, một long một hổ đều lùi về sau trăm trượng, tạm dừng tấn công.
Cảnh giác nhìn đối phương, trong mắt lóe lên hung quang, dường như tùy thời chuẩn bị giao chiến lần nữa.
Ngao Bính và Ngao Hưng ở xa cảm thấy thời cơ đã chín muồi.
Ngay lúc này! ! !
"Ngang ~~~ ngang ~~~"
Lập tức hóa thành Long, lao về phía chiến trường...
Bạn cần đăng nhập để bình luận