Năm 1981 Bắt Đầu Từ Y Tế Trường Học

Chương 24: Kha viện trưởng là cái hung ác ngân

Chương 24: Viện trưởng Kha là một người "hung ác"
Trần Kỳ sau đó lại đi hiệu thuốc dạo qua một vòng.
Hắn tới Hình Đường Y tế viện với mục đích kỳ thực là để dò xét một chút, muốn nhìn xem bây giờ bệnh viện đang dùng những loại dược vật nào? Làm như vậy để nắm rõ tình hình.
Viện trưởng Kha nào có lý do không đáp ứng, trực tiếp đẩy cửa để hắn vào tự xem.
Trần Kỳ quan sát rất cẩn thận, mỗi một tấm nhãn hiệu đều được xem xét tỉ mỉ.
Đừng nhìn trong hiệu thuốc bình bình lọ lọ một đống lớn, nhưng chủng loại dược vật vô cùng thiếu thốn, cũng chỉ có một chút thuốc hạ sốt, thuốc analgin, thuốc ngăn tiêu chảy, hoàng liên tố phiến cùng các loại.
Trọng điểm là dược vật kháng sinh, có penicilin, thuốc chloramphenicol, thổ nấm mốc, nhưng mà hàng tồn cũng không nhiều.
Đến nỗi hậu thế có lượng tiêu thụ nhiều nhất là các loại thuốc tam cao, Trần Kỳ chỉ thấy được một chút tiêu bản địa bình phiến, không có thuốc trị bệnh tiểu đường và thuốc trị cholesterol cao.
Đoán chừng là những năm tháng này ngay cả cơm ăn còn không đủ no, mỗi ngày còn phải làm việc mệt gần c·hết, tam cao loại bệnh nhà giàu này còn chưa lưu hành.
Toàn bộ thuốc tây phòng có thể dùng từ trống rỗng để hình dung, số ít dược phẩm còn lại là hàng rời chứa trong một cái bình thủy tinh lớn, bốc thuốc thì dùng một tờ giấy nhỏ gói vài miếng thuốc.
Nông dân ở Hình Đường công xã đến khám bệnh, càng thường dùng chút thuốc Trung thảo dược, đây cũng là lý do tại Y tế viện, Trung y nội khoa và Trung y khoa chỉnh hình có 3 bác sĩ, chiếm một nửa.
Trần Kỳ nhìn đến đây, trong lòng hụt hẫng một nửa.
Mặc dù hắn là bác sĩ ngoại khoa, nhưng thời đại học, nội khoa cũng đã từng học qua, sau khi tốt nghiệp cũng luân chuyển qua nội khoa, cho nên đối với bệnh thường gặp ở nội khoa và khoa nhi vẫn có thể xử lý.
Nhưng kỹ thuật nội khoa dù tốt đến đâu, không có dược vật cũng là vô dụng, căn bản là không phát huy ra được ưu thế gì.
Xem ra chỉ có thể dốc toàn lực vào con đường ngoại khoa này.
Tại Y tế viện đi một vòng xong, mọi người đi tới phòng làm việc của thầy thuốc, có cơ hội huấn luyện miễn phí thế này, các bác sĩ cũng sẽ không bỏ lỡ.
Viện trưởng Kha hôm qua đi suốt đêm để đưa những dụng cụ giải phẫu tới, cho nên khát vọng học hỏi là điều không cần bàn cãi.
Trần Kỳ cầm lên xem xét một chút, những thứ này như là kìm cầm kim, nhíp có răng, dây kéo, kim cong, kim tròn, chất lượng thật sự rất bình thường.
Nếu như kiếp trước bệnh viện mua sắm những dụng cụ đạt tiêu chuẩn thế này, phó viện trưởng phụ trách quản lý đã sớm bị tố cáo đến c·hết.
Nhưng ai bảo đây là năm 1981, có là tốt rồi, hi vọng xa vời nhiều như thế làm gì?
Trên mặt bàn còn có mấy khối thịt heo, rõ ràng Y tế viện lần này dốc hết vốn liếng, thời đại này cho dù là bác sĩ ở công xã Y tế viện, bởi vì bệnh nhân thiếu, nghiệp vụ cũng thiếu, thu nhập vẫn tương đối thấp, thịt cũng không phải thường xuyên có thể ăn.
Bây giờ người ta không ăn thịt, đem thịt ra làm công cụ học bản lĩnh, vậy thì còn nói gì nữa, người ta đã chuẩn bị xong, vậy vén tay áo lên, cố gắng làm thôi.
Trần Kỳ nói về tác dụng, phương pháp sử dụng của những dụng cụ giải phẫu này, vừa cẩn thận giới thiệu loại vết thương nào phải dùng loại kim và chỉ nào, áp dụng thuật khâu lại như thế nào.
Cuối cùng lại đơn giản nói qua, thời gian cắt chỉ vết thương ở các bộ phận khác nhau trên cơ thể người.
Hắn nói đều là những nội dung thực tiễn, tri thức lý luận đều được tóm tắt.
Trong văn phòng, tất cả mọi người đều lấy giấy bút ra ghi chép, ngay cả viện trưởng Kha hơn 50 tuổi cũng không ngoại lệ, ông mang theo kính lão, nghe một cách đặc biệt cẩn thận.
Trần Kỳ một bên giảng giải, một bên lại bắt đầu làm mẫu đủ loại phương pháp khâu lại trên thịt heo.
Đơn thuần gián đoạn khâu lại, đơn thuần liên tục khâu lại, “8” chữ khâu lại, trong lật khâu lại, ngoài lật khâu lại, khóa cạnh khâu lại, túi tiền khâu lại các loại. Hắn đều làm mẫu qua một lần.
Sau đó lại yêu cầu những bác sĩ công xã này từng người lên làm mẫu, còn không ngừng uốn nắn, trả lời vấn đề của bọn họ.
Trong lúc bất tri bất giác đã qua nửa ngày.
Ngẫu nhiên có bệnh nhân tới lấy thuốc, bác sĩ cũng nhanh chóng đi ra ngoài, rồi lập tức chạy trở lại, nhìn ra được tính tích cực của mọi người đều rất cao.
"Luyện tập trên thịt heo, mặc dù cảm giác xúc giác gần giống, nhưng không thể nào giống như khâu vết thương trên thân người thật. Giải phẫu thứ này, nếu chưa từng thao tác trên thân người thật, thì sẽ không học được thuật khâu lại chân chính."
Trần Kỳ cũng tùy tiện nói một câu như vậy, nhưng không ngờ bị viện trưởng Kha nghe lọt vào tai.
Kha Vệ Lương biết Trần Kỳ không thể nào ở lại Hình Đường Y tế viện trong thời gian dài để giúp bọn họ. Hơn nữa hắn đã muốn vào "năm thứ tư", sang năm vừa tốt nghiệp, sau khi phân công công việc, cũng sẽ không quay lại.
Loại cơ hội này bỏ lỡ, lần sau muốn học cũng khó.
Cho nên Kha Vệ Lương đã nổi lên ý định liều lĩnh, hừng hực đi ra ngoài, đến phòng bếp lấy con dao phay, nhắm mắt lại, cứa một đường lên cánh tay trái, lập tức máu chảy như suối.
Lại đằng đằng đằng chạy trở về văn phòng, đẩy cửa ra chính là hô to một tiếng: "Trần Đồng Chí, các ngươi cứ lấy ta làm thí nghiệm đi!"
"Ta dựa!"
Bên trong phòng làm việc, mọi người thấy viện trưởng bị thương đổ máu, lập tức náo loạn.
Trần Kỳ thật sự giật mình kêu lên, trong nháy mắt liền hiểu mục đích của viện trưởng Kha khi làm như vậy, thật sự muốn nói với ông một câu:
"Kha Vệ Lương, ông đúng là một người "hung ác"!"
Mấy bác sĩ khác cũng trợn to hai mắt, không thể tin nổi, Mạc Y Sinh ở khoa sản vừa muốn cầm một khối vải bông bên cạnh để băng bó cầm máu, đã bị viện trưởng Kha trừng mắt liếc:
"Các ngươi đều quên Trần Đồng Chí vừa dạy chúng ta thao tác vô khuẩn? Hết thảy theo quy trình, Trần Đồng Chí, ngươi nhìn, vết thương này, ngươi có thể làm mẫu tại hiện trường cho mọi người một lần, hoàn chỉnh làm sạch vết thương, khâu lại."
Chuyện này làm cho Trần Kỳ trong nội tâm kinh ngạc cực độ, hai đời hắn bội phục không nhiều người, lão đầu gầy gò trước mắt này thật sự làm hắn cảm động.
"Được, ta trước tiên làm mẫu cho mọi người khâu hai mũi, tiếp theo, mỗi người đều lên thực hiện, đều phải khâu một mũi, chúng ta xem ai khâu tốt, ai làm chưa tới nơi tới chốn."
Tất cả mọi người có chút trầm mặc, nghe được Trần Kỳ nói xong, toàn bộ đều kiên định gật đầu.
"Viện trưởng Kha, các ngươi không có chuẩn bị thuốc tê, thuốc tê của ta ở nhà, cho nên bây giờ chúng ta chỉ có thể khâu trực tiếp mà không gây tê, sẽ rất đau, ông phải nhịn!"
Kha Vệ Lương cười ha ha: "Chút thương nhỏ này có đáng gì? Chúng ta là Hồng Quân, không sợ đường xa khó khăn, vạn thủy thiên sơn chỉ là chuyện nhỏ. Mọi người lên, chúng ta là đồng chí cách mạng không sợ đau."
Làm sạch vết thương giải phẫu, là một trong những lần Trần Kỳ thực hiện một cách nghiêm túc nhất, cũng là lần hắn hướng dẫn nghiêm túc nhất.
Cứ như vậy, người một mũi, ta một mũi, tất cả mọi người đều thử khâu một mũi trên cánh tay viện trưởng Kha.
Kha Vệ Lương đã đau đến mức trên trán toát mồ hôi lạnh, nhưng ông quả nhiên cắn chặt răng không kêu một tiếng, ngược lại không ngừng an ủi mọi người đừng sợ, dũng cảm thực hiện.
Cuối cùng giải phẫu kết thúc, mặc dù mũi khâu có nhiều có ít, mọi người hợp lại vết thương không được vuông vắn, nhưng lại làm cho 7 nhân viên y tế của Hình Đường Y tế viện đều rất có cảm giác thành tựu.
Kha Vệ Lương nhìn cũng rất vui.
Nếu như là ở kiếp trước, Trần Kỳ bằng mọi cách đều muốn chụp ảnh cùng những người đáng yêu này, sau đó đăng lên vòng bạn bè.
Một số năm sau, Trần Kỳ tại bệnh viện khác làm việc, một lần tình cờ nghe nói Hình Đường Y tế viện là một trong những công xã Y tế viện đầu tiên trong khu vực Việt Trung triển khai thuật làm sạch vết thương và khâu lại.
Bệnh nhân trải rộng các công xã xung quanh Hình Đường, Hồ Đường, Châu Sơn, danh tiếng vô cùng cao, vì nhân dân quần chúng giải quyết việc xử lý cơ bản các vết thương ngoài.
Đương nhiên đây là chuyện sau này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận