Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 634: Người cầm đỉnh (length: 8306)

Yêu Vương Phượng Chân cùng Long Vương Ngao Quảng bay lên không trung, cùng Tam Đại Tiên Vương của Tiên giới tụ lại một chỗ.
Năm đạo thân ảnh lấp lánh đứng lơ lửng giữa không trung, tạo thành một vòng tròn, khiến người ta nhìn không rõ.
Chư thiên vạn giới tổng cộng chỉ có tám vị cường giả Vương Cảnh.
Giờ phút này liền tập hợp năm vị.
Có không ít người ở hiện trường cảm thán.
Có thể một lần tận mắt nhìn thấy năm vị cường giả Vương Cảnh, đời này không còn gì tiếc nuối.
Ngọc Linh Lung cùng Ngao Bính, Ngao Hưng đứng ở hàng đầu các thiên kiêu Long tộc.
Lần đầu tiên đến Tiên giới, nàng không hề giống những thiên kiêu Long tộc khác hết nhìn đông tới nhìn tây.
Nếu ánh mắt Ngọc Linh Lung chuẩn xác rơi vào trận doanh Thiên Sách phủ, cẩn thận tìm kiếm, sẽ phát hiện một thân ảnh ngày nhớ đêm mong.
Tiếc thay nàng không có.
Lại thêm Tiên giới có quá nhiều người xuất hiện.
Ngoài tam đại thánh địa, ba mươi sáu động thiên, bảy mươi hai phúc địa ra, còn rất nhiều thế lực.
Muốn trong nhiều trận doanh như vậy dùng mắt phát hiện ra một người, chẳng khác nào mò kim đáy bể.
Huống chi Ngọc Linh Lung căn bản không nghĩ đến người mình muốn tìm ở Tiên giới.
Ký ức của nàng vẫn dừng lại ở nơi gọi là Cửu Châu Đại Lục.
Lâm Phong nhìn năm bóng người kia.
Thái Sơ Tiên Vương, Linh Hư Tiên Vương, Dao Trì Tiên Vương, Yêu Vương Phượng Chân, Long Vương Ngao Quảng.
Năm vị đứng ở đỉnh phong nhất của chư thiên vạn giới.
Sư tôn gặp đều phải cung kính hành lễ.
Cũng không biết Tiên Vương có thể phục sinh được người cả hồn lẫn xác hoàn chỉnh không.
Bản thân sớm muộn có một ngày cũng phải đạt tới cảnh giới Tiên Vương.
Mặc dù Lâm Phong không có hứng thú trở thành đệ nhất cường giả chư thiên vạn giới, nhưng hắn có một chuyện vô cùng trọng yếu muốn làm, đó là phục sinh Tuyết Nữ và những người khác.
Tiên Vương không làm được, thì còn có người ở trên Tiên Vương.
Chỉ cần mình còn sống, phục sinh Tuyết Nữ và mọi người chính là mục tiêu truy cầu cả đời của hắn.
Ngay lúc Lâm Phong mộng tưởng.
Thanh âm của Thái Sơ Tiên Vương truyền đến từ không trung.
"Lúc đầu thời gian mở ra Côn Khư Cảnh còn hơn một nghìn năm nữa, lần này cưỡng ép mở ra, chắc hẳn mọi người đều biết nguyên nhân, Ma giới chi tử sắp sinh ra, đợi đến hắn thành công sinh ra, đại chiến Tiên Ma thực sự sẽ bắt đầu, lần này sẽ còn thảm liệt hơn lần trước, để tranh thủ một tia hy vọng thắng lợi, chúng ta mới quyết định liên thủ trước thời hạn mở ra Côn Khư Cảnh, hy vọng mọi người đi vào sau đó, lấy tìm kiếm cơ duyên làm chủ, đừng tàn sát lẫn nhau, bảo toàn thực lực, ứng phó Ma tộc."
"Linh Hư Thánh Địa thuộc hạ, cẩn tuân lệnh của Thái Sơ tiền bối." Linh Hư Tiên Vương nói.
"Tuân lệnh Thái Sơ Tiên Vương!" Những người khác ở trận doanh Linh Hư Thánh Địa đồng thanh hô lớn.
Dao Trì Tiên Vương cũng tiếp lời.
"Dao Trì Thánh Địa thuộc hạ, cẩn tuân lệnh của Thái Sơ tiền bối."
"Tôn lệnh Thái Sơ Tiên Vương!" Một đám tiên nữ Dao Trì Thánh Địa đồng thanh trả lời.
Không thể không nói.
Trận doanh Dao Trì Thánh Địa, tuyệt đối là hút mắt nhất.
Toàn là một màu tiên nữ.
Không chỉ dung mạo tuyệt mỹ, mà thực lực cũng không thể khinh thường.
Tiếp theo là Yêu Vương Phượng Chân.
"Yêu tộc thuộc hạ, cẩn tuân lệnh của Thái Sơ tiền bối."
"Tôn lệnh Thái Sơ Tiên Vương!"
Sau đó là Long Vương Ngao Quảng.
"Long tộc thuộc hạ, cẩn tuân lệnh của Thái Sơ tiền bối."
"Tôn lệnh Thái Sơ Tiên Vương."
Cuối cùng người lên tiếng là động chủ Bồng Lai động thiên, đứng đầu trong ba mươi sáu động thiên.
Nửa bước Tiên Vương Khâu Nhạc Dương.
"Ba mươi sáu động thiên, bảy mươi hai phúc địa, và các thế lực của Tiên Triều, cẩn tuân lệnh của Thái Sơ Tiên Vương."
"Cẩn tuân lệnh Thái Sơ Tiên Vương!!!” Âm thanh như sóng biển vang dội.
Đây chính là uy vọng của Thái Sơ Tiên Vương.
Vô luận ở Tiên Triều, hay là ở Yêu tộc và Long tộc, ông đều được tôn trọng.
Thực lực của ông cũng ở đó.
Danh hiệu đệ nhất cường giả chư thiên vạn giới không phải do bản thân Thái Sơ Tiên Vương tự nhận, mà là được công nhận.
"Cảm tạ mọi người ủng hộ, chư vị đạo hữu, xin mời theo ta cùng mở ra Côn Khư Cảnh."
"Vô cùng vinh hạnh!!!" Bốn âm thanh đồng loạt đáp.
Trên không trung.
Thái Sơ Tiên Vương đưa tay phải ra, xòe lòng bàn tay, một chiếc ngọc đỉnh nhỏ bay ra.
Ngũ đại cường giả Vương Cảnh đồng loạt ra tay, vận chuyển năng lượng vào Ngọc Đỉnh.
Ngọc Đỉnh nhanh chóng bành trướng.
Trong nháy mắt biến thành một cự đỉnh.
"Ông!!!"
Sau một tiếng rung động.
Cự đỉnh bắn ra vô số tia sáng ra bốn phía.
Lâm Phong đứng trong đám người, chỉ cảm thấy hoa mắt.
Một tia sáng rơi vào mi tâm của hắn.
Nơi đó có một ấn ký hình đỉnh nhỏ.
Muốn vào Côn Khư Cảnh, đều cần được gieo ấn ký trước.
Vô luận là Nhân tộc, Yêu tộc, hay là Long tộc đều như vậy.
Mà ấn ký thì do Thái Sơ Thánh Địa phát đi cho các đại thế lực.
Số lượng có hạn.
Còn việc các đại thế lực phân phối như thế nào thì Thái Sơ Tiên Vương không quản.
Đợi khi Lâm Phong khôi phục thị lực trở lại.
Cảnh vật xung quanh thay đổi, mọi thứ đều lạ lẫm.
Lúc này hắn, sớm đã không còn ở Cấm Kỵ sơn mạch của Tiên giới, mà đã vào bên trong Côn Khư Cảnh.
Côn Khư Cảnh, là bí cảnh đệ nhất của Tiên giới, cũng là bí cảnh thần bí nhất của chư thiên vạn giới.
Nói ai hiểu rõ Côn Khư Cảnh nhất.
Không nghi ngờ gì là Thái Sơ Tiên Vương.
Lần đầu tiên Côn Khư Cảnh mở ra là khi nào, đã không thể tra được.
Mọi người chỉ biết mỗi lần Côn Khư Cảnh mở ra, đều do Thái Sơ Tiên Vương đến chủ trì.
Không có ông, coi như vạn năm đã đến giờ, cũng không ai có thể vào.
Đến một hoàn cảnh mới.
Không đợi Lâm Phong cẩn thận quan sát tình huống xung quanh.
Trên bầu trời vang lên một thanh âm nghi hoặc.
"Hả? Không đúng! Thời gian chưa tới, cửa vào mở thế nào?"
"Ta xem thử xem rốt cuộc chuyện gì xảy ra!"
Thanh âm biến mất.
Giờ khắc này.
Tất cả người tiến vào Côn Khư Cảnh, đều không kịp quan sát hoàn cảnh xung quanh, không hẹn mà cùng ngước đầu nhìn lên trời, muốn xem thử ai vừa lên tiếng.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua.
Ước chừng mấy phút sau.
Thanh âm lại vang lên.
"Dĩ nhiên là người cầm đỉnh sớm cưỡng ép mở cửa vào Côn Khư Cảnh, là người cầm đỉnh, ngươi cũng đã biết làm vậy hậu quả?"
"Biết rõ!!!" Một thanh âm quen thuộc với mọi người vang lên.
Thái Sơ Tiên Vương!!!
Là Thái Sơ Tiên Vương đang đối thoại với thanh âm trong Côn Khư Cảnh.
Mọi người vểnh tai, cẩn thận lắng nghe, sợ bỏ lỡ một chữ.
Phải biết Thái Sơ Tiên Vương là người cổ xưa nhất trong chư thiên vạn giới, lời ông nói, chắc chắn ẩn chứa đại bí mật liên quan tới chư thiên vạn giới.
Tỉ như cách gọi người cầm đỉnh thế này, trước giờ chưa từng nghe thấy.
"Vậy là tốt rồi! Nếu như không đạt yêu cầu của Côn Khư Cảnh, sẽ hủy bỏ thân phận người cầm đỉnh của ngươi, từ nay về sau, ngươi ở bản nguyên vũ trụ đó, sẽ không còn cách nào tiến vào Côn Khư Cảnh nữa."
"Minh bạch! Thân là người cầm đỉnh, ta đã cưỡng ép mở ra Côn Khư Cảnh, thì sẽ tiếp nhận tất cả hậu quả." Thái Sơ Tiên Vương bình tĩnh đáp.
"Ta rất hiếu kỳ! Rốt cuộc là nguyên nhân gì, mà khiến ngươi được ăn cả ngã về không như thế, tình nguyện đánh cược tương lai của một phương bản nguyên vũ trụ."
"Bản nguyên vũ trụ của ta xuất hiện sâu mọt, không có cách nào tiêu diệt, theo lực lượng sâu mọt càng ngày càng lớn, đã gần như không thể khống chế, chỉ có đánh cược vào tương lai, mới có thể tìm ra được một tia hy vọng."
"Sâu mọt dạng gì, mà đến cả ngươi người cầm đỉnh cũng không có cách?"
"Ma tộc!!!" Thái Sơ Tiên Vương trả lời hai chữ.
"Thì ra là bọn chúng! Bị Ma tộc bá đạo nhắm vào, lại còn xâm lấn bản nguyên vũ trụ, thật sự rất khó thoát, phần lớn vận mệnh là bị chiếm đoạt hoàn toàn, lâm vào bóng tối vĩnh hằng, ngươi đánh cược tất cả cũng không sai, chỉ sợ đến cuối cùng hy vọng cũng sẽ bị hủy diệt hoàn toàn."
"Đó là mệnh! Chúng ta cố gắng rồi, phản kháng rồi, thất bại cũng không hối tiếc!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận