Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 682: Hoa sen bảy màu (length: 8437)

Côn Khư Cảnh tầng thứ năm.
Chính giữa hồ nước như là một mặt gương lớn.
Phản chiếu ra trên bầu trời Tinh Thần cùng xung quanh đại thụ che trời hình dáng.
Đột nhiên, mặt hồ bắt đầu xao động, vô số bọt khí nhỏ bé từ đáy hồ liên tục không ngừng mà bốc lên.
Bọt khí phảng phất từng hạt trân châu óng ánh trong suốt, bọn chúng nhanh chóng dâng lên, đến mặt hồ sau bỗng nhiên nổ tan ra.
Kèm theo âm thanh "phốc phốc", từng sợi sương mù mỏng manh lượn lờ dâng lên, như lụa mỏng phiêu dật vũ động.
Sương mù dần dần lan tỏa, tô điểm một góc hồ nước tựa như ảo mộng, như tiên cảnh làm người say đắm.
Ngay lúc này.
Một đóa hoa sen bảy sắc rực rỡ lặng lẽ từ trong hồ nước nhô đầu ra.
Chậm rãi mở rộng cánh hoa, mỗi một cánh đều lóe ra ánh sáng chói mắt.
Dưới ánh tinh quang chiếu rọi.
Hoa sen bảy sắc tỏa ra thất thải quang, lộ vẻ vô cùng mỹ lệ rung động lòng người.
Một cỗ khí tức thần bí thánh khiết xộc vào mặt, khiến người ta không khỏi bị nó mê hoặc.
Lâm Phong ngơ ngác nhìn đóa hoa sen bảy màu trong hồ.
Mặc dù hắn không nhận ra, nhưng lại biết rõ.
Hoa sen bảy màu trước mắt tuyệt đối không phải vật phàm, nếu mang ra bên ngoài, chắc chắn sẽ gây ra vô số đại thế lực tranh đoạt.
Tiên Tôn, thậm chí Tiên Vương cảnh cường giả e rằng cũng không nhịn được ra tay.
Chỉ ở Côn Khư Cảnh tầng thứ năm mà đã có bảo vật thần kỳ như vậy?
Vậy sáu, bảy, tám, Chín, Mười tầng sau còn có những gì?
Giờ khắc này.
Lâm Phong trong lòng bừng tỉnh hiểu ra.
Thì ra hắc diễm đại điểu cùng lục đầu xà quái chiến đấu là vì hoa sen bảy màu này.
Thảo nào dù bản thân bị trọng thương cũng không muốn rời đi.
Trân bảo hiếm thấy như vậy.
Vô luận là đối với nhân loại hay các chủng tộc khác, đều có sức hấp dẫn lớn.
Cám dỗ quá lớn.
Căn bản là không cách nào cự tuyệt.
Bao gồm cả Lâm Phong.
Dù không biết công dụng của hoa sen bảy màu.
Cũng không kìm được muốn chiếm làm của riêng.
Sau này nhất định sẽ có lúc cần dùng đến.
Hoa sen bảy màu vừa xuất hiện.
Hắc diễm đại điểu đang đậu trên tán cây phát ra tiếng kêu lớn đầy hưng phấn.
"Thu ~~~"
Ngay lập tức vỗ cánh, lao xuống với tốc độ nhanh nhất.
Mục tiêu chính là hoa sen bảy màu trong hồ.
Lâm Phong không chọn hành động ngay.
Bởi vì hắn biết rõ.
Lục đầu xà quái còn chưa chết.
Cái đầu thứ bảy đang rục rịch.
Thân thể nổi trên mặt hồ, chỉ chờ đợi thời cơ.
Giờ phút này hắc diễm đại điểu, toàn bộ lực chú ý đều dồn vào hoa sen bảy màu vừa xuất thế.
Chính là cơ hội tốt nhất, lục đầu xà quái không thể bỏ qua.
Hai kẻ tranh nhau, ngư ông đắc lợi.
Đợi đến khi chim rắn lưỡng bại câu thương, chính là lúc mình xuất thủ.
Dùng chút ít công sức, đổi lấy lợi ích lớn nhất.
Trên bầu trời, hắc diễm đại điểu đang lấy tốc độ kinh người, hướng đóa hoa sen tản ra thất thải quang trong hồ lao xuống.
Đôi cánh rộng mấy chục thước thu vào.
Giảm bớt sức cản của không khí.
Tốc độ kia nhanh chóng như chớp giật.
Trong nháy mắt đã đến chỗ thi thể lục đầu xà quái.
Chỉ cần tiến lên một khoảng nữa thôi, là có thể có được trân bảo hiếm thế —— hoa sen bảy màu.
Thời khắc ngàn cân treo sợi tóc.
Biến cố xảy ra!
Mặt hồ vốn bình lặng như gương đột nhiên nổ tung, bọt nước văng khắp nơi, tựa như lựu đạn phát nổ trong nước.
Lục đầu xà quái đã sống lại.
Cái đầu thứ bảy vốn không có chút dấu hiệu nào, từ trong làn nước tan vỡ cấp tốc nhô ra, như một đạo điện chớp nhanh chóng đuổi theo, nhằm thẳng vào hắc diễm đại điểu đang lao xuống.
Đầu rắn mở cái miệng rộng, nhanh như chớp, hung hăng cắn vào hắc diễm đại điểu.
"Thu ~~~"
Cùng với một tiếng chim kêu chói tai.
Hắc diễm đại điểu bị xà quái cắn chặt, đau đớn giãy dụa, phát ra tiếng rên thảm thiết.
Nó làm sao nghĩ ra, rõ ràng đã cắn đứt cả sáu đầu của lục đầu xà quái, vì sao nó còn sống sót? Còn mọc ra cái đầu thứ bảy!
Lâm Phong ẩn thân trên một cây đại thụ bên bờ, từ xa quan sát cảnh tượng kỳ lạ trước mắt.
Một con hắc diễm đại điểu to lớn ở giữa không trung cách mặt hồ hơn mười mét, bị một con xà lớn đầu đầy vảy cắn chặt.
Ngay sau đó.
Hắc diễm đại điểu bị lục đầu xà quái kéo vào trong hồ nước.
Mặt hồ bọt nước văng tung tóe, tạo thành một bức tường nước cao mấy mét.
Chim và rắn triển khai một trận chiến đấu kinh tâm động phách trong hồ.
Lúc thì cắn xé lẫn nhau.
Lúc lại dùng móng vuốt và đuôi tấn công đối phương.
Khung cảnh vô cùng thảm khốc.
Máu chảy ra nhuộm đỏ cả mặt hồ xung quanh.
Mặc dù xét từ góc độ sinh học.
Loài chim được coi là thiên địch của loài rắn.
Nhưng lần này tình huống có chút khác biệt.
Dưới nước dù sao cũng là môi trường mà loài rắn quen thuộc và giỏi.
Còn bầu trời mới là lĩnh vực tự do bay lượn của loài chim.
Cuộc chiến sinh tử cuối cùng ai thắng ai bại, trước mắt còn khó đoán.
Bên nào sơ suất, đều có thể khiến chiến cuộc đảo chiều trong nháy mắt, cán cân thắng bại cũng theo đó mà nghiêng.
Chiến đấu ngày càng quyết liệt.
Mặt hồ không ngừng cuộn trào.
Tạo thành những cột bọt nước cao mấy mét tỏa ra bốn phía.
Lâm Phong lại phát hiện một hiện tượng kỳ lạ.
Bọt nước khi sắp chạm tới hoa sen bảy màu, đều nhanh chóng tan biến vào hư không.
Trong hồ truyền đến một tiếng rên rỉ.
"Thu ~~~"
Những cơn sóng dữ dội trên mặt hồ dần trở lại bình tĩnh.
Hắc diễm đại điểu nổi lên mặt nước.
Ngọn lửa đen trên người đã tắt hoàn toàn.
Thân thể oai phong lẫm lẫm trước đây giờ phút này không còn chút sinh khí mà trôi nổi, sinh mệnh đã kết thúc, chỉ còn lại một bộ thi thể lạnh lẽo.
Ai có thể ngờ.
Trận chiến này cuối cùng lại kết thúc bằng cái chết của hắc diễm đại điểu.
Phải biết loài chim vốn là thiên địch của loài rắn.
Theo lý thuyết, hắc diễm đại điểu có tỷ lệ thắng cao hơn.
Chỉ có thể nói lục đầu xà quái quá xảo quyệt, khiến hắc diễm đại điểu khó lòng phòng bị, mệt mỏi đối phó.
Xét về trí khôn, lục đầu xà quái vẫn cao hơn một bậc.
Kết thúc chiến đấu.
Không xa thi thể hắc diễm đại điểu.
Mặt hồ nổi lên một gợn sóng.
Xà quái cẩn thận từng li từng tí ló ra một cái đầu, bơi về phía hoa sen bảy màu.
Trận chiến này vô cùng khốc liệt, cũng vô cùng hung hiểm.
Sơ sẩy một chút là mất mạng.
Nhưng trong mắt lục đầu xà quái, chỉ cần có được hoa sen bảy màu, mọi thứ đều đáng giá.
Mắt thấy khoảng cách đến hoa sen bảy màu ngày càng gần.
Ánh mắt lục đầu xà quái lộ vẻ kích động.
Nhưng ngay lúc này.
Một luồng khí tức mạnh mẽ khiến nó dừng bước.
Quay đầu lại nhìn, một bóng người từ trên mặt hồ dẫm chân mà đến.
Trên mặt tràn đầy nụ cười.
Trông người hiền lành, nhưng lại khiến lục đầu xà quái cảm nhận được uy hiếp lớn, thậm chí còn mạnh hơn cả hắc diễm đại điểu.
Chẳng lẽ hắn đến để cướp hoa sen bảy màu?
Sự kích động trong mắt lục đầu xà quái lập tức hóa thành kinh hãi.
Với trạng thái hiện tại của nó, không có một tia hy vọng chiến thắng.
Người đến tự nhiên là Lâm Phong.
Chiến đấu đã kết thúc.
Hắc diễm đại điểu chết, lục đầu xà quái bị trọng thương.
Đến lúc hắn xuất hiện.
Không xuất hiện nữa, hoa sen bảy màu sẽ bị hái mất thôi.
Đừng nói lục đầu xà quái đã trọng thương.
Dù là nó và hắc diễm đại điểu đều ở đỉnh cao.
Lâm Phong cũng không bỏ qua hoa sen bảy màu.
Trân bảo hiếm thấy, có thể gặp nhưng không thể cầu.
Đã gặp thì phải đoạt lấy.
Từng bước một tiến đến gần hoa sen bảy màu, Lâm Phong vừa đi vừa nói: "Một trận chiến cực kỳ đặc sắc! Ngươi có thể giả chết đánh lừa con đại điểu kia, tìm thời cơ phản công trí mạng, chứng tỏ linh trí không yếu, phải biết lấy bỏ, vậy tốt nhất là ở yên đó đừng động, nể tình ngươi tu hành không dễ, ta có thể tha cho ngươi một con đường sống, nếu không..."
Nói đến đây.
Lâm Phong dừng lại một chút.
Rồi tiếp theo sát khí lóe lên.
"Nếu không đừng trách ta chặt nốt cái đầu còn lại của ngươi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận