Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm

Thiên Phú Vô Địch Ta, Một Lòng Chỉ Nghĩ Sống Tạm - Chương 984: Thu hoạch được bí chữ "Binh" (length: 7749)

Ngu Tuyền Cơ chậm rãi mở hai mắt ra.
Đập vào mi mắt, là một cái bóng lưng.
Còn tưởng rằng là Triệu Vô Địch.
Nghĩ lại, lại cảm thấy không đúng.
Nếu như là Triệu Vô Địch lời nói, đã sớm giết mình, chiếm lấy khí vận cùng bí chữ "Binh" không có khả năng chờ tới bây giờ.
Rốt cuộc là ai?
Vì sao không giết bản thân?
Muốn giãy dụa đứng dậy.
Phát hiện thân thể căn bản không động được.
Thân thể đã gần như dầu hết đèn tắt, toàn bộ nhờ một chút dược vật lực lượng chống đỡ, mới có thể tỉnh lại.
"Ngươi... Là ai?"
Bóng lưng chậm rãi xoay người lại, mang theo mặt nạ, không nhìn rõ dung mạo.
"Tuyền Cơ đạo hữu, ngươi thương rất nặng, tha thứ ta bất lực."
"Ngươi... Ngươi là người mặt quỷ?"
"Là ta! ! !"
"Người mặt quỷ, mau giết ta, không thể để Triệu Vô Địch được bí chữ "Binh"." Ngu Tuyền Cơ vội vàng nói ra.
Lúc này nàng, đã không quan tâm đối phương là ai, chỉ cần không phải Triệu Vô Địch là được.
Bí chữ "Binh" tuyệt không thể rơi vào tay Triệu Vô Địch.
"Đả thương ngươi thành dạng này, là bí chữ "Đấu" truyền nhân Triệu Vô Địch?"
"Là! Triệu Vô Địch tìm một cái Tiên Hoàng cảnh đồng đội núp trong bóng tối, chờ chúng ta chiến đấu đến thể lực sắp tiêu hao hầu như không còn thời điểm, đột nhiên xuất thủ đánh lén ta, cuối cùng rơi vào bộ hạ tràng này, trước đừng quản ta, người mặt quỷ, thân thể ta không chống đỡ được bao lâu, thừa dịp hiện tại mau giết ta, như vậy ngươi có thể có được khí vận của ta cùng bí chữ "Binh"."
Ai ngờ người mặt quỷ lại khe khẽ lắc đầu, thở dài một hơi: "Ai ~~~ Tuyền Cơ đạo hữu, ta không thể làm như vậy."
"Vì sao?" Ngu Tuyền Cơ ngây ngẩn cả người.
Hoàn toàn không hiểu lời người mặt quỷ nói.
Theo nàng nghĩ, bất kỳ vị thiên kiêu nào, gặp được tình huống này, đều sẽ kích động đến điên cuồng.
Chỉ cần giết mình, có thể có được cửu tự chân ngôn bí pháp một trong bí chữ "Binh" là điều bao nhiêu thiên kiêu tha thiết mơ ước.
Người mặt quỷ biểu hiện bình tĩnh dị thường còn chưa tính, lại còn cự tuyệt?
Làm sao có thể?
Khí vận chi tranh trước không nói đến.
Thực sự có người có thể ngăn cản sự dụ hoặc của bí chữ "Binh"?
Đây chính là bí pháp cấp cao nhất trong Hồng Hoang vũ trụ.
Trong nhất thời, hiện trường lâm vào yên tĩnh.
Ngay lúc Ngu Tuyền Cơ ngây người, người mặt quỷ đưa tay phải ra, gỡ xuống mặt nạ, lộ ra một gương mặt quen thuộc.
Ngu Tuyền Cơ dần dần mở to hai mắt, lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi.
"Lâm... Lâm Phong! ! !"
Bất kể thế nào nàng đều không ngờ.
Thân phận thật của người mặt quỷ, lại là Lâm Phong?
"Là ta! Tuyền Cơ đạo hữu, rất xin lỗi, ta tới muộn!" Giọng Lâm Phong có chút trầm thấp.
Thương thế của Ngu Tuyền Cơ quá nặng, mặc cho hắn nghĩ mọi cách, đều không thể cứu trở về.
Nhiều nhất là trì hoãn một chút thời gian, bàn giao hậu sự.
Lúc này, cũng không kịp giấu diếm thân phận nữa.
Ngu Tuyền Cơ nhìn chằm chằm Lâm Phong hồi lâu.
Bỗng nhiên lộ ra một nụ cười thoải mái.
Người mặt quỷ đúng là Lâm Phong?
Tốt tốt tốt! ! !
Khí vận của mình và bí chữ "Binh" rơi vào tay Lâm Phong, không thể tốt hơn được, dù sao cũng tốt hơn rơi vào tay các thiên kiêu khác hay Triệu Vô Địch nhiều.
Ngu Tuyền Cơ biết mình không còn sống được bao lâu.
Bây giờ gặp được Lâm Phong, cũng không có gì tiếc nuối.
"Lâm Phong, có thể nhìn thấy ngươi vào khoảnh khắc cuối cùng của cuộc đời, ta thật vui! Ngươi không cần xin lỗi, đây là mệnh của Ngu Tuyền Cơ ta, chỉ hy vọng ngươi có thể giúp ta thực hiện một nguyện vọng cuối cùng."
Lâm Phong biết rõ nguyện vọng của Ngu Tuyền Cơ là gì.
Nhưng hắn thật sự không làm được, cho dù thương thế của đối phương hẳn phải chết không nghi ngờ.
"Tuyền Cơ đạo hữu, ta..."
"Lâm Phong, trước hãy nghe ta nói hết, vết thương chí mạng của ta là Triệu Vô Địch gây ra, nếu như ngươi không giết ta, một khi ta chết đi, khí vận và bí chữ "Binh" đều sẽ tự động bị Triệu Vô Địch đoạt được, như vậy sẽ cổ vũ khí diễm của hắn, nói không chừng thật có thể trở thành người đại khí vận, không phải kết quả mà ta muốn thấy, ngươi nhất định phải giúp ta."
"Nhưng mà..."
"Không có gì nhưng mà! Lâm Phong, giết ta, có được bí chữ "Binh" rồi, thêm vào Hỗn Độn kiếm, thực lực ngươi sẽ tăng lên rất nhiều, năng lực sinh tồn tăng lên rất nhiều, về sau có năng lực, nhớ báo thù cho ta."
Lâm Phong do dự.
Mặc dù biết đây là cách xử lý tốt nhất.
Nhưng phải đích thân kết thúc sinh mệnh của Ngu Tuyền Cơ, vẫn không qua được trong lòng.
"Khụ khụ khụ..."
Một trận tiếng ho như xé gan xé phổi từ miệng Ngu Tuyền Cơ truyền ra.
Thân thể không tự chủ run rẩy, dường như mỗi lần ho đều muốn rung cả lục phủ ngũ tạng ra ngoài.
Mặt trắng bệch như tờ giấy, khóe miệng không ngừng có máu tươi trào ra, màu đỏ tươi kia so với gương mặt trắng bệch của nàng tạo thành sự tương phản rõ rệt, trông mà giật mình.
"Lâm... Khục... Lâm Phong, nhanh... Khụ khụ... Mau ra tay! Thương thế của ta sắp không kìm được rồi, tuyệt đối không thể để cho Triệu Vô Địch được bí chữ "Binh", bằng không hắn thực lực tại cùng trong cảnh giới sẽ không ai có thể địch."
Ngu Tuyền Cơ vừa khó nhọc nói chuyện, vừa dùng tay che ngực, cố gắng ngăn máu tươi tiếp tục chảy ra, nhưng mọi thứ đều vô ích, máu tươi vẫn liên tục không ngừng trào ra từ giữa kẽ ngón tay.
Lâm Phong thấy vậy, mau chóng tới kiểm tra.
Trong lòng lập tức trầm xuống, thân thể của Ngu Tuyền Cơ xác thực đã đến lúc dầu hết đèn tắt, bất cứ lúc nào cũng có thể chết.
"Cầu ngươi... Giết ta!" Trong mắt Ngu Tuyền Cơ lộ ra vẻ cầu khẩn mãnh liệt.
Nàng không muốn khí vận và bí chữ "Binh" của mình rơi vào tay Triệu Vô Địch.
Lâm Phong nhìn ánh mắt cầu khẩn của Ngu Tuyền Cơ, hít sâu một hơi, quyết định, trả lời: "Được! ! !"
"Cảm ơn... Cảm ơn! Chờ ngươi đủ thực lực, nhớ báo thù cho ta, báo hay không không quan trọng, chỉ cần không để Triệu Vô Địch đạt được, ta liền mãn nguyện lắm rồi." Ngu Tuyền Cơ lộ ra một nụ cười.
"Yên tâm đi! Ta sẽ báo thù cho ngươi, giết Triệu Vô Địch." Lâm Phong gật đầu mạnh.
Đây là lời hứa của hắn đối với Ngu Tuyền Cơ.
Tiếp theo hỏi: "Tuyền Cơ đạo hữu còn nguyện vọng gì sao? Chỉ cần ta có thể làm được, nhất định sẽ giúp ngươi thực hiện."
"Mong rằng sau này Lâm đạo hữu đến cảnh giới Tiên Đế, hy vọng có thể đến vũ trụ cực đạo bản nguyên một chuyến, thăm người nhà của ta."
"Được! Ta đáp ứng ngươi." Lâm Phong lần nữa gật đầu.
Ngu Tuyền Cơ cười nhắm mắt lại.
Có thể gặp được Lâm Phong vào giây phút cuối cùng của cuộc đời, là an bài của vận mệnh, cũng là kết cục của bí chữ "Binh".
Lâm Phong đưa tay đặt lên đầu đối phương.
Một luồng sức mạnh tràn vào.
Sau một khắc, Ngu Tuyền Cơ triệt để tắt thở.
Một đời tuyệt đỉnh thiên kiêu, truyền nhân của bí chữ "Binh" một trong cửu tự chân ngôn bí pháp, cứ thế vẫn lạc.
Thân thể Lâm Phong chấn động.
Cảm thấy hút vào một thứ gì đó rất đặc biệt.
Chẳng lẽ là khí vận?
Đồng thời trong đầu có thêm phương pháp tu luyện bí chữ "Binh".
Bản thân có hai loại cửu tự chân ngôn bí pháp? Nhất thời có chút hoảng hốt.
Một lát sau, thần hồn của Ngu Tuyền Cơ biến thành một đoàn vô chủ chi hồn, phiêu phù trên đỉnh đầu.
Lâm Phong vội vàng thúc giục Luyện Hồn Châu, hút nó vào, nhưng không luyện hóa mà đổ vào lượng lớn vật vô chủ tiến hành ôn dưỡng.
Đồng thời lấy ra từ Càn Khôn Giới một tảng lớn hàn băng vạn năm, dùng Hỗn Độn kiếm gọt thành một cỗ quan tài, đặt thi thể Ngu Tuyền Cơ vào, thu vào Càn Khôn Giới.
Mặc kệ về sau có thể phục sinh hay không, trước cứ giữ một phần hy vọng đi!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận