Năm 1981 Bắt Đầu Từ Y Tế Trường Học

Chương 296: Đặc sắc phòng là vương bài

**Chương 296: Đặc sắc phòng là át chủ bài**
Phương pháp của Trần Kỳ rất đơn giản, nhưng lại hữu hiệu nhất, đó chính là "lấy nhỏ đối lớn", dựng lên một vài điển hình để điều động tính tích cực học tập làm việc của các công nhân viên.
Nói khó nghe một chút, chính là muốn một phòng ban nào đó được ăn uống no say, dùng phương thức này để k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g công nhân viên chức tiến bộ.
Giống như Ngoại Nhị Khoa, bây giờ toàn viện đều biết Ngoại Nhị Khoa một tháng phụ cấp có đến mấy trăm đồng, hâm mộ không? Đỏ mắt không?
Nếu như một Ngoại Nhị Khoa chỉ là một ví dụ, các công nhân viên có thể không có tự tin để cho phòng ban mình cũng có thể làm ra thành tích, vậy thì Trần Kỳ sẽ thêm một mồi lửa, lại dựng lên mấy phòng ban điển hình nữa là được chứ gì?
Trong đơn vị, điều kiêng kỵ nhất chính là đem chuyện đơn giản phức tạp hóa, mọi việc đều phải nghiên cứu, thảo luận, lập kế hoạch, để rồi cuối cùng chỉ toàn động khẩu không đ·ộ·n·g· ·t·h·ủ, hỗn loạn cả lên.
Trần Kỳ mới có 22 tuổi, đương nhiên phải có tinh thần phấn chấn của người trẻ tuổi, không thể giống như những lão già "âm binh" kia.
Cho nên, hắn không làm theo kiểu "quan mới nhậm chức đốt ba đống lửa", mà là ra tay trước, vung ra đặc sản của mình, chuẩn bị làm Ngoại khoa trước, ai bảo Ngoại khoa k·i·ế·m được tiền.
Sau khi tấm biển “Trung tâm trị liệu Sứt môi hở hàm ếch khu vực Việt Trυng” được treo lên, thông qua sự truyền miệng của các bậc phụ huynh, những đứa trẻ bị sứt môi thực sự giống như thủy triều đổ về.
Có những trường hợp thậm chí là từ các tỉnh thành lân cận, Dũng Thành, Vụ Châu, Gia Hưng chạy đến.
Vẫn là câu nói kia, bác sĩ làm được p·h·ẫ·u t·h·u·ậ·t vá sứt môi thì ở đâu cũng có, nhưng có thể đem p·h·ẫ·u t·h·u·ậ·t vá sứt môi làm thành "phẫu thuật thẩm mỹ", cơ hồ nhìn không ra sẹo, thì có thể nói toàn bộ tỉnh Hải Đông chỉ có Việt Trυng Tứ Viện.
Năm 1984, kinh tế tỉnh Hải Đông đã phát triển, người dân được phép làm ăn buôn bán, mở nhà máy, đã không còn hạn chế về chính sách.
Dân chúng trong tay có tiền, tự nhiên sẽ có những nhu cầu vật chất, trị liệu, học tập… ở mức cao hơn.
Khi nghèo thì không có tiền để sửa.
Đợi điều kiện tốt hơn một chút, phụ huynh lại cảm thấy chỉ cần có thể vá cái khe sứt môi ấy lại là tốt rồi, có xấu một chút cũng không tính toán.
Nhưng bây giờ có chút tiền rồi, lại mong có thể sửa sứt môi cho con mình đến mức không nhìn ra, truy cầu sự hoàn mỹ.
Đây chính là điều mà trên triết học nói: mâu thuẫn giữa nhu cầu điều trị ngày càng tăng của nhân dân và trình độ điều trị còn lạc hậu.
Trần Kỳ cùng Ngoại Nhị Khoa có thể thành công, chính là làm một "con heo đứng trên đầu ngọn gió", "gió lớn đẩy thuyền, đưa ta lên mây xanh", cho nên, con người chính là phải xem trọng vận may.
Người trùng sinh, ắt là người có đại khí vận.
Tứ Viện Ngoại Nhị Khoa hiện giờ một giường cũng khó cầu, mỗi ngày đều xếp kín lịch phẫu thuật, thế mà vẫn có người thân và b·ệ·n·h nhân chạy đến, đến nỗi các nhà trọ nhỏ trên trấn Kha Kiều đều sắp kín chỗ.
Với chỉ ba bác sĩ, "phòng kiểu mini" Ngoại Nhị Khoa đã không còn có thể đáp ứng nhu cầu của các b·ệ·n·h nhân.
Ngoại Nhị Khoa hiện tại đang sử dụng khu vực vốn là khoa Lao phổi, là một tòa nhà nhỏ hai tầng.
Chỉ chiếm tầng một làm khu nội trú, mở ra một nửa với 30 giường b·ệ·n·h, chỉ có thể nói rằng Trần Kỳ không ngờ được p·h·ẫ·u t·h·u·ậ·t sứt môi lại "hot" đến vậy.
Hoàng Anh chống tay lên trán, nhìn Ngoại Nhị Khoa trầm tư, Trần Kỳ thì cầm máy tính x·á·ch tay trong tay, vừa giới thiệu chi tiết:
“Bí thư Hoàng, bà cũng thấy đấy, bây giờ Ngoại Nhị Khoa thiếu giường b·ệ·n·h, thiếu bác sĩ y tá, đã gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự p·h·át triển của Ngoại Nhị Khoa, bà nhìn bên ngoài, nhiều người nhà b·ệ·n·h nhân chờ đợi như vậy, đây đều là nghiệp vụ cả.
Tứ Viện chúng ta hiện tại không phải là nghiệp vụ quá nhiều, mà là nghiệp vụ quá ít. Theo tấm biển trung tâm trị liệu Sứt môi hở hàm ếch của chúng ta được đánh bóng, tương lai b·ệ·n·h nhân sẽ không giới hạn trong khu vực, có thể là toàn tỉnh, thậm chí là cả nước.”
Hoàng Anh gật đầu: “Ngươi nói đúng, đây là một điểm bùng p·h·át nghiệp vụ của Tứ Viện chúng ta, chúng ta nhất định phải nắm chắc cơ hội tốt, ngươi nói xem, ngươi tính toán thế nào.”
Trần Kỳ nhanh chóng trả lời:
“Tôi dự định thu dọn cả tầng hai, ít nhất phải mở thêm 50 giường nữa, như vậy, thêm cả giường thêm ở hành lang, trong ngắn hạn có thể đạt tới 105 giường b·ệ·n·h. Chu kỳ nằm viện của b·ệ·n·h nhân là 7 ngày, 105 giường này vừa vặn có thể tuần hoàn lợi dụng, chỉ cần giường b·ệ·n·h đủ, mỗi ngày chúng ta ít nhất có thể làm 15 ca p·h·ẫ·u t·h·u·ậ·t vá sứt môi.”
Hoàng Anh lắc đầu, lên tiếng nhắc nhở:
“Kế hoạch này của ngươi vẫn là bảo thủ, một ngày 15 ca p·h·ẫ·u t·h·u·ậ·t vá sứt môi, theo tình hình hiện tại thì không đủ. Đã nói rồi, tương lai có khả năng b·ệ·n·h nhân từ khắp nơi trên cả nước đều đổ về Tứ Viện chúng ta, vậy phải sớm lên kế hoạch.
Thế này đi, ta điều cho ngươi thêm 10 thầy thuốc trẻ tuổi nữa, đều tốt nghiệp trung cấp, ngươi làm thầy giáo, dạy họ cách làm p·h·ẫ·u t·h·u·ậ·t vá sứt môi kiểu Midea, như vậy, thêm Nghiêm Thế Phàm và Biên Minh nữa chắc là đủ dùng.
Khu nội trú cũng phải mở rộng, chúng ta phải xây mới khu nội trú, đến lúc đó Trung tâm trị liệu Sứt môi hở hàm ếch phải được tách ra, chúng ta sẽ biến Trung tâm trị liệu Sứt môi hở hàm ếch thành phòng ban đặc sắc của Tứ Viện, đưa ra toàn quốc.”
Trần Kỳ có chút kinh ngạc, không ngờ lão thái thái lại có ánh mắt như vậy, đã biết tầm quan trọng của việc dốc toàn lực vận hành một phòng ban trọng điểm.
Với các b·ệ·n·h viện đa khoa, cho dù là b·ệ·n·h viện cấp quốc gia hay cấp tỉnh, sở dĩ n·ổi danh, tuyệt đối không phải vì tất cả các phòng ban của b·ệ·n·h viện đều nổi danh.
Chỉ cần có một hai chuyên khoa làm được đến trình độ đệ nhất toàn tỉnh, hoặc cả nước, trở thành át chủ bài, vậy là thành công rồi.
Ví dụ như ở thủ đô, B·ệ·n·h viện Hiệp Hòa có Khoa Sản, B·ệ·n·h viện Tích Thủy Đàm có Khoa Chỉnh hình, Khoa Bỏng, Phụ Ngoại B·ệ·n·h viện có Tim mạch Ngoại khoa, Thiên Đàn B·ệ·n·h viện có Thần kinh Ngoại khoa, Đồng Nhân B·ệ·n·h viện có Khoa Mắt, Khoa Tai-Mũi-Họng, Bệnh viện Bắc Đại có Khoa Thận, Khoa Tiết niệu...
Những chuyên khoa này của những b·ệ·n·h viện này làm đến trình độ hàng đầu, căn bản không cần quảng cáo đối ngoại, b·ệ·n·h nhân cũng tranh nhau, khó khăn lắm mới lấy được số.
Lại ví dụ như, b·ệ·n·h viện số 1 nào đó của tỉnh mà Trần Kỳ ở kiếp trước, chuyên khoa đặc sắc nổi danh nhất chính là "khoa gan".
Nội khoa gan tốt nhất cả nước tại B·ệ·n·h viện số 1, Phẫu thuật gan m·ậ·t tụy tốt nhất cả nước cũng tại B·ệ·n·h viện số 1, bạn mắc b·ệ·n·h gan, những b·ệ·n·h nhân có điều kiện từ khắp cả nước, thậm chí toàn thế giới, sẽ đổ về đó.
Chỉ dựa vào "bệnh gan", trực tiếp đẩy tổng thể thực lực của B·ệ·n·h viện số 1 vào top 10 b·ệ·n·h viện cả nước.
Một b·ệ·n·h viện, chỉ cần có một phòng ban chủ chốt, có thể nhìn người khác không thể xem b·ệ·n·h, b·ệ·n·h nhân từ khắp nơi trong cả nước tự nhiên sẽ không ngừng chạy đến.
Một khi b·ệ·n·h viện được "thần thánh hóa", cũng có thể lôi kéo tất cả các phòng ban trong b·ệ·n·h viện cùng p·h·át triển, đó là một vòng tuần hoàn tốt.
Trần Kỳ nghe được kế hoạch của Hoàng Anh, tất nhiên giơ cả hai tay hai chân tán thành, cho nên nói ban lãnh đạo nhất định phải có chung lý tưởng, tam quan phải nhất trí, làm như vậy, mọi việc mới đoàn kết, giảm bớt mâu thuẫn nội bộ.
Lúc này, Trần Kỳ lại nghĩ đến điều gì đó, bổ sung thêm:
"Phẫu thuật tái tạo chi gãy, à không, nói đơn giản hơn là Khoa Phẫu thuật bàn tay, trước mắt khu vực Việt Trυng vẫn chưa triển khai, toàn tỉnh cũng chỉ có một số ít b·ệ·n·h viện làm được. Tôi nghĩ Khoa Phẫu thuật bàn tay của chúng ta cũng nên triển khai.
Bí thư Hoàng, bà nghĩ xem, giờ các xí nghiệp tư nhân ở địa phương Việt Trυng đang phát triển mạnh mẽ, cộng thêm các xí nghiệp quốc doanh trước đây, thật ra mỗi năm, do t·ai n·ạn lao động dẫn đến ngón tay đ·ứ·t, bàn tay gãy rất nhiều, một khi xảy ra thì tàn phế cả đời.
Nếu chúng ta có Khoa Phẫu thuật bàn tay đặc sắc của riêng mình, thì lượng b·ệ·n·h nhân chắc chắn không thiếu, đến lúc đó, toàn bộ b·ệ·n·h nhân trong khu vực sẽ đổ về Tứ Viện chúng ta, đây lại là một điểm tăng trưởng nghiệp vụ của b·ệ·n·h viện.”
“Ý tưởng này của ngươi rất hay, cụ thể hãy nói xem…”
“Còn có, cho dù là vá sứt môi, hay là Khoa Phẫu thuật bàn tay, chẩn đoán đơn giản, cũng không cần những công cụ phẫu thuật đặc biệt, điều này rất phù hợp với điều kiện của Tứ Viện chúng ta. Bà nghĩ xem, nếu làm phẫu thuật Ngoại Thần kinh, không có CT, không có MR căn bản không thể làm được…”
Một bí thư, một phó viện trưởng, hai người vừa đi vừa thảo luận về tương lai và nguyện vọng của b·ệ·n·h viện, đều muốn làm nên một phen thành tích.
Buổi chiều, Trần Kỳ trở lại phòng phẫu thuật, b·ệ·n·h nhân cần phẫu thuật trong ngày đã xếp đầy hành lang.
Trần Kỳ ngồi xuống ghế:
“Anh Nghiêm, Biên Minh, đến đây, hai người theo tôi học p·h·ẫ·u t·h·u·ậ·t vá môi hở hàm ếch hai tháng rồi, hôm nay tôi sẽ dạy cho hai người một phương pháp phẫu thuật mới, chờ thêm một thời gian nữa, anh Nghiêm thử làm bác sĩ mổ chính xem sao, còn tiểu Biên thì từ từ.”
Nghiêm Thế Phàm nghe xong liền giật mình:
"Phó viện trưởng Trần, đừng h·ạ·i tôi, tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc 'cướp ngôi đoạt vị', làm chính biến gì cả, anh là bác sĩ mổ chính, vĩnh viễn là bác sĩ mổ chính."
“Nói nhảm, ta vĩnh viễn là mổ chính, vậy còn cần ngươi với Biên Minh làm gì? Nhanh, đừng nói nhảm nữa, mở to mắt ra mà nhìn cho kỹ, bộ phương pháp phẫu thuật hoàn toàn mới này ta đặt tên là《 Phương p·h·áp đẩy và xoay 》, có khác biệt so với 《 Phương p·h·áp nắp hình tam giác ở dưới sứt môi 》.
Chúng ta muốn trở thành trung tâm trị liệu Sứt môi hở hàm ếch hàng đầu toàn quốc, chỉ dùng phương pháp truyền thống chắc chắn là không được, không chỉ có ta phải động não, các ngươi cũng phải động não, một ngày nào đó ta rời trung tâm, các ngươi phải độc lập phẫu thuật.”
Nghe xong, Nghiêm Thế Phàm và Biên Minh đều trầm mặc, ngay sau đó, trịnh trọng gật đầu.
“Phó viện trưởng Trần, anh yên tâm đi, chúng tôi nhất định sẽ học thật giỏi.”
“Đúng vậy, chúng tôi muốn làm, cho dù Phó viện trưởng Trần có ở đây hay không cũng như nhau. Ngày nào anh không có ở đây, chúng tôi nhất định sẽ dùng p·h·ẫ·u t·h·u·ậ·t vá sứt môi hở hàm ếch chất lượng cao để tưởng nhớ anh…”
Trần Kỳ nghẹn lời, “Thôi đi, làm như ta sắp 'lưu danh muôn thuở' không bằng, mau mở to mắt ra mà nhìn kỹ.”
"Trọng điểm của 'phương pháp đẩy và xoay', cũng giống như 'phương pháp vạt da hình tam giác dưới sứt môi', trước tiên phải xác định vị trí thật tốt.
Ví dụ, xác định vị trí 1 (đỉnh môi không bị ảnh hưởng), xác định vị trí 2 (vết sẹo cắt ở nhân trung), xác định vị trí 3 (phía đối diện của khe hở môi), xác định vị trí 4 (điểm cuối của đường viền đỏ của môi ở phía bị ảnh hưởng của vết nứt), xác định vị trí 5 (chân trụ mũi ở bên không bị ảnh hưởng).
Tại vị trí 3, hướng về môi đỏ, làm một đường cong liên tục để xác định vị trí 8. Tại vị trí 4, hướng về môi đỏ, tạo một đường cong liên tục, đỉnh tuyến là 9. Xác định vị trí 3 và 4 trên da, cố gắng giữ cho cung môi được hoàn chỉnh.
Vết cắt và khâu lại: Theo 3-6, 3-5, 3-8, 4-7, 4-9, cắt toàn bộ. 3-6/4-7 giữ lại niêm mạc, xoay chuyển và khâu lại về phía khoang miệng của người b·ệ·n·h, đóng lại khe hở ở bên khoang miệng.
…………
Sau khi khôi phục thực chất của mũi, khâu lại 3-4, cố định điểm Thần Phong ở bên cạnh, xoay ngược về phía trước, khâu lại môi trắng, đồng thời đẩy dần cánh 5-3-6 lên vị trí thực chất của mũi để khâu cố định, cuối cùng khâu lại vị trí môi đỏ.”
Phương pháp phẫu thuật mới này, đương nhiên là Trần Kỳ "đạo văn" từ trong ký ức của kiếp trước.
Hắn tuy không phải bác sĩ Khoa Răng Hàm Mặt, nhưng với một bác sĩ Ngoại khoa chuyên nghiệp như hắn mà nói, chỉ cần có một khái niệm mơ hồ, rồi cẩn thận nghiên cứu một chút, rất dễ dàng có thể suy ngược ra toàn bộ p·h·ẫ·u t·h·u·ậ·t.
Đây chính là sự khác biệt giữa một bác sĩ Ngoại khoa hàng đầu và những bác sĩ Ngoại khoa bình thường khác…
Bạn cần đăng nhập để bình luận