Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 405: Hám Thiên chấn địa chùy (length: 8591)

"Vì sao nhất định phải như thế chứ?" Nam Khuê bất đắc dĩ.
Khi biết Tư Trắc sau khi chết, hắn thật sự không muốn cùng Lâm Phong giao thủ.
Chỉ muốn nhanh chóng lấy được thi thể Ma Thần, sau đó rời khỏi đại lục Cửu Châu, cũng sẽ không quay lại nữa.
Có thi thể Ma Thần, vô luận ở đâu, đều có thể vượt qua cuộc sống vô ưu vô lự.
Căn bản không cần lo lắng vấn đề tài nguyên.
Thi thể Ma Thần chính là tài nguyên quý giá nhất.
Điều khiến Nam Khuê bất đắc dĩ là.
Đối phương dĩ nhiên tìm tới.
"Bởi vì ta sẽ không cho các ngươi phá hủy đại lục Cửu Châu thêm một cơ hội nào nữa." Lâm Phong nói.
"Ta thực sự chỉ muốn lấy được thi thể Ma Thần, không muốn cùng đại lục Cửu Châu có bất kỳ liên hệ nào." Nam Khuê lần nữa nhấn mạnh.
Mặc dù hắn nói cũng là lời nói thật.
Nhưng Lâm Phong sẽ không tin tưởng.
Một khi thả đi đối phương, đại lục Cửu Châu sẽ bị bại lộ, tương lai có lẽ sẽ vô số phiền phức kéo đến.
Lâm Phong không cho phép chuyện như vậy xảy ra.
"Nếu như các ngươi tiến vào đại lục Cửu Châu thời điểm, cứ như vậy làm, một mực canh giữ ở nơi đây, không đi làm càn làm bậy, có lẽ ta sẽ tin tưởng ngươi, nhường ngươi mang đi thi thể Ma Thần, nhưng bây giờ, rất xin lỗi, chúng ta chỉ có một người có thể sống." Lâm Phong vẫn không hề dao động.
Nam Khuê trong lòng mắng to Tư Trắc tên hỗn đản kia.
Nếu không phải hắn không chịu nổi tịch mịch, làm sao lại rơi vào cái kết cục thân tử đạo tiêu, ngay cả mình cũng gặp họa theo.
Thực sự là đồ bỏ đi, chỉ biết gây thêm rắc rối.
Bây giờ nói gì cũng đã muộn.
"Đã không nói lý được, vậy cũng không còn cách nào, ngươi tự tìm chết, đừng trách người khác."
"Oanh! ! !"
Nam Khuê vừa dứt lời.
Một cỗ khí thế Thăng Linh cảnh sơ kỳ đột nhiên bùng phát ra.
Trong chớp mắt.
Chung quanh cuồng phong gào thét.
Không đợi Lâm Phong phản ứng.
Nam Khuê đã đến bên cạnh hắn.
Một quyền đánh vào nơi ngực.
"Bành! ! !"
Cường giả Thăng Linh cảnh toàn lực oanh ra một quyền, uy lực có thể nghĩ.
Thuế Phàm cảnh căn bản là không có cách tiếp nhận.
Dù sao hai bên chênh lệch một đại cảnh giới.
Dù cho Lâm Phong tu luyện Ngũ Cầm Hí, tố chất thân thể vượt xa người thường, cũng khó có thể chống đỡ.
Bất quá với trình độ cẩn thận của Lâm Phong, tự nhiên không có khả năng dùng bản thể đối mặt Thăng Linh cảnh.
Nếu không một cái không chú ý, chiến đấu sẽ kết thúc.
Sức mạnh của Tư Trắc hắn đã từng trải qua, không ngu dại gì mà mang bản thể đưa lên cửa.
Nam Khuê một kích toàn lực đánh vào chỗ ngực của Lâm Phong, chỉ thấy thân thể đối phương chậm rãi tan biến, cái gì cũng không để lại.
Quả nhiên là phân thân!
Điểm này đã sớm đoán được.
Biết được Lâm Phong có được Phân Thân Thuật thần kỳ, Nam Khuê liền biết, người nói chuyện với hắn nhất định là phân thân, bản thể chắc chắn giấu ở xung quanh.
Một đòn hủy đi một phân thân.
Nam Khuê bắt đầu tìm kiếm tung tích của Lâm Phong.
Người ta cũng đã nói, hai người chỉ có một người có thể sống, chỉ có toàn lực ứng phó, giết đối phương, mình mới có thể sống.
Nhất định phải lấy tốc độ nhanh nhất giải quyết Lâm Phong.
Để hắn không có thời gian tụ lực thả ra thủ đoạn có thể đánh giết Thăng Linh cảnh kia.
Đòn đánh giết Tư Trắc bằng một ngón tay kia, Nam Khuê cũng sợ.
Hai người cũng là Thăng Linh cảnh sơ kỳ, có thể giết Tư Trắc, cũng liền có thể giết hắn.
Năng lực cảm nhận của Thăng Linh cảnh vô cùng mạnh.
Rất nhanh đã tìm được nơi Lâm Phong phát ra khí tức.
Chỗ đó! ! !
Thân ảnh của Nam Khuê lập tức biến mất tại chỗ, chỉ lưu lại một đạo bóng.
Khi xuất hiện lần nữa, đã rơi vào khu rừng khô cằn ở phía dưới, tìm đến Lâm Phong đang ẩn mình sau một gốc cây khô, lại vung ra một quyền.
Cây khô to lớn vỡ vụn.
Lâm Phong trốn ở phía sau cây khô cũng bị đánh trúng.
Bất quá hắn lại lộ ra vẻ tươi cười, sau đó biến mất không thấy gì nữa.
Lại là phân thân! ! !
Sắc mặt Nam Khuê dần dần trở nên âm trầm.
Là một cường giả Thăng Linh cảnh, rõ ràng một chiêu là có thể giải quyết Thuế Phàm cảnh.
Thế mà lại không tìm được chân thân.
Có cảm giác như có toàn thân sức lực, không có chỗ để dùng.
Phân thân và bản thể hoàn toàn có cùng một loại khí tức, căn bản không có cách nào phân biệt, muốn tìm được bản thể, xem ra chỉ có thể trước tiên giải quyết phân thân.
Nam Khuê cho rằng Lâm Phong phân thân chỉ có bốn cái, thật không ngờ phân thân bị hủy sau, thần hồn sẽ trở về bản thể, rồi lại có thể tiếp tục phân ra.
Nói cách khác, trừ khi một lần tiêu diệt toàn bộ phân thân, sau đó ngay lập tức tìm đến bản thể, nếu không cứ chậm rãi thì phân thân có thể xuất hiện nhiều lần.
Đương nhiên, phân thân bị hủy, Lâm Phong cũng không hoàn toàn không sao cả.
Thứ nhất, phân thân bị phá hủy lúc đau đớn, bản thể cũng sẽ cảm nhận được.
Nói một cách đơn giản, phân thân bị một quyền đánh trúng, thực tế là đánh lên bản thể của Lâm Phong, cảm nhận được đau đớn y hệt, chỉ là không bị thương mà thôi.
Ý chí không kiên định sẽ không thể chịu đựng nổi.
Nhưng ý chí lực của Lâm Phong lại vô cùng vững chắc.
Một chút đau đớn đối với hắn mà nói, không đáng kể chút nào.
Thứ nhì, phân thân bị hủy, thần hồn sẽ mất đi một phần.
Đại khái khoảng một phần mười thần hồn của phân thân.
Nếu như phân thân bị phá hủy quá nhiều lần, thần hồn của Lâm Phong sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
Thần hồn quan trọng hơn nhục thân rất nhiều.
Linh dược khôi phục nhục thân có rất nhiều, nhưng linh dược khôi phục thần hồn lại càng hiếm hơn.
"Người đâu? không phải muốn phân cái ngươi sống ta chết sao? Cứ như vậy mà làm rùa rụt cổ sao?" Nam Khuê lớn tiếng nói.
"Không cần phải gấp, ngươi chẳng mấy chốc sẽ gặp đồng bọn của mình."
Thanh âm truyền đến từ khắp khu rừng khô cằn, khiến người ta không thể xác định vị trí cụ thể.
"Một tên Thuế Phàm cảnh nhỏ nhoi, cũng dám huênh hoang, có bản lĩnh bước ra, chúng ta đường đường chính chính đại chiến một trận, xem ai có thể cười đến cuối cùng."
"Ha ha ~~~ ngươi dù sao cũng là một cường giả Thăng Linh cảnh, thế mà lại bắt ta một Thuế Phàm cảnh bước ra cùng ngươi đường đường chính chính đại chiến, chuyện này mà truyền đi cũng không sợ bị người chế giễu à, có bản lĩnh thì tới tìm ta, nếu tìm không thấy thì lát nữa đừng trách ta không cho ngươi cơ hội."
Nam Khuê tức giận!
Bản thân lại có ngày bị một tên Thuế Phàm cảnh chế nhạo.
Đồng thời trong lòng cũng dần dần bối rối.
Cái một chỉ kinh thiên của Lâm Phong đánh giết Tư Trắc, vẫn có tính uy hiếp rất lớn.
Đừng thấy vẻ mặt Nam Khuê ngoài mặt không quan tâm.
Kỳ thực trong lòng cũng vô cùng sợ hãi.
Không thể chờ thêm được nữa.
Nhất định phải nhanh tìm được chân thân của đối phương.
Một khi để hắn tiếp cận chân thân, chiến đấu sẽ kết thúc tại đây.
Nam Khuê từ trong Càn Khôn Giới lấy ra một cây Đại Chùy.
Trên Đại Chùy có đường vân vô cùng phức tạp, cùng năm chữ lớn.
Hám Thiên Chấn Địa Chùy!
"Nếu ngươi không ra, vậy ta sẽ buộc ngươi phải ra."
Nam Khuê vừa nói xong, hai tay giơ Hám Thiên Chấn Địa Chùy lên đỉnh đầu.
Dùng hết lực lượng toàn thân vung xuống, nện Hám Thiên Chấn Địa Chùy xuống đất.
"Oanh! ! !"
Một tiếng nổ vang trời.
Mặt đất trong phạm vi mấy trăm mét, toàn bộ sụp xuống một đoạn.
Lấy Hám Thiên Chấn Địa Chùy làm trung tâm.
Sức sóng mạnh mẽ lan tỏa ra bốn phía.
Sóng khí đi đến đâu, thế như chẻ tre, toàn bộ phá hủy thực vật khô héo.
Khi lan tỏa ra tới phạm vi mấy chục cây số, uy lực mới chậm lại.
Hai phân thân của Lâm Phong ẩn trong khu rừng khô héo cách xa vài cây số, trực tiếp bị sóng khí đánh bay ra ngoài.
Lực lượng quá lớn, khiến cho phân thân không thể chịu nổi, tự động tan biến.
Cuối cùng, hai phân thân bị một đòn giải quyết.
Chuyện còn lại là tìm kiếm tung tích chân thân.
Sau khi Nam Khuê cẩn thận tìm kiếm.
Cuối cùng hắn đã tìm được.
Khóe miệng Nam Khuê lộ ra một nụ cười đắc thắng.
Chỉ cần tìm được bản thể của kẻ địch, cán cân thắng lợi đã bắt đầu nghiêng về phía hắn.
Tốc độ của Thăng Linh cảnh rất nhanh.
Gần như trong chớp mắt, Nam Khuê đã đến nơi bản thể Lâm Phong đang ẩn mình.
Hướng về phế tích vung một quyền.
Thăng Linh cảnh đối phó Thuế Phàm cảnh, không cần chiêu thức màu mè gì, một quyền đơn giản là đủ.
"Làm! ! !"
Lại là một tiếng vang lớn.
Nam Khuê cảm giác tay phải mình hơi run lên.
Lạ thật!
Cái gì thế này?
Dĩ nhiên có thể chặn được một quyền của mình!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận